Bị nhà chồng ghét, các nàng dâu hãy nhìn lại chính mình
Bị bố mẹ chồng đối xử không tốt các nàng dâu thay vì trách cứ thì hãy nhìn lại lối sống của mình…
Mẹ chồng nàng dâu là mâu thuẫn của rất nhiều gia đình, trong đó có cả gia đình nhà tôi. Cũng giống như nhiều nàng dâu khác, con dâu tôi cũng thường xuyên trách móc bố mẹ chồng (là chồng tôi và tôi) và cho rằng bố mẹ chồng ác, chỉ thương con gái, con trai mình đẻ ra còn với các nàng dâu thì không có tình thương yêu, khác máu tanh lòng.
Bị bố mẹ chồng đối xử không tốt các nàng dâu thay vì trách cứ thì hãy nhìn lại lối sống của mình… Ảnh minh họa
Nhưng theo tôi, tình yêu thương phải xuất phát từ hai phía, như người ta nói “Có đi có lại mới toại lòng nhau”, con dâu muốn bố mẹ chồng yêu thương thì trước tiên hãy biết yêu thương, tôn trọng bố mẹ chồng, còn nếu không biết yêu thương, tôn trọng bố mẹ chồng, thì đừng bao giờ đòi hỏi bố mẹ chồng phải yêu thương, tôn trọng lại mình.
Những nàng dâu luôn mồm nói bị bố mẹ chồng ghét bỏ, đối xử bất công, thay vì trách bố mẹ chồng thì hãy nhìn lại chính bản thân mình một cách khách quan và công tâm nhất, xem mình sống như vậy đã được chưa. Phận làm con dâu đối xử với bố mẹ chồng như vậy đã phải đạo chưa, mà đòi hỏi những người làm cha, làm mẹ phải đối xử tốt với mình.
Không nói giấu gì các nàng dâu, con dâu tôi đang sống ở nhà của vợ chồng tôi, nhưng đi không hỏi, về không chào. Chồng tôi vẫn nói với tôi rằng, ngôi nhà hai vợ chồng vất vả mới mua được giờ không bằng cái nhà trọ, nhà trọ người chủ nhà còn được trả tiền hàng tháng, khách trọ đi về còn phải chào hỏi, còn phải tuân thủ nội quy, còn con dâu ở nhà tôi tiền trọ không mất, nhưng cũng chẳng được câu chào hỏi.
Video đang HOT
Nói ra nhiều người lại nghĩ chắc vợ chồng tôi ăn ở thất đức với con dâu, hay bắt bẻ con dâu nên mới bị con dâu đối xử như vậy, nhưng thực tình là không có chuyện đó, tất cả những mâu thuẫn của hai vợ chồng tôi đối với con dâu cũng chỉ bắt nguồn từ việc chăm sóc cháu nội- con của con dâu tôi.
Con dâu tôi đoảng tính, không biết chăm sóc con, đã thế tính tình lại ham chơi, nên có thể dẫn con đi khắp mọi nơi mà không quan tâm đến sức khỏe của con. Nhiều lần đi chơi về là cháu ốm mất cả tuần, con dâu đi làm bỏ mặc vợ chồng tôi trông cháu, nhưng cứ nói ra là con dâu lại cho rằng hai vợ chồng tôi cấm đoán con dâu đưa cháu đi chơi, rồi hai vợ chồng già khó tính hay bắt bẻ con dâu, và đi kể xấu bố mẹ chồng khắp nơi. Không nói ngoa, con dâu tôi còn đi nói với hàng xóm rằng bố mẹ chồng là con chó.
Con trai tôi và vợ chồng tôi rất bức xúc, nhưng vì tương lai của hai đứa cháu nên đành phải chín bỏ làm mười để sống với con dâu. Nhưng có vẻ như con dâu tôi vẫn không biết điều đó, lúc nào cũng nghĩ mình đúng, bố mẹ chồng và chồng phải nể sợ, không dám, không có lý do gì để đuổi ra khỏi nhà.
Theo Đất Việt
Mặt tôi tái mét, không dám lại gần vợ khi thấy cô ấy mặc chiếc váy ấy
Mặt tôi tái mét khi Loan đang mặc trên chiếc váy ấy. Chiếc váy mà Lan đã từng cho tôi xem và nói em sẽ may và mặc nó trong đêm tân hôn của hai người.
Tôi, một gã trai quê chính hiệu, quanh năm vất vả việc đồng áng mà khó khăn vẫn vây lấy mình. Tuy khổ cực nhưng bên tôi luôn có Lan, em chính là nguồn động lực giúp tôi vượt mọi vất vả. Lan làm nghề thợ may. Quán nhỏ của em luôn đông khách vì em vừa duyên dáng, lại vừa khéo tay. Không muốn sống mãi cảnh nghèo khó, tôi quyết tâm theo người anh họ lên thành phố lập nghiệp. Ngày từ biệt Lan, tôi đã hứa sẽ quay lại đón em sớm nhất có thể. Nhưng không ngờ, chuyến đi này, tôi đã một đi không trở lại.
Lên thành phố, tôi được người anh họ xin cho chân bảo vệ nhà kho ở một công ty xuất nhập khẩu. Những ngày đầu xa quê, tôi nhớ Lan đến quay quắt. Càng mong nhớ Lan, tôi càng quyết tâm làm giàu nhanh để sớm ngày đón Lan lên thành phố cùng chung sống. Nhanh nhẹn, tháo vát nên mới vào được 2 tháng, tôi đã được cất nhắc lên vị trí giao hàng. Cũng từ đây, cuộc đời tôi bước sang một trang mới.
