Biết cô bạn thân yêu thầm chồng sắp cưới của mình, tôi bày kế để đẩy họ đến với nhau
Vô tình đọc được đoạn tin nhắn của bạn thân gửi cho chị gái qua điện thoại, tôi sững sờ khi biết tình cảm mà cô ấy dành cho chồng sắp cưới của mình suốt thời gian qua. Một ý nghĩa lóe lên trong đầu tôi, nhất định, tôi sẽ để họ đến với nhau.
Vậy là sau hơn 2 tháng trời lên kế hoạch, cuối cùng, âm mưu của tôi cũng đà thành sự thật. Ngày hôm qua, họ dắt díu nhau đến gặp tôi, khóc lóc, xin lỗi và cầu mong tôi tha thứ. Tất nhiên, tôi phải làm tròn vai diễn của mình – một kẻ đau khổ vì bị phản bội. Sau tất cả, tôi đồng ý tác thành cho họ, chúc phúc cho họ để rồi nhận được sự cảm kích rất lớn từ phía hai người đó. Khi họ rời khỏi nhà tôi, tôi đã thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ, đó là cái kết hợp lí và tốt nhất cho cả ba chúng tôi.
Nếu không có gì thay đổi, thì lẽ ra, cuối năm nay, tôi và người bạn trai yêu gần 4 năm sẽ chính thức làm đám cưới. Nhưng giờ, chỉ sau 2 tháng, mọi thứ đã xoay vần. Anh đang gấp rút chuẩn bị đám cưới với cô bạn thân của tôi. Họ cưới nhanh, cưới vội vì cái thai trong bụng. Ai cũng đổ dồn sự chú ý về phía tôi, thương cho tôi bị chính bạn thân cướp chồng, bị người bạn trai lâu năm phản bội. Không một ai biết được rằng, đây là sự sắp xếp của tôi, một sự tính toán đi trúng đích.
Nếu không có gì thay đổi, thì lẽ ra, cuối năm nay, tôi và người bạn trai yêu gần 4 năm sẽ chính thức làm đám cưới. (Ảnh minh họa)
Tôi và M chơi thân với nhau, từ hồi hai đứa học cấp 3. Hai đứa tính không hề giống nhau. Mai ủy mị, nặng nề tình cảm, lại sướt mướt, mộng mơ, còn tôi thì thẳng tính, thực tế. Có lẽ sự khác nhau đến từ việc chúng tôi lớn lên trong 2 gia đình có hoàn cảnh khác biệt. Nhà M có điều kiện, bố mẹ giàu có, M được cưng chiều như trứng mỏng, còn tôi, ngay từ bé đã phải tự mình vận động nên mạnh mẽ quen rồi. Chơi với nhau, nhưng nhiều lúc tôi có cảm giác M như cô em gái của mình vì sự ngây thơ và non nớt của cô ấy. Chính điều đó đã khiến hai đứa gắn bó với nhau lâu đến vậy. Điều gì M cũng tin tưởng và chia sẻ với tôi.
Sau khi lên Đại học, tôi và anh chính thức yêu nhau. Thời điểm đó, M đi du học nước ngoài theo nguyện vọng của gia đình. Chúng tôi cũng tạm xa nhau… Đến khi M về nước thì tôi cũng đã ra trường đi làm, tình yêu của tôi với bạn trai cũng bước sang năm thứ 4.
Thời điểm đó thú thật tôi cũng lao vào làm ăn, không để ý nhiều. Cuối tuần chúng tôi thường cùng nhau đi chơi, gặp gỡ… Tôi hoàn toàn không biết M lại để ý bạn trai mình, thầm thích anh từ bao giờ. Tôi thì thẳng tính, lại thêm không hay để ý những cái nhỏ nhặt nên không đoán ra. Vả lại, cuộc sống của tôi quá nhiều cái phải bận tâm, nhất là chuyện tiền bạc, tôi không hơi đâu mà để ý những chuyện đó.
Chuyện tình của tôi với bạn trai bắt đầu có diễn biến lớn khi mà anh làm ăn thua lỗ, nợ tới cả vài trăm triệu. Với người khác, đó có thể là một số tiền không quá lớn, nhưng với cả gia đình anh và gia đình tôi thì nó thực sự là một gánh nặng khủng khiếp. Bố mẹ chúng tôi đều nghèo, đều trông chờ vào sự giúp đỡ của hai con, giờ anh còn nợ ngập đầu ngập cổ như thế, mọi người sẽ không biết trông đợi vào đâu. Khi anh lụi bại, tôi chán nản lắm, thực sự đau khổ và mệt mỏi. Tôi những tưởng hai đứa tạm ổn, lo lắng phần nào cho gia đình xong sẽ kết hôn, thì giờ đây, gánh nặng mỗi ngày một thêm chồng chất.
