Bị tổn thương chỉ vì bạn trai chê không biết hôn!
Anh kể dài dòng vài câu chuyện liên quan đến tình yêu cần hòa hợp những gì, mấy chuyện của các cô gái trước đó và kết luận tôi không biết hôn, nụ hôn của tôi nhạt.
Tôi 32 tuổi, mỗi lần mở Facebook lại thấy các bạn chồng con đề huề, bản thân vẫn một mình lẻ bóng. Tôi được bạn bè đánh giá cao ráo, nhìn không đến nỗi nào, thế nhưng vẫn chưa tìm được một nửa cho riêng mình. Vài tháng gần đây tôi được giới thiệu cho một anh cùng quê, hơn gần 10 tuổi. Theo như chị con nhà bác thì anh có học hành đàng hoàng, công việc ổn định ở một công ty nhà nước, mua được chung cư ở Hà Nội. Bao nhiêu điều đó thôi cũng đủ để mọi người đánh giá là “được”, còn tôi không nghĩ thế.
Lần đầu gặp anh tại quán cà phê ven đường, tôi thấy anh có nụ cười tươi, vẻ chân thành, chất phác. Chúng tôi nói chuyện liên quan đến công việc, gia đình, sau đó anh kể về các cô gái cũ. Hôm sau anh gọi điện nói nhìn tôi cũng được, quý tôi và lại tiếp tục độc thoại các câu chuyên liên quan đến những cô người yêu cũ, khi thì cô học sư phạm, ngân hàng, nghệ thuật, rồi cô có nhà phố cổ, Mỹ Đình. Suốt cuộc điện thoại dài 1h20 gì đó tôi chỉ có một câu nói “Vâng, vâng ạ”.
Theo lời anh nói các cô gái ấy đều cao ráo như tôi (còn anh cao khoảng 1,6 m), rất khéo léo, xinh đẹp, có điểm chung là yêu anh. Anh kể từng chi tiết hẹn hò ra sao, tình cảm đến mức nào, gặp gia đình hay chưa, lý do tan vỡ. Trong tất cả những câu chuyện đó chi tiết tôi nhớ nhất anh kể đến 2 lần: Khi anh yêu cô gái rất xinh đẹp, hai bên gia đình biết nhau, chuẩn bị sang nhà nói chuyện người lớn. Anh gọi cho cô ấy hẹn cuối tuần gặp mặt gia đình, lúc đó là 21h tối, cô gái ấy nói sẽ gọi lại cho anh sau khi hỏi mẹ.
Hình Minh Họa
Anh đợi hơn 1 giờ gọi lại cô ấy không nghe máy nữa. Đến trưa hôm sau cô ấy gọi lại và không nói đến việc tối hôm trước. Anh yêu cầu giải thích lý do không nghe điện, giải thích hợp lý thì anh mới đồng ý cưới, anh không chấp nhận lý do ngủ quên vì đó là chuyện quan trọng và mới 21h tối. Dù đi chơi với bạn hay người khác thì cũng có thể xin phép ra ngoài nghe điện thoại, cuối cùng anh kết luận chỉ có thể đang ở khách sạn nào đó, anh nói nhiều từ khó nghe nữa mà tôi không tiện kể ra đây.
Video đang HOT
Qua câu chuyện này tôi thấy anh cay nghiệt và không đại lượng. Chủ đề đó có vẻ như chưa hết nếu như tôi không bày tỏ mình không thích các câu chuyện liên quan những cô gái trước. Anh nói kể nhiều như vậy mong tôi hiểu anh hơn. Hết các câu chuyện người yêu cũ anh quay sang kể vợ bạn, từ hình thức đến tính cách, cách ứng xử tốt với chồng khi chồng đi nhậu hay chơi bài, chưa bao giờ anh hỏi chuyện hay quan tâm đến tôi. Tôi thực sự chán các câu chuyện đó, thay vì ngồi quán cà phê, tôi rủ anh đi xem phim để đỡ phải nghe chuyện. Tôi nghĩ mình cố gắng chấp nhận được vì nghĩ dù gì anh cũng là người thật thà.
Vấn đề thứ hai làm tôi bực mình thật sự, anh có thói quen trễ giờ. Lần đầu tôi góp ý anh kể rất nhiều lý do, công việc bận ra sao, đi thế nào và gặp trục trặc trên đường, tôi thông cảm, bỏ qua, lần sau cũng vậy, lần sau nữa cũng thế, khi thì 30 phút, lúc một tiếng, có khi trễ tiếng rưỡi. Tôi nghĩ đó là thói quen, có thể thay đổi và kiên nhẫn chờ. Lần gần đây nhất anh lại tới trễ dù tôi đã dặn trước là anh nhớ đúng giờ, tôi vẫn giữ thái độ bình thường cho đến cuối buổi đi chơi.
