Bị gia đình chồng khinh miệt vì chê của hồi môn ít
Em mới cưới được gần 1 tháng, nhưng cuộc sống gia đình không mấy vui vẻ và hạnh phúc, cũng bởi nhà chồng không ưa em.
Em yêu Phong – chồng em từ khi 2 đứa đang là sinh viên. Anh là người thành phố còn em ở huyện. Khi ra trường, em cũng may mắn xin được việc dưới thành phố cùng với anh. Sau đó gần 1 năm thì chúng em quyết định đi đến hôn nhân.
Trong thời gian yêu nhau, em cũng thường xuyên về nhà Phong chơi, nhà anh rất giàu có, bố mẹ đều là cán bộ làm to, nhà cửa khang trang, không thiếu thứ gì. Trong khi nhà em chỉ làm nông, bố mẹ em lao động chân tay, rất vất vả để nuôi chị em em ăn học.
Lúc quyết định tiến xa, em cũng suy nghĩ nhiều về vấn đề môn đăng hộ đối. Hoàn cảnh gia đình chúng em khác nhau quá, em sợ sẽ không hòa hợp. Thấy em nghĩ thế, chính Phong là người đã động viên tinh thần em, anh nói vợ chồng lấy nhau về cùng làm ăn, chứ có phụ thuộc gia đình đâu mà em phải ngại. Thấy Phong nói thế, em cũng thôi nghĩ ngợi.
Em cũng biết chuyện bố mẹ Phong không ưa em. Bố mẹ anh muốn anh kết hôn với người phù hợp hơn nhưng Phong nhất quyết không nghe mà cứ khăng khăng cưới em. Cuối cùng bố mẹ anh cũng phải chịu.
Ngày đám cưới diễn ra, bố mẹ Phong dù không thích em, nhưng vì thể hiện với mọi người nên trao cho em rất nhiều vàng, rồi công khai nói trước hôn lễ là cho vợ chồng em căn nhà, cho cả tiền mặt nữa. Trong khi đó, nhà em hoàn cảnh nên bố mẹ chỉ cho em một dây chuyền vàng 2 chỉ, gọi là có chút tấm món cho con gái thôi.
Video đang HOT
Trong khi mọi người đến dự đám cưới thì suýt xoa khen em số may, lấy được chồng giàu thì em cảm thấy tủi thân và thương bố mẹ em vô cùng. Em biết bố mẹ kiểu gì cũng trách mình không thể cho em được nhiều hơn. Mà thật sự, em đâu có cần những điều ấy. Bố mẹ cả đời vì em, em báo hiếu chưa được mấy ngày đã vội đi lấy chồng. Nghĩ mà rơi nước mắt.
Sau khi hôn lễ kết thúc, vợ chồng em sống cùng bố mẹ chồng. Chồng em nói, anh là con một, trước mắt cứ sống chung đã, sau rồi tính tiếp. Em thấy hợp lý nên đồng ý.
Nhưng về ở chung rồi, em mới thấm nỗi tủi nhục của việc lấy chồng giàu. Mẹ chồng không ưa em ra mặt, dù em đã cố gắng ngoan ngoãn, chịu khó, ngoài giờ làm việc, em luôn thu dọn nhà cửa, nói chung việc nhà đều do em quán xuyến. Việc nội trợ em cũng không phải dạng vụng về, nhưng thú thực, nhà anh giàu có, ăn uống cũng khác nhà em. Em nấu món gì mẹ chồng cũng không động đũa, bà bảo nấu thế này ai mà nuốt được. Có lần, em bưng mâm cơm xuống, bà trút nguyên đĩa thịt xào vào bát mang cho chó ăn. Em nhìn thấy mà cổ họng nghẹn đắng.
Em thật sự choáng váng vô cùng, hóa ra là vì bà khinh thường nhà em nghèo, hồi môn ít nên mới ghét bỏ em như thế. Em thấy buồn và sốc quá. Dù em có nghèo thật, nhưng em không hề ăn bám chồng, em đi làm, tự lo được cho bản thân. Hơn nữa, em cũng sống rất biết điều với nhà chồng, tuyệt đối không có điều gì hổ thẹn. Vậy mà mẹ chồng lại đối xử với em cay nghiệt như thế. Em nên làm gì bây giờ đây, cứ thế này, lâu dài em e không sống nổi. Xin hãy cho em lời khuyên?Em làm gì mẹ cũng chẳng bằng lòng, luôn tìm cớ soi mói em. Rồi 1 lần, em vô tình nghe được mẹ chồng nói xấu em với bà hàng xóm sang chơi. Mẹ chồng nói em vụng về, chẳng được tích sự gì, đã thế lại còn hay cãi láo. Em còn chưa hết bàng hoàng với những gì vừa nghe được thì thấy bà tiếp lời, bà nói, cưới con gái mà cho được 2 chỉ vàng, ngoài ra chả có cái gì giá trị.
