Bị vợ tình già đánh ghen, lột quần áo ngay ở giữa cơ quan
Tôi khóc lóc cầu xin, tôi quay sang cả tình già để nhờ ông ta nói hộ một lời. Nhưng ông ta bỗng trở mặt nói rằng ông ta bị tôi dụ dỗ, bị tôi cho ăn bùa ngải nên muốn dứt cũng không xong.
Tới giờ nghĩ lại những gì xảy ra nước mắt tôi vẫn thấy sợ và đau đớn. Mọi việc diễn ra thật nhanh, tôi cảm giác mọi thứ như vừa diễn ra ngày hôm qua, khi vừa mới gặp anh ta. Tôi chỉ ước giá như cái ngày định mệnh đó đừng đến, thì tôi đâu phải ghánh chịu nỗi đau này.
Với mong muốn đổi đời tôi sớm ngã vào bẫy ngọt tình ái với bồ già (Ảnh minh họa)
Vốn ở quê ra Hà Nội học nên thời kỳ đi thực tập năm cuối, tôi đã cố gắng tìm mọi cách để gặp gỡ làm quen với những anh chàng có hộ khẩu Hà Nội, lương lậu ổn định để lấy làm chồng. Nói thật, tôi sợ về quê lắm, về quê tôi nghèo lại không có đủ khả năng xin việc. Mặt khác cái nghề tôi học, rất khó xin việc trong thời buổi này, đặc biệt là ở quê.
Nhưng kế hoạch không thuận lợi như tôi nghĩ. Cơ quan tôi thực tập tuy lớn, nhưng các anh ở đây một là có người yêu, hai là vợ con đuề huề. Tôi tất bật đi tìm việc, nộp hàng trăm bộ hồ sơ, đi phỏng vấn cả chục lần, nhưng vẫn không nhận được lời mời đi làm từ bất kỳ cơ quan nào.
Chán chường thất vọng, nên tôi xếp hành lý chuẩn bị về quê. Nhưng rồi định mệnh đã đưa tôi gặp anh người đàn ông hơn tôi gần 2 giáp. Qua giới thiệu của cô bạn cùng lớp tôi được anh đón chào rất nồng nhiệt. Anh nói nếu tôi muốn một công việc như chuyên nghành học thì cơ quan anh rất hoan nghênh.
Những ngày đầu mới đi làm tôi cũng gặp chút khó khăn, nhưng nhờ sự quan tâm của sếp nên tôi vững vàng tất cả. Nhanh nhẹn tháo vát, lại có hình thức nên tôi dần được sếp tin tưởng. Tuy nhiên, tôi vẫn thầm ghen tị với chị thư ký của sếp. Chị ta lúc nào cũng ung dung ôm tập tài liệu đi ngó ngó, nghiêng nghiêng các phòng mà chẳng phải vất vả như tôi. Hơn nữa chị ta đâu có gì xinh mà lúc nào cũng được ưu ái đi cùng sếp.
Nung nấu ham muốn được hoán đổi vị trí của chị ta, nên tôi tìm mọi cách gây ấn tượng với sếp. Những bữa tiệc tùng thâu đêm, những buổi hát hò thức trắng, tôi đã ngã vào vòng tay người đàn ông đó. Ông ta cũng cảm thấy hoan hỉ vì có được sự trong trắng của tôi, nên nhiệt tình đáp trả. Ngay sau cái đêm đầu tiên đó của tôi, ông ta hứa sa thải cô thư ký đang ở cạnh mình. Rồi những món quà đắt tiền mà tôi chưa từng một lần dám mơ ước được ông ta gửi đến như lời hứa sẽ mang lại cho tôi cuộc sống no đủ.
Mọi người trong cơ quan biết chuyện xì xào bàn tán, nhưng chẳng ai dám thể hiện trước mặt tôi vì sợ chuyện đến tai sếp. Trước mặt tôi họ rất khúm núm, nhưng tôi tin rằng, họ vẫn chửi rủa coi tôi là loại đàn bà không ra gì, là tay vịn của sếp. Nhưng tôi mặc kệ.
