Bí mật hài cốt 12.000 năm
Cách khâm liệm độc đáo, đặt ốc biển vào hốc mắt người chết, được các nhà khảo cổ Viện Khảo cổ học Việt Nam phát hiện tại hang Phia Vài (Na Hang, Tuyên Quang) đã hé lộ bí mật về cách thức mai táng của người nguyên thủy.
PGS.TS Trình Năng Chung, Viện Khảo cổ học Việt Nam cho biết, hang Phia Vài thuộc thôn Cốc Ngận, xã Xuân Tân (Na Hang) được phát hiện qua truyền thuyết “ma núi” Phia Vài. Người dân bản địa cho rằng, đó là cái hang thiêng có ma. Đã có nhiều người dân địa phương lạc vào hang rồi để lại di chứng như tâm thần.
Cũng chính vì thế mà người dân nơi đây coi hang Phia Vài như một nơi thiêng liêng bất khả xâm phạm. Ngay cả trâu bò cũng được người dân trông giữ cẩn thận, không để đi lạc vào khu vực cấm. Điều này khiến cho hang Phia Vài còn nguyên vẹn cho đến ngày nay.
PGS.TS Trình Năng Chung (phải) phát hiện nhiều di vật cổ tại hang Phia Vài.
Phải mất một thời gian dài thuyết phục cùng sự giúp đỡ của chính quyền sở tại, ông Chung và đồng nghiệp mới vào được hang. Đoàn khảo cổ đã mua xôi, gà, đồ lễ vật và mời thầy Mo về cúng bái để an lòng dân. Đoàn cũng phải rất vất vả để thuê được các công nhân địa phương, phục vụ việc đào bới di chỉ khảo cổ.
Khi đào được hơn 50 cm, ông Chung thấy ló ra vài ba đốt đen đen, gần giống xương gà, lợn. Biết là sắp phát lộ bộ hài cốt như lời đồn đại, ông bèn cho nhân công phủ bạt lên để người dân đỡ sợ và nói đùa rằng đó chỉ là xương động vật chết trong hang.
Theo PGS.TS Trình Năng Chung và GS. Nguyễn Lân Cường, Phia Vài có cửa hang rộng 35 m, sâu 11 m và trần hang cao 4 m. Tiếc rằng các tảng đá vôi lớn đã bị sập xuống từ trần hang, làm mất đi một diện tích lớn không thể khai quật.
Video đang HOT
Ở phần còn lại, các nhà khảo cổ đã đào hai hố lớn với diện tích 40 m2 và phát hiện được hàng trăm hiện vật, chủ yếu là công cụ ghè, đẽo thô sơ. Khi bộ hài cốt người phát lộ, các nhà khảo cổ rất mừng, nhưng gặp trở ngại là cột nhũ đá đâm sâu xuống đất chạm vào bộ hài cốt. Sau hàng tuần lễ nghiên cứu, các chuyên gia quyết định cho cưa bỏ phần quách thạch ở phía trên để lấy bộ hài cốt ra. Chỉ cần dựa vào cột nhũ đá ăn sâu xuống đất, các nhà khảo cổ cũng đã đoán được niên đại hài cốt trên 10.000 năm tuổi.
Quách thạch được mở ra cho thấy bộ hài cốt người nguyên thủy được đặt ở tư thế nằm nghiêng, đầu gối lên đá, chân duỗi thẳng. Căn cứ vào lớp trầm tích đá vôi cứng và công cụ ghè đẽo thô sơ được chôn theo người chết, ông Chung nhận định di tích Phia Vài mang đặc trưng của văn hóa Hòa Bình giai đoạn sớm niên đại 12.000 năm. Đặc biệt, xung quanh di cốt còn phát hiện dấu tích bếp lửa hình tròn và những tảng đá rất to, có lẽ đã được người nguyên thủy dùng làm ghế ngồi trong các sinh hoạt cộng đồng.
