Biếu nhà chồng 2 triệu ăn Tết, tôi bị xỉa xói đủ điều
Sáng hôm mùng 1 Tết, tôi mừng tuổi bố mẹ chồng mỗi người 200.000 đồng gọi là lộc đầu Xuân. Chị chồng tôi cũng sang chúc Tết đã “lên mặt”, mừng tuổi hai người mỗi người 500.000 đồng như thể, bọn tôi ở thành phố mà chả ra gì…
Biếu nhà chồng 2 triệu ăn Tết, tôi bị xỉa xói đủ điều. Ảnh minh họa
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 6 năm nay. Ngày trước khi chỉ có 1 cháu nhỏ, kinh tế gia đình khá hơn nên mỗi nneenchungs tôi đều biếu bố mẹ chồng 5 triệu đồng tiêu tết.
Tuy nhiên, 2 năm nay do tôi đi học cao học, hai bé đi học cũng tốn kém hơn và phải thuê giúp việc, nên 2 vợ chồng tôi làm đến đâu tiêu hết đến đó. Do đó, năm kia chúng tôi chỉ biếu được bố mẹ chồng 2 triệu gọi là chút tiền tết. Chị gái chồng thấy vậy đã luôn xỉa xói chúng tôi vì điều đó.
Chị gái chồng tôi lấy chồng gần nhà, có lẽ vì thế mà vợ chồng tôi luôn bị soi mói mỗi khi về thăm ông bà nội, đặc biệt là tôi phận em dâu. Người ta nói “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng”, và câu nói ấy ứng nghiệm với chính tôi khi có một bà chị chồng khá… cay nghiệt.
Cụ thể, vợ chồng tôi là con út, trên chồng tôi là hai chị gái. Bà chị cả thì khá hiền lành, lấy chồng xa nhà 12 km nên dường như hiểu được phần nào chuyện “làm dâu xứ lạ” và cũng ít gặp nên không hay va chạm với tôi.
Nhưng bà chị hai lấy chồng gần nhà bố mẹ chồng, nhà chỉ cách độ 200 mét đúng với kiểu “có bát canh cần nó cũng mang sang”. Có lẽ vì thế, cơm lúc nào cũng ăn chung với bố mẹ chồng tôi. Con của chị cũng được ông bà chăm sóc, còn nhà tôi dù là cháu nội nhưng ở xa ông bà không đi được nên đành phải thuê giúp việc.
Từ năm kia tôi đi học tốn kém và phải thuê thêm giúp việc trông bé thứ 2, nên chúng tôi không có tiền như trước, làm tới đâu hết tới đó. Năm ngoái chúng tôi mua lễ Tết kèm gửi mẹ chồng phong bì 2 triệu. Mẹ chồng tôi cầm và không nói gì.
Tuy nhiên, đến chiều 30 Tết khi cả nhà đang chuẩn bị cúng tất niên, chị chồng tôi bảo: “Mợ gửi bà 2 triệu thì mua được cái gì. Nhà chị ở quê còn biếu bố mẹ chừng ấy. Giờ thịt thà cá mú đắt đỏ, bố mẹ làm gì có lương hưu, làm cái gì cũng phải hài hòa tý chứ”.
Tôi cười cầu tài giải thích, 2 năm nay kinh tế nhà em khó khăn. Em sinh bé và đi học nên chẳng làm được gì, chỉ có chồng em đi làm thôi nên dạo này cũng hơi túng bấn. Chị tôi liền nói: “Tiền của chồng thì cứ việc biếu thôi, sao phải lăn tăn. Bố mẹ không tần tảo nuôi cậu Mạnh đi học đại học thì liệu có điều kiện kiếm tiền không”. Tôi chua xót với cách nghĩ có phần tiêu cực của chị, nhưng thấy mình làm em nên nhịn vài câu không chết ai.
Sáng hôm mùng 1 Tết, tôi mừng tuổi bố mẹ chồng mỗi người 200.000 đồng gọi là lộc đầu Xuân. Chị chồng tôi cũng sang chúc Tết đã “lên mặt”, mừng tuổi hai người mỗi người 500.000 đồng như thể, bọn tôi ở thành phố mà chả ra gì. Tôi im lặng và nín nhịn khi chị ấy còn bóng gió một câu “tưởng thành phố thế nào”.
