Bí mật tày trời trong cuốn nhật ký của mẹ và màn kịch che đậy của ông bố đĩnh đạc khiến cô con gái ngã quỵ
Giở ra, Lan nhận ngay ra nét chữ run rẩy của mẹ. Cô ngồi sụp dưới sàn, đọc và bàng hoàng trước từng bí mật tày trời.
Mẹ mất vì bệnh tim khi Lan đang học năm cuối đại học. Cô xa nhà, thương bố ở một thân một mình nên không khó khăn việc bố đi bước nữa. Bố Lan cũng ngoài 50, sống một đời tình cảm. Cứ tưởng hai ông bà sẽ được vui vẻ bên nhau nhiều năm sau khi Lan đi làm xa, kết hôn. Giờ nghĩ cảnh ông lủi thủi một mình mà cô rơi nước mắt.
Mẹ Lan vốn cũng hơi yếu ớt, bệnh tim và huyết áp khiến bà luôn mệt mỏi. Một năm trước khi mất thì ốm suốt, lại hay lên cơn đau tim phải đi cấp cứu. Cứ xong việc về nhà bố mẹ mới thông báo cho Lan.
Ra trường, công việc cuốn đi, Lan càng ít có thời gian về thăm bố. Thấy mọi người xì xào việc mẹ cô chưa kịp giỗ đầu mà bố đã có người đến nấu cơm, chăm sóc thân thiết. Lan cũng cười, bố cô phong độ như thế, giờ có người tình nguyện ở cạnh, càng tốt.
Trước khi cưới chồng, Lan một mực giục bố tái hôn khi vừa qua giỗ đầu của mẹ. Phong tục qua 3 năm mà làm gì. Cô tin mẹ cũng mong bố sớm ổn định. Chứ người già ở một mình, sinh bệnh tật, buồn rầu và tủi thân lắm. Dù bà con phản đối kịch liệt, gièm pha những lời khó nghe, Lan vẫn bênh vực và ủng hộ bố.
Ảnh minh họa
Cho đến ngày chuẩn bị đón dì về nhà. Lan mới gặp và ấn tượng khá tệ. Dì ấy sắc sảo và đong đưa quá. Ánh mắt quét một phát chắc bao nhiêu đàn ông say mê. Kiểu này chỉ khổ bố cô già rồi còn lo giữ vợ. Chưa hết, bác của Lan khẳng định đã nhìn thấy người đàn bà này đi cùng bố nhiều năm trước. Chắc chắn mối quan hệ không phải mới hình thành.
Lan bần thần cả người. Suốt đêm trước ngày trọng đại của bố, Lan ngủ một mình trong căn phòng cũ của bố mẹ. Còn bố chuyển sang phòng mới trên tầng hai. Không hiểu linh cảm hay do ám ảnh bởi lời bình luận của người lớn, Lan cố lục lọi lại kỷ vật của mẹ.
Trong đống đồ cô cất vội trong nước mắt hơn 1 năm trước, giờ cô mới thấy cuốn nhật ký. Giở ra, Lan nhận ngay ra nét chữ run rẩy của mẹ. Cô ngồi sụp dưới sàn, đọc và bàng hoàng trước từng bí mật tày trời về người bố đạo mạo, tử tế của mình.
“Ngày… tháng… năm, hôm nay chồng báo đi công tác 1 tuần, nhưng mới đi được 3 ngày khi cô ta nhắn tin thách thức mình, toàn ảnh giường chiếu. Mình đau đớn quá. Mình không đáp ứng được cho chồng, thì anh ta tìm đàn bà khác thay thế hay sao”.
Video đang HOT
“Ngày… tháng… năm, những cơn đau tim đến nhiều hơn do mình mất ngủ triền miên. Cô ta liên tục gây sự, còn chồng mình tuyên bố sẽ ly hôn sau khi con gái tốt nghiệp đại học. Anh ta bảo những năm qua sống vì con chứ bản thân không hạnh phúc”.