Theo Meyeucon
Lấy chồng giàu nhưng đêm nào tôi cũng khóc thầm
Tưởng đâu lấy chồng giàu là sướng, ai ngờ ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Tôi học xong cấp 3, vì biết sức học mình có hạn nên không đi thi đại học mà ở nhà xin đi làm công nhân trong công ty may mặc.
Đi làm được 3 năm thì tôi quen với Tuấn, nhà Tuấn là dân buôn bán, có một cửa hàng bách hóa to nhất khu phố, gia cảnh rất khá giả.
Tuấn hơn tôi 5 tuổi, vì tôi có chút nhan sắc nên ngay lần đầu gặp, Tuấn đã tỏ ra rất thích, rồi tìm cách làm quen tán tỉnh tôi.
Tôi cũng có cảm tình với Tuấn, trong thời gian theo đuổi tôi, Tuấn tặng cho tôi rất nhiều món quà giá trị. Thú thực, một phần cũng vì điều kiện kinh tế nhà Tuấn, khiến tôi cảm thấy yên tâm, sau này nếu yêu và lấy Tuấn, tôi sẽ không phải lo lắng gì nhiều.
Yêu nhau 5 tháng, tôi có bầu. Tuấn nói, có thì cưới thôi. Vậy là Tuấn đưa tôi về nhà gặp mặt bố mẹ. Bố mẹ Tuấn có vẻ rất ghê gớm, có lẽ cũng vì bố mẹ anh là dân buôn bán nên không tránh được tính cách ấy. Nhưng rút cuộc, bà cũng đồng ý cho chúng tôi làm đám cưới. Tôi thấy thở phào nhẹ nhõm, sợ nhất là bố mẹ anh khó dễ không đồng ý.
Cưới xong, tôi về nhà chồng ở, vẫn đi làm công nhân bình thường. Cứ tuần làm ngày, tuần làm đêm. Dù vậy nhưng tôi vẫn phải cáng đáng hết công việc trong nhà. Bình thường làm ngày, đêm tôi còn được ngủ ngon giấc, nhưng cứ tuần nào làm đêm, gần như cả tuần đấy tôi ngủ rất ít, bởi mẹ chồng không chịu thông cảm, bà bảo nhìn thấy con dâu ngủ ngày là không chấp nhận được.
Vậy là đêm đi làm, về nhà tôi ngủ được một lát lại tất bật dậy lo lắng việc nhà, bán hàng, lấy hàng cho bố mẹ. Nhiều khi mệt mỏi muốn gục ngay tại chỗ, bụng thì bắt đầu to vượt mặt, nhiều khi nghĩ tủi lắm nhưng đành phải cố.
Nhà chồng tôi kinh doanh rất tốt, lời lãi nhiều nhưng mẹ chồng rất sòng phẳng, bà tính toán từng chút với tôi. Tôi đi làm lương tháng được 4 triệu, phải đóng tiền ăn cho bố mẹ 1 nửa, tôi nghĩ cũng hợp lý nên không thắc mắc gì, nhưng vấn đề chính là chồng tôi, anh có thu nhập nhưng cũng vô cùng chi li với vợ. Anh không bao giờ đưa tiền cho tôi chi tiêu, tiền của anh tôi có hỏi đến lập tức bị mắng mỏ, anh nói vợ con không có quyền quản thúc việc đó, anh tiêu gì là quyền của anh.
Chồng tôi tính gia trưởng và bảo thủ, anh lại nhất mực nghe lời mẹ. Mẹ anh nói gì, bảo gì anh cũng nghe, tôi thì không có chút tiếng nói gì trong nhà. Anh nói, là vợ chồng nói gì phải nghe, không được phép cãi lại, không được lên mặt với chồng, cấm chỉ xúi chồng nói với bố mẹ chồng cái này cái kia. Anh còn nhắc tôi, không được phép tỏ ra hỗn láo với bố mẹ chồng, nếu không đừng có trách anh ác.
Tôi nghĩ mà chán quá, thấy mình chẳng khác gì ô sin cao cấp n hà anh , tưởng đâu lấy chồng giàu thì không phải nghĩ ngợi gì, ai ngờ tôi vẫn phải gồng gánh để lo chi tiêu, lại còn ngày ngày chịu đựng người chồng gia trưởng. Tôi thấy mình bất hạnh quá.
Theo Khỏe & Đẹp
Lấy chồng giàu, đêm đêm tôi vẫn khóc thầm Lấy chồng giàu, nhưng tôi vẫn phải gồng mình lên kiếm tiền và lo các khoản chi tiêu trong gia đình... Ảnh minh họa Nhìn bề ngoài, ai cũng bảo số tôi sung sướng, lấy chồng muộn mà lại may, chồng vừa đẹp trai, lại tài giỏi, nhà cao cửa rộng, tôi chẳng phải lo gì về kinh tế. Nhưng có ai hiểu...