Biết tôi có bầu, anh đồng ý cưới nhưng bắt tôi bỏ thai vì sợ… người ta cười vào mặt
Biết tôi có bầu, anh đồng ý cưới nhưng bắt tôi bỏ thai vì sợ… người ta cười vào mặt
1 tháng trời trôi qua, cái thai trong bụng tôi ngày một lớn dần, còn tôi vẫn chưa thể có được cho mình quyết định. Tôi không biết mình phải làm gì trong tình huống trớ trêu này. Tôi hận vì mình đã yêu nhầm người, đã lựa chọn nhầm kẻ làm cha của con.
Tôi và anh yêu nhau trong sự ghen tị của bao cô bạn thân. Chúng bạn bảo tôi sướng khi yêu được anh chàng… lành như đất, hiền ngoan, của hiếm thời bây giờ. Bạn trai tôi là con một gia đình nền nếp. Anh chỉ biết học hành, tập trung vào sự nghiệp, không cờ bạc, gái gú, không thuốc lá, không nhậu nhẹt… Thậm chí, tôi cũng chỉ là mối tình thứ hai của anh sau mối tình đầu thích một cô bạn học cùng lớp cấp 3. Nhìn chung, bạn trai tôi thuộc loại hiền ngoan, hình mẫu của “con nhà người ta” mà bao người mơ ước.
Yêu nhau, anh chiều tôi lắm. Tôi muốn gì anh cũng chiều. Anh hiền lành nên có đôi lúc bị tôi bắt nạt, vậy mà anh chỉ cười trừ. Nói chung, trong suốt hơn 2 năm yêu nhau, tôi không thấy mình có gì phải trách cứ và hối tiếc khi đã lựa chọn anh.
Chúng tôi cũng đã về ra mắt hai bên gia đình, mặc dù chưa chính thức đề cập tới chuyện cưới xin nhưng hai đứa đều được bố mẹ đôi bên đón nhận, quý mến. Cứ như vậy, chúng tôi yên tâm mà yêu nhau, cảm thấy bao giờ phù hợp thì cưới.
Nhưng ở đời, chẳng thứ gì tròn trịa mãi… Mọi việc bất ngờ rẽ sang một hướng khác khi mà tôi có bầu. Yêu nhau, không tránh được việc gần gũi. Cả tôi và anh đều đã trưởng thành, thời gian yêu cũng khá lâu, chúng tôi có công việc ổn định để sẵn sàng lo cho tổ ấm của mình. Nhưng quan trọng hơn cả là, hai đứa tôi xác định nghiêm túc với nhau trong chuyện tình cảm này… Thế nên việc đi quá giới hạn cũng không có gì là quá đáng.
Video đang HOT
Tuy nhiên, tôi đã không cẩn thận, để xảy ra có thai ngoài ý muốn. Thực tế tôi cũng không muốn uống thuốc vì sợ ảnh hưởng tới chuyện sinh nở sau này. Khi biết có thai, tôi hạnh phúc lắm. Cái cảm giác biết tin mình làm mẹ nó tột cùng sung sướng. Nhất là khi chúng tôi hoàn toàn yêu thương nhau và sẽ xác định cưới. Nhưng khi tôi thông báo cho anh, đầu dây bên kia, anh đã gắt ầm lên: “Tại sao em lại không cẩn thận gì vậy, lại để lỡ dở thế này…” Tôi hoàn toàn bất ngờ và sốc trước thái độ của anh.
Tối đó, chúng tôi gặp nhau. Gương mặt anh không có chút nào hạnh phúc của một người biết tin mình sắp được làm cha. Anh cau có, khó chịu, chỉ thiếu nước đập phá cái gì cho bõ tức. Anh bảo tôi không biết cẩn thận, để xảy ra lỡ làng, như thể trăm tội là tại tôi.
Rồi anh đề nghị tôi bỏ cái thai, chỉ cần tôi làm thế, hai đứa sẽ cưới ngay lập tức. Không phải anh có ý phụ bạc tôi nhưng anh không thích phải mang tiếng là đàn ông không ra gì, làm con gái người ta có bầu rồi mới cưới. Bạn trai tôi nói từ trước đến nay anh vẫn là một niềm tự hào của gia đình, anh không muốn cái danh tiếng của mình bị vấy bẩn, mang tiếng. Anh ngại với mọi người, sợ người ta đánh giá khi cũng chẳng khác gì mấy cái thần phần ham hố làm con người ta chửa trước.
