Bí mật của hạnh phúc gia đình ảo
Chị như cái dây leo mảnh khảnh, anh vững chãi như đại thụ. Cái dây leo ấy quấn quýt nở hoa cây, cây tỏa bóng, chắn gió bão cuộc đời cho dây bình yên. Họ chênh lệch nhau về hình thức, tuổi đời nhưng có một cuộc sống ấm êm, hạnh phúc. Ở ngoài nhìn vào, ai cũng tưởng điều đó là thực.
Nhưng không! Anh cư xử với chị như một ông bố cục tính với con gái của mình, lại như một lãnh chúa với nô tỳ, đôi lúc như một thằng con ương ngạnh, có khi lại như bà mẹ chồng ưa chấp nhặt, thích hành hạ con dâu. Chị cắn răng chịu đựng, chiều anh hết mức có thể và luôn luôn đóng vai một người vợ hạnh phúc, được yêu chiều trước mặt mọi người. Có phải thế chăng mà mỗi ngày chị càng gầy yếu đi, mảnh mai như liễu, dù chẳng bệnh tật gì.
Vợ chồng anh chị chỉ có một đứa con trai. Khác hẳn với thái độ thô lỗ và trịch thượng với vợ, anh cưng chiều thằng con hết mức. Tuy nhiên, thằng con lại có vẻ xa lánh bố, nó chỉ quấn quýt với mẹ và luôn giữ thái độ cầm chừng với ông bố. Có lẽ nó sợ bố vì chứng kiến cách cư xử của bố với mẹ và thâm tâm mách bảo điều gì đó khiến nó không có cảm tình với bố. Anh ra sức vun đắp tình cảm với thằng con trai nhưng mối quan hệ đó không ấm lên được.
Anh lấy chị khi đã đứng tuổi, còn chị lúc đó là cô sinh viên năm thứ hai. Đám cưới của họ làm nhiều người bất ngờ, kể cả hai bên gia đình. Dù sao, khi thấy gia đình họ êm ấm, đứa con ra đời, vợ chồng sống riêng, kinh tế khá giả nên mọi người thân đều yên tâm, không ai biết đến nỗi khổ chị phải chịu đựng.
Rồi tấm màn bí mật của gia đình anh chị cũng bị vén lên khi một người đàn ông xuất hiện đòi con. Anh ta công khai với mọi người, nhờ cả chính quyền can thiệp để nhận con mình. Chị nằm liệt giường không gượng dậy nổi. Anh kiên quyết phủ nhận yêu cầu của người đàn ông kia. Thế nhưng, đây là một kẻ mặt dạn, mày dày, ngày nào gã ta cùng đồng bọn cũng đến nhà gây áp lực.
Video đang HOT
Trước kia, anh muộn lấy vợ vì biết mình vô sinh. Một lần cô bác sỹ bạn thân tình cờ kể cho anh nghe một hoàn cảnh đau lòng. Một cô sinh viên xinh đẹp yêu phải gã sở khanh, khi biết cô mang bầu thì gã “quất ngựa truy phong”. Cô buộc phải bỏ đi sinh linh nhỏ bé của mình trong cô đơn, nghèo túng và mối lo ngại lớn nhất là sức khỏe không ổn định.
Bà bác sỹ tốt bụng giữ cô ở lại phòng khám nhà mình, chăm sóc và động viên cô, nếu sức khỏe tốt lên thì mới phá thai được. Nghe chuyện đó, anh cảm động, đến nhà cô bạn bác sỹ thăm cô rồi dưới sự giúp đỡ của bà bác sỹ, anh xin cưới cô và cuối cùng cô cũng đồng ý như một sự giải thoát.
Tuy nhiên, anh không vượt khỏi được thói thường ghen tuông, sĩ diện hão của một thằng đàn ông. Khi đã có chị và đứa con rồi thì anh trở nên cục cằn, xấu tính. Một sự ghen tuông với quá khứ của chị, mặc cảm vì phải “hưởng sái” ám ảnh anh đến mức bệnh hoạn khiến anh cư xử với vợ không ra gì. Chị càng chịu đựng thì anh càng lấn tới.
Còn người tình phụ bạc của chị cũng qua mấy đời vợ mà chẳng có mụn con nào. Bố mẹ anh ta giàu có tuyên bố rằng nếu anh ta không có con trai thì sẽ bị truất quyền thừa kế. Anh ta cuống lên và quyết định làm liều.
Trên giường bệnh, trước mặt người tình xưa và mấy tên bặm trợn, chị nắm chặt tay chồng, tay con mà khảng khái tuyên bố: “Thằng bé này là con vợ chồng tôi. Con anh chết lâu rồi. Đứa bé này không phải con anh, ngàn lần không”.
