Bị xiết nợ
Nếu tôi chịu lánh đi đâu một thời gian, gánh nặng tiền bạc sẽ làm tôi dịu lại. Nhưng chắc chắn bọn cho vay nặng lãi kia sẽ đến tìm bố mẹ tôi…
Hàng ngày, hàng giờ, tôi quay cuồng với khoản nợ lãi khổng lồ…
Tôi không bao giờ muốn bố mẹ phải gánh chịu thay những rủi ro, mất mát tôi đang đối diện hàng ngày, hàng giờ.
Tôi, đã hơn 30 tuổi nhưng chẳng tính chuyện yêu đương gì. Tôi ham mê kinh doanh từ nhỏ, sau khi tốt nghiệp, cầm tấm bằng kỹ sư kiến trúc, thay vì xin việc vào đúng chuyên ngành mình chọn, tôi xin phép bố mẹ, hùn vốn để cùng bạn bè mở công ty riêng, chuyên về kinh doanh dịch vụ vận tải. Công việc kinh doanh ban đầu rất khó khăn, nhưng do chịu khó, năng động, công ty nhỏ của chúng tôi làm ăn ngày càng thuận lợi.
Năm vừa rồi, do nhu cầu mở mang đại lý và thay đổi hình thức kinh doanh, công ty tôi có tuyển thêm một số quản lý. Một trong những nhân sự mới, phụ trách kinh doanh là một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn, tên Mai. Cô gái này tỏ ra rất năng nổ, tháo vát, nên nhanh chóng được lòng ban lãnh đạo. Chỉ sau một thời gian ngắn, Mai được cất nhắc lên vị trí trưởng phòng kinh doanh. Mọi chuyện thay đổi từ đó, cuộc đời tôi cũng thêm một bước ngoặt dẫn đến cảnh nao núng, khốn cùng…
… Số là, Mai để ý đến tôi ngay từ những ngày đầu đến công ty. Tôi cũng có cảm tình với Mai, vì thấy cô ấy khéo léo, được việc lại cũng khá xinh. Chúng tôi yêu nhau, Mai dần chiếm được lòng tin yêu của tôi và gia đình. Chỉ còn chờ đợi một đám cưới là chúng tôi chính thức hợp lý hóa tình cảm của mình… Nhưng, có ai ngờ, chính Mai đã đẩy tôi và gia đình đến cảnh cùng quẫn vì nợ…?
Yêu nhau được một thời gian, Mai dẫn tôi về thăm nhà. Tôi được gia đình cô ấy đón tiếp nồng hậu. Chỉ sau một vài lần qua lại, tôi biết gia đình Mai đang rất khó khăn với một món nợ khổng lồ từ việc làm ăn thua lỗ của bố cô ấy. Mai đề nghị tôi vay giúp cô ấy số tiền là 1,5 tỷ đồng. Để làm tin, cô ấy đưa cho tôi bản công chứng sổ đỏ nhà và công ty của bố cô ấy.
Sợ làm thủ tục ngân hàng lâu, tôi đã vay nóng ở những mối quen biết đưa trước cho Mai 1 tỷ đồng. Tôi đến ngân hàng làm thủ tục vay tiền, ngân hàng đề nghị có một tuần để thẩm tra nguồn tài sản thế chấp. Một tuần sau, đại diện ngân hàng điện thoại trả lời thủ tục vay tiền của tôi không được chấp nhận. Vì ngôi nhà Mai thuộc diện quy hoạch, đang chờ nhà nước đền bù, không thể giải quyết vay được. Còn công ty của bố Mai, hiện đang trên bờ phá sản, mà bố Mai thực chất không còn một chút cổ phần nào trong đó nữa…
Video đang HOT
Choáng váng, tôi tìm gặp Mai, cô ấy thừa nhận trả lời của ngân hàng là đúng. Cô ấy hứa sẽ trả lãi giúp tôi hàng tháng, đợi nay mai nhà nước đền bù, gia đình Mai sẽ thế chấp nhà, hoàn trả nợ giúp tôi.
Tôi đành chấp nhận, vì cũng chẳng còn cách giải quyết nào khác!
Tuy nhiên, mọi việc không dừng lại ở đó, số tiền 1 tỷ tôi vay nóng lại đứng tên tôi, nhưng khi đưa tiền cho Mai, lại chẳng có giấy tờ gì làm bằng chứng cả. Hàng tháng chủ nợ cứ đến gõ tôi để lấy lãi. Một vài tháng đầu Mai còn đưa đủ tiền lãi, những tháng sau cô ấy hết lý do này đến lý do khác để trì hoãn. Chậm không trả được, chủ nợ lại gộp cả số lãi hàng tháng vào gốc.
