Bị mẹ chồng mắng vì nói hỗn với chồng, chị dâu thẳng thừng đáp trả khiến mẹ tôi giận dữ đến mức đuổi cả vợ chồng anh chị ra khỏi nhà
Câu nói này của chị dâu đúng là đã khiến “giọt nước tràn ly”.
Tôi không biết con dâu/chị dâu của gia đình mọi người như thế nào? Nhưng riêng gia đình tôi, ai cũng quá mệt mỏi và chán ngán “bà dâu” trong nhà rồi. Một phần có lẽ cũng vì anh tôi dại quá, tìm vợ cứ phải tìm vợ đẹp, chân dài, da trắng, chê bai những cô gái thấp bé nhẹ cân nên bây giờ mới khốn khổ thế này.
Chị dâu tôi có ngoại hình rất ổn với nước da trắng bóc và vóc dáng cao. Chỉ là bây giờ, sau khi sinh hai đứa con, vóc dáng chị ấy cũng xuống sắc rất nhiều rồi. Hồi mới về làm dâu, chị ấy ỷ mình đẹp nên hay lên mặt với tôi lắm.
Cứ chạm mặt nhau trong bữa cơm là chị ấy lại cạnh khóe tôi các kiểu như: “ Sao cô Ba không dùng kem dưỡng da nhỉ? Da cứ đen mốc ra, khiếp”. Rồi: “Sao cô Ba không mua quần áo nhỉ? Có vài bộ mặc đi mặc lại không thấy chán à? Keo quá hóa thiệt thân đấy cô ạ”. Tôi bực quá, nói lại vài lần nên giờ cũng đỡ nhiều rồi, không dám cạnh khóe công khai tôi như thế nữa.
Hồi mới về làm dâu, chị ấy ỷ mình đẹp nên hay lên mặt với tôi lắm. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mà kể cũng hay. Rõ ràng chị ấy đẹp, chị ấy ăn diện nhưng lại chẳng chịu đi làm. Anh tôi một mình đi làm nuôi ba miệng ăn. Con trai lớn học lớp 2 còn phải nhờ tiền ông bà nội đóng hộ học phí hoặc mua hộ sữa uống. Con trai bé mới 2 tuổi thì tháng nào tôi cũng phải bỏ tiền ra mua sữa, mua quần áo cho mặc. Ấy thế mà chị dâu tôi còn chẳng biết điều.
Chị ấy ăn nói với anh tôi cứ như dân chợ búa đúng kiểu. Là vợ chồng mà cứ mở miệng ra là chê bai anh tôi không bằng chồng người ta, kiếm ít tiền, để vợ con sống túng thiếu. Bố mẹ tôi gai mắt lắm nhưng ráng nhịn vì không muốn xen vào chuyện vợ chồng con trai. Tôi cũng nhắc anh vài lần chuyện dạy vợ thì anh cứ cười cười cho qua nên tôi cũng nản, mặc kệ anh bị vợ chửi luôn.
Nhưng ngày hôm qua, có lẽ chịu không nổi “bà dâu” nên mẹ tôi quyết định dạy dỗ con dâu một lần cho biết phép tắc. Chẳng là chị dâu tôi ở nhà chỉ trông con thôi mà chẳng làm việc gì. Kể cả nấu ăn, quét nhà, giặt giũ đều chờ anh tôi về làm cả. Hôm qua anh tôi mệt quá nên nằm xem ti vi, không nấu ăn, bảo chị đi mua gì về ăn cho qua bữa. Thế là chị dâu tôi to tiếng mắng chồng. Anh tôi bực quá, quát lên, hỏi chị ở nhà làm gì mà đến nồi cơm còn không nấu được cho chồng ăn? Thế là chị thét lên: “Ông im cái miệng ông lại đi, ông biết cái gì mà nói, tôi ở nhà sướng lắm à”. Khi buông ra câu nói đó có nghĩa là mẹ tôi rất tức giận.
Nhìn chị dâu gào khóc ầm ĩ mà tôi chán đến tận cổ chứ chẳng thấy thương chút nào. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi mắng thẳng, bảo chị dâu cấm không được nói hỗn với chồng, cái nhà chứ không phải cái chợ, sống không được thì li dị. Chị dâu đanh mặt lại, bình thản nói: “Nếu không có hai đứa nhỏ thì con li dị lâu rồi”. Câu nói này như “giọt nước tràn ly”, bao nhiêu kìm nén bấy lâu của mẹ tôi như bị vỡ tung ra.
Và tôi được chứng kiến một cảnh dạy dâu, dạy cả con trai hùng hổ nhất 8 năm nay của mẹ mình. Bà mắng cả anh tôi là thứ đàn ông đội váy vợ, nhu nhược, hèn hạ. Nói một hồi, bà đuổi luôn hai vợ chồng họ ra khỏi nhà, đi thuê trọ, tự ở với nhau. Chị dâu tôi kêu gào, khóc lóc ầm ĩ. Đúng là mệt thật các chị em ạ.
Giờ họ vẫn “mặt dày” ở nhà chứ không đi. Nhưng bố mẹ tôi thì đang có kế hoạch chia đất cho họ cất nhà rồi ở riêng cho khuất mắt đi. Mà tôi lại không tán đồng. Sao lại phải chia đất cho người con dâu như thế? Rồi lỡ có sổ đỏ trong tay, chị ta đem bán đất bán nhà thì anh tôi phải làm sao? Có cách nào trị “bà dâu” này, mọi người hiến kế giúp tôi với.
Tôi nghi ngờ chồng kém tuổi ngoại tình
Chồng không giúp tôi việc nhà, lén tâm sự với phụ nữ khác và luôn xóa sạch mọi tin nhắn.
