Bị coi như nô lệ t.ình d.ục vì không còn trinh trắng…
Khi viết những dòng này, em cảm thấy xấu hổ vô cùng nhưng em chẳng còn cách nào khác. Em cảm thấy bế tắc và chán nản với mọi thứ.
Em đã từng yêu một người hơn 4 năm trời, từ khi em còn là cô sinh viên năm nhất. Người đó tốt với em, yêu thương và chăm sóc cho em hết mực. Em cũng đã từng nghĩ sẽ chỉ lấy người bạn trai đó làm chồng.
Em trao cho người đó tất cả để minh chứng cho tình yêu của mình. Giữa chúng em không hề có sự lợi dụng, tính toán mà cả hai đến với nhau thật lòng.
Thế nhưng sau khi ra trường, cuộc sống với cơm áo gạo t.iền đã khiến em nghĩ khác đi.
Bạn trai chỉ bằng t.uổi em, anh ấy cũng chưa tìm kiếm được một công việc nhất định nên còn lông bông, lương tháng chỉ đủ lo cho những nhu cầu tối thiểu hằng ngày…
Trong khi đó gia đình em thì khó khăn. Bố mẹ đặt hết kỳ vọng vào em, mong em sau khi ra trường sẽ lo toan, gánh vác việc nhà cùng với bố mẹ vì bố em bị bệnh, sau em còn có 2 đứa em nữa.
Em hiểu mình cần phải làm gì với gia đình nhưng công việc của em cũng không thuận lợi.
Lúc đó mẹ em cứ gán ghép em với một anh gần nhà, hơn em 11 t.uổi. Mẹ em nói anh ấy &’chấm’ em từ khi em còn đi học, đến giờ ra trường rồi mới chính thức xin phép để được theo đuổi.
Anh ấy thì có t.iền, chẳng những anh làm ra t.iền mà gia đình anh cũng giàu nữa. Chính vì thế mà mẹ em bắt em phải bỏ bạn trai để yêu người này.
Video đang HOT
Thời gian đầu em không đồng ý vì nghĩ như thế sẽ tàn nhẫn với bạn trai em quá.
Thế nhưng khi cuộc sống gặp nhiều khó khăn, người kia luôn dùng t.iền để giải quyết giúp em còn bạn trai thì chỉ biết động viên bằng lời nói… tất cả đã làm em thay đổi.
Em quyết định chia tay người bạn trai gắn bó với mình trong 4 năm để nhận lời yêu người mới, bởi vì em thấy yêu anh này cuộc sống của em mới được giải quyết phần nào.
Bạn trai em đã rất đau khổ còn em thì trốn tránh không dám gặp anh vì cảm thấy mình quá tồi tệ. Với người tình mới, ban đầu em nghĩ cũng không quá khó khăn bởi vì anh này yêu và nhiệt tình với mình đến thế.
Nhưng không, khi em chính thức trở thành bạn gái anh ta rồi em mới nếm mùi đau khổ. Anh ta đòi hỏi em &’chuyện ấy’.
Nó nhiều tới mức em phát sợ. Anh ta biết em không còn con gái nên cứ mỗi lần bên em là lại đay nghiến, c.hửi rủa. Anh ta nói tưởng em thế nào hóa ra cũng là loại mất nết.
Nhiều lần em định chia tay nhưng anh ta lại không chấp nhận. Anh ta nói nhất định sẽ lấy em vì đã &’đầu tư’ một khoản không hề nhỏ, giờ không thể tự nhiên mà buông xuôi được. Em khốn khổ vô cùng.
Em cảm thấy nhục nhã ê chề nhưng tâm sự với mẹ thì mẹ còn mắng em, mẹ nói rằng tại em &’hư’ trước nên giờ anh ta mới hằn học với em chứ em mà còn trinh trắng thì chắc chắn anh ta chiều như bà hoàng.
Giờ đây, em không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này khi mà ngày nào gặp nhau anh ta cũng đòi hỏi em &’chuyện đó’. Em cảm giác mình bị biến thành nô lệ t.ình d.ục chứ không phải người yêu.
Em muốn quay về bên người cũ, không biết anh ấy còn chấp nhận em không (theo em được biết thì anh ấy có công việc tương đối tốt).
Em rất mong một ai đó hãy cho em lời khuyên chân tình, để em thoát tình cảnh trớ trêu này.
Theo Khampha
Con dâu bị ép làm nô lệ t.ình d.ục cho bố chồng
Khi phát hiện mình có bầu, cô đã tìm người đàn ông đó bắt đền. Nhưng không ngờ, ông ta lại cưới cô về cho người con trai bị tâm thần.
Lấy con trai khi có bầu với bố
Nguyễn Thị T. (Văn Yên, Yên Bái) là cô gái không được trời phú cho vẻ đẹp như những người con gái khác. Từ khi sinh ra, một bên chân của T. đã bị tật nên việc đi lại của cô rất khó khăn. Tuy nhiên, T. khá thông mình. Những năm đi học, cô luôn là học sinh khá giỏi, T chỉ học hết cấp 2, cô bỏ học đỡ đần mẹ các việc trồng cấy trong gia đình.
Nhà nghèo và bị tật nên T. không được đàn ông trong vùng để ý. Cô càng trở nên tự ti hơn. Ở t.uổi 23, T. vẫn không biết đến tình yêu là gì. Năm 2009, T. gặp ông Mùi làm nghề mổ lợn. Ông Mùi hay đến nhà T. mua hàng nên thường trêu chọc cô gái bất hạnh.