… trong khi Mai và gia đình cứ dửng dưng như người ngoài cuộc…
Thế là, cứ lãi mẹ đẻ lãi con, gần một năm sau, số tiền đã lên tới ngót hai tỷ đồng. Cứ nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, sau một ngày đêm, là tôi phải trả hơn hai triệu tiền lãi cho số nợ đang phải gánh. Thật chẳng làm ăn nào bù được, số tiền cứ nhân lên một cách chóng mặt.
Tất cả đổ lên đầu tôi, vì tôi là người đứng ra vay chứ đâu phải Mai và gia đình cô ấy. Tôi đã sang nhượng cổ phần, mang hết tài sản riêng đi bán để trả bớt phần gốc, nhưng cũng chẳng ăn thua gì.
Tôi cũng nói với bố mẹ, do làm ăn thua lỗ tôi bị mất một số tiền lớn hơn một tỷ đồng, số lãi quá lớn nên không thể cứ chạy vạy quanh để trả lãi được, vì thế tôi xin bố mẹ cho phép được thế chấp ngôi nhà bố mẹ cho tôi, để trả nợ. Bố mẹ thương tôi, nên nói để bố mẹ suy nghĩ một tuần, bố mẹ hỏi vay mượn anh em, họ hàng trước, sau đó mới quyết định…
Ngày nào tôi cũng quay cuồng vì nợ. Nhiều lúc áp lực về tiền bạc khiến tôi nản, muốn đi đâu tạm lánh một thời gian để gánh nặng tiền bạc dịu lại. Nhưng chắc chắn bọn cho vay nặng lãi sẽ tìm đến nhà bố mẹ tôi, và rồi mọi chuyện sẽ bung bét ra…
… Tôi hoang mang và bế tắc quá. Nếu bán ngôi nhà bố mẹ cho tôi để trả món nặng lãi, thì tôi sẽ không phải trả số tiễn lãi quá lớn hàng tháng. Nhưng ai đảm bảo với tôi, gia đình Mai sẽ bán nhà suôn sẻ để sớm hoàn lại cho tôi? Mà cứ để liều như thế cũng không được, ai gánh giúp tôi khoản lãi khổng lồ hàng ngày? Tôi cũng chẳng thể kiện gia đình Mai, vì có bằng chứng gì đâu…
Tiền đã mất, nhưng niềm tin tôi dành cho Mai cũng suy sụp hoàn toàn. Chỉ vì tiền mà cô ấy đã đẩy tôi và gia đình đến bước cùng cực, nao núng này…
Theo VNE
Bỏ vợ để lấy osin còn trinh
Đời anh giờ chỉ khao khát lấy được một người con trinh nguyên thực sự. Chứ gái trên này nhan nhản ra, có cô gọi là còn trinh đấy nhưng khéo đi vá vài lần rồi. Anh không tin tưởng lắm.
Bằng tuổi tôi, học xong cấp 3 là bạn bè đều lấy chồng hết cả nhưng tôi không thế. Tôi có yêu một chàng trai. Giữa chúng tôi chỉ là tình yêu trong sáng, hoàn toàn không có chuyện vượt quá giới hạn vì ở quê tôi người ta trọng vấn đề về trinh tiết lắm. Con gái chưa chồng mà trao thân cho đàn ông là đồ hư hỏng, mất nết. Lo sợ tình yêu không đi đến cùng nên dù rất yêu anh ấy nhưng tôi vẫn luôn giữ gìn chứ không để cho anh đi quá xa.
Thế rồi tôi lên thành phố giúp việc cho một vợ chồng trẻ. Anh chị ấy giàu lắm. Cô vợ có điều kiện nên chẳng muốn động chân, động tay vào việc gì vì thế mới thuê tôi về. Lúc dầu khi mới đặt chân đến ngôi nhà đó, nhìn những thứ đồ đắt tiền, sang trọng trong căn nhà đó tôi đã nghĩ vợ chồng họ hẳn là hạnh phúc lắm. Nhưng sống ở đó tôi mới thấy mình đã sai lầm.
Giữa họ thường xuyên có những cuộc cãi lộn mà chủ đề chính chỉ xoay quanh chuyện chị đã từng ngủ với người yêu cũ trước khi lấy anh nên họ xung đột. Anh nói những lời cay nghiệt lắm, còn chị ấy thì lúc nào cũng khóc lóc vì bị chê trách. Tôi thấy không khí gia đình thật nặng nề. Đêm nào tôi cũng thấy anh ấy ra ban công hút thuốc và vẻ mặt rất buồn rầu.
Chính trong giai đoạn đó, tôi và anh đã xích lại gần nhau hơn. Tôi nhớ có lần anh có chút hơi men trong người nên mới tâm sự với tôi. Anh kể ngày đó anh theo đuổi chị ấy bao năm mà chị ấy không yêu. Chị ấy cứ mê muội chạy theo tên người yêu cũ dù hắn chẳng có gì. Họ ở với nhau, sống với nhau như vợ chồng. Anh biết điều đó nhưng khi thấy chị bị hắn ta bỏ rơi, vì còn tình cảm nên anh vẫn cưới chị và tin rằng chỉ cần sống tốt với nhau là được. Nhưng về sống mọi chuyện không dễ dàng như thế!
