Bị mắng xối xả là biến thái vì ôm eo đồng nghiệp khi đi chung xe máy
Anh đẩy mạnh em xuống đường, mặt tím tái căm tức, anh chửi em là đồ bệnh hoạn, đồ biến thái… Bỏ mặc em giữa đường, anh phóng thẳng xe đi mất. Bơ vơ, tủi nhục, đau đớn, em tự trách mình sao không cố gắng kìm nén để giờ đây ra nông nỗi này…
Chị Thanh Tâm kính mến!
Khi bước vào năm thứ 2 đại học, em không muốn giao lưu, gần gũi với các bạn nữ, mà chỉ thích chơi với các bạn nam. Cảm nhận rõ những thay đổi đó, em đã cố cưỡng lại cảm xúc của mình. Nhưng sự khác lạ ấy ngày càng mạnh mẽ. Em cố gắng vui vẻ, hòa đồng với mọi người. Gia đình, bạn bè, người thân không ai biết những gì đang diễn trong em.
Tốt nghiệp đại học, em vào làm việc cho 1 công ty xây dựng. Chăm chỉ, chịu khó học hỏi nắm bắt công việc nhanh, làm việc có trách nhiệm, em được mọi người đánh giá cao và rất yêu quý. Qua thời gian gần gũi trong công việc, em đã thầm yêu anh cùng phòng. Mỗi khi nhìn thấy anh ở cơ quan, em chỉ muốn được đến gần anh, thể hiện tình cảm của mình. Tình cảm đang từng ngày bùng cháy trong em, phải kìm nén nó em thấy khổ sở vô cùng. Em không biết mình sẽ chịu đựng được bao lâu.
Cho đến một hôm, bọn em có cơ hội đi cùng nhau trên một chiếc xe máy. Ngồi sau anh mà tim em đập thình thịch, người run rẩy. Không kìm được lòng mình, em ôm anh, ghì chặt lấy anh, tận hưởng cảm giác lâng lâng, sung sướng. Bỗng chiếc xe khựng lại, anh đẩy mạnh em xuống đường, mặt tím tái căm tức, anh chửi em là đồ bệnh hoạn, đồ biến thái…
Bỏ mặc em giữa đường, anh phóng thẳng xe đi mất. Bơ vơ, tủi nhục, đau đớn, em tự trách mình sao không cố gắng kìm nén để giờ đây ra nông nỗi này. Mặt mũi nào em dám nhìn anh, dám trở về cơ quan nữa, rồi mọi người biết chuyện thì em làm sao sống nổi.
Anh chán nản, lo sợ mọi người sẽ kỳ thị, xa lánh mình (Ảnh minh họa)
Lang thang đi trên cầu, nhìn xuống dòng nước đang chảy, em muốn nhảy xuống chết đi cho hết khổ đau. Em hét lên rất to giữa không gian rộng lớn em muốn được thể hiện là chính mình.
Chị ơi! Tại sao những người như chúng em không được đón nhận, tại sao lại bị khinh rẻ, miệt thị, thậm chí bị hắt hủi. Chúng em có tội gì đâu?
Video đang HOT
Mạnh Cường (Hải Phòng)
Mạnh Cường thân mến!
Những suy nghĩ, hành động của em thể hiện em là người hiểu phần nào về giới tính thứ 3, chị mong em bình tĩnh nhìn nhận vấn đề này một cách tích cực hơn. Bản thân em là người tốt, là người có ích cho xã hội, được mọi người yêu quý. Em hãy tự tin lên, mạnh dạn chia sẻ với gia đình, bạn bè, người thân. Thể hiện con người thật của mình, đừng giấu giếm, chịu đựng để được yêu thương, thông cảm, được bảo vệ chính đáng. Từ đó có thể sẽ giúp những người đang kỳ thị có cái nhìn đúng đắn hơn về người đồng tính. Bởi đồng tính không có tội, không xấu, cũng không phải là bệnh tật.
Em hãy trở lại cơ quan làm việc bình thường. Gặp anh bạn cùng phòng xin lỗi và tâm sự thật về mình, chắc chắn anh sẽ hiểu và thông cảm với em.
Mong em sớm ổn định cuộc sống, tìm được hạnh phúc cho mình.
Theo PNVN
Bạn trai không dùng "bao" mà chỉ đưa thuốc tránh thai, 3 tháng sau mới hốt hoảng khi biết sự thật
Hà tốt nghiệp ra trường cũng được hơn 1 năm thì vào công ty của bác thực tập rồi làm việc luôn. Ngày mới vào, Hà không muốn để mọi người biết về gia cảnh nhà mình nên chỉ nói là bà con dưới quê lên nhờ vả. Cô không muốn mọi người biết cô là con gái Hà Nội, gia cảnh giàu có, có bác làm giám đốc công ty rồi sẽ nghĩ cô là công chúa hay cành vàng lá ngọc gì. Hà chỉ muốn sống cuộc sống làm việc bình thường, hưởng những đồng lương do chính mình làm ra.
Rồi cô quen Quý ở đây, anh là sư huynh cùng phòng làm việc với cô. Quý đối xử với Hà rất lịch sự và chân thành, Hà nhận ra tình cảm mà anh dành cho cô. Để rồi sau 1 năm tìm hiểu nhau, Hà nhận lời quen Quý. Không muốn giấu anh về gia cảnh nhà mình, Hà nói sự thật cho Quý biết, sau khi nghe cô nói, anh cũng vô cùng ngỡ ngàng nhưng nhanh chóng cười xòa, xoa đầu cô nói: "Ngốc ạ, anh yêu em, gia cảnh em thế nào chẳng quan trọng bằng em".
