Bi kịch “hư hỏng” trước ngày cưới
Thay vì hạnh phúc của đôi vợ chồng mới cưới, vợ chồng tôi phải sống những tháng ngày dằn vặt về bệnh tật.
Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm thì tổ chức đám cưới. Tôi là mối tình đầu của chồng tôi. Lúc yêu nhau, chúng tôi chưa một lần đi quá giới hạn. Tôi hạnh phúc khi lấy được một người chồng như mơ.
Tiệc cưới tàn, chúng tôi bắt tàu lên Sapa hưởng tuần trăng mật. Cả đêm trên tàu, tôi đếm từng cây số để mong được đến nơi thơ mộng nhất của tình yêu. Tôi và H. (chồng tôi) vô cùng hạnh phúc vì tình yêu cập bến hoàn hảo.
Sau khi cưới được 2 tuần, tôi thấy người khó chịu, vùng kín có nhiều khí hư, đi tiểu buốt. Tôi nghĩ mình có thể bị viêm nhiễm do quan hệ tình dục không đúng cách. Rồi tôi phát hiện ra chồng tôi cũng bị các biểu hiện như tôi. H. ít gần gũi tôi hơn.
Càng ngày tôi thấy khí hư của tôi càng đặc quánh. Tôi giấu chồng đến một phòng khám sản. Tôi hoảng hốt khi bác sĩ cho biết tôi bị bệnh lậu mạn tính. Mọi thứ xung quanh tôi như sụp đổ. Về đến nhà, tôi cố trấn tĩnh tìm nguyên nhân vì sao tôi có thể mắc bệnh này. Tôi tra khảo chồng tôi một cách điên cuồng. Tôi thực sự phát điên.
Chồng tôi đau khổ thừa nhận, trước ngày cưới vài ngày, anh có đi… “thử” với một cô bạn gái cùng công ty. Cô gái này yêu đơn phương anh ấy và muốn hiến dâng. Một phần H. muốn đáp lại tình yêu của cô gái, phần vì không muốn “mất mặt” trước mặt vợ sắp cưới nên anh muốn tìm hiểu thêm kinh nghiệm cho mình.
Tôi lên mạng tìm kiếm những thông tin có liên quan đến bệnh. Cả tháng trời chúng tôi không nói chuyện với nhau câu nào. Tôi đi làm ban ngày, đêm về chỉ nằm khóc. Vợ chồng tôi bắt đầu đến các bệnh viện để chữa bệnh. Bệnh cứ đỡ rồi lại tái phát như một chu kỳ đến rồi đi. Chúng tôi nói dối người nhà đi chữa vô sinh. Mẹ chồng tôi khuyên “từ từ vì mới cưới nên có thể ông trời chưa cho”. Mẹ đâu có biết con trai mẹ hủy hoại chính mình và vợ.
Bác sĩ khuyên vợ chồng tôi không nên sinh con vì có thể để lại biến chứng cho đứa trẻ. Nghĩ đến quyền làm mẹ của mình ngày càng trở nên mong manh, tôi như điên như dại. Mỗi ngày tôi đều im lặng để dằn vặt, trừng phạt chồng tôi. Còn H. biết mình có lỗi nên anh chỉ lẳng lặng bên tôi, chiều chuộng tôi.
Video đang HOT
Nhiều lần tôi muốn trải lòng để mọi người biết nguyên nhân nhưng lại quay đi khóc… (Ảnh minh họa)
Chúng tôi hàng tháng vẫn đi lấy thuốc và khám định kỳ. Tiền của làm ra bao nhiêu rồi lại chạy vào thuốc thang hết. Tôi héo hon hơn vì bệnh tật. Mẹ chồng tôi bắt đầu ca thán chuyện con cái. Trong mắt gia đình nhà chồng, tôi như là cây độc, không có quả. Quan hệ giữa tôi và mẹ chồng ngày càng căng thẳng vì chuyện không có con. Có lần đi làm về nghe mẹ nói với H. “li dị nó đi, đã là cau điếc, có chăm bón quả cau vẫn điếc. Con phới phới thế lấy đâu chả được vợ”. Chồng tôi chỉ thở dài. Tôi biết chồng mình cũng đang đứt từng khúc ruột.