Video đang HOT
Đến Tết năm ngoái, cả Tết vợ chồng tôi trả lương giúp việc và đủ thứ tiền nên còn đúng 12 triệu đồng chi tiêu cho cái Tết “thiếu thốn đủ thứ”. Tôi bảo chồng tôi biếu ông bà 5 triệu đồng, chồng tôi bảo mới mua nhà, có bao nhiêu biếu thế chứ không nhất thiết phải cứ 5 triệu đồng. Thế là tôi lại biếu như năm trước, có 2 triệu đồng và biết thể nào cũng “nhức đầu”.
Và y như rằng, ngay hôm mùng 1 Tết chị chồng đã mắng vợ chồng tôi như tát nước vào mặt: “Cậu đi làm cả năm nuôi vợ, nuôi con mà cái Tết không lo được cho bố mẹ. Cậu là con trai mà lại thế à”. Chồng tôi vò đầu, bứt tóc không biết nói gì. Mẹ chồng tôi ngoài miệng thì nói chúng tôi đừng suy nghĩ gì, nhưng hễ chúng tôi làm gì hay gửi biếu gì bà cũng mách với con gái.
Năm nay, tôi không muốn mệt mỏi vì ba cái chuyện biếu xén ấy, tôi bảo chồng cứ gửi biếu bố mẹ lấy 5 triệu đồng không thì ít quá thật. 6 năm làm dâu, là khoảng thời gian thực sự khó khăn với tôi. Nghĩ lại bố mẹ đẻ, cũng ngần ấy năm chúng tôi chẳng biếu được gì ngoài túi quà ngày Tết và mấy đồng mở hàng ngày mùng 3.
Chúng tôi tự ngẫm, chung quy cũng tại vì nghèo nên bị khinh khi. Quả đúng là khi bạn nghèo thì “anh em khinh trước, làng nước khinh sau”. Cũng vì thế mà giờ đây chúng tôi cũng ngày càng sợ Tết, dù một cái tết nữa đã lại đang cận kề.
Đỗ Thu H. (Hà Nội)
Theo infonet.vietnamnet.vn
Ngày cưới, mẹ đẻ cầm giúp phong bì 10 triệu dì cho mà xe rước râu đã đi hơn 40km, chồng vẫn bắt quay về lấy
"Đã bảo quay lại là quay lại, không nhiều lời. Để tiền ở đấy yên tâm được'.
Chưa bao giờ em nghĩ một ngày lại ngồi viết những tâm sự này của mình lên đây. Chỉ có điều em thấy chán nản và xấu hổ về chồng mới cưới của em quá ạ. Nhưng em cũng không thể ly hôn chồng ngay khi chỉ vừa mới kết hôn được 3 ngày nay.
Em với chồng mới cưới yêu nhau hơn 1 năm thì kết hôn. Chúng em quen nhau qua sự mai mối của một người bạn. Khi yêu, hai đứa cũng thấy hợp nhau nên xác định yêu là cưới. Bởi tuổi của 2 chúng em cũng không còn trẻ nữa. Em 26 tuổi còn anh cũng 28 tuổi.
Lúc tìm hiểu và yêu nhau, anh thuộc tuýp đàn ông khá cẩn thận, chu toàn nhưng kín kẽ. Đi chơi với nhau mà anh luôn dành quyền chọn quán ăn, đồ uống. Anh bảo ăn uống phải sạch sẽ, hợp vệ sinh. Thực ra tính cách đó của anh, em thấy cũng ổn. Bởi cẩn thận chuyện thực phẩm ăn uống giữa thời buổi thực phẩm bẩn như này cũng khá tốt.
Rồi khi đám hỏi, nhà chồng mới cưới chỉ mua sắm các mâm lễ rất lèo tèo. Ảnh minh họa.
Duy chỉ có điểm em không thích ở anh đó chính là anh có vẻ quá hà tiện, chi ly khi mua sắm, thậm chí như không có tiền. Như đợt cưới xin vừa rồi, dù là phải chi tiêu tiết kiệm, không quá vung tay lãng phí, song cả đời mới cưới 1 lần nên em cũng muốn mua sắm đủ đầy 1 chút. Sợ anh mua sắm cả thì dồn gánh nặng cho anh nên em cũng đưa cho anh thêm 30 triệu. Vậy mà tất cả vật dụng như tủ, ti vi, giường cưới, anh chỉ toàn đặt loại rẻ nhất.
