Bi kịch cuộc đời: Nhập viện tâm thần vì không đẻ được con trai
Đúng là cuộc đời chẳng ai biết trước được chữ “ngờ”, số tôi chỉ được sướng cho đến khi mang bầu cháu thứ hai.
ảnh minh họa
Một người đàn bà khi về làm dâu có thể bị ruồng rẫy vì nết ăn, nết ở không được khéo léo; vì cái mồm quàng quạc thích đưa chuyện hay vì cái thói lẳng lơ đã ăn vào máu có chồng rồi mà vẫn thích liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác. Tôi tuyệt nhiên không nằm trong số những phụ nữ trên. Thế nhưng tôi vẫn phải sống trong bi kịch.
Tôi đã từng rất tự tin vào bản thân mình vì rằng tôi xinh đẹp và có học thức. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi về dạy học ở trường huyện và trở thành một trong những giáo viên trẻ tuổi có tiếng. Ở tuổi 24 có biết bao người con trai theo đuổi và tha thiết muốn cưới tôi làm vợ. Mặc dù mọi thứ đã ổn định nhưng khi ấy tôi vẫn chưa vội vàng nghĩ tới chuyện chồng con.
Để mặc cho tuổi 24, 25 và 26 trôi đi, tôi kết hôn khi chớm đầu 27 với một người đồng nghiệp hơn mình 10 tuổi. Tôi dạy văn còn chồng dạy toán. Họ hàng, làng nước vẫn bảo chúng tôi là một cặp hoàn hảo tuy rằng có chênh nhau nhiều tuổi. Tôi nghĩ rằng cuộc đời mình quả là hạnh phúc, cứ thế mà vui sống cho trọn vẹn cuộc đời bên gia đình mà chẳng cần phải lăn tăn suy nghĩ gì cả.
Đúng là cuộc đời chẳng ai biết trước được chữ “ngờ”, số tôi chỉ được sướng cho đến khi mang bầu cháu thứ hai. Đã từ mười năm nay kể từ khi sinh đứa thứ hai là con gái, tôi phải sống trong bi kịch cuộc đời mình, lúc khóc, lúc cười như một người điên.
Video đang HOT
Giá kể chồng tôi cứ bạc tình, bạc nghĩa ruồng rẫy, bỏ bê ba mẹ con thì tôi sẽ tự giải thoát cuộc đời mình bằng một lá đơn xin ly hôn. Nhưng không, anh vẫn ân cần chăm sóc vợ con ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác… Rất tiếc là tình yêu của anh chưa đủ để tôi quên đi sự hà khắc của mẹ chồng – người đã quay ngoắt 180 độ vì tôi không sinh được cho bà một đứa cháu trai.
Sau khi có đứa cháu nội thứ hai, mẹ chồng mang chuyện tôi chỉ đẻ được “vịt trời” ra để than thở hết chỗ này đến chỗ kia. Bà cho rằng không có cháu trai tức là nhà vô phúc và liên tục dày vò, nhiếc móc tôi mỗi khi chỉ có hai người ở nhà. Cũng từ dạo ấy, bà bắt đầu soi mói nhất cử nhất động của tôi từ việc tôi sắp cơm sắp nước ra sao đến đi đâu, ăn mặc như thế nào.
Đã nhiều lần tôi chứng kiến tận mắt mẹ chồng nói xấu mình xơi xơi với ông bà thông gia rằng, tôi không lo toan gì được cho gia đình, rằng tôi tham ăn, tục uống, rằng tôi lì lợm, bướng bỉnh. Và để kết thúc câu chuyện ấy, bà lại bắt đầu than thở với bố mẹ tôi rằng giờ chỉ muốn có được thằng cháu trai. Những lời lẽ cay nghiệt từ mồm mẹ chồng khiến bố mẹ tôi xấu hổ vô cùng, lại giống như lưỡi dao sắc lẹm khoét cứ ngoát mãi vào vết thương sâu hoắm trong lòng tôi.
Không những đối xử tệ hại với tôi, mẹ chồng còn rất lạnh nhạt với cháu nội của bà. Đứa đầu tiên còn được bà bế bồng, chăm sóc đến đứa thứ hai thì tôi phải một mình lo liệu. Sau lưng tôi, bà liên tục tiêm nhiễm những điều không hay vào đầu hai đứa trẻ về mẹ chúng. Tôi không rõ bà làm như thế để làm gì, chẳng thà cứ bắt con trai bà li dị với tôi luôn cho xong.
Tôi mất dần tự do và phải sống trong bầu không khí ngột ngạt, căng thẳng. Thiên hạ bao nhiêu người đẻ toàn con gái mà sao họ sung sướng, hạnh phúc thế kia? Còn tôi nào có làm gì nên tội nên tình mà phải chịu cảnh sống khổ sở thế này?
10 năm qua đi, năm lần bảy lượt tôi phải vào bệnh viện tâm thần điều trị những bất ổn tâm lý, biết bao lần tôi lên lớp mà đầu óc cứ quên quên, nhớ nhớ. Bạn bè năm xưa gặp lại đứa nào cũng lắc đầu cám cảnh cho số phận của tôi. Còn tôi những khi tỉnh táo nhất thì thấy quá đỗi thương mình vì nhận ra, bi kịch đời mình bắt nguồn từ một lý do hết sức ngớ ngẩn: không đẻ được con trai.
