Bi kịch cuộc đời làm dâu bắt đầu từ câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng
Cô tưởng như mình sắp bật khóc vì câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng: “Cô đừng tưởng cướp được con trai tôi là đắc ý. Tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vị đau khổ là như thế nào”.
Cô có ngoại hình khá ưa nhìn, công việc lại tử tế với mức thu nhập khá nhưng cái mác con gái tỉnh lẻ đã khiến cô không ít lần thất bại trong tình yêu. Chỉ tới khi gặp anh – chồng của cô bây giờ, cô mới có thể hiểu được thế nào là tình yêu chân thành và hạnh phúc đích thực.
Anh hơn cô 5 tuổi, là một chàng trai thành đạt với chức vụ trưởng phòng kinh doanh của một công ty có tiếng, lại cộng thêm cái vẻ ngoài đẹp trai, lịch lãm nên anh có rất nhiều cô gái Hà Nội theo đuổi. Nhưng không hiểu sao anh lại chọn cô. Mặc cho cô nhiều lần né tránh, anh vẫn không chịu bỏ cuộc. Biết cô tự ti với xuất thân của mình, anh đã dùng chính tình tình yêu chân thành để cảm hóa con tim cô. Cuối cùng, cô cùng chịu khuất phục trước tình cảm mãnh liệt của anh.
Cô và anh yêu nhau được hơn 1 năm, anh quyết định dẫn cô về ra mắt bố mẹ anh để xin phép làm đám cưới. Hôm về n hà anh , mẹ anh không thèm để ý đến sự có mặt của cô. Trước mặt bố anh và anh, bà không tỏ thái độ gì nhưng khi không có anh, bà thể hiện thái độ coi thường cô ra mặt. Trong bữa cơm, bà liên tục bóng gió cô: “Chắc người nhà quê như cháu chưa từng thấy nhiều đồ ăn ngon như thế này bao giờ phải không?”. Chưa dừng lại ở đó, nhìn vào bộ đồ cô đang mặc, bà buông ra câu nói khiến cô tủi thân vô cùng: “Cháu ăn mặc nhà quê nhỉ. Hôm nào qua đây, bác cho vài bộ quần áo cũ của con gái bác. Nó vứt đi rồi nhưng bác thấy nó hợp với cháu lắm đấy”.
Sau lần ra mắt đầu tiên đó, co đã biết mẹ anh không ưa cô. Cô đã từ chối anh nhưng anh không đồng ý. Anh nói tôi hãy vì anh mà cô gắng lấy lòng mẹ anh. Trước thái độ chân thành của anh, cô cũng không có cách nào khác, đành chấp nhận chịu đựng mẹ anh. Nhưng cô càng nín nhịn, bà càng lấn tới. Cho tới một hôm khi không có anh ở đó, bà đã chỉ thẳng vào mặt cô mà nói: “Cái thứ con gái nhà quê như cô không biết xấu hổ là phải rồi. Đã biết người ta không thích mà cứ cố đeo bám cho bằng được. Cô không thấy là không xứng nổi với một góc của con trai tôi hay sao”. Cô bàng hoàng khi mẹ anh liên tiếp dội những gáo nước lạnh để dập tắt ngọn lửa tình yêu của cô và anh.
Nhưng trước thái độ kiên quyết của anh, cuối cùng bà cũng phải miễn cưỡng đồng ý cho cô và anh lấy nhau. Đá, cưới diễn ra vô cùng hoành tráng khiến gia đình cô được nở mày nở mặt. Cô cũng thầm cảm ơn anh vì điều đó. Khi đám cưới kết thúc, khách khứa đã về hết. Mẹ chồng tiến lại gần cô, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lẹm. Cô tưởng như mình sắp bật khóc vì câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng: “Cô đừng tưởng cướp được con trai tôi là đắc ý. Tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vị đau khổ là như thế nào”. Cô không nghĩ, bi kịch cuộc đời làm dâu của mình lại chính thức bắt đầu từ sau câu nói ấy.