Anh mê mệt tôi, bỏ vợ lấy tôi vì tôi còn trong trắng (Ảnh minh họa)
Tôi dần dần có cảm tình với anh và anh cũng vậy. Anh hay lân la hỏi chuyện tôi đã có người yêu chưa, có định tiến tới hôn nhân không...Vì chỗ thân tình nên tôi cũng tâm sự thật. Và rồi khi anh hỏi tôi: "Em còn trinh không?", tôi đã hơi giật mình. Tôi xấu hổ vô cùng và lặng lẽ gật đầu. Hai má tôi đỏ ửng lên.
Kể từ hôm đó, tôi biết anh có ý đồ với tôi. Tôi cũng đã suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều vì dù sao người yêu tôi cũng đang đợi tôi ở quê. Tôi biết nếu tôi lấy được ông chủ của mình, đời tôi sẽ sướng lắm. Nhưng để làm được thế thì tôi phải chứng minh cho anh ấy thấy tôi còn trong trắng. Anh ấy từng nói với tôi rằng: "Đời anh giờ chỉ khao khát lấy được một người con trinh nguyên thực sự. Chứ gái trên này nhan nhản ra, có cô gọi là còn trinh đấy nhưng khéo đi vá vài lần rồi. Anh không tin tưởng lắm".
Nếu tôi trao thân cho anh, chứng minh được mình còn trinh nguyên mà anh không lấy tôi nữa thì cuộc đời tôi sẽ đi về đâu? Nhưng nếu không thử đánh cược với số phận thì không biết đến bao giờ đời tôi mới khá lên được. Và cuối cùng tôi đã thử vận may của đời mình.
Tôi chủ động gợi ý cho anh hiểu ý đồ của mình. Tôi biết anh giống như một cánh đồng cỏ khô, chỉ cần một mồi lửa là cháy bùng lên tất cả. Bao nhiêu năm qua anh hận vì mình là một gã trai tân mà phải ăn của thừa nên anh rất khao khát chuyện có cho mình một lần cảm giác của một người đàn ông thực sự khi biết mùi vị của sự trinh nguyên. Tôi có thể mang tới cho anh điều đó...Và cuối cùng anh đã sập bẫy.
Tôi không biết dùng từ nào để diễn tả cảm xúc của anh ấy khi đó . Anh ấy cảm ơn tôi, nhìn tôi như nhìn một nữ thần vậy. Tôi biết anh ấy hạnh phúc đến nhường nào khi nhận được sự quý giá nhất từ tôi. Anh hứa sẽ bỏ vợ để cưới tôi. Tôi chờ đợi anh làm điều đó. Anh đưa đơn ly hôn nhưng chị ta không chịu kí. Chị ấy cầu xin anh đừng bỏ chị nhưng anh nói không thể quên được cái quá khứ nhơ nhớp của chị. Chị ta làm căng, nhất quyết không kí hi vọng thời gian có thể làm anh xoay chuyển tình cảm.
Lúc đó tôi hoang mang lắm. Nếu tôi không làm tới thì có thể chị ta sẽ dùng cái gọi là tình nghĩa vợ chồng, chị ta sẽ tranh thủ sự ủng hộ của hai bên gia đình để kéo anh về. Lúc đó, tôi công khai quan hệ với anh và bất chấp sự có mặt của chị ta chúng tôi vẫn cặp kè với nhau. Chị ta cố chịu đựng nhưng chỉ tới tháng thứ 2, trước sự ngang tai trái mắt, chị ta đã từ bỏ.
Tôi biết mình đã hơi ích kỉ khi làm thế nhưng tôi cũng cần phải đấu tranh cho hạnh phúc đời mình. Vũ khí của tôi là sự trinh tiết, mà để giữ gìn được điều đó đòi hỏi tôi phải là người sống chỉn chu chứ không phải như chị ta. Những gì tôi có được cũng là xứng đáng thôi.
Giờ thì tôi đang ở trong căn nhà đó cùng với anh nhưng không phải với danh phận ô sin mà là vợ anh. Tôi đang có những ngày tháng hạnh phúc nhất cuộc đời. Và tôi thực sự thấy rằng, cái giá của việc giữ gìn sự trinh tiết lớn lao đến nhường nào!
Theo VNE
Muốn chia tay bạn gái vì ngực "màn hình phẳng" Lúc này thì tôi cáu thật sự. Ở đâu có cái kiểu dẫn bạn gái ra gặp bạn bè mà tụi nó chỉ nhìn ngực bạn gái mình. Tôi bực mình cúp máy luôn mà không thèm chào. Tôi biết khi đọc vài dòng đầu, nhiều người sẽ nghĩ tôi là đứa chỉ chơi bời chứ chẳng yêu thương thật lòng gì, vì...