Nhiều lần tôi muốn trải lòng để mọi người biết nguyên nhân nhưng lại quay đi khóc. Tôi đã đến bệnh viện lớn nhất để làm xét nghiệm về khả năng sinh sản của mình. Bác sĩ trả kết quả và nói rằng tôi khó thể sinh con vì tắc vòi trứng, viêm cổ tử cung… và hàng loạt nguyên nhân khác.
Từ đó, tôi không đến bệnh viện khám mà buông cho số phận. Chồng tôi thi thoảng phải đến bệnh viện thông tiểu, anh vẫn chăm chỉ uống thuốc hi vọng cải thiện tình hình. Đã gần 10 năm trôi qua, tôi lao vào kiếm tiền chỉ muốn hưởng thụ cho mình. Nhiều đêm nghe tiếng trẻ con nhà hàng xóm khóc, tôi ao ước mình có con. Tôi khao khát được chữa khỏi bệnh. Nhưng đến sáng, mọi khao khát của tôi trở thành bọt biển.
Một hôm, đang ngồi làm việc, chồng tôi gọi điện giọng hối hả. Từ lâu, H. đã nhờ bạn bè ở khắp nơi tìm được một đứa trẻ về làm con nuôi. Một người bạn của anh giới thiệu một gia đình đang nuôi cháu ngoại do con gái mang thai trước và đã bỏ nhà đi sau khi sinh con. Đứa trẻ 4 tháng tuổi và ông bà ngoại muốn cho nó làm con nuôi để có mẹ và có cha.
Vợ chồng tôi thuê xe về Thái Bình đón con và gửi lại họ 10 triệu đồng coi như tiền chăm nuôi từ khi cháu lọt lòng. Từ ngày có đứa trẻ, vợ chồng tôi mới bắt đầu có chung tiếng nói. Mẹ chồng tôi biết chuyện đã đến làm ầm lên và gay gắt phản đối. Bà cho rằng chúng tôi không tìm hiểu gốc gác của đứa trẻ mà đã vội đưa về nuôi.
Không muốn có người dưng trong nhà nên mẹ tôi đã đuổi hai vợ chồng và đứa trẻ ra khỏi nhà. Vợ chồng tôi tìm tạm một căn phòng trọ và sống cùng đứa trẻ. Tôi hi vọng bí mật về con trai tôi mãi mãi được giấu kín
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hối hận thế sao anh?
Em chỉ biết níu giữ, chỉ biết níu kéo thôi...
Từ bây giờ, em sẽ tập buông tay, tập cho đi... để rồi... Em sẽ nhận lại được nhiều hơn.
Anh đã giận dữ nói: "Thật sai lầm và thất vọng" khi anh gọi em dậy dọn dẹp quán xá vào buổi sáng sớm... nhưng vì quá mệt nên em không nghe thấy.
Anh đã sai lầm khi lựa chọn em sao anh? Vậy mà khi mới đến bên em, anh đã nói gì nhỉ? Nào là trong tình yêu đừng bao giờ nói rằng hối hận hay sai lầm bởi điều đó sẽ làm cho đối phương thấy bị tổn thương. Hay anh nghĩ đơn giản rằng em là người vô tư nên không biết tổn thương là gì, để rồi anh cứ vô tư nói những lời "làm đối phương tổn thương"?