Bi kịch cuộc đời làm dâu của mình lại chính thức bắt đầu từ sau câu nói ấy. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trước mặt anh, bà luôn tỏ ra bình thường, không yêu thương nhưng cũng không làm khó cô, nên cô không có lí do gì để nói với anh. Song sau lưng anh, bà đang tìm mọi cách cô lập cô trong ngôi nhà ấy. Công việc của anh bận rộn, sáng đi sớm, tối mịt mới về nên mẹ chồng càng có nhiều cơ hội hành hạ cô.
Căn nhà rộng lớn nhưng chỉ có mình cô dọn dẹp. Biết cô cũng phải đi làm nhưng bà nhất quyết không thuê giúp việc. Bà nói bà sợ họ làm bẩn nên muốn chính tay cô làm thì bà mới yên tâm. Chẳng phải bà sợ bẩn gì mà bà chỉ đang tìm cách vắt kiệt sức lực của cô mà thôi. Bữa cơm nào cô nấu bà cũng không hài lòng. Hôm vừa rồi, khi cô đang cầm tô canh nóng, bà còn cố tình chạm vào người cô để tô canh rơi xuống chân cô khiến cô bị bỏng. Vừa đau, vừa tủi thân mà cô cũng không làm được gì vì bà đã chặn đứng bằng một câu xin lỗi.
Bà luôn dò xét, nhìn chằm chằm cô mỗi khi ăn, đi đứng, ngồi uống nước ở trong nhà để sửa lại tư thế, sửa lại cách nói năng của cô khiến cô vô cùng chán nản và mất tự do. Bà nói cô ở nhà bà phải bỏ đi cách sống người nhà quê mà bố mẹ cô dạy cô. Một cô gái được ăn học tử tế, biết cách cư xử như cô lại bị bà mắng nhiếc không thương tiếc, thậm chí là xúc phạm đến bố mẹ cô nên cô đã lên tiếng: “Mẹ không có quyền xúc phạm đến bố mẹ và gia đình con như vậy”. Nào ngờ câu nói vừa dứt, bà thẳng tay cho cô hai cái bạt tai đau điếng.
Mới kết hôn được 2 tháng nhưng cô thật sự mệt mỏi và chán nản với cuộc sống này. Cô không biết sẽ sống sao trong ngôi nhà xa hoa này với mẹ chồng khó tính, ghê gớm. Không hiểu những ngày tiếp theo bà sẽ đối xử với cô ra sao? Cô không biết có nên nói mọi chuyện với anh hay không? Liệu nói ra anh có tin cô hay chỉ làm mọi chuyện phức tạp, rạn nứt thêm mối quan hệ chẳng mấy tốt đẹp của cô với mẹ chồng? Lúc này đây cô hoang mang và bế tắc vô cùng.
Theo Blogtamsu
Yêu xa là đợi chờ, sau đợi chờ sẽ là hạnh phúc...
Yêu xa là khi em chấp nhận giao cả buồn, vui của mình cho một người không được gặp gỡ thường xuyên, cho một mối quan hệ nhiều lúc có có, không không, mơ hồ...
Yêu xa...đâu phải ai cũng mạnh mẽ để vượt qua, chỉ những trái tim thực sự dành cho nhau, mới thấm thía hai chữ "đợi chờ".
Yêu một người ở xa là em chấp nhận chờ vô điều kiện. Chờ đợi một người cũng giống như cảm giác đi trên một con đường dài tít tắp, không nhìn thấy điểm dừng nhưng em vẫn cứ đi. Dù cuối con đường đó là cay đắng hay bão giông thì em cũng sẻ mỉm cười mãn nguyện vì biết rằng hạnh phúc là một hành trình tìm nhau chứ không phải là lúc tìm thấy nhau...
Yêu xa là khi em chấp nhận giao cả buồn, vui của mình cho một người không được gặp gỡ thường xuyên, cho một mối quan hệ nhiều lúc có có, không không, mơ hồ...