Những tưởng tôi đã tìm được neo đậu cho cuộc đời mình, nhưng ngày nọ khi tôi chuẩn bị đến cơ quan thì một người đàn bà trung niên xuất hiện. Bà ta tự xưng là vợ sếp và nói nếu tôi không tránh xa ông ta thì sẽ hậu quả khôn lường. Nói xong bà ta lên ô tô đi thẳng. Nói thật tôi có sợ nhưng tôi khinh loại đàn bà không có hình thức mà tỏ ra nguy hiểm như vậy. Có giỏi thì cứ giữ chồng, sao đến tìm tôi.
Tôi đem chuyện kể với sếp, rồi khóc lóc xin nghỉ việc. Tất nhiên ông ta không muốn như vậy. Ông ta nói sẽ về hỏi tội mụ vợ già, căng quá thì ly hôn để sống cùng tôi. Để chứng tỏ lời hứa tình già còn mua một chiếc nhẫn đeo vào ngón áp út của tôi như một lời thề danh dự. Cũng bởi vậy tôi càng mê muội mà không hay biết vợ già ông ta đang lên một kế hoạch để cho tôi bài học nhớ đời.
Trưa hôm đó, tôi và tình già đang mây mưa trong phòng làm việc của lão thì mụ vợ bỗng nhiên xuất hiện. Lúc đó, tôi mới chột dạ, cầu xin tha thứ, nhưng mụ chẳng nề hà mà tát tôi bôm bốp rồi lột hết những mảnh quần áo đang còn trên người tôi: “Tao đã nói mà mày không nghe, mày làm tao bực rồi đấy. Chuyến này tao cho xăm lên người mày mấy hình rết xem mày dám vác mặt đi đâu nữa”.
Video đang HOT
Tôi đã rất sợ, mặt mày tím tái. Tôi khóc lóc cầu xin, tôi quay sang cả tình già để nhờ ông ta nói hộ một lời. Nhưng ông ta bỗng trở mặt nói rằng ông ta bị tôi dụ dỗ, bị tôi cho ăn bùa ngải nên muốn dứt cũng không xong.
Lúc này đây tôi thật hối hận vì đã cặp bồ với một người đàn ông tồi, ông ta đến với tôi chỉ vì sex, và lừa dối đời tôi (Ảnh minh họa).
Anh chị em trong cơ quan ai cũng có mặt, họ nhìn tôi ánh mắt coi thường, hẳn họ hả lòng hả dạ lắm. Chỉ khi có người thương tình lên tiếng xin xỏ nói vọng vào “thôi tha cho nó một con đường sống đi chị” thì bà ta mới thôi không làm gì nữa. Trong lúc đau đớn tột cùng tôi mới hiểu ra rằng, chẳng gã đàn ông nào lại tự dưng bỏ vợ theo nhân tình, chúng đều gian dối xảo trá như nhau.
Suốt 2 tuần qua, nước mắt tôi vẫn rơi vì sợ và đau đớn. Mọi việc diễn ra thật nhanh, tôi cảm giác mọi thứ như vừa diễn ra ngày hôm qua, khi tôi vừa mới gặp anh ta. Tôi chỉ ước giá như cái ngày định mệnh đó đừng đến, thì tôi đâu phải ghánh chịu nỗi đau này.
Theo VNE
Chán nản vì mẹ vợ tương lai luôn tìm cách moi tiền
Ngay khi tôi nói với mẹ vợ tương lai về việc bố mẹ tôi muốn đến nhà em chơi thì hôm ấy bà gọi 2 đứa về rồi đưa cho tôi quyển sổ, xởi lởi nói: "Tất cả mẹ làm để đẹp mặt 2 đứa đấy, mẹ tiết kiệm hết sức rồi. Đợt này chỉ mất khoảng 60-70 triệu thôi".
Hôm trước đọc tâm sự của một bạn nói chưa về làm dâu đã ngại mẹ chồng tham lam làm tôi cũng muốn chia sẻ câu chuyện khó xử của mình.
