Bi kịch của cô gái được cha giả khách làng chơi cứu khỏi ổ mại dâm
Từ khi được cha giả khách làng chơi cứu khỏi ổ mại dâm ở xứ người, Hoa suốt ngày quanh quẩn trong ngôi nhà khuất sau cánh đồng, tránh tiếp xúc hàng xóm.
Hoa kể về những chuỗi ngày bị bán vào nhà chứa nơi xứ người.
Hoa (huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình) bỏ học từ năm lớp 11 để đi làm thuê. Không lâu sau, cô bén duyên với một trai làng hơn 2 t.uổi. Cuộc sống vợ chồng tan vỡ chóng vánh khi Hoa phát hiện anh này nghiện m.a t.úy. Bao t.iền bạc, vốn liếng dành dụm đều bị anh ta đem đi hết. Đầu năm 2012, Hoa chia tay chồng khi con trai mới hơn một t.uổi.
Để con cho ông bà nội nuôi dưỡng, tháng 4/2012, Hoa ra Quảng Ninh làm công nhân. Hơn 4 tháng sau, cô bỏ việc. Trong lúc thất nghiệp, cô được một người bạn gái rủ sang Trung Quốc bóc tôm thuê. “Bí t.iền quá, thấy bảo mỗi ngày cũng kiếm được vài trăm nghìn nên em sang luôn song không ngờ bị lừa bán“, cô gái 21 t.uổi vừa được cứu khỏi nhà chứa nói.
Hoa bảo qua cửa khẩu Hoành Mô (tỉnh Quảng Ninh), cô được một phụ nữ đón rồi đưa qua con suối, dẫn vào ngôi nhà tồi tàn có 4-5 thiếu nữ ăn mặc h.ở h.ang đang ngồi vẫy khách trước cửa. Lúc này, cô bàng hoàng nhận ra đã bị bạn lừa bán cho chủ chứa.
“Bà chủ tên Huệ khuyên em nếu đồng ý ‘tiếp khách’ thì sẽ cho t.iền và khi nào hoàn lại được khoản bà ta đã bỏ ra để mua sẽ đưa về tận nhà sum họp với gia đình”, Hoa kể.
Theo lời của Hoa, hằng ngày cô phải b.án d.âm từ sáng tới khuya. T.iền tiếp khách, chủ chứa đều cầm hết. Mỗi khi từ chối, cô bị nhóm bảo kê đ.ánh đ.ập dã man. Rồi Hoa và cô gái tên Thảo bị “Tú bà” bán tiếp cho hai người đàn ông đi ôtô đến hỏi mua.
Video đang HOT
Một ngày đi trong rừng, Hoa bảo cô và Thảo ôm nhau khóc vì sợ. Hai người đàn ông liên tục dọa nếu kêu la sẽ b.ị g.iết c.hết. “Thấy chúng quá hung tợn, hai chị em đành im lặng phó mặc cho số phận”, Hoa kể về lần thứ 2 bị bán.
Đến tỉnh Quảng Đông, xe dừng lại. Ba người ở chiếc xe khác ra nhìn mặt hai cô, rồi trao đổi với hai người đàn ông kia. Giao t.iền xong, ba người đưa Hoa và Thảo vào một nhà chứa, bắt mặc quần áo mát mẻ ra tiếp khách.
“Em van xin ‘anh tha cho bọn em, mua bọn em hết bao nhiêu t.iền thì để em điện về nhà để bố mẹ mang t.iền sang chuộc’ thì chúng nói ‘nếu thả bọn mày đi thì ở đây bọn nó đã đi hết cả rồi. Chịu khó chiều khách tốt thì sẽ sớm được về nhà’”, Hoa kể lại và cho hay những người đàn ông đều nói tiếng Việt.
Ngoài lúc b.án d.âm, mỗi cô bị nhốt trong một phòng, không được trò chuyện với ai. Sống trong “địa ngục”, Hoa lúc nào cũng nung nấu ý định bỏ trốn.