Video đang HOT
Chuyện tình của tôi với bạn trai bắt đầu có diễn biến lớn khi mà anh làm ăn thua lỗ, nợ tới cả vài trăm triệu. (Ảnh minh họa)
Sau vụ anh làm ăn thua lỗ, bố mẹ anh đề nghị chúng tôi kết hôn. Quan điểm của hai bác là muốn chúng tôi cưới nhau về, bảo ban nhau làm, trả nợ và rồi xây dựng tổ ấm. Hai bác không muốn anh lông bông thêm nữa. Với tôi, nó thực sự là một cơn ác mộng. Bố mẹ tôi đã nghèo, khó khăn lắm mới nuôi tôi khôn lớn được, giờ tôi còn chưa báo đáp được gì, đã vội đi lấy chồng, đã thế còn phải gánh một khoản nợ lớn cùng chồng và gia đình chồng… Nghĩ đến thôi tôi đã sợ hãi lắm rồi. Nhưng vì tình nghĩa bao năm, tuổi chúng tôi cũng lại hợp, tôi không nghĩ ra cách gì để trốn tránh.
Giữa cái lúc rối ren, muốn tìm cách thoát khỏi mối quan hệ này, tôi vô tình phát hiện được chuyện M thích chồng sắp cưới của mình. Hôm đó, tôi có chút việc phải qua nhà M ngủ lại đêm. Và trong lúc M tắm, tôi vô tình đọc được loạt tinh nhắn mà cô ấy và chị gái đang nói chuyện với nhau. Và rồi tôi sững người khi biết, M yêu thầm bạn trai tôi lâu lắm rồi.
Một suy nghĩ nảy sinh trong đầu tôi, có lẽ, tôi nên để họ đến bên nhau. Gia đình M giàu có, cô ấy cũng nhiều tiền, nó sẽ là lời giải cho bài toán khó khăn của bạn trai tôi. Họ sẽ lo được cho nhau, mà tôi cũng thoát được gánh nặng đó.
Gia đình M giàu có, cô ấy cũng nhiều tiền, nó sẽ là lời giải cho bài toán khó khăn của bạn trai tôi. Họ sẽ lo được cho nhau, mà tôi cũng thoát được gánh nặng đó. (Ảnh minh họa)
Vậy là tôi kiếm cớ, thi thoảng hẹn đi chơi, nhưng rồi tôi vội về trước. Mọi việc diễn ra theo kế hoạch của tôi khi tôi tổ chức một bữa ăn uống linh đình, rồi hai người họ say mềm. Tôi ép bạn trai đứa M về nhà. Tất nhiên, giữa cái lúc có hơi men đó, họ đã đi nhà nghỉ và làm cái điều mà tôi mong đợi.
Hơn 1 tháng sau, M có bầu. Họ dắt díu nhau đến thú nhận với tôi, xin lỗi và mong tôi tha thứ. Tôi khóc mếu chứng tỏ mình đau khổ rồi chúc phúc cho họ. Bạn trai tôi áy náy, ân hận vì đã yêu tôi quá lâu mà giờ để tôi lại phải đứt gánh giữa đường, nhưng vì đứa bé, họ nhất định phải đến bên nhau.
Chỉ còn ít ngày nữa, hai người họ sẽ làm đám cưới. Tôi thấy nhẹ lòng, dù sao, cả hai người họ cũng đều tốt, lấy nhau là phù hợp. Còn tôi, tôi lại tiếp tục làm lụng, kiếm tiền hỗ trợ gia đình mình. Chỉ hi vọng sau này, tôi sẽ gặp được một người để mình có thể nương tựa mà thôi.
Theo Eva
3 năm 'thả' không có bầu, tôi phải dùng chiêu để giữ chân chồng sắp cưới
Nếu không làm việc đó, có lẽ tôi sẽ mãi mãi mất anh. Nó sẽ là một bi kịch quá lớn mà tôi không có cách nào chống đỡ nổi.
ảnh minh họa
Phía sau kế hoạch này sẽ là rất nhiều những rủi ro, nhưng thà thế còn hơn giờ tôi mất anh mãi mãi.
Chuyện tình của tôi và anh đã bước sang năm thứ 5. Nói không ngoa, cả thanh xuân, tuổi trẻ của tôi đều đã dành cho anh cả. Tôi chẳng hối hận điều gì, còn luôn cảm thấy mình may mắn khi yêu được anh. Nhưng cuộc tình này tôi đã phải đánh đổi bằng quá nhiều nước mắt.
Chúng tôi yêu nhau khá êm đềm, sau 1 năm, thì mọi chuyện bắt đầu rối ren. Ban đầu mẹ anh quý tôi lắm, ủng hộ hết mình. Bà khen tôi nhanh nhẹn, tháo vát, đảm đang... Tới khi hai gia đình bàn chuyện cưới xin, mẹ anh đi xem bói mới nói tuổi chúng tôi không hợp nhau, cưới về thì đen đủi đủ đường. Khổ nhất vẫn là... không thể có con.