Tôi có thể nói là có 1 gia đình căn bản, trong mơ ước của mọi người. Theo như mẹ nói, tôi là thằng có phước mà không biết hưởng. Bố tôi là bác sỹ, lại có phòng khám riêng. Mẹ tôi kinh doanh nhà hàng và cửa hàng trang sức. Thế nên mặc dù sống ở quê nhưng gia đình tôi thuộc dạng khá giả.
Nhà tôi có mấy mảnh đất ở quê, lại thêm 1mảnh đất ở Mỹ Đình đã mua từ lâu. Bố mẹ tôi mới xây nhà cách đây vài năm để cho tôi học trên Hà Nội. Tôi lại là đứa con trai duy nhất. Do bố mẹ mải làm ăn và hiếm muộn, nên tuy ở quê nhưng cuộc sống của tôi khá màu hồng.
Được bố mẹ chăm lo tận răng, nhưng tính cách của tôi cũng vô cùng độc lập, ngang bướng. Không vì hoàn cảnh gia đình sẵn có mà tôi ăn chơi đua đòi như 1 số bạn bè khác. Còn nhớ năm tôi học lớp 12, bố mẹ bắt tôi thi Y Hà Nội để theo nghiệp bố. Tôi cũng đồng ý thi, tuy nhiên tôi thi thêm đại học kiến trúc nữa. Và rồi tôi đỗ cả 2 trường.
Bố mẹ bắt tôi học Y, nhưng tôi từ chối. Tôi nói: "Con thi Y chỉ vì theo ý nguyện của bố mẹ mà thôi. Còn con sẽ học kiến trúc - khoa mà con thích". Bố tôi vô cùng nóng tính, nổi trận lôi đình đánh tôi 1 trận. Họ hết đánh rồi khuyên nhủ nhưng đều không làm tôi lay chuyển.
Tôi có thể nói là có 1 gia đình căn bản, trong mơ ước của mọi người. Theo như mẹ nói, tôi là thằng có phước mà không biết hưởng (Ảnh minh họa)
Cuối cùng bố tôi ra nước bài: Nếu như tôi học Y, bố sẽ xây nhà trên Hà Nội cho, mỗi tháng chu cấp đầy đủ tiền tiêu, lại mua xe máy, điện thoại, laptop xịn... Còn nếu học kiến trúc, bố sẽ không chu cấp cho 1 xu, xem tôi sống thế nào. Tuy nhiên, tôi đã quyết thì không ai thay đổi được.
Tôi quyết đi làm thêm kiếm tiền nhập học và dự định lên Hà Nội sẽ dạy gia sư, làm thêm... Không gì có thể ngăn nổi quyết tâm của tôi. Rồi tôi tìm mối dạy gia sư. Tôi dạy 2 đứa, tuần 4 buổi. Hồi ấy mỗi buổi dạy được 10.000 đồng. Thời gian rảnh còn lại, tôi đi phụ hồ vất vả, chân tay đau nhừ.
Sau hơn 10 ngày, thấy không thể thay đổi quyết định của tôi và thêm lời của mẹ nữa (đúng là mẹ thương con nhất) thì bố tôi đành phải xuôi theo quyết định của tôi. Ông xoa đầu tôi cười xòa: "Tao đã cứng đầu rồi, không ngờ đẻ ra thằng truyền nhân còn xuất sắc hơn cả tao".
Vào đại học, do không phải lo lắng các chuyện mưu sinh, nên tôi học hành kết quả khá tốt và cũng tham gia nhiều hoạt động Đoàn. Ra trường với tấm bằng khá và vốn tiếng Anh cũng như kinh nghiệm thực tế, tôi nhanh chóng xin cho mình công việc ở 1 công ty nước ngoài. Mức lương và công việc của tôi hoàn toàn thỏa đáng. Bố mẹ rất tự hào về tôi.
