Biết người yêu sẽ tới quán cà phê nhưng tôi vẫn giả vờ ngạc nhiên để tạt thẳng ly nước cam vào mặt anh ta
Thật không ngờ khi tôi đau khổ mất ngủ cả đêm thì người yêu nghiễm nhiên lên app hẹn hò quẹt tới quẹt lui.
Tôi và anh H quen nhau qua một app hẹn hò. Chúng tôi “quẹt” phải nhau. Trên profile, anh giới thiệu rất đơn giản nhưng khi nhắn tin qua lại thì tôi phát hiện ra con người H khá hài hước, hiểu biết rộng, gia đình giàu có, đẹp trai. Thế nên tôi “đổ” đứ đừ. Chúng tôi nhanh chóng hẹn gặp mặt ngoài đời. Cả hai đều có ấn tượng tốt về nhau nên tự nhiên trở thành người yêu.
Tuy H không tỏ tình nhưng mọi hành động của H đều chứng minh tôi là bạn gái của anh. Chúng tôi gần như bám dính cả ngày với nhau, cũng lên giường nhiều lần và hứa hẹn đủ thứ trên đời, từ chuyện về ra mắt tới đám cưới, từ chuyện sinh con đến cuộc sống hôn nhân… tất cả đều đã tính toán đến rồi.
Vậy mà hai ngày trước, chúng tôi cãi nhau vì chuyện H đi đám cưới bạn mà không nói gì với tôi, điện thoại thì không liên lạc được khiến tôi vô cùng lo lắng. Vậy mà anh chỉ nói gọn một câu: “Điện thoại hết pin”. Khi bị tôi trách thì anh bực bội bảo tôi chỉ là bạn gái mà sao đòi làm mẹ anh, quản anh đi đâu làm gì…
Hôm đó, tôi tự bắt xe về nhà lúc 11h đêm, về nhà ôm gối khóc không ngủ một đêm.
Chiều hôm sau, tôi gọi điện cho M – bạn thân của tôi – để rủ đi cà phê cho đỡ buồn. Đang ngồi buôn chuyện với nhau thì điện thoại của M có tin nhắn đến, cô ấy cười rúc rích nhắn tin nên tôi rất tò mò hỏi thăm thì M bảo bạn trai vừa quen tối hôm qua, đẹp trai và nói chuyện có duyên lắm. Họ nói chuyện cả đêm với nhau. Khi M cho tôi xem ảnh, tôi choáng váng khi không ngờ đó lại chính là H.
Video đang HOT
Lúc đang giận nhau thì anh lại lên app hẹn hò để làm quen người khác. (Ảnh minh họa)
Hai chúng tôi lấy hết ảnh và tin nhắn cho nhau xem và khẳng định H bắt cá hai tay, bắt trúng 2 đứa bạn thân. Càng cay đắng cho tôi là lúc đang giận nhau thì anh lại lên app hẹn hò để làm quen người khác.
Tôi và M quyết định dạy cho anh ta bài học. M gọi điện cho H ra quán cà phê gặp mặt. Anh ta hớn hở nhận lời ngay và bảo chờ 10 phút. Trong 10 phút đó, tôi chuyển bàn sang gần đó quay lưng về phía cửa.
Khi đến, H còn mua cả hoa hồng tặng bạn tôi khiến tôi tức lắm. Chờ cho 2 người ngồi vào bàn, tôi đứng lên đi ngang qua và giả vờ ngạc nhiên chào H. Anh ta lúng túng thấy rõ, lắp bắp hỏi sao tôi ở đây. Tôi cười khẩy bảo H giới thiệu xem ai đây.
Thấy H không giới thiệu được, tôi cầm ngay ly nước cam trên bàn tạt thẳng vào mặt anh ta và quát lên: “Đồ phản bội, thì ra anh lăng nhăng như thế”. M cũng đứng dậy tức giận nói: “Sao anh bảo anh chưa có người yêu? Hóa ra anh lừa tôi”. Nói rồi, M cũng cầm cốc nước lọc trên bàn tạt vào H. Anh ta rối rít xin lỗi tôi rồi lại xin lỗi M. Còn những người trong quán cà phê thì kinh ngạc nhìn theo chúng tôi. Thấy vậy nên tôi bỏ về. M cũng đi ra ngay sau đó, mặc kệ anh chàng bắt cá hai tay xấu hổ đứng ngây như ngỗng ở đó. Đáng đời lắm.
