Bị vợ “đánh úp”
Vợ chồng tôi cưới nhau được bốn năm, do hoàn cảnh, tôi phải đi làm xa nhà hơn 50km, mỗi tuần tranh thủ lắm mới về nhà được một lần.
ảnh minh họa
Vợ tôi hiền lành, chịu khó. Tôi muốn đi làm một thời gian, kinh tế gia đình tạm ổn định, xây được nhà rồi mới có con, nhưng cô ấy thì muốn có con ngay. Hiện hai vợ chồng đang ở nhà thuê, cô ấy mở tiệm làm đầu. Nếu có con mà vợ một nơi chồng một nẻo tôi cũng không yên tâm.
Thế nhưng, tôi nói sao cô ấy cũng không chịu nghe, còn cho là tôi ưa đi đây đi đó, cô này cô nọ nên không muốn có con. Tôi có cảm giác vợ tôi muốn có con chỉ để giữ chân tôi ở nhà. Tôi về địa phương thì thu nhập chẳng đáng là bao, chẳng biết bao giờ khá được. Đợt mới đây tôi về thăm nhà, cô ấy chủ động “đánh úp”, rồi tuyên bố là đã có thai. Tại sao phụ nữ cứ ưa rước thêm vất vả vào thân? Tôi phải làm gì bây giờ?
Nguyễn Tài (Phan Thiết)
Video đang HOT
Anh Nguyễn Tài thân mến,
Đầu tiên là chúc mừng anh lên “chức” bố, dù chưa thật sự sẵn sàng. Từ góc độ một người phụ nữ, Hạnh Dung mong anh sẽ không ép vợ phải phá thai, phải “chờ cho ổn định” rồi mới có con. Hạnh Dung hiểu nỗi khao khát làm mẹ của phụ nữ, đó là thiên chức, là tình cảm thiêng liêng mãnh liệt mà chỉ phụ nữ mới cảm nhận được hết. Rồi anh sẽ thấy, khi đứa con trong bụng vợ lớn dần, tình cảm làm cha trong anh cũng sẽ lớn theo.
Anh, với “tầm nhìn chiến lược” của đàn ông, đã quy ước khi nào ổn định kinh tế mới có con. Nhưng vợ anh cũng có cách nhìn riêng của chị: tuổi sinh nở của phụ nữ có giới hạn, sinh con khi tuổi mẹ đã lớn, khó khăn nhiều bề mà đứa trẻ chưa hẳn khỏe mạnh, thông minh như khi được sinh ra trong thời kỳ sung sức nhất của người mẹ. Sinh con là một chuyện, nuôi dưỡng, dạy dỗ con cũng cần nhiều thời gian. Vì vậy, việc chị mong muốn sinh con ngay từ bây giờ là có thể hiểu được.
Cũng nhiều người vợ muốn có con để giữ chân chồng, nhưng đó không phải là lý do đầu tiên hay duy nhất. Đứa con là mối dây thiêng liêng gắn kết vợ chồng, là yếu tố làm nên một gia đình đầy đủ, trọn vẹn. Ai cũng biết có con là thêm mệt mỏi vào mình, nhất là vất vả cho phụ nữ, nên việc vợ anh mong muốn có con cũng đồng nghĩa với việc chị ấy chấp nhận vất vả vì con, vì gia đình, đó là điều đáng mừng, đáng trân trọng.
Đừng vội quy kết vợ “đánh úp” mình, hãy xem đó là một hạnh phúc do tạo hóa ban tặng. Có câu “trẻ con tìm mình chứ mình không tìm được trẻ con”, đứa trẻ đến như một phúc lành, có khi đầy đủ tiền bạc, vật chất nhưng cũng không thể tìm được phúc lành ấy đâu, anh ạ.
Ông bà có câu “biết đủ là đủ”, chờ đợi thì cũng có thời hạn, không ai chờ được đến lúc có đủ tiền, đủ nhà, vì biết thế nào là đủ. Chúc anh chị hạnh phúc chào đón đứa con đầu lòng và cùng chuẩn bị thật tốt để bé ra đời được hưởng trọn vẹn tình cảm yêu thương của mẹ cha.
Theo VNE
Vòng tay ôm
Ngày biết mẹ mang bầu, con nhảy nhót tưng bừng, đi khoe khắp nơi, con mừng vì sắp có bạn để chơi cùng mà. Đi học về là hỏi em bé khỏe không, mẹ có bị mệt không, khiến mẹ xúc động.