Em không quá vô tư để mà không biết đau đâu anh ạ. Em là một con người, em cũng biết suy nghĩ đủ để hiểu rằng anh không tôn trọng em. Trên danh nghĩa em chưa là gì của anh cả nhưng em vẫn chấp nhận hy sinh, chấp nhận chịu đựng những lời dị nghị, đàm tiếu của những người xung quanh để chung sống với anh, cùng anh quán xuyến quán xá, chăm lo cho công việc trong những buổi đầu khó khăn nhất, để rồi em bê trễ công việc học hành. Từ một sinh viên giỏi, năng động của nhà trường em đã không không còn tham gia vào bất kì hoạt động nào của nhà trường, học lực thì giảm sút xuống mức trung bình bởi công việc đã chiếm hết thời gian của em. Anh thì vẫn cứ vô tư trong khi em âm thầm tuyệt vọng, hụt hẫng và cả xấu hổ với chúng bạn và thầy cô khi thấy mình "xuống dốc" như vậy. Liệu rồi em sẽ như thế nào nếu bố mẹ và cả gia đình biết em chung sống trước hôn nhân với anh, trong khi em còn đang đi học. Em tin mọi người sẽ thất vọng nhiều lắm khi tất cả mọi người đều kì vọng vào em, giành tất cả những gì tốt nhất cho em? Nhưng anh tình lại cố tình không hiểu.
Em sẽ buông tay để tìm lại tương lai cho mình
Đã từ bao giờ anh trở nên ích kỉ như vậy khi anh áp đặt cả việc học tập của em, anh không cho em tham gia vào bất kì hoạt động nào cả. Lúc nào anh cũng mỉa mai em: "Ừ thì em quan hệ rộng, em biết nhiều". Em thất vọng về anh nhiều lắm. Vậy mà trước kia đã có rất nhiều lúc em thấy mình may mắn vì có được người đàn ông tâm lý, hiền lành như anh bên cạnh để mà sẻ chia, làm chỗ dựa. Kể từ ngày mở quán, có đồng ra, đồng vào cũng là lúc anh thay đổi tính tình, trở nên nóng nay, cộc cằn, sẵn sàng quát tháo, chửi mắng em khi em làm điều gì đó không vừa ý anh, anh ngang nhiên đánh bạc trước mặt em. Sao những lúc như thế anh không nghĩ xem em đã làm được những gì hay anh chỉ nghĩ được rằng em phải có trách nhiệm trước công việc của anh?
Giờ thì em hiểu, em sai nhiều lắm khi em quyết định chung sống cùng anh, để cho anh phải coi thường em. Dẫu biết là mình sai mà chẳng thể mạnh mẽ, quyết đoán để sửa sai.
Anh à, anh đã và đang ngày càng làm cho em mất đi niềm tin, sự yêu thương và tôn trọng đối với anh. Chẳng vui gì phải không anh? Em đã quyết định rồi, em sẽ buông tay để tìm lại tương lai cho mình. Em mong sự ra đi của em sẽ làm anh thay đổi để anh sống tốt hơn với người sau. Sau bốn năm thương yêu để rồi em phải quyết định như thế này, em đau lắm nhưng em mệt mỏi lắm rồi không thể bước tiếp được nữa.
Em xin mượn lời của ai đó có tâm trạng như em để làm lời kết cho hai chúng mình:
" Em chưa bao giờ tập buông tay... Em chỉ biết níu giữ, chỉ biết níu kéo thôi... Em sợ phải đánh mất. Nhưng sự thật là khi em cố gắng giằng co với tất cả như vậy em đã đánh mất thật nhiều.
Từ bây giờ, em sẽ tập buông tay, tập cho đi... để rồi... Em sẽ nhận lại được nhiều hơn".
Em chỉ có thể chúc anh hạnh phúc, sáng suốt hơn với sự lựa chọn sau, để anh không bao giờ phải thốt lên hai từ "sai lầm", để cho một ai đó không phải tổn thương như em. Nhé anh!
Quyên Lê (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Giấc mơ xưa Em vẫn nhớ anh, nhớ thật nhiều...! Hôm qua trong giấc mơ của em có anh anh ạ, chúng mình nắm chặt lấy tay nhau trong suốt cả giấc mơ như thể nếu thả tay ra anh hoặc em sẽ biến mất ấy... Trong giấc mơ em thấy mình quay về những nơi mà chúng ta đã từng đến, thật vui và hạnh...