Tôi không kiềm chế được, đã hét lên: “Đồ hèn” rồi ra về. Anh chỉ nhắn cho tôi một câu cộc lốc: “Anh yêu em không tiếc gì, anh cũng xác định cưới em. Con không có đứa này thì có đứa khác. Em làm thế sẽ đẹp mặt cả hai đứa, đẹp mặt cả hai bên gia đình. Hay ho gì cái cảnh bụng phưỡn ra rồi làm đám cưới. Em cứ nghĩ kĩ đi. Chỉ cần em bỏ thai xong, em muốn cưới lúc nào cũng được”.
Tôi tin anh không lừa mình, nhưng tôi hận vì người đàn ông này quá ích kỉ, anh chỉ nghĩ đến sĩ diện của bản thân mà từ bỏ cả con ruột của mình. Người như thế có đáng để lấy làm chồng hay không?
Theo 2sao
Mẹ chồng tương lai ra 'tối hậu thư' ép có bầu mới cho cưới
Chúng tôi làm lễ ăn hỏi đã được hơn 1 năm, dự định ra giêng vừa rồi sẽ cưới, nhưng bất ngờ, mẹ chồng tương lai của tôi ra "tối hậu thư" bắt khi nào tôi có bầu mới cho cưới.
Mẹ chồng tương lai "bật đèn xanh" và mong muốn tôi có bầu trước khi cưới (ảnh minh họa: IT)
Tôi và Hùng yêu nhau cũng đã 4 năm từ khi chúng tôi còn học cùng nhau trên giảng đường đại học. Sau khi ra trường, anh đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh. Tôi được nhận xét là khá hiền lành, biết điều, cũng ưa nhìn nên được bố mẹ anh rất quý mến. Ngược lại, bố mẹ tôi cũng rất ưng Hùng, một chàng trai có trách nhiệm, có trí tiến thủ mà theo nhận xét của bố tôi là rất... đoàng hoàng.
Tháng 2 (âm lịch) cách đây 2 năm, gia đình anh đã quyết định mang trầu cau sang nhà tôi thưa chuyện, làm lễ ăn hỏi và ấn định ngày cưới của chúng tôi vào tháng giêng năm nay. Không như những gia đình khác, bố mẹ Hùng rất "thoáng" trong vấn đề quan hệ trước hôn nhân. Mẹ anh còn nhiều lần to nhỏ và gợi ý với tôi chuyện cứ có con trước đi rồi cưới, ông bà không bao giờ đánh giá gì tôi.
Bà cũng thật lòng cho biết, do Hùng là con một, ông bà cũng đã nhiều tuổi rồi, về hưu đã lâu chỉ mong có đứa cháu đít tôn bế bồng cho vui cửa vui nhà. Bà nói chuyện ngày cưới chỉ là ấn định cho có thôi, cứ tôi có bầu lúc nào là tổ chức đám cưới lúc đó.
Được bố mẹ chồng tương lai "bật đèn xanh", lại đã làm đám hỏi, tôi và Hùng cũng đã coi nhau như vợ chồng. Về quê thì "ai về nhà nấy" nhưng lên thành phố thì chúng tôi lại góp gạo thổi cơm chung. Để tiện bề chăm sóc nhau, tôi dọn qua chỗ anh ở luôn. Bố mẹ tôi biết chuyện cũng không vui vẻ, chỉ khuyên bảo "gạo chưa nấu thành cơm" nếu có bề gì thì chỉ có tôi là thiệt thòi còn Hùng chả có gì mất mát. Tin và yêu nên tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện chúng tôi sẽ có ngày tan đàn xẻ nghé. Chúng tôi cũng "thả cửa" theo gợi ý của mẹ chồng mà không kế hoạch gì cả.