Để giúp bộ hài cốt được nguyên vẹn, các nhà khảo cổ đã quyết định để họa sĩ Nguyễn Đình Hiển dùng thủ thuật bó thạch cao ngôi mộ để đưa ra nghiên cứu. Dựa vào độ mòn của răng, độ gắn liền của đường khớp sọ, góc của xương cánh chậu, xương hàm dưới…, các nhà khảo cổ kết luận đây là di cốt của một người đàn bà có địa vị trong cộng đồng người nguyên thủy, khoảng 45-50 tuổi. Vì xương cánh tay trái còn tương đối nguyên vẹn nên đoàn khảo cổ cũng tính được chiều cao của người này là 1,56 m. Đặc biệt, hộp sọ gối lên một thềm đá và có độ hóa thạch khá cao. Ở hàm trên răng cối nhỏ, cối lớn và răng nanh còn nguyên vẹn, chỉ thiếu bộ răng cửa.
Hai con ốc đặt trong hốc mắt người chết.
Theo PGS.TS Trình Năng Chung, hài cốt Phia Vài có hộp sọ còn khá nguyên vẹn nhưng do bị cột đá nén ép nên bị bẹp ở phần xương đỉnh và chấm bên phải làm cho hai mỏm chũm và má bên phải bị lệch. Khi các nhà khảo cổ dùng thủ thuật nghề nghiệp để khám phá đã làm lộ dần hai con ốc nằm gọn trong hốc mắt của người đàn bà này.
Theo GS. Nguyễn Lân Cường, đây là loại ốc biển có tên khoa học Cyprea arabica. Con ốc nằm ngửa trong hốc mắt bên trái dài 27,23 mm, rộng 16 mm. Con ốc trong hốc mắt bên phải dài 21,61mm, rộng 13,13mm. Theo ông Cường, thời người phụ nữ này còn sống, người ta dùng loại ốc biển này để trao đổi hàng hóa giống như một loại tiền tệ. Trong lúc mai táng, người ta đã đặt lên mỗi mắt một con ốc để khi phần da thịt tiêu đi, con ốc sẽ tụt xuống hốc mắt như thay cho con ngươi.
Dựa vào vị trí của xương tay, xương sườn và chậu hông, GS. Nguyễn Lân Cường cho rằng, đây là di cốt chôn nguyên dạng, chưa qua cải táng. Di cốt thuộc nền văn hóa Hòa Bình, chưa từng được phát hiện. Những hộp sọ có niên đại tương tự phát hiện ở Đông Nam Á cũng không thấy cách khâm liệm đặt ốc vào hốc mắt như ở Phia Vài.
“Di chỉ hài cốt người nguyên thủy ở hang Phia Vài có giá trị rất lớn đối với ngành khảo cổ. Đó là một phát hiện lớn, cần phải nghiên cứu kỹ lưỡng. Tuy nhiên, bảo tồn di cốt xương người không đơn giản nên phải có sự vào cuộc của các cấp ngành”, PGS.TS Trình Năng Chung cho biết.
Theo VNE
Báo Australia viết về nạn "chảy máu cổ vật" ở Việt Nam
Tờ The Conversation mới đây đăng tải bài viết của TS Mark Staniforth về nạn "chảy máu cổ vật" và sự bất cập trong công tác khảo cổ học dưới nước ở Việt Nam.
Chỉ một phần nhỏ số cổ vật thu được dưới biển Việt Nam đưa đưa vào các bảo tàng trong nước
Việt Nam có hàng ngàn km bờ biển, nằm trên "con đường tơ lụa trên biển" chạy từ Trung Quốc sang phía Tây thông qua biển Đông với các hoạt động hàng hải đã diễn ra từ cách đây 2.000 năm. Vì vậy, không thể biết rõ bao nhiêu vụ đắm tàu xảy ra trong lịch sử.
Rất nhiều xác tàu đắm có thể được coi là "khó báu" vì lưu giữ nhiều hiện vật khảo cổ rất có giá trị. Tuy nhiên, đất nước này đã đấu tranh rất vất vả để bảo tồn di sản văn hoá dưới nước của mình.
Có rất ít thông tin chi tiết và hệ thống về những con tàu cổ bị đắm, cũng như các trang web có nội dung về di sản văn hóa dưới nước ở Việt Nam. Hầu như không có chương trình khảo sát khảo cổ học hàng hải nào được thực hiện, dù theo phỏng đoán số di chỉ khảo cổ dưới nước của Việt Nam có thể lên đến hàng nghìn.
Thật không may, các hoạt động khảo cố dưới nước tại Việt Nam trong quá khứ thường được thực hiện bởi các "thợ săn kho báu", hoặc cộng tác với họ, thay vì sử dụng các nhà khảo cổ học chuyên nghiệp. Bên cạnh đó, một số lượng lớn di sản văn hóa dưới nước đã được bán đấu giá, ví dụ như hàng nghìn hiện vật gốm từ những xác tàu cổ ở Vũng Tàu, Cà Mau, Bình Thuận và Hội An.