Yêu xa là tủi thân vô cùng khi ngày lễ nhìn người ta tay trong tay hạnh phúc. Ở đây em chỉ có một mình..với những kỉ niệm về anh.
Yêu xa đồng nghĩa với những ngày thứ 7 thật tủi thân và đáng sợ. Mọi người vẫn mong đến ngày cuối tuần để được hẹn hò, để hạnh phúc còn em chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà chỉ để nói chuyện điện thoại với anh.Sau cuôc tro chuyên, se la tiêng thơ dai ngang doc cua em vơi bôn bưc tương lanh ngăt, em co thê giâu anh cam giac tui thân nhưng chăng thê nao giâu nôi ban thân em sư cô đôc, yêu đuôi.
Yêu một người ở xa đôi khi em cảm thấy mình thật chông chênh và không tin vào tình yêu của mình...
Yêu xa...đâu phải ai cũng mạnh mẽ để vượt qua, chỉ những trái tim thực sự dành cho nhau, mới thấm thía hai chữ "đợi chờ".
(Ảnh minh họa)
Yêu một người ở xa là sống và yêu bằng những kỉ niệm, là cười một mình những lúc hạnh phúc là khóc một mình những lúc nhớ anh da diết...nhiều lúc nỗi nhớ dày vò, muốn gặp nhau ngay lập tức mà cũng chỉ có thể gọi cho ai kia mà nói rằng " em nhớ anh...nhớ anh quá!", rồi sau đó là những dòng nước mắt lăn dài, nóng hổi.
Yêu xa không đáng sợ bằng cảm giác những lúc chúng ta cãi nhau, giận nhau. Một người cắt liên lạc và người kia hoảng sợ. Cảm giác đó thật không hề dễ chịu anh à.
Cứ như thế, từng ngày từng giờ từng giây từng phút trôi qua với bao nhiêu yêu thương xa cách. Em đã tự nhủ lòng mình phải cố gắng bận rộn lên, đừng phí thời gian quá nhiều vì em sợ khi em có quá nhiều thời gian em sẽ nhớ anh. Nhưng sau những mệt mỏi vì công việc, học tập và những áp lực trong cuộc sống em về nhà và nằm vật ra giường. Lúc này ý chí đã không thắng nổi cảm xúc, có những lúc em đã trách anh. Vì ai mà em thành ra như thế này. Chợt em thấy tủi thân nhẹ, để rồi khi nhận được tin nhắn của anh nước mắt em cứ chảy, chảy dài dù em có cố gắng ngăn lại. Vì buồn và cũng vì nhớ anh...
Cứ như thế, từng ngày từng giờ từng giây từng phút trôi qua với bao nhiêu yêu thương xa cách. (Ảnh minh họa)
Có khi em đi so sánh giá trị của mình với mọi thứ xung quanh anh, thật vô lý phải không? Khổ thế đấy, buồn thế đấy mà chẳng dứt bỏ được.
Có lẽ những yêu thương xa xôi đã giúp cả hai biết trân trọng nhau hơn. Mặc cho ai nói hay chê trách thế nào đi nữa, thì trái tim vẫn luôn hướng về ai đó. Tự dằn lòng mình phải cố gắng và nỗ lực nhiều hơn vì những lời hứa và dự định tốt đẹp đã vẽ ra. Chấp nhận yêu là chấp nhận khó khăn và thử thách. Suy nghĩ rất nhiều, nhưng cuối cùng cũng chỉ muốn nói một câu: "I love you so much". Bơi vi, yêu la đơi chơ, bươc qua đơi chơ se la hanh phuc!
Theo Blogtamsu
Mình còn là vợ chồng nữa không anh? Đến một ngày, chị chợt phát hiện, cuộc sống vợ chồng của anh và chị bao lâu nay thật nhàm chán. Ngày ngày, hai vợ chồng dậy sớm, đánh răng rửa mặt, việc ai người ấy làm. Chị thì lo cho con chuẩn bị đồ đạc đến trường, chuẩn bị cho con ăn, rồi lại vội vàng đèo con đến lớp. Anh thì...