Em ý kiến thì anh bảo như vậy cho hay được thay đồ mới. Em biết anh nói vậy chỉ chống chế thôi chứ em biết thừa anh tiết kiệm. Số tiền mua sắm còn thừa, anh cũng chẳng hề đưa lại cho em.
Rồi khi đám hỏi, nhà chồng mới cưới chỉ mua sắm các mâm lễ rất lèo tèo. Đặc biệt, thời buổi này rồi mà anh chỉ để phong bì lễ đen 5 triệu. Bên nhà gái em thực sự không hài lòng về lễ vật của nhà trai đưa đến. Nhưng bố mẹ em cũng đành nín nhịn, giấu bực dọc trong người mà không dám thể hiện ra vì sợ lời qua tiếng lại, con gái sẽ thiệt thòi nhất.
Hôm đón dâu, lúc mọi người lên trao tiền vàng cưới thì dì ruột của em cũng mừng cháu gái phong bì đỏ chói. Dì bảo trong này có 10 triệu đồng, dì cho cháu gái lên xe hoa về nhà chồng làm vốn. Không tiện cầm trên tay phong bì này, em cảm ơn dì rồi đưa lại cho mẹ đẻ nhờ bà cất đi giúp. Đợi sau cưới thư thả em sẽ về lấy sau.
Cứ nghĩ mọi việc như vậy là ổn, vậy mà lúc theo chú rể lên xe hoa về nhà chồng đã được 40km. Đúng lúc này, anh hỏi em là phong bì 10 triệu dì cho vừa nãy để đâu thì em bảo đã gửi mẹ đẻ, yên tâm. Nào ngờ chồng em một mực bắt lái xe quay xe lại. Lái xe và em đều nói còn 40km nữa là về đến nhà trai rồi, quay xe lại sẽ bị muộn giờ đưa dâu về. Hơn nữa, xe đưa dâu người ta kiêng đã đi là không quay lại. Nói hết lời như vậy nhưng chồng em quát:
"Đã bảo quay lại là quay lại, không nhiều lời. Để tiền đấy sao yên tâm được. Không lấy ngay lại mất hút. Với lại lấy ngay về để tối nay anh còn mang đi trả nợ tiền con lô chịu hôm trước"
Khỏi phải nói em sốc như nào trước thái độ của chồng mới cưới. Anh ta nói vậy làm như không lấy về, mẹ đẻ em lấy luôn tiền đó không bằng? Đã thế, đây là tiền riêng dì cho em, có phải là tiền của anh ta đâu mà đòi lấy về trả nợ lô đề cho anh ta được.
Em vẫn phải cố tỏ vẻ bình thường không khóc để vào xin lại mẹ đẻ chiếc phong bì ấy mà vừa ngượng chín mặt vừa căm hận anh ta. Ảnh minh họa.
"Anh... Anh nghiện lô đề từ bao giờ. Đây là tiền dì cho em, em không đưa anh được, nhất là để trả nợ lô đề thì càng không"
Thì ra hơn 1 năm yêu em, chồng chưa cưới chỉ giữ bộ mặt giả tạo để lừa dối em mà thôi.
Hôm đó, anh cho xe quay lại và bắt em vào lấy lại phong bì mừng cưới của dì em bằng được. Em vẫn phải cố tỏ vẻ bình thường không khóc để vào xin lại mẹ đẻ chiếc phong bì ấy mà vừa ngượng chín mặt vừa uất hận anh ta. Em cũng chẳng thể kể với ai được vì xấu chàng hổ ai. Mới cưới được 3 ngày mà em đã muốn ly hôn người chồng cờ bạc này quá mọi người ơi.
Phương Anh (Hà Đông)
Theo phunusuckhoe.vn
Tôi muốn chết vì ám ảnh sau sinh Tôi 29 tuổi, mới sinh con được 3 tháng, nuôi con bằng sữa ngoài vì mẹ không có sữa. Con mới ở viện về, chưa khỏi hẳn bệnh. Chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng. Tôi cảm thấy tâm lý đang biến đổi theo hướng tiêu cực, có thể là trầm cảm sau sinh. Tôi không thiết tha ăn uống, hay cáu gắt...