Bố thường dặn dò: "Con sắp làm anh rồi, phải gương mẫu, không được khóc nhè nữa, đừng để mẹ cáu giận, quát tháo, em bé ở trong bụng sẽ sợ hãi". Và con đã rất nghe lời bố mẹ.
Em bé chào đời, choán hầu hết thời gian của mẹ, con cũng biết nhường, không dám mè nheo đòi mẹ bế, nhưng có vẻ con vẫn còn "thèm" mẹ lắm. Mẹ cứ vừa đặt em xuống tính tranh thủ dọn dẹp gì đó, thì con đã nhảy gọn vào lòng mẹ, mẹ định quát xê ra, nhưng nhìn đôi mắt mở to của con lại không nỡ. Con ngước nhìn và hỏi "Mẹ, mẹ có yêu con không?". Mẹ cười: "Có chứ". Con lại giụi đầu vào ngực mẹ khiến mẹ động lòng. Đã bao lâu rồi mẹ không bế con? Mẹ chẳng nhớ nữa, chắc từ hồi có chửa em bé, mẹ đã hay bẳn bó và hắt con sang bố, hai bố con cứ lủi thủi bên nhau, bố tắm cho con, cho con ăn, đọc truyện và cho con đi ngủ...
Thế rồi hôm nay một tấm ảnh chợt lọt vào mắt mẹ, đó là hình một em bé lấy phấn vẽ hình người mẹ thật to trên nền đất, rồi em ấy nằm cuộn tròn vào giữa hình vẽ ấy, có lẽ em cũng nhớ và thèm một vòng tay ôm giữa lòng mẹ mình. Mẹ lặng người nghĩ đến con.
Nhớ hôm nửa đêm em bé thức giấc, mẹ dỗ em và bỗng không thấy bố đâu, mẹ đi tìm thì thấy hai bố con đang ôm nhau ngủ bên phòng con. Sáng ra mẹ ngạc nhiên hỏi bố, ra là đêm con gọi "Mẹ ơi" mấy lần mà mẹ không hề biết, bố vội chạy sang vỗ mông con, thế là con choàng lấy cổ bố ôm níu xuống, thế là bố mủi lòng nằm cùng con, rồi đôi bàn tay gầy guộc nhưng ôm rất chặt ấy khiến bố ngủ thiếp đến tận sáng. Nghe bố kể lại mà mắt mũi mẹ cứ cay cay.
Mẹ nhớ cả những buổi sáng con luôn kịp thức dậy sớm trước cả bố mẹ, tranh thủ lúc em bé chưa dậy để chạy sang phòng ôm mẹ một lúc rồi mới dậy hẳn. Mẹ chẳng nỡ từ chối con điều nhỏ xinh như thế. Chỉ là một cái ôm thôi sao phải hà tiện nhỉ?
Con còi dí, vậy mà mỗi lúc mẹ nhờ "Con ôm em để mẹ nấu cơm nhé!" là con lại ngồi dựa vào tường ngay ngắn, chìa hai tay ra: "Mẹ, con bế em cho" dù chỉ được vài phút con đã kêu to: "Con mỏi quá mẹ ơi", "Mẹ ơi em khóc", mẹ vội vàng chạy đến thấy con đang lấy bàn tay bé xíu vỗ vỗ vào người em "Anh đây, anh yêu". Có lúc đang dở tay mẹ nhắc với vào "Con hỏi chuyện em đi" là con lại đọc thuộc lòng: "A, em bé à, em có ngoan không? Có à. Có yêu anh không, có à? Anh cũng yêu em lắm. Con hỏi chuyện em xong rồi mẹ ơi", "Con lấy xúc xắc chơi với em, hát cho em nghe đi". Con lại kiên nhẫn làm theo...
Hình như con không ghen tị với em, mà chỉ là thấy trống vắng vì mẹ thiếu quan tâm đến con hơn xưa thôi, đúng không! Hôm nay mẹ sẽ giành việc của bố, sẽ đưa con đi đánh răng, đọc truyện con nghe, ôm con thật chặt và ru con ngủ nhé. Con yêu của mẹ đã ra dáng anh cả quá rồi!
Theo VNE
Tôi bị "câm" Bốn năm chồng vợ có dài lắm không mà anh thay đổi quá nhiều như thế? Mà hình như anh chỉ thay đổi khi ở nhà với vợ, còn ra đường hoặc nhận điện thoại là anh huyên thuyên như thể... lâu lắm rồi mới gặp lại bạn cũ. Tôi và anh cùng đi làm chung công việc nhưng mỗi chiều tôi phải...