Bị nhân tình đá mới biết trân trọng người vợ hiền
Hùng nhẹ nhàng đặt một nụ hôm ấm nồng lên môi vợ, còn Hiền thì chớp chớp mắt vì chưa hiểu chuyện gì. Khoảnh khắc đó trôi qua thật nhanh khi anh dìu cô vào phòng ngủ, Hiền chỉ còn nghe rõ câu anh nói “Cảm ơn em! Người phụ nữ của anh”.
Đã rất lâu lắm rồi, Hùng mới nhận thấy lòng mình nhẹ nhõm như thế. Dạo trước, anh nghe bạn bè, nghe các cô gái trẻ quanh mình dè bỉu mà quên đi người phụ nữ quan trọng nhất đời mình. Cũng bởi tại cuộc đời, cứ xô đẩy, đưa anh vào những lối mòn xấu xa, nếu anh không kịp tỉnh ngộ thì e rằng đã muộn mất rồi.
Hùng và Hiền yêu nhau từ những năm cả hai đang học ở Quy Nhơn. Khi đó, Hùng là chàng trai khá chơi bời, nên cứ đến cuối tháng thiếu thốn lại chạy sang vay tiền của cô hàng xóm cùng quê tên Hiền. Thấy Hùng không biết giữ tiền, nên Hiền ngỏ ý giúp “Nếu thế, mỗi tháng mẹ ông gửi tiền cứ đưa đây, tôi cầm cho”.
Nào ngờ, những tháng sau Hùng đưa Hiền cầm thật. Cứ thế, hai người hàng xóm trở nên thân thiện từ ba o giờ không biết. Cuối năm về quê ăn tết Hùng thấy Hiền đưa anh một chiếc phong bì “Đây tiền của ông đây, còn nhiêu tôi trả ông về mà mua quà cho mẹ”. Hùng đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Anh thật không ngờ trên đời còn có người phụ nữ khéo léo chi tiêu tới vậy.
Khi thành đạt có tí danh vọng anh đã quên đi người vợ hiền thảo của mình (Ảnh minh họa)
Từ hôm đó, Hùng đem lòng yêu Hiền mà không hay. Anh cứ tương tư tới cô gái đó, rồi khi ra trường công việc ổn định, anh mới thú nhận. Và thế là cả hai đã có một đám cưới hạnh phúc. Hiền cũng an phận là cô vợ ngoan hiền thảo, khéo vun vén chăm lo cho nhà chồng.
Video đang HOT
Về bố mẹ Hùng khỏi phải nói, họ yêu chiều con dâu hết mực. Bởi họ rõ như lòng bàn tay, Hiền được thừa hưởng đức tính cần cù, tiết kiệm, khéo léo từ bố mẹ mình. Mà cái tiếng thơm ấy đồn xa, mấy xã liền ai chẳng hay, chẳng biết.
Khi Hùng chuyển công tác ra Hà Nội, anh đưa theo vợ con ra an cư lạc nghiệp vùng đất mới. Vốn có hậu phương vững chắc, lại có tài ngoại giao anh sớm yên vị ở chức Giám đốc cho một công ty xây dựng. Nhưng cũng từ đây, đời anh có những bước ngoặt thăng trầm mà chỉ anh và người trong cuộc là Hiền mới hiểu.
Từ ngày có tí chức quyền, Hùng bỗng dưng cảm thấy vợ mình tẻ nhạt. Cũng do anh đi nhiều, gặp nhiều, quen nhiều những cô gái trẻ đẹp lúc nào cũng thơm nức mùi son phấn. Dần dà, anh bị cuốn vào những mối quan hệ ngoài luồng đó. Mặc cho Hiền nhắc nhở, níu kéo nhưng anh vẫn âm thầm bồ này, bồ nọ.