Lại thêm cái nhà mới xây lại do chính tôi thiết kế, nên bố mẹ rất hài lòng. Ai hỏi, họ cũng nói nhà do thằng Súp (biệt danh của tôi) thiết kế và không còn 1 chút nào muộn phiền vì ngày xưa không nghe theo lời bố nữa.
Nhưng có 1 điều duy nhất bây giờ tôi rất khó xử và đang không biết nên làm thế nào. Đó là người yêu tôi. Cô ấy là 1 cô gái hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi yêu nhau từ khi tôi học năm thứ 4.
Hôm ấy, khi đi lang thang siêu thị thì gặp em bán hàng ở đó. Và sau khi mua hàng của bên em, tôi có để lại số điện thoại của khách hàng. Và rồi em nhắn tin cho tôi, chúng tôi nói chuyện hàng ngày. Tôi cũng yêu em lúc nào không hay.
Cô ấy nếu như theo tôi nhận xét thì cũng ưa nhìn, vẻ bề ngoài trước khi quen tôi có thể nói là cũng được. Nhưng sau đó, tôi có đầu tư cho em nên ngoại hình của em khá hơn hẳn, tính cách thì ngoan ngoãn, có hay nũng nịu 1 chút. Em không thông minh và kiếm ra nhiều tiền nhưng tôi nghĩ đó là bình thường, vì lo kinh tế chính là đàn ông mà.
Cô ấy sinh ra trong 1 gia đình nghèo, bố cô ấy lại bị nghiện. Sau đó, ông làm nghề đâm thuê chém mướn rồi chết vì căn bệnh thế kỉ. Mẹ cô ấy thì bán hàng cá ở chợ và nói thật cũng khá chợ búa, tham lam.
Nhiều lần bác vay 5, 10 triệu của tôi rồi quên trả. Do nhà cũng dư giả, lại đi làm thêm dự án, mở shop từ hồi sinh viên nên tôi cũng có đồng ra đồng vào. Tôi cũng chẳng tính toán gì những món nợ đó với bác. Nhưng được 1 lần rồi sẽ có nhiều lần.
Bác thường xuyên vay, làm tôi cũng nản và nhắc khéo về những lần nợ trước làm bác không dám vay thêm. Nhưng không vay thêm thì bác nghĩ ra cách khác. Ví dụ mỗi lần chúng tôi về quê, bác lại dặn tiện thể mua hộ bác bộ chăn ga mới, hay cái cáo rét bác đi ăn cưới, hay cái túi xách bác đi chùa...
Tôi mua hộ không thấy bác trả, tôi biết ngay đó là trò mới của bác. Tôi có nói giá trị những vật dụng đã cái mua thì bác ậm ừ rồi nói để 2,3 hôm nữa bác lấy tiền hàng rồi trả. Nhưng lần nào cũng mất hút thôi.
Thêm nữa, đi đâu bác cũng khoe có thằng con rể nhà giàu, nó mua sắm cho hết. Lại thêm bác có tính khinh người ra mặt. Từ ngày có đồ đạc, quần áo mới, con rể hờ, bác rất hay chê những người trong xóm lôi thôi, những đứa con gái nhà khác kém cỏi chịu cảnh nghèo nàn. Thực sự tôi cũng phát nản.
Tôi nói lại với em thì em chỉ biết cười trừ xin lỗi. Em bảo tôi đừng bao giờ mua cho mẹ cái gì và để em bảo mẹ. Chưa hết, chị gái cô ấy làm ở quán bar, nghề gì thì chắc có lẽ mọi người cũng đoán ra. Nhưng tôi luôn tự dặn lòng, nhà cô ấy thế chứ cô ấy có thế đâu.
Khi tôi đưa em về ra mắt, bố mẹ tôi phản đối vô cùng. Mẹ nói tôi bị cô ấy làm mờ mắt. Gương mặt cô ấy cũng ưa nhìn, nhưng mẹ nói cô ấy có gò má cao, tướng sát chồng. Mẹ nói mắt cô ấy láo liên, nhìn gian xảo. Rồi nhà cô ấy không môn đăng hộ đối so với nhà tôi. Cô ấy chỉ là nhân viên bán hàng. Rồi thì cô ấy hơn tôi tận 2 tuổi, nhìn bên ngoài đã thấy già hơn tôi nhiều...