“Ở đó, có hàng chục cô gái Việt đủ lứa t.uổi bị lừa bán. Đến ngày thứ 6, trong lúc vờ đi gội đầu, tôi và Thảo trèo lên bức tường nhà tắm rồi chạy thục mạng qua khu vườn đầy gai. Lúc đấy run quá em đ.ánh rơi cả dép, rồi trốn vào gian nhà chứa đầy đồng nát”.
Nấp trong đống phế liệu từ trưa đến tận 11 giờ đêm cả hai không dám ra ngoài, cố chịu đựng mùi rác thải hôi thối bốc ra nồng nặc. Khi quá đói, họ ra ngoài và đã bị nhóm “ma cô” phát hiện. Chúng đưa hai cô về lại nhà chứa và đ.ánh thập tử nhất sinh.
Hoa tiếp tục bị bán cho một chủ chứa khác. Lần này, cô được đưa lên khu nhà chung cư 6 tầng. Nhất cử, nhất động của Hoa đều có người theo dõi. Bà chủ dọa “Nếu mày còn trốn tao sẽ bán cho người già lấy về làm vợ”.
Ở “ổ nhền nhện” thứ ba này, Hoa bảo hàng ngày phải tiếp khách từ 12h hôm trước đến 2h hôm sau. Mỗi ngày cũng chỉ được cho ăn một bữa qua loa. “Nếu không ngủ được cũng phải nằm một chỗ không được đi đâu. Chúng tàn nhẫn bóc lột sức khỏe bọn em”, Hoa nghẹn ngào nhớ lại.
Tại đây, cô hay trò chuyện với Nguyên (17 t.uổi) bị lừa bán đã hơn một năm. Hai người dần thân thiết với nhau rồi cùng tìm cách bỏ trốn. Nguyên ở đây lâu nên được bà chủ tin tưởng giao cho đi chợ mua đồ ăn uống. Cô ăn bớt t.iền và đã giấu mua được một chiếc điện thoại di động.
Có điện thoại trong tay, Hoa lén vào nhà vệ sinh gọi về cho bố… Ông Hùng vội vay t.iền để cứu con dù chỉ có một số thông tin ít ỏi. Với với sự giúp đỡ của một số người, sau 40 ngày, hai cha con đã tìm được nhau.
Ông Hùng đóng giả khách làng chơi để giải cứu con nhưng bị nghi ngờ, đuổi ra ngoài. Lúc này, Hoa cùng Nguyên đã mượn chìa khóa vờ lên tầng 6 phơi quần áo, rồi tìm cách trèo xuống đất.
“Đêm tối, cả hai mon men theo những thanh sắt cố bám chặt rồi trèo xuống. Nhìn từ trên cao xuống, em run rẩy chân tay vẫn cố giữ bình tĩnh leo xuống nhưng khi xuống đến tầng 2 thì không còn gì để bám. Cả hai lơ lửng trên bọc dây cáp cách mặt đất hơn 4 mét. Nghe tiếng la “bọn mày chạy trốn à”, em và bạn luống cuống rồi rơi bịch xuống đất”. Đau ê ẩm cơ thể, hai cô cố chạy vào một ngõ hẻm để trốn sự truy đuổi của đám “ma cô”.
“Tôi điện cho con nhưng cả hai bố con đều không biết chính xác mình đang đứng ở chỗ nào. Rồi như có linh tính mách bảo, tôi đi về phía có bóng người đang chạy đi chạy lại và phát hiện ra đó là con mình”, ông Hùng nhớ lại.
Ông bế con lên xe, đưa vào đồn cảnh sát khu vực, rồi quay lại tìm kiếm cô bạn của con. Nguyên được ông phát hiện đang bất tỉnh trong một con hẻm… Khi đi xe về Việt Nam, hai cha con vẫn chưa hết lo, sợ bị đám người của nhà chứa đuổi theo… Sau chuyến đò, đặt chân về quê hương, hai cha con đã òa khóc trong niềm hạnh phúc.