Cho tới một ngày anh gặp khó khăn, cô bồ anh yêu quý nhất bỗng dưng trở mặt bỏ anh theo người khác. Khi đi, cô ta không quên xỉ vả anh rằng “Anh là kẻ bạc tình, bạc nghĩa. Nếu tôi là phụ nữ tôi chẳng bao giờ làm vợ anh”. Khi hơi men qua đi, anh nghĩ lại mới thấy thấm thía hai từ vợ chồng. Anh nghĩ tới Hiền, nghĩ tới những tháng ngày anh đã phụ bạc cô ấy.
Hôm đó, anh đã thức cả đêm để ngắm nhìn khuôn mặt Hiền, đôi mắt anh bỗng cay cay, lần đầu tiên anh khóc. Anh ngửi thấy mùi dầu ăn trên tóc vợ, nhưng sao nó lại thơm tới lạ lùng tới vậy. Giờ anh mới thấu hiểu, anh có đi đâu, về đâu cũng chỉ có người phụ nữ này đợi anh. Vì đây là gia đình của anh cơ mà. Bỗng dưng anh thấy ân hận, chua xót làm sao.
Theo ĐSPL
Anh không 6 múi, em không túi silicon
Tôi biết vợ tôi vẫn thích tôi phải cơ bắp cuồn cuộn, bụng phải 6 múi, còn vợ tôi vẫn cứ bẩu "giá mà ngực em to hơn".
Đàn bà vẫn cứ hay thích những anh chàng cơ bắp cuồn cuộn nhỉ, ừ, mà cả đàn ông cũng thích cơ mà. Từ ngày bé tí, tôi đã mê cái bác Sylvester Stallone rồi, đóng vai Rambo cơ bắp ác liệt. Giờ tôi thấy vợ tôi thỉnh thoảng xem ảnh mấy "mỹ nam Hàn Quốc". Èo, mỹ nam gì mà cơ bụng đếm xem nào, 1,2,3,4... rồi 5, rồi 6, đúng sáu múi thật, tôi thấy vợ tôi đếm không "đánh rơi nhịp nào" đâu.
Tôi giờ dân công sở, ngày ngồi làm 7 tiếng (trừ một tiếng xuống quán trà đá chém gió với anh em) thì nguyên 7 tiếng cắm mặt vào máy tính. Làm xong thì tranh thủ chém gió chưa đủ ra quán bia làm vài cốc bia hơi rồi lại chém gió với anh em, rồi đi đón con. Tối phải về bế con, ru con ngủ, rồi sáng lại đưa con đến lớp, rồi lại chạy đến cơ quan, lại làm việc, lại chạy về đón con, cứ đều như vắt chanh ấy, lấy đâu thời gian mà đi tập "Gim". Hồi sinh viên, tôi cũng đi tập thể hình, nhưng dạo đó đói ăn, đêm phải thức ôn thi, tập toàn thấy cơ bắp teo lại, nên lại thôi chả tập nữa. Ngồi nhiều, lại uống tí bia, bụng nào được như cái anh Bi Rain người Hàn Quốc, như mấy anh nhóm nhạc Big Bang, như cầu thủ Ronaldo của Real, hay như cả cái anh nam vương Tiến Đoàn người Việt mình. Đến khổ.
Có hôm đang nằm, vợ lật áo lên kiểm tra, xong vợ bảo mỗi câu: "Ôi chán thế, bụng chồng có đúng...1 múi". Thế là kém mấy anh thần tượng của vợ tận 5 múi, đào đâu ra 5 múi nữa bây giờ.
Vợ thì mê trai bụng 6 múi, còn tôi, cũng chuyện đêm muộn nói ra đừng sợ, tôi cũng hay giấu vợ lén lút xem mấy cô ngực to. Nói thật tôi rất thích em Ê-ni Thỏ, ôi dồi, vòng 1 em ấy to đúng bằng quả mít. Cơ quan tôi một lần anh em tranh cãi gay gắt, thằng Tí và tôi cam đoan ngực em ấy to hơn cái đầu em ấy, còn thằng Tèo và đồng bọn của nó thì bảo ngực bé hơn cái đầu. Cuối cùng chúng tôi sợt Gúc-gờ ra đúng 50 cái ảnh rồi tiến hành đo vẽ, khảo sát cẩn thận, rút cuộc phe tôi thắng. Thằng Tí quả quyết: "To hơn cái đầu là đúng, đầu có bơm silicon được vào đâu".