Thời gian yêu nhau, Quý đối xử với cô vô cùng tốt và tình cảm, Hà cũng thích anh nhưng cô vẫn chưa xác định gì với Quý cả. Hà năm nay mới 23 nên chưa có ý định cưới sớm. Với cô, một khi đã dẫn người yêu về ra mắt bố mẹ có nghĩa là cô sẽ cưới anh, nên cô hi vọng có thể tìm hiểu anh thêm một thời gian nữa.
Hai người quen nhau được 2 năm, rồi chuyện gì đến cũng phải đến, khi thấy Quý đòi hỏi mình chuyện đó, dù sao Hà cũng không phải lần đầu tiên nên cô đồng ý cho anh.
Thế nhưng, khi "lâm trận" thấy Quý không mang bảo vệ, Hà mới tá hỏa lên:
- Kìa, sao anh không mang bao à??
- Anh không thích, khó chịu lắm. Anh thích mọi thứ tự nhiên hơn.
- Trời, như thế không được đâu. Lỡ có em bé thì sao??
- Có thì đẻ thôi, anh sẽ chịu trách nhiệm với em mà.
- Không được đâu, chúng mình còn trẻ quá. Cưới gấp gáp làm gì anh?? Anh ra mua bao đi.
- Đã đến lúc này rồi em còn bảo anh ra, ra thế nào được. Yên tâm, anh có thuốc rồi, lát anh đưa cho em uống.
- Thuốc gì hả anh?? Thuốc tránh thai á. Trời, anh không mang bao nhưng còn chuẩn bị sẵn cái đấy sao??
- Ừ, thôi yên tâm nhé.
Đáng nhẽ ra lúc đó Hà phải thấy nghi ngờ chuyện kì lạ này, nhưng không để tâm quá nhiều, cô mặc kệ anh muốn làm gì cũng được, chỉ cần không có con là được. Cô tin anh không lừa gạt cô. Quả nhiên, sau khi xong việc, Quý có đưa cho cô vỉ thuốc tránh thai thật. Hà nhanh chóng uống nó vào, cô thật sự không muốn có con lúc này. Rồi như được đà, những lần sau, Quý hoàn toàn không mang bảo hộ cứ để mặc cho Hà uống thuốc như thế.
Càng ngày, Hà càng cảm thấy kì lạ và khó hiểu. Hà biết không phải ai cũng thích đeo bao để làm chuyện đó nhưng uống thuốc tránh thai mãi cũng không tốt cho sức khỏe. Cô đã định nói với anh chuyện đó thì 3 tháng sau, thấy kinh nguyệt tháng này của mình có dấu hiệu trễ.
Ảnh minh họa
Hà lo lắng, tại sao lại trễ được cơ chứ. Cô ra hiệu thuốc mua que thử thai về thì... nhìn thấy que hiện lên báo 2 vạch mà Hà như sững sờ. Tại sao lại như vậy chứ, rõ ràng cô đã uống thuốc đầy đủ và đúng ngày mà, không thể nào có chuyện gì xảy ra được.
Cô lật đật cầm vỉ thuốc tránh thai mà Quý đưa cho mình ra hiệu thuốc hỏi, Hà lắp bắp:
- Cô ơi, cô xem giúp cháu thuốc này với. Tại sao cháu uống đầy đủ mỗi ngày mà vẫn có bầu thế ạ.
- Trời ơi, thuốc này có phải thuốc tránh thai đâu cô ơi. Đây chỉ là thuốc Vitamin thông thường thôi, cô uống nhầm loại rồi. Ai nói với cô đây là thuốc tránh thai thế, uống bừa uống bãi thế này nguy hiểm lắm.
Nghe cô dược sĩ nói như vậy, chân Hà như khuỵa xuống, chuyện gì... chuyện gì xảy ra thế này. Rõ ràng anh bảo đây là thuốc tránh thai cơ mà, tại sao chứ?? Cô vội vàng chạy đến phòng trọ của Quý rồi ném vỉ thuốc đó vào mặt anh, hỏi:
- Đây không phải thuốc tránh thai phải không?? Em không ngờ anh lừa gạt đấy. Anh có biết em đã...
- Sao vậy, em đã có thai. Tốt quá, chúng ta cưới thôi, anh sẽ có trách nhiệm với em. Tối nay dẫn anh về nhà em ra mắt đi, anh sẽ thưa chuyện với hai bác.
Nghe Quý hồ hởi nói thế, Hà sững sờ, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là Quý cố tình gài bẫy cô để có bầu rồi. Sờ lên bụng mình, Hà bàng hoàng, cô có thai rồi nhưng sao đứa con này lại khiến cô tuyệt vọng đến thế, sao anh có thể lừa dối cô để cô mang thai chứ. Rốt cuộc, anh có mục đích gì khi lừa dối cô như thế đây. Hà hoang mang, cô phải làm gì với đứa con này bây giờ.
Theo Iblog
Tủi nhục khi nghe chồng nói 'Chỉ trông con mà không xong, cô chẳng làm được gì nên hồn' Tôi thực sự bàng hoàng và tủi nhục khi nghe câu nói ấy. Ai cũng có công có viêc, kể cả việc đó không ra tiền nhưng cũng là việc đáng ghi nhận. Chăm sóc con mình mà anh ấy lại so đo đến thế... Phải chăng tôi đã sai lầm khi quyết định nghỉ việc nuôi con?. Tôi và anh lấy nhau...