Theo VNE
Mùa Đông này em chẳng còn anh
Em đa cô găng tâp cho minh quen vơi sư cô đơn, cô găng đi vê không cân ai đon đưa...
Em vôn thich mua đông, thich đươc thach thưc vơi cai cam giac lanh gia len loi vao tưng thơ thit, nhưng chăng hiêu vi sao mua đông nay chi mơi chơm lanh thôi ma em đa cam thây sơ. Co le bơi vi mua đông nay em nhân ra răng minh đa không con anh bên canh, răng ban tay lanh gia cua minh đa chăng con đươc sươi âm trong đôi ban tay âm ap cua anh.
Tư ngay chia tay, chưa môt ngay nao em thôi nhơ anh. Môi lân du vô tinh hay cô y cham vao nhưng ky niêm cu la em lai nghe cam giac cay cay dâng lên nơi sông mui. Em vân tư nhu răng nhât đinh minh phai manh me, không nhưng đê ban thân không bi biên thanh môt cô gai đang thương hai trong con măt ngươi khac ma con vi không muôn anh phai bân tâm cho minh.
Em cô găng quên anh đi đê băt đâu môt cuôc sông mơi, nhưng em không thê nao lam đươc (Anh minh hoa)
Em cung chăng biêt nên goi tên sư cô găng cua minh la long kiêu hanh hay sư gia tao, chi biêt răng em đa cô găng rât nhiêu đê che giâu đi nhưng cam xuc thât sư ma không phai ai cung hiêu đươc. Em giông như môt con ôc sên giâu minh phia sau lơp vo cưng, tưng ngay, tưng ngay châm chap bo qua miên ky ưc, đôi khi mât phương hương nên lai bi đi lac trơ vê vi tri ban đâu.
Em cô găng quên anh đi đê băt đâu môt cuôc sông mơi, nhưng em không thê nao lam đươc. Cang muôn quên thi em lai cang thây nhơ. Nôi nhơ ây như thê môt chiêc lo xo nên em cang cô găng nen thi chung lai cang bât lên va lam tôn thương trai tim nho be tôi nghiêp nay. Đôi khi em đa ươc gi tât ca nhưng tâm tư tinh cam trên thê gian nay đêu la vât chât, nhât la nôi nhơ, đê em co thê mang vưt đi nêu thây chung thưa thai hoăc lam tôn thương đên trai tim cua chinh minh.
Sau ngay chia tay, như thê đê cô chưng to sư quyêt đoan cua minh nên anh không nhăn tin, không liên lac ma cung chăng hê tim găp. Điêu ây cang lam em cam thây buôn nhiêu hơn bơi nhưng suy nghi cư trôi dat theo nhưng chiêu hương vô đinh, luc thi ngơ anh đa quên, ngơ tinh cam bây nhiêu năm măn nông cuôi cung cung trơ thanh "can tau, rao mang", khi thi em lai băn khoăn tư hoi không biêt co phai vi vân chưa hêt yêu nên anh không dam tim găp bơi sơ răng se không thê điêu khiên đươc trai tim minh.
Em đa cô găng tâp cho minh quen vơi sư cô đơn, cô găng đi vê không cân ai đon đưa, cô găng không chanh long môi khi nhin thây ngươi ta đang năm tay nhau rât chăt (Anh minh hoa)
Biêt bao suy nghi dây lên trong long khiên cho tâm tri em cư rôi bơi. Lai âm thâm khoc, lai âm thâm chiu đưng tât ca sư day vo cua nôi nhơ nhung. Nhưng tin nhăn viêt cho anh cư soan xong rôi lai bi xoa ma chưa môt lân em dam gưi. Em cung không biêt nưa, long kiêu hanh trong con ngươi em qua lơn, hay la bơi vi chinh ban thân em cung không đu tư tin đê băt đâu xây dưng lai môt đông đô nat trong trai tim cua chinh minh.
Em đa cô găng tâp cho minh quen vơi sư cô đơn, cô găng đi vê không cân ai đon đưa, cô găng không chanh long môi khi nhin thây ngươi ta đang năm tay nhau rât chăt. Nhưng khi em con chưa kip tâp cho trai tim minh âm lai, tâp cho ban tay trai tư biêt cach sươi cho ban tay phai thôi lanh gia nhưng khi gio mua vê thi Đông đa tơi. Mua đông trươc em con co anh, nhưng mua Đông nay hai chung ta đa thuôc vê hai phương trơi hoan toan khac biêt. Em biêt phai lam gi đê ngăn nôi nhơ anh thôi am anh trai tim minh?
Môt mua gio lanh đang vê trên manh đât nay, mua gio lanh đâu tiên em cam thây long minh chông chênh đên thê. Tưng cơn gio thôi vê lam đong băng trai tim, nhưng em ươc gi gio co thê đong băng đươc nôi nhơ anh đang dâng trao khiên khoe măt em ươt đo. Gio đông vân lanh, ban tay em se lanh va chăng biêt no se con lanh gia đên khi nao.
Theo VNE
Trót có bầu, em có nên chờ đợi anh? Giờ anh về quê, ở quá xa em, em không biết có nên tiếp tục tình yêu này nữa không, vì anh em đã từng có thai. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang vô cùng bế tắc và đau khổ, em mong chị hãy giúp em đưa ra những lời khuyên để em biết chọn hướng đi nào cho mình. Hiện giờ...