Vợ tôi một ngày cũng khám phá ra bí ẩn của tôi, vợ tôi cũng gật gù thông cảm: Ừ, thì cũng đúng tôi, hoàn toàn chính đáng, anh thích "hai quả" thì cũng giống em thích 6 múi thôi, có gì mà phải giấu.
Anh không 6 múi nhưng anh có một núi tình yêu, em không silicon nhưng em vẫn còn hấp dẫn, thế là "ngon nước ngọt thịt" rồi vợ ơi. (ảnh minh họa)
Rồi vợ tôi thọc tay vào áo, sờ sờ nắn nắn, rồi vợ tôi òa khóc rồi nói: Không xong rồi, đã bé lại còn mướp nữa, thế này chồng đi cặp bồ mất, chồng vốn mê ngực to mà. Vợ lo là cũng phải, ở cơ quan có cô Thơm, biệt danh là Thơm "tó ti" vẫn cứ hay để ý, đong đưa tôi suốt. Cô này thế nào lại không thích 6 múi, chỉ thích đầu hói bụng phệ, đầu tôi hói lòi, tóc chả có mấy, bụng tôi 1 múi, thế là "chuẩn men" mẫu hình đàn ông của cô Thơm "tó ti".
Không như tôi, biết vợ thích 6 múi nhưng giờ đã lực bất tòng tâm, trên bảo dưới không nghe (dưới - là ý nói cái bụng ấy nhé), tôi không hề có ý định cải thiện "bo-đì", còn vợ tôi thì từ hôm đó quyết tâm cải thiện ngực. Vợ âm thầm tiết kiệm chi tiêu, thôi không mua váy đồ hiệu mỗi lần Sêu-ọp, rình đúng lúc thẩm mĩ viện treo biển "Bơm ngực có bảo hành - khuyến mại giảm giá 50%" thì vợ liều lao vào, với ý định quả này quyết số đo vòng ngực 96 đổ lên.
Nào ngờ tối đó, về vợ lại khóc, rồi bảo: em thấy người ta bảo phải rạch ra, rồi bơm silicon vào đó, em hãi quá, chạy về luôn. Thôi thế này làm sao ngực to được đây.
Tôi đành bảo vợ: Thôi thì anh không 6 múi, em không túi silicon, nhưng vợ chồng mình vẫn hạnh phúc, vẫn yêu nhau là được. Anh giờ đâu mơ làm nam vương, em đã hết tuổi làm hot-gơn từ chục năm trước rồi, thôi bơm vá để làm gì. Vì con, vì cho con bú, vợ anh từ "mầm non mới nhú" giờ đã trở thành "mướp cuối mùa", nhưng vẫn cứ là "đặc sản" của anh.
Anh không 6 múi nhưng anh có một núi tình yêu, em không silicon nhưng em vẫn còn hấp dẫn, thế là "ngon nước ngọt thịt" rồi vợ ơi.
Vợ tôi nghe tôi nói xong, không nói được gì khác ngoài câu: ừ, chuẩn, like chồng.
Theo VNE
Chắc gì cái thai trong bụng em đã là của tôi? Sau khi quan hệ được 1 tháng, em báo tin mình có bầu. Em tỏ ra rất sợ hãi vì không thể lường trước được sự việc. Chúng tôi cũng chưa chuẩn bị tinh thần cho chuyện cưới xin gì, vì yêu nhau mới được nửa năm. Và lần đầu tiên tôi liều lĩnh đưa em lên giường, em cũng không chống cự,...