Biết chồng ngoại tình, ban ngày tôi vẫn niềm nở, đêm mới ôm gối khóc cạn, vậy mà cuối cùng vẫn nhận trái đắng
Anh có bạn mới, những mối quan hệ mới. Và như những người đàn ông lắm tiền nhiều tật khác, chồng tôi bắt đầu ngoại tình.
Trên đời này, bất hạnh nhất của một người phụ nữ là bị chồng phản bội. Tôi đã từng tin tưởng vào chồng, tin tưởng vào cuộc hôn nhân của mình. Nhưng rồi cuối cùng, chồng tôi vẫn là đàn ông . Mà đàn ông thì mấy ai có thể chịu được những cám dỗ ở bên ngoài.
Trước đây, chúng tôi từng nghèo tới mức cả bữa cơm chỉ có quả trứng luộc bỏ vào bát nước mắm cả nhà cùng ăn. Ngày đó tôi không có việc làm, chồng tôi thì làm thời vụ nên lương rất thấp. Con cái học hành, bố mẹ ốm đau, chúng tôi chật vật mãi mới có thể trang trải tiền sinh hoạt hàng ngày.
Khổ sở là thế nhưng bù lại, chồng tôi rất thương vợ. Tôi còn nhớ khi tôi mang bầu lần 2, chồng tôi đã trốn vợ đi làm thêm ban đêm chỉ để mua cho vợ hộp sữa bầu tẩm bổ. Hôm chồng mang sữa bầu về, anh hồ hởi lắm. Nhìn tôi uống cốc sữa ngon lành, chẳng hiểu sao chồng tôi lại rơi nước mắt. Anh nói sẽ cố gắng để mẹ con tôi có được một cuộc sống êm ấm không phải lo cơm áo gạo tiền.
Hàng ngày tôi vẫn mang bộ mặt niềm nở để nói chuyện với chồng, đêm đến lại vùi mình trong chiếc chăn để khóc.(Ảnh minh họa)
Rồi chồng tôi cũng làm được như những gì anh hứa hẹn. Lần ấy chồng tôi nhặt được chiếc cặp bên đường. Trong chiếc cặp ấy có rất nhiều hồ sơ và tiền mặt. Đúng là sống trong cảnh khó khăn nhưng chúng tôi rất thật thà. Chúng tôi đã tìm cách liên lạc với người đã mất tiền và trả lại cho họ. Sau đó dù được trả công rất nhiều tiền nhưng chồng tôi nhất quyết không nhận. Thấy chồng tôi chất phác, lại có tay nghề nên vị đại gia ấy đã cho chúng tôi vay tiền để mở một tiệm cơ khí.
Video đang HOT
Từ ngày có tiệm cơ khí, công việc của vợ chồng tôi thuận lợi hẳn. Sau 3 năm, chúng tôi đã trả hết nợ và còn mở thêm một cửa tiệm nữa. Nhờ đó mà kinh tế của gia đình tôi cũng được cải thiện đáng kể.
Đáng lẽ đây là lúc chúng tôi hạnh phúc nhất. Vậy nhưng chồng tôi lại thay đổi. Anh có bạn mới, những mối quan hệ mới. Và như những người đàn ông lắm tiền nhiều tật khác, chồng tôi bắt đầu ngoại tình.
Tôi biết chồng ngoại tình, thậm chí còn rõ mồn một cô gái ấy. Nhưng nỗi sợ mất chồng khiến tôi không dám lên tiếng. Tôi vẫn làm ngơ và xem như không biết chuyện gì. Hàng ngày tôi vẫn mang bộ mặt niềm nở để nói chuyện với chồng, đêm đến lại vùi mình trong chiếc chăn để khóc.
Nghĩ lại những ngày tháng nghèo khổ nhưng hạnh phúc, tôi lại thấy tiếc nuối. (Ảnh minh họa)
Tôi đã cố tình bỏ qua nhưng chồng tôi vẫn chẳng có chút thay đổi. 2 hôm trước, anh còn trở về nhà và đòi ly hôn với tôi. Sốc quá, tôi ngất đi và phải vào bệnh viện cấp cứu. Sau khi tôi tỉnh lại, chồng tôi vẫn không thay đổi ý định. Anh bảo giờ đã hết yêu tôi, còn van xin tôi giải thoát để anh đến với tình yêu đích thực.