“Ngày… tháng… năm, cô ta đến tận nhà tìm mình. Thông báo đã có thai con trai, đứa bé mà chồng mình luôn mong mỏi nhưng mình không thể cho anh ấy. Tất cả cũng chỉ vì căn bệnh tim quái ác. Mình không muốn sống nữa”.
Ảnh minh họa
Lan như phát điên, cô lao ngay lên gặp bố, vừa khóc vừa ấn quyển nhật ký vào ngay ngực bố mình. Trước đây, cô luôn ngưỡng mộ tình yêu đẹp của bố mẹ. Lúc mẹ mất cũng không nghi ngờ nên mới không xem cuốn nhật ký riêng tư này. Hóa ra nguyên nhân mẹ Lan ra đi không đơn giản như cô nghĩ. Bố cô đã độc ác quá!
Tất cả chỉ là màn kịch che mắt đứa con gái sống xa nhà hơn 300km. Bố cô đã ngang nhiên ngoại tình và ép vợ đau đớn đến mức phát bệnh mà chết. Giờ đây, người đàn bà kia ngang nhiên bước vào căn nhà mẹ cô gìn giữ cả đời. Đứa con nhỏ mà cô ta giới thiệu là con của chồng trước, lại là em cùng cha khác mẹ với Lan.
Cô vừa khóc vừa tuyên bố chấm dứt mọi mối quan hệ với ông ta, dù đám cưới của chính cô có thể sẽ gặp khó khăn khi cô trở thành đứa con gái không cha không mẹ. Quả báo sẽ đến sớm với hai kẻ tàn độc ấy, cô tin là như vậy.
Theo afamily.vn
Vợ sinh thiết trong bệnh viện, chồng làu bàu rủa: "Mất cả ngày của ông, còn kêu nữa tao đánh cho không ngóc đầu lên được"
Ốm đau rồi mới rõ lòng dạ của người đàn ông bên mình và lúc này mới thấm thía câu nói: "Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng" là như thế nào chị em ạ.
Nhớ hồi thanh niên khi chưa bầu bí sinh con em khỏe lắm, chẳng mấy khi ốm vặt hay đau yếu gì cả. Nhưng cưới chồng bầu bí sinh được đứa con nghén lên nghén xuống, nôn hết 5 tháng mới thôi. Người thì như nứt da nứt thịt ra dù trước đó có 45 kí và 3 vòng rất ngon nghẻ.
Sinh con xong em bị áp xe vú phải đi viện hút mủ, đau đớn còn khủng khiếp hơn cả việc sinh thường. Đã vậy cái lưng cũng đau không đi thẳng nổi, đẻ xong 10 ngày vẫn phải bò bò mon men quanh giường để đi vệ sinh. Thiết nghĩ sinh được đứa con, phụ nữ phải đánh đổi nhiều quá.
Sinh xong em ốm như sên, đi làm hầu như tháng nào cũng nghỉ dăm ba hôm vì ốm. Thật ra lòng cũng buồn nhiều lắm, ai chẳng muốn khỏe mạnh, nhưng cơ thể nó vậy biết làm sao được.
Hồi đó mới cưới nên chồng vẫn thương vẫn chiều, ốm đau vẫn chăm sóc tận tình. Nhưng đến khi sinh đứa thứ 2, mọi thứ xuống cấp nên chồng cũng chán dần. Anh ấy cũng quá quen với việc em bị ốm nên nhiều lúc thấy vợ nằm như con mèo hen cũng chẳng thèm hỏi ôi 1 câu, nghĩ mà tủi mà buồn.
(Ảnh minh họa)
10 năm bên nhau tình cảm cứ nhạt nhẽo dần, vợ tất bật công việc ở cơ quan, rồi việc nhà và chăm sóc con cái trong khi chồng chỉ lo cho bản thân mình. Chồng em ngày càng chải chuốt, nhiều người bảo cẩn thân kẻo anh ấy có bồ bên ngoài. Nhưng cẩn thận làm sao được, mình cũng đã cố làm tròn trách nhiệm của người vợ rồi họ cặp bồ mà cố giấu thì mình cũng làm sao biết được, nhiều lúc nghĩ mà buồn và hoang mang lắm.