Một lần ông Mùi đến bắt lợn nhưng bố mẹ cô vắng nhà nên ông ngồi trò chuyện với T. Trong câu chuyện của 2 chú cháu, ông thường xuyên hỏi cô về chuyện trai gái tình cảm. Cô thật thà kể chưa yêu và cầm tay một người nào khác, ông Mùi xin số điện thoại của cô và lân la nói chuyện với cô hàng ngày. Trong câu chuyện của 2 người, ông luôn nói coi cô như con gái mình.
Vào rằm trung thu năm đó, ông hẹn cô lên thành phố Yên Bái chơi cho thay đổi không khí. T. tin tưởng lời chú nên bắt ô tô lên và được ông Mùi dẫn đi chơi vài nơi. Đến chiều tối, khi cô đòi về thì ông không chở cô về nhà mà đưa T. vào một nhà nghỉ ở khu vực huyện Yên Bình.
Ông thì thầm với cô mình có tình cảm đặc biệt dành cho cô. Chưa hiểu nhiều chuyện ngoài xã hội, T. nhanh chóng ngã vào vòng tay của ông mổ lợn háo sắc. Sau lần đó, T. còn bí mật lên thành phố gặp ông nhiều lần khác.
Cô phát hiện ra mình có thai, ông Mùi đã hợp thức hóa cái thai của T. bằng cách tổ chức đám cưới cho T. với người con trai mắc bệnh tâm thần của ông.
Nghe chuyện lấy người đàn ông bị tâm thần, T. đã khóc lóc xin ông Mùi buông tha nhưng ông lại cho rằng đó chỉ là hình thức. Ông vẫn thương yêu mẹ con T. và hứa sẽ lo cho mẹ con cô hạnh phúc hơn người khác.
Tiếp tục làm điều bất chính
Từ ngày làm con dâu ông Mùi, cô được ông mua nhà ở gần thị trấn Văn Yên để vừa buôn bán vừa sống. Người chồng bị bệnh thần kinh của cô cũng dọn về ở cùng. Nhưng trên thực tế, người con trai này không biết đến quan hệ vợ chồng là gì cả. Anh ta cứ lang thang nhặt nhạnh những chai lọ ở lề đường về bán đồng nát.
Con dâu bị ép làm nô lệ t.ình d.ục cho bố chồng. Ảnh minh hoạ
Hàng ngày, ông Mùi lấy danh bố chồng, ông nội mang quà đến cho mẹ con T. Từ ngày cô sinh con trai, ai cũng nói bé K. giống ông nội như đúc. Còn chồng T. cũng chẳng hay biết gì. Mẹ chồng của T. mắc chứng tiểu đường nên không thể đáp ứng chuyện với chồng. Chính vì thế ông càng viện lý do ép T. phải làm điều bất chính với ông.
Cô trở thành cỗ máy phòng the của bố chồng mỗi khi ông có nhu cầu. Hàng tuần, ông Mùi đến nhà T. hoặc gọi điện cho cô đến một địa điểm nào đó. Hàng xóm khu nhà T. ai cũng biết chuyện vụng trộm giữa hai bố con. Những lúc mệt mỏi, T. chỉ biết thở dài vì nhà nghèo, duyên vắn nên chấp nhận cuộc sống như thế. Không chỉ lo cho mẹ con T., ông còn cho t.iền gia đình T. sửa nhà để bù đắp thiệt thòi cho T.
Hơn 2 năm qua, T. cam chịu cảnh trái với luân thường đạo lý. Ngày nhà ông Mùi phát hiện ra quan hệ bất chính giữa hai người cũng là lúc T. bị vợ ông đuổi ra khỏi nhà. Danh phận và tờ giấy kết hôn là bằng chứng sống khiến T. phải có trách nhiệm chăm sóc anh ta đến hết đời.
Từ ngôi nhà 2 tầng khang trang, hai mẹ con T. phải chuyển về ngôi nhà gỗ cũ nát gần nhà ông Mùi để vợ ông Mùi dễ bề quản lý. Sống ở nơi lạ lẫm, T. vẫn bị ông bố chồng quấy rồi. Cùng quẫn, T. để lại con và bắt tàu xuống Hà Nội. Những ngày đầu mới đến đây, cô xin làm thêm cho một quán phở gần ga Gia Lâm. Nhiều lần cô nằm khóc một mình nên chủ quán gặng hỏi hoàn cảnh. T. đành kể thực về cuộc đời mình với người chủ quán. Cô muốn bỏ chạy khỏi người bố chồng nên đã bỏ trốn xuống Hà Nội.
Chủ quán tốt bụng đã đưa T. đến trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ Hà Nội nhờ trợ giúp pháp lý. Sau khi nghe câu chuyện và lá đơn khẩn cầu của cô, trung tâm đã liên hệ với địa phương nhờ giúp đỡ mẹ con cô được trở về ngôi nhà của mình được an toàn. Đến bây giờ khi đã yên ổn, T. vẫn còn ám ảnh 3 năm trời trở thành người con dâu l.ăng l.oàn.
Theo DanViet
Sau đêm tân hôn, chồng thẳng thừng: “Lấy vợ còn trinh thì phí cả đời” Một câu nói của chồng như gáo nước lạnh dội thẳng vào niềm vui của cô dâu mới còn hân hoan trong hạnh phúc như tôi. Tôi quen chồng trong sinh nhật của một người bạn. Vẻ đẹp trai, lãng tử của anh đã cuốn hút cô gái có tính cách hiền lành như tôi. Không lâu sau khi quen biết, chúng tôi...