Chát chúa vậy đấy, lúc nghèo hèn làm gì có người phụ nữ nào bên anh ngoài tôi. Còn khi anh đổi vận thì anh vội vã tìm một người đàn bà xinh đẹp khác để thay thế. Nghĩ lại những ngày tháng nghèo khổ nhưng hạnh phúc, tôi lại thấy tiếc nuối. Chẳng còn những ngày ấy nữa rồi. Có phải ai cũng sẽ như vậy, đàn ông có tiền sẽ quên đi người phụ nữ bên mình lúc khó khăn phải không các bạn?
Theo Helino
Nghĩ đến gối chăn đã ghê tởm kể từ khi bị chồng phản bội
Mặc dù đã ly thân một thời gian rồi quay lại với nhau, tôi vẫn không thể biết phải làm sao để cứu vãn cuộc hôn nhân này.
ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, đã kết hôn được 11 năm. Vợ chồng tôi đều có công việc ổn định, 3 đứa con ngoan. Hạnh phúc với tôi có lẽ là trọn vẹn chẳng còn mong gì hơn, nếu như cách đây 3 năm, anh ấy không ngoại tình.
Chồng tôi phản bội tôi để quan hệ với người yêu cũ từ thời đại học. Tôi không thể biết họ đã liên lạc với nhau từ khi nào, bằng cách nào lại có thể lên giường được với nhau. Đó là nỗi đau tôi không muốn xoáy vào, không muốn tìm hiểu.
Khi sự việc bại lộ, chồng tôi cũng chẳng giải thích gì nhiều. Thật ra là tôi không muốn nghe. Tôi đưa các con rời khỏi nhà ngay lập tức, chúng tôi dọn về sống với bên ngoại.
Khi mình lạc lõng và cảm giác như đang rơi tự do xuống vực, đúng là chỉ có gia đình ruột thịt dang tay níu lấy. Nếu không có bố mẹ khoảng thời gian đó, tôi nghĩ mình đã trầm cảm đến mức không còn thiết sống. Những người đàn ông vì dục vọng cá nhân hay vì bất cứ lý do nào khác mà phản bội vợ, họ có hiểu được cảm giác bị phản bội đó nó khủng khiếp đến thế nào không?
Mất nhiều lần chồng tôi đi lại nhà ngoại thuyết phục, xin lỗi, rồi người thân nói vào, tôi cũng cố gắng nhìn nhận lại sự việc mà quay về hàn gắn hôn nhân.
Nhưng vấn đề của tôi là ngay cả khi quay về với chồng, tôi không còn cảm xúc gối chăn nữa. Phải nói là tôi rất ghê tởm ngay cả khi mới chỉ nghĩ đến việc gần gũi thể xác với chồng. Những hình ảnh chồng mình cùng một người khác trên giường luôn ám ảnh tôi, chà đạp tôi xuống hố đen không thể nào thoát ra được.
Chồng tôi có chủ động nói chuyện với vợ để khẳng định là anh ấy còn yêu tôi, vì nhiều lý do chứ không chỉ vì sex. Anh ấy hiểu cảm giác của tôi và hiện tại vẫn tỏ ra kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng có thể đợi được đến bao giờ?
Sự ghê tởm trong tôi vẫn chưa hề hết. Từ trong sâu thẳm, tôi nghĩ mình đã không còn niềm tin đối với chồng, người vợ tổn thương sâu sắc trong tôi mỗi khi đối diện với chiếc giường ngủ của hai vợ chồng lại gào lên khốn khổ không muốn phải sự gần gũi thiêng liêng đó với bất kỳ ai.
Tôi có thể cả đời sống trong sự dằn vặt này không, hay nên tìm cách đưa mình thoát ra, chủ động ly hôn dù tương lai phía trước thật mù mịt?
Theo Giadinh.net
Đòn ghen cao thủ của người vợ bị chồng phản bội Màn kịch trả tiền "bo" sau khi ân ái của Hương quả là cay nghiệt đến mức Quý như bị Hương cầm dao đâm thấu tim. Hương thấy Quý ân ái cuồng nhiệt hơn so với thời gian vừa qua, cô cắn răng chịu đựng, đôi lúc cảm thấy nôn nao, chờ cuộc yêu kết thúc. Quý thỏa mãn, nằm lăn ra giường,...