Năm nay tôi 31 tuổi, chồng tôi 30 tuổi. Chúng tôi đã kết hôn được 6 năm và có 2 đứa con. Tôi xác định từ lâu nay rằng, bản thân lấy chồng ít tuổi thì mình cần già dặn. Tuy nhiên, chính vì sự già dặn này mà vợ chồng tôi suốt ngày cãi nhau.
Chuyện khiến cả hai mâu thuẫn còn nằm ở việc chi tiêu trong gia đình. Tôi có mức lương trung bình, hàng tháng phải lo đóng tiền học, tiền sữa, đồ ăn vặt cho 2 con. Tháng nào ngân sách của tôi cũng thâm hụt, không có tiền thừa mua sắm cho bản thân. Còn chồng tôi kinh doanh tự do, anh kiếm được bao nhiêu tiền tôi không biết, làm việc gì liên quan tới ai tôi cũng không được biết. Khi tôi hỏi, anh luôn nói không thích vợ soi mói, làm mất tự do cá nhân.
Việc nhà tôi cũng phải quán xuyến một mình. Nếu như ban ngày tôi đi làm 8 tiếng thì tới tối, tôi tiếp tục phải lo tắm giặt, cơm nước cho cả gia đình. Tới 21h, tôi phải ru con ngủ, sau đó giặt giũ, phơi phóng, rửa bát, quét nhà... Tôi luôn thấy mệt mỏi, nếu ốm chồng cũng không hay biết gì. Thế nhưng ở chiều ngược lại, chồng luôn yêu cầu tôi phải quan tâm tới anh.
Một chuyện nữa khiến cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc là ở hành động của chồng. Bất kỳ tin nhắn nào của anh tới người khác phái, anh đều xóa sạch. Sở dĩ tôi biết chuyện là vì một cô gái từng cùng dãy trọ của tôi kể chuyện. Cô ta nói có nhắn tin qua lại với chồng tôi, coi chồng tôi là bạn khác giới, đôi khi tâm sự cho khuây khỏa. Tôi liền xin phép cô ấy chụp cho tôi một đoạn để biết chồng nhắn bằng tài khoản facebook nào. Tuy nhiên cô ta bảo cả chồng tôi lẫn cô ta đều xóa tin nhắn ngay vì sợ bạn đời phát hiện, ghen tuông. Khi nghe cô ta kể xong, tôi thấy khó chịu vô cùng vì chẳng thể biết nội dung cuộc trò chuyện là gì, có gì to tát tới nỗi cả hai đều phải xóa ngay tin nhắn. Nhưng cuối cùng tôi quyết định bỏ qua dù vẫn ấm ức trong lòng.
Gần đây, chúng tôi mua một căn chung cư. Mỗi tháng phải trả cho ngân hàng khoảng 8 triệu đồng và anh nhận trả khoản này. Sau 2 tháng dọn về nhà mới, chúng tôi làm tiệc tân gia với khách mời là cô gái cùng dãy trọ trước đây, một cô gái nữa và hai bạn nam. Buổi sáng hôm ấy, chồng vẫn đi làm, tới trưa tôi cho các con ăn xong rồi đưa con đi ngủ. Con gái út của tôi được gần 2 tuổi, chưa cai sữa, lúc ngủ hay quấy, phải có mẹ ở bên nên tôi nghĩ đơn giản mình cần ru con ngủ, còn chồng lo tiệc tân gia buổi tối. Đến chiều tôi đi lấy bánh kem, tới khi về nhà thấy chồng ôm con gái, còn hai cô gái kia dọn tiệc. Ở trong buổi tiệc, chồng luôn miệng khen hai cô gái đó khéo tay và tự nhận mình may mắn vì có họ ở đây. Tôi hiểu tính chồng mình, chắc hẳn anh ta đang trách tôi đã không cùng chuẩn bị tiệc tân gia.
Tới khi tiệc tàn, chồng nhắn tin cho cô gái cùng dãy trọ trước kia. Tôi thấy biểu hiện của anh ta vừa nhắn tin, vừa liếc vợ là đã có vấn đề rồi. Tôi tiến đến bên cạnh, hỏi mượn điện thoại nhẹ nhàng. Nhưng anh ta kiên quyết không cho. Anh ta còn nói chán tôi, đang say rượu nên muốn nhắn tin lung tung. Tôi tức nên đã cho anh ta một cái tát. Chồng liền nói: "Mày dám tát tao à, chuẩn bị giấy mà ly hôn". Sau một hồi, tôi dìu chồng đang ngà ngà say vào giường nằm, anh liên tục trách tôi, nói không còn tình cảm gì với vợ, chỉ sống vì trách nhiệm. Anh ta nói tôi bừa bộn, bạ đâu vứt đấy. Tôi nghĩ anh ta nói khi vẫn đang tỉnh vì tới tối, tôi lén kiểm tra điện thoại thấy anh đã xóa tin nhắn.
Tới tối ngày hôm sau, con gái tôi khóc đêm, chồng quay sang bảo cả ngày đã phải đi làm mệt, tối lại bị hành hạ, rồi chửi đổng: "Con điên". Tôi không biết mình đã làm sai ở đâu, mong mọi người cho tôi xin lời khuyên để cuộc sống bớt căng thẳng. Tôi xin cảm ơn.
Theo Ngôi sao
Thi thoảng tôi và mẹ bị vợ đuổi khỏi nhà Tôi không muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này vì còn thương vợ, chỉ muốn cả hai cùng điều chỉnh lại. Sau khi ba tôi qua đời, anh chị em trong nhà lục đục, yêu cầu bán nhà và phân chia tài sản. Tôi là con út, trên tôi còn chị và anh hai. Mọi người thống nhất chia tài sản làm 4...