Biết em có chồng rồi nhưng tôi nhất định muốn chinh phục
Em từ chối, tôi vẫn tiếp tục hẹn và đậu xe gần nhà em, chưa bao giờ bước ra khỏi xe, em thấy và biết là đủ, như thông điệp.
Tôi gặp em lúc vào gian hàng hội chợ mà em giới thiệu. Quả thật công ty em chọn người để giao tiếp không thể đúng hơn, rất hoạt bát và nhanh nhẹn dễ gây cảm tình. Tôi vừa thấy em đã bị thu hút và theo quán tính tôi nhìn ngón tay em đã thấy đeo nhẫn, thấy hụt hẫng quá. Tôi đến bắt chuyện, vờ hỏi một số câu tình huống thì đúng là em đã có gia đình. Em rõ ràng có vẻ hạnh phúc khi đề cập đến chồng thì tôi có cảm giác hiếu thắng lẫn nóng nảy, muốn chiếm được cảm tình của em. Cũng phải nói là tôi khá điển trai và sự nghiệp vững chắc nhưng không thích những tình cảm đơn thuần về thể xác hay chỉ vì người phụ nữ đó tốt tính, điều tôi muốn là kịch tính. Tôi có cảm tình với em nhưng việc có gia đình khiến tôi thấy thú vị hơn.
Tôi bí mật cho đứa bạn thân trong nhóm theo dõi và biết được nơi ở của em. Trước đó tôi còn đến công ty gặp em như để xem sản phẩm và mua vài cái, em rất vui nhưng dần dần cũng cảm nhận có điều gì vượt qua việc mua hàng và tôi cũng mong điều đó. Tôi lái xe đến chờ em ở công ty, em từ chối nhưng dĩ nhiên tôi nói địa chỉ chính xác nhà em nên em đã hơi sợ và đi cùng tôi, ngồi uống cà phê tôi cũng chỉ hỏi chuyện công việc, gia đình bình thường. Qua vài lần gặp, tôi cũng nói ra tình cảm và muốn em không ngoại tình mà ly hôn để đến với tôi đàng hoàng. Có thể nói tôi đang xen vào hạnh phúc gia đình em nhưng mà đây là một vẻ đẹp cổ điển khả ái mà ai gặp cũng cảm nhận giống tôi thôi. Đến đứa bạn cũng công nhận và chắc trong công ty em không khỏi có những tay cà kê khác.
Đến với tôi em chắc chắn sẽ có cuộc sống tốt và người khác cũng sẽ không làm em lay động được, tôi tự tin về điều này. Nói về gia đình em, em chỉ mới có một con, đang ở nhà mướn và chồng làm tiếp thị. Nói chung tôi không quan tâm đến những gì em đang có lắm, chỉ biết em thích tương lai ra sao, con ở chung với em tôi càng vui, tôi là người đàn ông biết giữ lời. Tôi đã đoán được khi em ngỡ ngàng nghe tôi muốn cưới em. Em từ chối, không sao, tôi tiếp tục hẹn và đậu xe gần nhà em nhưng chưa bao giờ bước ra khỏi xe, em thấy và biết là đủ, như một thông điệp mà em phải hiểu.
Chuyện trôi qua vài tháng và cuối cùng em nổi giận bảo rằng hàng xóm người ta sẽ dị nghị, chồng mà biết thì em sẽ mất hết, mất danh dự dù không có gì, người đời thường suy diễn, tôi bảo vậy em ly hôn đi và đến với tôi. Đừng nói là tôi ép một người không yêu, tôi biết em có cảm xúc với mình ngay lần đầu gặp gỡ vì dĩ nhiên tôi là gã trai cuốn hút. Tôi biết điều này với các cô gái khác, chỉ là tôi đang muốn em mạnh dạn bộc lộ tình cảm thật ra thôi vì em vẫn trả lời các tin nhắn tôi gửi ban ngày, ánh nhìn em khi đi với tôi có vẻ bối rối chứ không ghét. Còn tôi thì nhìn em và nghĩ sẽ không bao giờ hết yêu. Em đã khóc và xin tôi để cho gia đình em được yên ổn nhưng đồng thời tôi cũng cảm nhận sự bất lực không cưỡng được tình cảm của tôi từ em. Tôi viết để xin lỗi trước người là chồng em, đừng giận hay hờn em bởi em vô tội, có điều tôi là gã đàn ông quá bướng và gặp em muộn nhưng vẫn sẽ là của tôi.
Video đang HOT
Theo VNE
Bức thư tình cuối gửi anh... người yêu cũ
Em dừng lại, anh tiếp tục bước về phía trước không có em, và ta sẽ chẳng thể nào đi hết chặng đường cùng nhau nữa, em nợ anh một món nợ.
Buông tay nhau thôi anh nhé!
Khi muốn bắt đầu, em liệt kê những điểm tốt đẹp của anh để vững tin trong sự lựa chọn của em vào tình yêu màu hồng.
Khi muốn kết thúc, em tìm kiếm lại những yếu điểm của anh để an ủi cho sự dừng chân cuộc chia tay màu xám.
Anh đến với em, đi cạnh em một chặng đường không quá ngắn, chẳng đủ dài, em coi đó chính là cái duyên của chúng mình.
Em dừng lại, anh tiếp tục bước về phía trước không có em, và ta sẽ chẳng thể nào đi hết chặng đường cùng nhau nữa, em nợ anh một món nợ.
Em nợ anh những nghĩa tình đã gắn bó, những kỷ niệm có khi vui, khi buồn, khi em hờn giận, ghen tuông, khi anh nhẹ nhàng an ủi. Giờ tất cả đã trở thành hồi ức trong em, trong anh...
Anh đến với em, đi cạnh em một chặng đường không quá ngắn, chẳng đủ dài, em coi đó chính là cái duyên (ảnh minh họa)
Em nợ anh vì em không còn bên cạnh anh, em sẽ chỉ dõi theo anh trong dòng đời hối hả.
Em từng đọc câu chuyện buông bỏ khi đau để rồi không biết nắm giữ những gì tốt đẹp sau đó, thế là em lại cố gắng, cố gắng chạm tay nhau, cố gắng dìu nhau bước tiếp, cố gắng liệt kê những điểm tốt đẹp của anh để tiếp tục vững tin trong sự lựa chọn...
Rồi ta lại chìm trong nỗi đau dài không điểm dừng...
Có những giá trị nếu trường tồn theo thời gian sẽ là điều thật sự quý giá, nhưng giữa dòng đời mưu sinh nghiệt ngã, đôi khi có những giá trị bất biến lại khiến em lo sợ, ngại ngùng...
Đôi khi quyết đoán hơn thì có lẽ ta đã không làm nhau mỏi mệt...
Và khi đôi tay ta đã muốn buông nhau thì đôi chân ta nên rẽ bước...
Người yêu ơi, mình chia tay nhé!
Hanah
Nỗi ao ước có một đứa con của vợ chồng tôi... mãi vẫn chưa thành sự thật Trong thời gian, chúng tôi ở với nhau trước hôn nhân, đã có nhiều lần tôi dùng đến thuốc tránh thai khẩn cấp như một phương án để không làm ảnh hưởng đến sự cống hiến cho công việc của cả hai vợ chồng Vợ chồng tôi yêu nhau 8 năm rồi mới quyết định cưới khi bị gia đình cả hai bên...