Sau đó tôi hỏi anh lý do, bày tỏ quan điểm không thích người đến muộn, như vậy là không tôn trọng chính mình và người khác. Anh ngạc nhiên trước những điều tôi phản ứng, nói rằng đi chơi chứ có gì đâu mà cần đúng giờ, rằng tôi đang nghiêm trọng hóa vấn đề, khó tính, soi mói người khác. Anh kể chuyện mấy người vợ bạn ngầm ý người phụ nữ không nên phàn nàn, phải luôn vui vẻ. Đương nhiên tôi không đồng ý với điều anh nói, tôi không khó tính, góp ý mong cả hai điều chỉnh.
Câu chuyện làm tôi sốc hơn khi gặp gỡ một vài lần anh ngỏ lời yêu, tôi không từ chối nhưng cần thời gian. Anh vẫn hôn tôi, nụ hôn mang tính chất ép buộc. Sau đó anh kể dài dòng vài câu chuyện liên quan đến tình yêu cần hòa hợp những cái gì, mấy câu chuyện của các cô gái trước đó và kết luận tôi không biết hôn, nụ hôn của tôi nhạt. Tôi cảm thấy mình bị tổn thương, không gặp anh đến hai tuần rồi, những ấn tượng ban đầu gần như tan hết.
Tôi viết câu chuyện này muốn các bạn cho tôi lời khuyên, có nên tiếp tục với anh nữa không? Nếu tiếp tục tôi phải ứng xử ra sao? Bình thường tôi là cô gái có công việc ổn định, độc lập tự tin, môi trường làm việc tiếp xúc với nhiều người nhưng sao thấy tìm được người đàn ông cho mình thực sự khó. Cảm ơn các bạn.
Theo VNE
Quả báo vì ngoại tình
Tôi bị lây nhiễm bệnh tình dục từ người tình, rồi bị u nang buồng trứng, u loét dạ dày và mới đây là ung thư tử cung. Tôi thất bại trong làm ăn, của cải và tiền tỷ nhanh chóng bốc hơi. Xưa nay tôi vẫn tự hào mình trẻ đẹp, giờ đây tôi bỗng xấu, già, da nhăn nheo.
Là người không theo một tôn giáo nào, xưa nay tôi chỉ tin vào chính bản thân và khả năng mình. Tôi luôn nghĩ chẳng có thần thánh, đấng tạo hóa và chẳng có luật nhân quả gì hết. Con người và tất cả vũ trụ vạn vật được sinh ra là do ngẫu nhiên. Con người cũng không khác gì các loài động vật khác, nhờ tiến hóa nhiều mà thông minh và thành người. Tất cả đều do con người nghĩ ra, chết là hết, miễn sao mình sống không cướp của, giết người là được rồi. Sống mà hiền lành quá để người khác chơi trên đầu mình là ngu. Nhưng giờ đây tôi mới biết mình nhầm to bởi bản tính tự kiêu và tự cho mình là hay là giỏi hơn người khác.
Ảnh minh họa
Trước đây tôi thường xuyên đọc những bài báo về chuyện gia đình, ngoại tình trong mục Tâm sự vì tôi cũng tò mò muốn tìm hiểu hoàn cảnh gia đình những người ngoại tình sẽ diễn tiến ra sao. Tôi cũng lỡ bước chân vào con đường ngoại tình mặc dù từ xưa đến nay rất ghét những người đã có gia đình mà còn có người tình ngoài hôn nhân.
Tôi không ngụy biện cho bản thân, tôi quá tham lam và ích kỷ vì đang có một gia đình hạnh phúc, một người chồng rất tốt khó tìm, các đứa con khỏe mạnh xinh xắn và cuộc sống vật chất đầy đủ mà còn đi yêu một người đàn ông khác đã có vợ. Lúc đầu bước vào quan hệ với người đàn ông khác tôi chỉ thấy mình như bị si mê bởi vẻ trẻ trung và sự hợp gu về sở thích cũng như tính tình. Tôi chẳng bao giờ nghĩ hậu quả sẽ đi đến đâu, cũng chẳng nghĩ mình sẽ gặp quả báo hay những gì mình lén lút chẳng có ai nhìn thấy được, vì thế chẳng lo lắng và sợ hãi gì cả.
