Bị đánh dã man nhiều lần nhưng chị tôi vẫn còn bênh chồng
Rât bưc xuc trươc hanh vi ngang ngươc va bao lưc cua anh rê, tôi chỉ muốn gửi đơn tố cáo tới các cơ quan chức năng để bảo vệ chị gái nhưng chị tôi lại không cho phép…
Chi gai tôi lây chông đươc 3 năm, co hai chau gai, 1 chau năm nay 3 tuôi và 1 chau đươc 10 thang tuôi. Anh chi tôi lây nhau khi ca hai đa nhiều tuôi (chi tôi 35 tuổi con anh rê đã 46)
Do lơn tuôi nên anh chi tôi lây nhau qua mai môi. Anh rê tôi không co công ăn viêc lam ôn đinh, phân lơn moi sinh hoat chi tiêu trong gia đinh đêu trông vao đông lương công nhân cua chi gai tôi. Anh rê la ngươi lươi lao đông, lai hay uông rươu va thường xuyên đanh chưi vợ nhưng chi tôi giâu gia đinh không muốn cho ai biêt. Mãi đến khi có người chi họ tôi lam cung công ty chi gai biêt đươc nhiêu lân chi ấy bi đanh nên mới gặng hỏi và tìm hiểu.
(ảnh minh họa)
Đinh điêm nhât hôm vừa rồi, chi tôi bi chông đanh thâm cuông hai măt. Hôm đó, chị tôi đi làm mà ai nhìn thấy cũng phải thương chị. Chị họ tôi đã báo cho gia đình tôi biết.
Hôm sau, tôi chủ động mang thuốc sang nhà chị gái, tôi đưa cho cháu lớn và dặn đưa mẹ uống, tuyệt nhiên không hỏi han gì thêm. Vừa lúc đó thì chị tôi xuất hiện, thấy chị mình hai mắt thâm cuồng mà tôi đau xót quá.
Video đang HOT
Tôi cố gắng bình tĩnh và hỏi chị lí do vì sao lại bị như vậy như chị tôi cứ lảng tránh, nói với tôi là chị bị ngã. Khi tôi tâm sự với chị về ý muốn mời anh rể ra nói chuyện với tôi thì chị can ngăn.
Đến khi tôi gặp được anh rể hỏi chuyện thì anh ta không nói chuyện tử tế, còn buông những lời tục tĩu chửi bới tôi và cả gia đình tôi, thậm chí còn lao vào đánh luôn cả tôi, xô tôi ngã vào xe máy.
Sau hôm xô xát với anh rể, tôi có đi khám và bác sĩ kết luận tôi bị chấn thương sống mũi, mắt bị sưng, lưng đau nhức. Tôi có liên hệ với anh rể và dọa báo công an thì anh ta thách thức tôi “tao thách mày báo công an đấy”….
Mọi chuyện trong gia đình dường như rất căng thẳng. Chị gái tôi lúc ấy đã quỳ xuống ôm lấy anh ta cầu xin anh ta dừng lại, đừng đánh chửi tôi nữa. Rât bưc xuc trươc hanh vi ngang ngươc va bao lưc cua anh rê, tôi chỉ muốn gửi đơn tố cáo tới các cơ quan chức năng để bảo vệ chị gái nhưng chị tôi lại không cho phép…
Thêm nữa, con gai chị tôi 3 tuôi ma vân chưa biêt noi, môi lân bô me hay ai ma to tiêng chưi bơi la chau bit tai, quay vong tron va la het âm ĩ. Tôi sơ nêu cư sông trong bao lưc như vây, chau gai tôi lơn lên se bi anh hương. Bố mẹ chị em tôi thì ở xa, làm sao có thể can ngăn những lúc anh rể đánh chị được!
Xin hãy cho tôi và chị tôi lời khuyên để thoát khỏi chuyện này. Chúng tôi có nên đưa chuyện này ra pháp luật không?
Theo Vietnamnet
Vợ hỏi tiền, chồng trả lời bằng nắm đấm
Tiền để đầy tủ nhưng với lí do "làm việc lớn" nên một đồng một cắc mẹ con tôi cũng đừng hòng động đến. Hết tiền tiêu thì tự đi vay, mở mồm xin chồng kiểu gì cũng bị anh chửi rủa, đấm đạp.
Tôi năm nay 38 tuổi, đã kết hôn được mười bốn năm và có hai con. Chồng tôi là kẻ vũ phu sống chỉ biết đến tiền là trên hết.
Trước đây hai vợ chồng tôi đều làm công nhân may nhưng rồi chồng tôi bị đuổi việc. Kể từ đó, lấy cớ lo việc ở nhà cơm nước anh bắt tôi phải nộp hết lương cho anh. Mọi chi tiêu cá nhân tôi đều phải ngửa tay xin chồng cho dù đó là tiền mình làm ra. Tôi ăn sáng hết có mấy nghìn tiền xôi mà anh luôn mồm cằn nhằn tôi ăn tốn. Đến kỳ kinh nguyệt, ngửa tay xin tiền mua băng vệ sinh anh không cho, kêu tôi dùng lại vải xô anh xin của mẹ để tiết kiệm.