Lúc đó nghe xong, tôi với anh bực lắm. Hai đứa tôi còn quyết định dắt díu nhau vào bệnh viện, làm đủ thứ xét nghiệm để có tờ kết luận của bác sĩ, chứng minh hai đứa hoàn toàn khỏe mạnh. Nhưng chừng đó là chưa đủ để mẹ anh chấp thuận. Bác ra điều kiện: "Cứ chửa đi rồi cưới".Mặc dù có hơi
tủi thân, nhưng vì chuyện đại sự, tôi chấp nhận điều đó. Anh dọn ra ngoài ở với tôi, chúng tôi sống thử như vợ chồng dù chưa được gia đình và pháp luật công nhận. Khi làm thế, tôi chỉ nghĩ cùng lắm là vài tháng, hai đứa ở bên nhau, tôi có bầu là mọi chuyện sẽ được giải quyết. Nhưng, tôi không ngờ rằng, phía sau đó là chuỗi thời gian dài đằng đẵng...
Nửa năm qua đi nhanh như chớp mắt, tôi vẫn không thể có bầu. Hai đứa bắt đầu có những hoài nghi về chính bản thân mình. Chúng tôi lại đi khám. Một lần nữa, bác sĩ khẳng định hai đứa vẫn khỏe mạnh. Hai đứa tôi về nhà, ăn uống, tẩm bổ, động viên nhau... Một năm rưỡi nữa lại qua đi trong sự mong ngóng con mà mọi thứ vẫn không như mong đợi. Tới lúc này, tôi bắt đầu thấy rõ sự sốt ruột của anh.
Nhiều hôm tôi thấy mẹ anh điện thoại, giục anh phải đi tìm hiểu cô khác, tính chuyện vợ con, không thể cứ để thời gian trôi qua như thế này được. Anh ậm ừ, trốn tránh, nói lảng sang đủ thứ chuyện... Tôi biết, không chỉ gia đình anh mà bản thân anh cũng bắt đầu hết kiên nhẫn.
Tới lúc này thì tôi sợ thật sự. Tôi không biết tới chừng nào thì sẽ có bầu và anh sẽ đợi tôi bao lâu thêm nữa. Cái câu nói của mẹ anh khi đi xem bói về giờ cứ khắc sâu trong tâm trí chúng tôi. Nhưng nếu chuyện tình này đứt gánh giữa đường thì cuộc đời tôi sẽ ra sao? Hơn nữa, tôi cũng rất khổ sở nếu mất anh.
Nhiều đêm trăn trở, suy nghĩ, cuối cùng tôi quyết định sẽ kiếm một đứa con để hợp thức hóa tình yêucủa mình. Tôi tìm gặp người anh quen biết ngoài xã hội. Anh tử tế, hiền lành. Để gặp được anh, tôi đã phải đi một đoạn đường khá xa. Sở dĩ tôi muốn nhờ người ở xa như vậy là để tránh những rắc rối sau này. Khi nghe câu chuyện của tôi, ban đầu anh cũng lưỡng lự, nhưng thấy tôi khóc lóc khổ sở quá, anh cũng đồng ý. Tôi thậm chí còn tính toán kĩ đến mức lựa chọn anh là vì anh có ngoại hình rất giống với bạn trai tôi, sau này nếu có sinh con ra, không may bé giống bố thì cũng sẽ có nét na ná chồng tôi.
Tôi biết mình làm điều này là thất đức, là có tội lớn khi lừa dối anh, nhưng tôi không thể đứng yên nhìn anh từ từ rời bỏ tôi được. Tôi yêu anh và muốn giữ anh bên mình, là chồng mình, tôi cũng không tin chúng tôi không thể có con, chỉ là cần thêm thời gian... Mà gia đình anh thì không cho tôi nhiều hơn nữa sự chờ đợi nên tôi buộc lòng phải làm thế.
Phía sau bí mật này là những rủi ro chờ đợi tôi, nhưng tôi vẫn bất chấp tất cả để làm, chỉ cần chúng tôi cưới xong, chúng tôi là vợ chồng, mọi chuyện vẫn còn có hi vọng để giải quyết.
Theo 2Sao.vn
Tôi thấy sợ hãi mỗi khi có người tán tỉnh mình Tôi rất dễ bắt chuyện nhưng cứ hễ có ai chủ động tán tỉnh thì chẳng muốn tiếp xúc với người đó nữa. Tôi 25 tuổi, là dân tỉnh lên thành phố học tập và làm việc, hiện là nhân viên kế toán với mức lương tạm ổn. Ngoại hình tôi tuy không đẹp sắc sảo nhưng cao ráo, da trắng nên trông...