Nhưng gần 1 năm trời tôi vẫn... chưa có gì. Lần nào về nhà, mẹ Hùng cũng kéo tôi vào hỏi xoắn xít chuyện con cái. Từ động viên, đến khuyên nhủ, rồi thì bà "đe" tôi không được kế hoạch, cứ có con đi, khó khăn gì ông bà lo tất. Rồi có lần bà chất vấn: "Tại sao ở với nhau gần 1 năm rồi chưa có con, hay tôi bị gì?". Ban đầu hai đứa thấy chuyện con cái cũng bình thường, không vội vàng gì, nhưng mẹ Hùng nói nhiều quá tôi và anh cũng bắt đầu lo lắng.
Lên thành phố, anh dẫn tôi đi khám sản, kết quả nhận được, tôi bị đa nang buồng trứng và khó có con. Tuy nhiên, bác sỹ nói tôi vẫn có thể chữa trị nhưng phải kiên trì, việc có con không thể một sớm một chiều được. Nghĩ đến mong muốn của mẹ chồng tương lai, tôi chết lặng người và suy sụp. Thương tôi, Hùng động viên và nói sẽ giữ kín chuyện này với gia đình, để cưới xong rồi tính.
Tuy nhiên, thời gian sau đó, tôi thấy thái độ của gia đình anh thay đổi rõ rệt. Mỗi lần về nhà, mẹ Hùng không còn xoắn suýt săn đón như trước nữa. Càng gần đến ngày cưới, tôi càng có thái độ bất an vì thấy cả gia đình chồng tương lai vẫn bình chân như vại, không thấy động tĩnh gì việc cưới xin.
Trong khi đó, bên nhà tôi bố mẹ lại giục giã ồi ồi. Tôi không nói chuyện mình khó sinh con cho bố mẹ tôi biết sợ ông bà lo lắng và suy nghĩ cho tôi, tôi nói chúng tôi kế hoạch muốn ổn định kinh tế, cưới xin đoàng hoàng rồi mới cưới. Sát ngày cưới 2 tháng, không thấy Hùng động tĩnh gì, tôi giục anh lên kế hoạch chụp ảnh cưới, mua nhẫn cưới, đặt cỗ và mời bạn bè... Những lần như thế, anh đều nói công việc quá bận, chưa có thời gian, tôi cứ đi xem xét và tham khảo các nơi đi rồi tự quyết định.
Tôi có quá ích kỷ không nếu vẫn muốn cuộc hôn nhân này diễn ra?(Ảnh minh họa: IT)
Cũng vì chuyện anh ề à, lề mề không quan tâm đến việc cưới xin mà tôi với anh phải nhiều lần cãi vã. Tôi đã khóc rất nhiều khi nghĩ mình dại dột, nỡ dọn về ở với anh trước khi cưới khiến anh không còn tôn trọng và yêu tôi nhiều như trước nữa. Rồi cũng đến ngày Hùng "lật bài ngửa" với tôi. Anh nói rằng gia đình anh đã biết chuyện tôi khó có con và rất sốc. Ông bà ép anh nói với tôi, chỉ khi nào tôi có bầu mới nói chuyện cưới xin, còn không thì sẽ hủy hôn.
Tôi như người chết đuối, chới với và không biết phải làm thế nào? Trước đây, tôi cứ nghĩ vì yêu tôi, thương tôi, Hùng sẽ cùng tôi đấu tranh cùng gia đình để vượt qua khó khăn này. Chúng tôi sẽ cùng nhau chữa bệnh và chờ đợi ngày đơm hoa kết trái. Tôi cũng nghĩ gia đình anh sẽ thông cảm và cho chúng tôi thời gian...
Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác. Có người khuyên tôi nên trả tự do cho anh, nếu như tôi mãi không có con có phải đã "giam cầm" anh trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc và tôi sẽ phải sống với mâu thuẫn dai dẳng cùng gia đình chồng? Tôi phải làm thế nào? Có phải tôi quá ích kỷ hay không? Ngày cưới dự kiến giờ đã qua gần 2 tháng...
Theo Danviet
Tôi nên lấy người hai đời vợ để hợp thức cái thai Mẹ muốn tôi lấy anh ta, như thế sẽ không ai truy cứu về bố đứa trẻ trong bụng tôi là ai nữa... Ảnh minh họa 20 tuổi tôi biết yêu lần đầu tiên nhưng tình yêu sớm chấm dứt khi chúng tôi chưa kịp nắm tay. 22 tuổi lại một lần nữa trái tim tôi rung động, tôi yêu một người con...