Chị kiệt sức ngất đi. Nắm bàn tay bé nhỏ, xanh xao của vợ, anh khóc…
Theo Dantri
Hận tình vì ba lần yêu toàn phải Sở Khanh
Còn gì đau đớn hơn nữa không khi mà người mình yêu lừa dối mình trong suốt hơn hai năm qua, nỗi đau này tôi từng nếm trải ở mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi đến rồi đi nhưng cũng làm tôi biết những rung động đầu tiên. Mối tình thứ hai lại lấy đi của tôi nhiều thứ nhất: tuổi thanh xuân, tiền bạc, nước mắt và cả thể xác. Đang yêu đang độ chín thật đẹp rồi cũng tính chuyện cưới xin thì bỗng nhận được tin báo người ta "phải" lấy vợ vì làm người khác có con. Tin thông báo ấy đến trước ngày cưới chỉ vài tháng. Lúc đó tôi nuốt nước mắt nhường chồng để đứa trẻ sinh ra có cả bố và mẹ.
Xác định rồi mà sao tôi vẫn cảm giác như có dao đâm vào tim vậy, tôi suy sụp hoàn toàn, những lúc đau khổ quá chỉ muốn chết cho rồi. Tôi cũng tìm rượu bia cho nó quên nhưng có quên ngay được đâu mà phải đợi đến vài năm sau nỗi đau mới dần nguôi ngoai.
Tưởng rồi cuộc đời của mình sau ba chìm bảy nổi sẽ dừng lại ở đây, cũng không dám nghĩ, không dám mơ về hạnh phúc nữa vì mình còn gì để cho và nhận lại nữa đâu. Vết thương đang dần lành lại thì người thứ ba xuất hiện, nghĩ rằng từ đây tôi đã tìm được bến đỗ cho mình. Tôi như được sống lại lần nữa khi người ấy bảo không quan tâm gì đến quá khứ của tôi, chỉ quan tâm đến hiện tại, sẽ yêu thương tôi nhiều, chăm sóc cho tôi...
Ảnh minh họa: Sina.
Tình yêu cứ thế nảy nở dù hai đứa sống và làm việc cách nhau khá xa. Do tôi còn vướng chuyện học nên không thể đến thăm anh thường xuyên được, chỉ thỉnh thoảng anh ra thăm tôi hoặc khi tôi về nhà thì anh đến. Rồi một ngày anh ta khóc và nói rằng không thể có con do bệnh tật, không thể mang lại hạnh phúc cho tôi, không muốn làm tôi khổ nhưng thấy tôi khóc nhiều, suy sụp nhiều anh ta ôm chặt tôi nói sẽ chăm sóc cho tôi, sẽ cùng xin con để nuôi nhưng rồi sau đó cũng dần dần rời xa tôi. Anh ấy còn đổi số điện thoại, chịu không được nữa mình đã đi cả chặng đường dài đến nơi anh ta sống nhưng cũng không gặp được.
Đã hai năm trôi qua mình sống như cái bóng, vùi đầu và công việc và học để quên đi cái quá khứ tồi tệ ám ảnh mình, từ chối tất cả những ai lảng vảng bên cạnh bởi vì mình còn yêu và hận anh ta lắm. Và giá như hôm nay mình không dùng Facebook, thì mình không điên loạn như thế này, tủi nhục thế này. "Vô sinh à, không thể có con..." tất cả thật lố bịch, thành quả của anh ta sau hai năm mất tích là một bé gái cực xinh, cực giống bố.
Mình tức quá đã nhắn tin cho anh ta: "Em không sống bám đuôi người khác, nhưng anh làm ơn trả lời em một lần là tại sao anh lại cư xử với em như vậy? Tất cả mọi việc em vừa được biết là sự thật đúng không?". Nhưng anh ta không trả lời.
Còn gì đau đớn hơn nữa không khi mà người mình yêu lừa dối mình trong suốt hơn hai năm qua. Giờ tôi chỉ ước gì cái chết đến với tôi thật nhẹ nhàng, tôi muốn quên đi tất cả mọi đau khổ và tủi nhục vì tôi cũng có gì đâu, nhìn lại ở tuổi đã quá ba mươi thì tôi không có gì hết. Không chồng, không con... cuộc sống thật vô nghĩa.
Tôi đang rơi vào bế tắc. Bắt đầu lại từ đầu ư? Có còn cơ hội cho tôi không khi mà tôi đã mất mát nhiều thứ thế này. Đàn ông thật tồi tệ, lấy cả nhân cách của mình ra để dối trá.
Theo Ngoisao
Mắc kẹt ở giữa hai người đàn ông Nếu nhận được lời cầu hôn của Tuấn trước khi gặp anh Hùng có lẽ tôi rất hạnh phúc. Giờ tôi lại sợ mình mang tiếng lợi dụng anh Hùng. Tôi có người yêu cách đây hơn 3 năm, biết nhau từ khi còn nhỏ, Tuấn nói yêu tôi từ rất lâu rồi. Hiện tại anh đã chuyển qua Mỹ sống hơn 2...