Tôi đã lọt vào mắt xanh của Loan - con gái giám đốc công ty trong những lần cô ấy tới thăm kho và nhà xưởng. Thời gian đầu, tôi cũng không mấy để ý tới Loan. Chỉ tới khi mấy anh bạn đồng nghiệp cứ nhìn tôi cười tủm tỉm, khen tôi tốt số thì lúc ấy tôi mới vỡ lẽ. Loan chủ động tiếp cận tôi, xin số làm quen. Nhưng vì đã có Lan nên tôi đã thẳng thừng nói với Loan rằng, tôi chỉ coi cô ấy là bạn. Loan nhất định không chịu và nói rằng có một ngày tôi nhất định phải thuộc về Loan.
Cái giá mà Loan đưa ra đã khiến tâm trí tôi lu mờ trong phút chốc. (Ảnh minh họa)
Lên thành phố được 5 tháng, có chút tiền, tôi quyết định về thăm nhà và nhân thể gặp Lan luôn. Mấy tháng không gặp, tôi sắp phát điên vì nhớ em mất rồi. Gặp nhau, mừng mừng, tủi tủi. Và trong giây phút nghẹn ngào ấy, tôi đã không kìm chế được lòng mình, ôm chầm lấy Lan và muốn em thuộc về tôi mãi mãi. Ban đầu Lan còn e ngại, khước từ tôi nhưng khi tôi thề non hẹn biển rằng đời này sẽ chỉ lấy mình Lan thì em đã khẽ gật đầu đồng ý. Đêm đó, chúng tôi trao cho nhau những gì trinh nguyên nhất.
Tôi tiếp tục trở lại thành phố với công việc của mình. Loan tới gặp tôi và thẳng thừng đề nghị:
- Nếu anh đồng ý lấy em thì căn nhà 3 tỷ cùng một nửa số cổ phần trong công ty sẽ thuộc về anh. Anh biết đấy, bố chỉ có mình em, vinh hoa phú quý đang đón đợi anh trước mắt. Dại gì phải đâm đầu vào gái quê để chịu khổ suốt đời thế chứ.
Cái giá mà Loan đưa ra đã khiến tâm trí tôi lu mờ trong phút chốc. Số tiền ấy, tôi và Lan có vất vả làm lụng cả đời cũng không kiếm được 1 phần nhỏ. Có mấy ai đứng trước ma lực của đồng tiền mà giữ vững được tâm trí đâu. Vậy là tôi gật đầu đồng ý lấy Loan và chấp nhận mang tiếng là kẻ phụ bạc. Hôn lễ của chúng tôi sớm được định ngày. Từ ngày nhận lời Loan, không đêm nào là tôi không bị hình bóng Lan ám ảnh. Nhưng rồi tương lai giàu sang trước mắt đã khiến tôi quên đi tất cả.
1 tuần trước ngày tôi kết hôn, Lan đã tìm tới tôi. Em báo tin mình đã có thai và mong tôi hãy thương xót lấy mẹ con em. Nhưng tôi đã không còn đường quay đầu nữa rồi. Tôi đã tự biến mình thành kẻ độc ác, thẳng tay xô ngã em ra cửa, còn lớn tiếng mắng nhiếc em đừng đeo bám tôi nữa. Nhìn em lủi thủi bước đi mà tim tôi đau thắt lại.
Văng vẳng đâu đó, tôi vẫn còn nghe thấy tiếng gào khóc của Lan. (Ảnh minh họa)
Hôn lễ của tôi diễn ra hoành tráng vô cùng vì nhà Loan rất giàu có. Buông mình xuống giường sau một ngày mệt mỏi, tôi còn chưa kịp nhắm mắt lại để nghỉ ngơi một chút thì tiếng Loan đã đánh thức tôi dậy:
- Anh nhìn xem, em có hợp với nó không?
Mặt tôi tái mét khi Loan đang mặc trên chiếc váy ấy. Chiếc váy mà Lan đã từng cho tôi xem và nói em sẽ may và mặc nó trong đêm tân hôn của hai người. Tạisao chiếc váy ấy lại xuất hiện ở đây được cơ chứ.
- Chiếc váy thật đẹp phải không anh? Nó nằm trong số quà bạn bè anh gửi đấy!
Nhìn chiếc váy, tôi chẳng dám lại gần Loan bởi hình ảnh của Lan cứ hiện lên đầy ám ảnh. Loan giận dỗi đi ngủ khi tôi chối từ nghi lễ đêm tân hôn. Văng vẳng đâu đó, tôi vẫn còn nghe thấy tiếng gào khóc của Lan. Cơn ác mộng này, biết bao giờ mới chấm dứt đây.
Theo Một Thế Giới
Không dám lấy vợ vì sợ vợ khổ với mẹ Mỗi ngày anh nghe mẹ anh nói chị dâu mà lòng anh đau quặn thắt. Chị dâu cả dù đã ra ở riêng nhưng dường như mẹ vẫn không muốn buông tha cho chị. Chị phải đấu tranh rất nhiều, mất cả tình cảm mẹ con, cuối cùng chị và anh cả mới dọn được ra ngoài. Ngày ấy, chị về làm dâu...