Vì tính cách tôi ngang bướng, nên bố mẹ dù có ghét bỏ cũng không thay đổi được tôi. Rồi bố mẹ tôi nói muốn đến nhà cô ấy để thăm và xem nhà.
Ngay khi tôi nói với mẹ vợ tương lai về việc bố mẹ tôi muốn đến nhà em chơi thì cuối tuần hôm ấy, mẹ em gọi chúng tôi về. Về tới nhà thấy nhà cửa ngổn ngang, nào bàn, ghế, giường, máy giặt mới... Mẹ em đon đả chạy ra đón tôi. Bà nói biết thông gia chuẩn bị sang nên phải gấp rút chuẩn bị sang sửa lại nhà cửa.
Tôi ngó ra ngoài sân thì có mấy ông đang hì hụi vôi vữa sửa lại nhà vệ sinh với bếp. Nhìn góc nhà thì 1 đống gạch hoa mới, chắc mẹ em định lát lại nhà. Rồi mẹ em đưa tôi quyển sổ, xởi lởi nói: "Tất cả mẹ làm để đẹp mặt 2 đứa đấy, mẹ tiết kiệm hết sức rồi. Đợt này chỉ mất khoảng 60-70 triệu thôi".
Tôi vẫn còn đang trố tròn mắt nhìn bà, thì bà vẫn tiếp: "Khổ quá, dạo này mẹ lại làm ăn khó khăn nên cũng không có tiền, nhưng vì tương lai 2 đứa mẹ vẫn phải cố. Hai đứa có thì cho mẹ vay, tháng sau mẹ trả liền".
Tôi nên làm sao? Có nên tiếp tục mối quan hệ này với em và sống chung với lũ là mẹ vợ như thế? (Ảnh minh họa)
Em thì cũng lí nhí, bối rối bảo: "Sao mẹ làm không bảo tụi con, tổng tiền con tiết kiệm chỉ được có gần 10 triệu. Hay là mẹ trả đồ về cho người ta đi".
Thấy tôi có vẻ chán nản, không nói gì, mẹ em giận dỗi nói: "Tất cả mẹ làm vì 2 đứa, vậy mà chẳng đứa nào chịu cảm ơn còn khó chịu quay đi". Tôi nói không có sẵn tiền trong người, bà xởi lởi nói cây rút tiền cách nhà cũng có 5km thôi.
Tôi đưa cho bà 5 triệu, rồi nói: "Con đợt này làm ăn thua lỗ, cũng đang bí tiền". Nói rồi tôi xin phép lên Hà Nội có việc gấp, em cũng lên cùng tôi ngay hôm đó. Tôi biết, mặt mẹ em chắc chắn sẽ chảy dài, nhưng tôi chẳng để bà nài nỉ, bước đi 1 mạch. Bà làm tôi thấy chán ghê gớm.
Nói thật, số tiền mẹ em đưa ra cũng không là quá lớn với tôi. Nhưng hết lần này đến lần khác bà làm tôi vô cùng chán nản, chắc chắn là ảnh hưởng tình cảm của tôi với em, chưa kể mẹ tôi suốt ngày gọi điện khuyên răn.
Tôi nên làm sao? Có nên tiếp tục mối quan hệ này với em và sống chung với lũ là mẹ vợ như thế? Hay tôi nên tìm cho mình con đường khác?
Theo VNE
Gần chục cuộc tình nhưng không giữ đồ của tình cũ Tôi là một cô gái Hà Nội chính gốc, 28 tuổi, lương cao, với gần chục cuộc tình vắt vai. Nhưng tôi thèm vào những món đồ rác rưởi của tình cũ. Đơn giản, những món đồ tình cũ tặng, tôi đều sẵn tiền để sắm dùng được. Lâu ngày dạo web mới thấy mọi người đang rôm rả về chuyện bị người...