Đợt vừa thấy cổ họng khó chịu, đi khám ở phòng khám tư nhân thì bác sĩ bảo tuyến giáp có u nên bảo em đi xét nghiệm sinh thiết xem đó là u lành hay u ác. Cả đêm em run lẩy bấy không ngủ được, em chỉ biết cầu xin trời phật phù hộ mình không bị bệnh nặng. Hôm sau em bảo chồng nghỉ làm đưa đi khám nhưng chồng cáu lên:
- Điên à, đưa đi làm sao được, người ta còn cả núi việc đây này.
- Nhưng đi 1 mình em sợ lắm, nhỡ ung thư hay u ác gì thì em sợ em không trụ vững được. Anh đi với em cho nó vững tâm.
- Thế để qua tuần rồi tính.
Em mong ngóng đến tuần sau để chồng xin nghỉ đưa đi khám, hôm đó bọn em qua bệnh viện chờ mãi 10 giờ họ mới gọi vào. Bác sĩ chọc sinh thiết không chuẩn nên chọc đi chọc lại mãi, em đau với sợ:
- Các ông làm ăn vậy à, bác sĩ kiểu gì mà làm đi làm lại mãi thế.
- Anh bình tĩnh chúng tôi đang cố gắng đây, mời anh ra ngoài cho.
- Bực cả mình.
Em nhìn bác sĩ ái ngại, hôm đó loay hoay mãi mới xong. Em đi ra ngoài thất thểu vì đau, thấy chồng nên em kêu than 1 tí:
- Em mệt với quá anh à, tụt huyết áp sáng giờ còn chưa ăn gì. Mình đi ăn gì đi bác sĩ nói chiều mới có kết quả.
- Mất cả ngày của ông, còn kêu nữa tao đánh cho mày không ngóc đầu lên được.
- Anh làm sao thế, đưa vợ đi khám mà ăn nói vậy à, có ai muốn ốm đau đâu.
- À à mày thích bật đúng không??
Trước mặt bao nhiêu người chồng em tát em 1 cái rồi bỏ đi mặc kệ bao người nhìn ngó chỉ trỏ. Em vừa đau vừa xấu hổ chỉ biết cúi đầu xuống, mấy người ngồi bên cứ động viên an ủi.
Chồng bỏ đi về, em ngồi chỏng chơ đi 1 mình, dù đói lả nhưng chẳng thiết ăn uống gì nữa vì quá sốc và thất vọng. 1 ngày đầy mệt mỏi vì chờ đợi, 4 giờ chiều bác sĩ gọi em vào để thông báo kết quả. Cầm tờ xét nghiệm trên tay đầu óc quay cuồng rồi ngất lịm, tỉnh dậy em khóc như mưa.
Em bị u ác, phải làm sao đây, con em phải làm sao đây?? Nếu chồng em biết chuyện này liệu anh ta sẽ buồn, lo lắng hay vui mừng. Em chỉ muốn chết quách cho xong, nghĩ tới 2 đứa con còn thơ dại mà tim em đau như cắt. Bố mẹ đã già còn chồng thì càng ngày càng gia trưởng, vô tâm hời hợt, em biết bấu víu vào ai đây?? Phận đàn bà mình sao mà khổ quá chị em à.
An Nhiên
Theo kenhsao.net
Kết hôn nhưng không có nền tảng kinh tế liệu có bền Năm nay tôi có ý định cưới chồng nhưng công việc của anh luôn bấp bênh, thu nhập chỉ 5 triệu/tháng mà còn phải chu cấp cho bố mẹ. Ảnh: Kcbi.org Tôi và chồng tương lai đã yêu nhau được gần 7 năm. Bây giờ, cả hai đều đã 28 tuổi nên muốn cưới vào tháng 9 âm lịch. Tuy nhiên, chồng tương...