Sau chuyện này, tôi tổng kết được một điều, người yêu có thể không có nhưng bạn thân nhất định phải có một người! Thất tình thì chỉ cần có cô bạn sẵn sàng đưa mình đi ăn, đi chơi là mọi buồn phiền cũng có thể tan biến.
(heli…@gmail.com)
Đến nhà bạn gái chơi, tôi mua cái áo tặng mẹ cô ấy, không ngờ bị dúi trả một cách phũ phàng
Khi nhận quà xong, thái độ của mẹ người yêu hoàn toàn thay đổi. Sau đó, người yêu còn giận dữ đòi chia tay trong sự ngạc nhiên của tôi.
Trong tình yêu nếu chỉ chăm chăm vụ lợi, chú trọng vào những món quà hay tiền bạc thì rõ ràng không bền vững được. Tôi hiểu điều đó nhưng hiểu chậm quá. Sau khi nuôi người yêu ăn học 2 năm ròng, tôi mới nhận ra bài học đắng chát này.
Hồi quen nhau, người yêu tôi còn đang là sinh viên đại học năm 2. Tôi đã đi làm và kiếm tiền nên cô ấy thích gì, cần gì, tôi đều chu cấp đầy đủ. Thậm chí năm cuối, cô ấy muốn mua laptop để làm luận văn, tôi cũng chẳng ngại ngần bỏ ra 15 triệu mua tặng. Mối tình của chúng tôi cứ thế kéo dài 3 năm nay nhưng tôi chưa từng được về nhà người yêu chơi. Cô ấy nói khi nào có công việc ổn định, có dự định cụ thể chắc chắn cho tương lai thì mới đưa tôi về nhà, ra mắt gia đình. Thấy cô ấy nói có lí nên tôi cũng không đòi hỏi gì nữa.
Cho đến hôm kia, cô ấy đưa tôi về nhà, giới thiệu tôi với mọi người trong nhà. Tôi còn chu đáo chuẩn bị quà cho từng người. Bố người yêu thì được một hộp trà thượng hạng. Mẹ cô ấy thì tôi mua cái áo. Em gái cô ấy là một chai sữa rửa mặt vì đang tuổi dậy thì. Cứ tưởng chu đáo thế thì việc qua ải phụ huynh là điều hiển nhiên. Tôi không ngờ tình trạng lại đối nghịch với suy nghĩ của tôi.
Cho mẹ thì tôi không muốn vì như vậy chẳng khác nào mẹ tôi dùng lại đồ người khác bỏ đi. (Ảnh minh họa)
Mẹ người yêu sau khi thấy cái áo tôi tặng thì thay đổi hẳn thái độ. Đến giờ cơm cũng chẳng thèm xuống ăn cùng. Khi tiễn tôi về, người yêu đem theo cái áo dúi vào tay bảo tôi cầm về cho mẹ tôi mặc: "Nghĩ sao đến nhà em chơi mà anh lại tặng mẹ em cái áo hàng chợ? Mất mặt quá. Đàn ông mà sao anh tính toán, keo kiệt thế".
Tôi sững người. Đúng là tôi mua áo chợ thật nhưng cũng có giá 300 nghìn chứ có ít gì. Hơn nữa tôi đang dành dụm tiền mua nhà để cưới vợ còn ra ở riêng, người yêu tôi thừa biết điều này. Vậy mà giờ cô ấy đòi chia tay với lí do tôi keo kiệt, bủn xỉn với người nhà cô ấy.
Giờ tôi chẳng biết phải làm gì với cái áo đang treo trong phòng nữa. Cho mẹ thì tôi không muốn vì như vậy chẳng khác nào mẹ tôi dùng lại đồ người khác bỏ đi. Mà không cho mẹ thì biết cho ai bây giờ? Và với người yêu, tôi nên níu kéo hay chia tay cho đỡ mệt mỏi đây? Nếu chia tay thì có nên "đòi lại quà" cho cô ấy sáng mắt ra không?
(trannhan...@gmail.com)
Kiếm 80 triệu một tháng, tôi vẫn bị mẹ bạn gái ra sức phản đối chỉ vì một lý do Mặc cho bạn gái tôi thì đã khóc rất nhiều và cầu xin muốn được cưới tôi làm chồng. Mẹ cô ấy vẫn kiên quyết phản đối chúng tôi quen nhau vì bà lo ngại những đứa cháu sinh ra sẽ bị bệnh di truyền giống tôi. Ngay từ nhỏ tôi đã bị mắc chứng bệnh máu không đông, tôi sống được đến...