Nghe tin Hoa được giải cứu trở về, nhiều người thân đã đến động viên cô vượt qua quá khứ để làm lại cuộc đời. Ngồi bên cạnh con gái, ông Hùng nghẹn ngào: “Có c.hết tôi cũng không để tuột mất con một lần nữa”.
Vui mừng được trở về cùng gia đình đón Tết, Hoa cười tươi bảo: “Gặp được cha mẹ, người thân với em đó là điều hạnh phúc mà trước đây em tưởng chỉ có trong mơ”.
* Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi
Theo xahoi
Hà Nội: Biển người trong lễ cầu an
Nếu muốn được ngồi trong sân Tổ đình Phúc Khánh, nhiều người đã phải mang đồ ăn, đến từ trưa xí chỗ...
Tối qua 23/2 tức 14 tháng giêng âm lịch, Tổ đình Phúc Khánh làm lễ cầu an tết Nguyên Tiêu cho tất cả người dân. Một đoạn phố Tây Sơn bắt đầu từ gầm cầu vượt Ngã Tư Sở đến ngã ba phố Thái Thịnh ước tính có hàng vạn người dồn về làm lễ.
Toàn bộ làn đường mặt trước của Tổ đình Phúc Khánh không có phương tiện lưu thông, dành hết cho người dân ngồi bái vọng. Ba làn đường còn lại xe cộ vẫn đi lại trơn tru, mặc dù dải phân cách, vỉa hè người dân cũng đã trưng dụng cho việc ngồi làm lễ.
Nếu muốn được ngồi trong sân chùa, nhiều người đã phải mang đồ ăn, đến từ trưa xí chỗ. Buổi lễ chính thức kéo dài khoảng 2 tiếng và cũng may, đã không có tắc đường xảy ra.
7 giờ nhà chùa mới bắt đầu làm lễ, nhưng ngay từ 5 - 6 giờ lượng người đổ về vô cùng đông.
Ước tính hàng vạn người đã có mặt trong buổi lễ cầu an thường niên của Tổ đình Phúc Khánh
Người đến sớm cố gắng chọn cho mình một vị trí thuận lợi để làm lễ.
Nhiều người mang giấy để ngồi, nhưng cũng có rất nhiều người phải thuê ghế nhựa với giá 10 nghìn/chiếc.
Làn đường phía dưới chính thức được tận dụng để hành lễ, tuy nhiên có vẻ như vẫn không đủ không gian vì lượng người quá đông.
Trên giải phân cách đoạn cầu vượt, người dân cũng bắt đầu soạn chỗ để ngồi khi mà phía dưới không thể tiến vào.
Một người đang gà gật vì đến sớm.
Một lực lượng hỗn hợp giữ trật tự khá đông để điều hành giao thông và giữ trật tự.
Bắt đầu từ chân cầu vượt, biển người lan ra đến ngã 3 phố Thái Thịnh.
Một dải phân cách mềm được nối dài với dải phân cách cứng khống chế người làm lễ, bảo đảm cho các phương tiện lưu thông.
Thời tiết đẹp, mặt trăng vằng vặc nhưng hình như không ai để ý.
7 giờ bắt đầu lễ cầu an.
Những người ngồi làm lễ cầu an trong tiếng xe cộ ầm ì bên cạnh.
Buổi lễ cầu an kéo dài đến khoảng 8 giờ 30 thì kết thúc.
Biển người lại đổ ra các điểm phát lộc của nhà chùa để nhận lộc trước khi ra về.
Theo Dantri
Em là cave sinh viên Kỳ 4: Ngày cuối hợp đồng Liệu anh có dám yêu em không? Gia đình anh có chấp nhận em không khi biết em là người như thế?". Cave sinh viên (ảnh minh họa) Dần dần mọi người không còn xa lạ với chiếc xe hàng tối đến phòng trọ của Kiều nữa. Cô cũng không phải xa lạ với Hải nữa, tới giờ cô chỉ đến nấu cho...