Việc đặt ra giá bán trên các cổ vật dẫn đến một nhận thức sai lệch trong người dân rằng, các cổ vật đó chủ yếu mang giá trị tiền tệ, thay vì được coi là một phần của di sản văn hóa dân tộc.
Gần đây, một xác tàu đắm đã được tìm thấy ở vùng biển xã Bình Châu (huyện Bình Sơn) trên địa bàn tỉnh Quảng Ngãi. Nhà nghiên cứu Phạm Quốc Quân, nguyên Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quốc gia Việt Nam cho biết, các chuyên gia đã xác nhận con tàu đắm này có niên đại từ thế kỷ 14, nhưng họ không thể khám phá nhiều hơn do thiếu thốn về nhân lực và trang thiết bị.
Và kết quả, theo báo chí Việt Nam là ngư dân địa phương đã ồ ạt mò trộm các cổ vật khác nhau từ xác tàu để đem bán. Thực sự không có gì ngạc nghiên khi những ngư dân nghèo ở địa phương đã coi con tàu đắm là thứ tài sản mà biển cả ban tặng và tự cho mình quyền sở hữu những gì thuộc về nó.
Trong những năm gần đây, ngành khảo cổ Việt Nam đã loại bỏ dần sự hợp tác với các "thợ săn kho báu". Nhưng họ vẫn rất thiếu những chuyên gia được đào tạo bài bản, có kinh nghiệm về quản lý di sản văn hoá dưới nước và các nhà khảo cổ học hàng hải chuyên nghiệp, cũng như các trang thiết bị và cơ sở hạ tầng để bảo tồn các di sản này.
Hiện nay chỉ có rất ít hoặc thậm chí là không có các chương trình giảng dạy chính thức về khảo cổ học hàng hải tại các trường đại học của Việt Nam và chỉ có một vài nhà khảo cổ học của chính phủ được đào tạo về lĩnh vực này, chủ yếu bằng các khóa học ở nước ngoài.
Tại một hội thảo thường niên của ngành khảo cổ học được tổ chức tại Hà Nội gần đây, Giáo sư Tống Trung Tín, Giám đốc của Viện Khảo cổ học Việt Nam đã bày tỏ mối quan ngại của mình về khả năng tiến hành nghiên cứu nghiêm túc các con tàu đắm do thiếu kinh phí, nguồn nhân lực và thiết bị.
Việt Nam có một Viện Khảo cổ học quy củ tại Hà Nội, với các nhà khảo cổ trên mặt đất được đào tạo rất tốt và có kinh nghiệm, nhưng lại không có một nhà khảo cổ học dưới nước đúng nghĩa nào cả. Rõ ràng, nếu muốn giữ gìn và bảo vệ di sản văn hóa dưới nước, họ cần phải đẩy mạnh đào tạo và đầu tư trang thiết bị phục vụ công việc khảo cổ học dưới nước ở giai đoạn hiện tại.
Bắt đầu từ tháng 11/2012, Dự án Di sản văn hóa dưới nước tại Việt Nam sẽ cung cấp cho ngành khảo cổ Việt Nam các khóa đào tạo được công nhận trên phạm vi quốc tế của Hiệp hội Khảo cổ học hàng hải (NAS). Dự án này sẽ giúp nâng cao nhận thức ở cấp địa phương, tỉnh thành và quốc gia về tầm vóc và giá trị của di sản văn hóa dưới nước ở Việt Nam. Nó sẽ giúp Việt Nam bảo tồn các di sản văn hoá của mình một cách hiệu quả hơn.
Theo xahoi
Phát hiện nhóm hiện vật 5.000 năm tuổi của người nguyên thủy Một nhóm hiện vật là công cụ và đồ trang sức bằng đá được các nhà chuyên môn nhận định là của người nguyên thủy thời hậu kỳ đá mới, cách đây 5.000 năm, vừa được phát hiện ở Hà Tĩnh.xóm Lâm Trung, xã Sơn Lâm, huyện Hương Sơn, Thông tin trên vừa được ông Lê Bá Hạnh, Phó Giám đốc Bảo tàng...