Không chịu nổi sự "cai trị" thái quá ấy của chồng nên tôi cũng thường xuyên cự cãi. Sẵn bản tính vũ phu, anh thẳng tay đánh tát vợ, tuần nào cũng vài ba trận chỉ vì tiền. Có lần tôi ôm con bỏ về quê với quyết tâm từ bỏ kẻ làm chồng bạc bẽo đó nhưng được một thời gian anh lại đến năn nỉ cầu xin. Thương con, lo mẹ già ở quê không chăm được cháu nhỏ nên tôi đã quay lại.
Từ khi tôi sinh thêm bé thứ hai, anh không cầm tiền của tôi nữa và coi thế là đã hết trách nhiệm, phó mặc mẹ con tôi xoay xở với đồng lương ít ỏi của mình.
Chồng tôi góp vốn mở cửa hàng kinh doanh vật liệu xây dựng với anh trai. Việc làm ăn gặp thời nên tiền nong anh kiếm khá bộn. Tiền để đầy tủ nhưng với lí do "làm việc lớn" nên một đồng một cắc mẹ con tôi cũng đừng hòng động đến. Hết tiền tiêu thì tự đi vay hàng xóm, khi không vay ai được nữa đành phải mở mồm xin chồng kiểu gì cũng bị anh chửi rủa đấm đạp. Tôi đã chịu nhục như thế nhiều lần để có được đồng tiền mua sữa, mua sách vở cho con. Lúc nào anh cũng nhiếc móc tôi làm được ít tiền chỉ trông chờ ăn bám.
Về sau nhờ người quen nên tôi xin được vào làm công nhân môi trường với mức lương khá hơn, đủ để chi tiêu cho gia đình. Những trận đòn của chồng cũng thưa hơn nhưng bản chất tiểu nhân của anh không hề thay đổi. Con cái đã lớn kéo theo đủ các loại tiền, nhưng anh luôn tính toán để số lương của tôi chi đủ. Tháng nào có thức ăn ai cho ai biếu, anh lại tính ra số tiền dư để nhờ mua cái nọ cái kia. Anh luôn soi mói, canh chừng không để tôi chi tiêu chăm chút cho bản thân bất cứ thứ gì. Quần áo anh mua toàn đồ đắt tiền, vợ may một cái anh bảo: "Sắm gì mà sắm lắm rồi đến lúc lại không có c... đổ vào mồm".
Đưa con đi học nhận giấy báo nộp tiền anh cứ ì ra chờ vợ. Tiền cắt tóc của con anh cũng xui chúng xin mẹ. Tiền anh làm ra nhiều nhưng ốm đau cũng không dám tới bệnh viện vì sợ tốn kém. Con ốm, nhờ anh đưa đi khám thì đơn thuốc bác sĩ kê một loại, anh mua loại khác tương tự rẻ tiền hơn.
Mấy hôm trước tôi chẳng may bị bình rượu rơi trúng gãy ngón chân phải đi bó lá. Được vài lần anh kêu "tốn kém gần triệu bạc". Thấy vợ không chịu ngồi một chỗ anh luôn mồm cằn nhằn không phải lo cho vợ mà sợ "cứ thế bao giờ mới đi làm được". Không đi làm được thì lấy đâu ra tiền rồi lại động vào tiền làm việc lớn của anh. Bạn bè của tôi đến thăm, cho tiền, anh mang phong bì ra soi từng cái.
Nghỉ làm không lương, tôi phải vay bạn để gia đình được yên ổn. Nhưng với suy nghĩ vợ đang không có tiền, nên khi thấy tôi mở chiếc tủ mà mọi khi tiền hai vợ chồng vẫn để đó, chồng tôi tỏ rõ vẻ bực tức. Đang nằm trên ghế anh ta lao lại hỏi tôi "mày lấy tiền để làm gì?". Biết thừa bụng dạ chồng nghĩ gì nhưng đang uất ức nên tôi cũng chẳng giải thích mà chỉ bảo "lấy để tiêu chứ lấy làm gì". Có vậy thôi anh ta lao vào đánh tát tôi tới tấp vào mặt vào đầu, miệng không ngừng chửi rủa. Trước mặt hai đứa con và hàng xóm đến can ngăn, anh ta rêu rao tôi "bố láo" và chửi cả họ nhà tôi rất mất dạy. Sau đó xé toạc áo tôi và tuyên bố "tao đuổi mày".
Tôi căm hận con người bạc ác ấy. Nghĩ lại bao năm sống cùng anh ta, may cho tôi là người có sức khỏe để chịu đựng. Tôi không dám nghĩ đến lúc mình nằm một chỗ sẽ bị anh ta đối xử thế nào. Bao năm chịu đựng để các con có bố, giờ tôi có nên nghĩ cho bản thân mình để ly hôn kẻ làm chồng coi tiền là trên hết ấy?
Theo Dantri
Chồng ghen vô cớ còn đánh tôi Anh ấy bới ra rằng tôi ăn mặc quá lố lăng, cởi đến tận 2 cái khuy trên cổ áo, "khác gì cô mơi nó". Tôi chưa kịp trình bày hết quan điểm đã bị anh lao vào đánh không thương tiếc. Đọc bài viết của chị T.Nhàn, cảm xúc đầu tiên của tôi là cảm thông. Có những đoạn chị viết, tôi...