Thật sự tôi không bao giờ muốn bỏ gia đình, cũng chẳng muốn bỏ người tình, tôi muốn có cả hai, có như vậy tôi mới thấy đầy đủ. Tôi muốn sở hữu tất cả vì luôn nghĩ mình đẹp, có tài và có khả năng điều khiển được những người yêu chiều mình như chồng hoặc người tình. Tôi thật sự đã nhầm to với những gì trước đây mình tưởng, nhầm to về chính mình và điều đau đớn hơn cả là nhầm to về những hứa hẹn của người tình sẽ yêu tôi suốt kiếp.
Nửa năm sau chồng tôi tình cờ phát hiện, gia đình nội ngoại hai bên cũng biết. Chồng vì quá yêu tôi nên không đòi ly dị, cho tôi sự chọn lựa giữa gia đình và người tình. Tôi vẫn còn thương chồng nhưng cũng có tình cảm sâu nặng với người tình, anh dám ly dị vợ để đến với tôi.
Cuối cùng tôi không sao quyết định được với chính mình, tôi nói với chồng sẽ chọn anh, chọn gia đình vì tôi không thể sống thiếu anh và các con. Bên cạnh đó tôi cũng không muốn chấm dứt hẳn quan hệ với người tình, anh ta cũng chấp nhận tôi vẫn sống với gia đình và đồng ý làm một người tình, một cái bóng bên lề cuộc sống của tôi. Từ đó đến nay gần 5 năm tôi là một con người có hai cuộc sống: một cho chồng con và một cho người tình.
Chuyện chẳng có gì đáng nói nếu không có những điều xui xẻo, những chuyện buồn phiền, những tai ương cùng bệnh tật đổ đến và đau đớn nhất là cuối cùng người tình cũng phản bội tôi để theo người con gái trẻ đẹp khác. Kể từ khi ngoại tình 5 năm về trước, những tai ương, xui xẻo và bệnh tật hết cái này đến cái khác đổ ập vào người tôi.
Tôi bị lây nhiễm bệnh tình dục từ người tình, rồi bị u nang buồng trứng, u loét dạ dày và mới đây là ung thư tử cung. Tôi thất bại trong làm ăn, của cải và tiền tỷ nhanh chóng bốc hơi. Hết chuyện không may này đến chuyện rủi ro khác. Sức khỏe xuống cấp nhanh và một điều làm tôi buồn thê thảm là sắc đẹp của tôi mà nhiều cô gái khác phải ganh tỵ bỗng một sớm một chiều chỉ trong năm nay xuống dốc kinh khủng. Xưa nay tôi vẫn tự hào mình trẻ đẹp rất nhiều so với tuổi, thế mà giờ đây tôi bỗng xấu, già, da nhăn nheo.
Tôi bỗng giật mình nhớ lại bao nhiêu lời xưa nay người thân từng nói, tôi không bao giờ nghe, chỉ thầm mỉa mai trong lòng cho sự "mê tín" đạo giáo của họ: "Gieo nhân gì gặt quả đó" hay đại thể: "Quả báo thời nay ứng đời này, không cần đợi đời sau kiếp nọ" hoặc: "Làm điều gì quấy cũng có cái giá rất đắt phải trả". Giờ đây khi nghiệm ra mọi sự thì tất cả với tôi đều đã quá trễ. Chồng muốn ly hôn, người tình bỏ theo người phụ nữ trẻ đẹp khác, con cái và hai bên gia đình khinh miệt không nhìn mặt tôi nữa, tài sản tiền của gần như mất trắng hết, sắc đẹp bỗng nhanh chóng tàn phai và nhất là bệnh tật càng ngày càng nhiều trong đó có cả bệnh ác tính nữa.
Không biết tôi còn sống được bao lâu nữa, nhưng cái giá, sự quả báo đau đớn nhất mà tôi hiện phải trả là sống không có người thương yêu mình như ngày nào. Tôi phải sống trong cô đơn, ân hận, day dứt cho những gì mình đã làm sai. Tôi vất đi tất cả những gì quý giá mà ông trời đã ban tặng cho mình chỉ vì quá tham lam và sống ích kỷ. Đã hai lần quyên sinh nhưng tôi đều được cứu sống, mà sống như thế này quả thật bị dằn vặt đau khổ còn hơn chết.
Theo VNE
Hối hận vì trót "tình một đêm" với sếp Em là một người đàn bà may mắn khi có được người chồng tốt, yêu thương vợ con, coi trọng gia đình và có một đứa con trai thông minh, ngoan ngoãn. Ngoài mặt tinh thần, chồng em còn là người đàn ông chịu khó, tần tảo, chăm chỉ và là người trụ cột trong gia đình. Công việc của em cũng ổn...