Bị coi như nô lệ tình dục vì không còn trinh trắng…
Khi viết những dòng này, em cảm thấy xấu hổ vô cùng nhưng em chẳng còn cách nào khác. Em cảm thấy bế tắc và chán nản với mọi thứ.
Em đã từng yêu một người hơn 4 năm trời, từ khi em còn là cô sinh viên năm nhất. Người đó tốt với em, yêu thương và chăm sóc cho em hết mực. Em cũng đã từng nghĩ sẽ chỉ lấy người bạn trai đó làm chồng.
Em trao cho người đó tất cả để minh chứng cho tình yêu của mình. Giữa chúng em không hề có sự lợi dụng, tính toán mà cả hai đến với nhau thật lòng.
Thế nhưng sau khi ra trường, cuộc sống với cơm áo gạo tiền đã khiến em nghĩ khác đi.
Bạn trai chỉ bằng tuổi em, anh ấy cũng chưa tìm kiếm được một công việc nhất định nên còn lông bông, lương tháng chỉ đủ lo cho những nhu cầu tối thiểu hằng ngày…
Trong khi đó gia đình em thì khó khăn. Bố mẹ đặt hết kỳ vọng vào em, mong em sau khi ra trường sẽ lo toan, gánh vác việc nhà cùng với bố mẹ vì bố em bị bệnh, sau em còn có 2 đứa em nữa.
Em hiểu mình cần phải làm gì với gia đình nhưng công việc của em cũng không thuận lợi.
Lúc đó mẹ em cứ gán ghép em với một anh gần nhà, hơn em 11 tuổi. Mẹ em nói anh ấy &’chấm’ em từ khi em còn đi học, đến giờ ra trường rồi mới chính thức xin phép để được theo đuổi.
Anh ấy thì có tiền, chẳng những anh làm ra tiền mà gia đình anh cũng giàu nữa. Chính vì thế mà mẹ em bắt em phải bỏ bạn trai để yêu người này.
Thời gian đầu em không đồng ý vì nghĩ như thế sẽ tàn nhẫn với bạn trai em quá.
Thế nhưng khi cuộc sống gặp nhiều khó khăn, người kia luôn dùng tiền để giải quyết giúp em còn bạn trai thì chỉ biết động viên bằng lời nói… tất cả đã làm em thay đổi.
Em quyết định chia tay người bạn trai gắn bó với mình trong 4 năm để nhận lời yêu người mới, bởi vì em thấy yêu anh này cuộc sống của em mới được giải quyết phần nào.
Video đang HOT
Bạn trai em đã rất đau khổ còn em thì trốn tránh không dám gặp anh vì cảm thấy mình quá tồi tệ. Với người tình mới, ban đầu em nghĩ cũng không quá khó khăn bởi vì anh này yêu và nhiệt tình với mình đến thế.
Nhưng không, khi em chính thức trở thành bạn gái anh ta rồi em mới nếm mùi đau khổ. Anh ta đòi hỏi em &’chuyện ấy’.
Nó nhiều tới mức em phát sợ. Anh ta biết em không còn con gái nên cứ mỗi lần bên em là lại đay nghiến, chửi rủa. Anh ta nói tưởng em thế nào hóa ra cũng là loại mất nết.
Nhiều lần em định chia tay nhưng anh ta lại không chấp nhận. Anh ta nói nhất định sẽ lấy em vì đã &’đầu tư’ một khoản không hề nhỏ, giờ không thể tự nhiên mà buông xuôi được. Em khốn khổ vô cùng.
Em cảm thấy nhục nhã ê chề nhưng tâm sự với mẹ thì mẹ còn mắng em, mẹ nói rằng tại em &’hư’ trước nên giờ anh ta mới hằn học với em chứ em mà còn trinh trắng thì chắc chắn anh ta chiều như bà hoàng.
Giờ đây, em không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này khi mà ngày nào gặp nhau anh ta cũng đòi hỏi em &’chuyện đó’. Em cảm giác mình bị biến thành nô lệ tình dục chứ không phải người yêu.
Em muốn quay về bên người cũ, không biết anh ấy còn chấp nhận em không (theo em được biết thì anh ấy có công việc tương đối tốt).
Em rất mong một ai đó hãy cho em lời khuyên chân tình, để em thoát tình cảnh trớ trêu này.
Theo Khampha
"Hóa ra mục đích lấy vợ của anh là như vậy đấy!"
Hóa ra mục đích của anh lấy vợ về là để làm ô sin, đẻ mướn và nô lệ tình dục thôi sao? Thật bất hạnh cho người phụ nữ nào bị anh lừa về làm vợ.
Em xin chia sẻ những điều này đến tác giả Thành Đạt - chủ nhân bài tâm sự "Tôi không tìm được vợ hội đủ thiên chức làm mẹ, làm vợ, làm bạn".
Chào anh Thành Đạt! Em đang chuẩn bị tắt máy để chuẩn bị bữa tối thì lướt vào đây vô tình đọc được bài của anh. Quả thật là bất ngờ khi anh "Thành Đạt" mà lại khó kiếm được người phụ nữ chỉ có 3 thiên chức nhỏ nhoi như anh nói: làm vợ, làm mẹ và làm bạn.
Thực ra anh cũng có cái lý của anh và em cũng đồng ý với anh "nhân vô thập toàn". Là một người phụ nữ cũng nên làm tròn nghĩa vụ và trách nhiệm của mình nhưng với điều kiện: người đàn ông đó có xứng đáng được hưởng những điều tốt đẹp ấy.
Thứ nhất, em xin bàn về thiên chức LÀM MẸ.
Theo như anh nói: "Đàn ông không sinh ra dành cho những việc tỉ mỉ vụn vặt, kể cả việc chăm sóc bản thân. Đó là lý do họ cần có vợ". Em rất ngưỡng mộ những người khuyết tật, những người "tàn nhưng không phế". Còn anh là một người bình thường nhưng lại muốn biến mình thành kẻ vừa tàn phế, vừa vô dụng khi ở nhà là sao? Điều đó làm anh hạnh phúc à?
Vâng, đúng, chính xác phụ nữ cần làm tốt thiên chức làm mẹ. Nhưng là mẹ của những đứa con nít chứ không phải mẹ của một đứa trẻ con to xác anh à. Robot đôi khi còn cần phải nghỉ ngơi cơ mà huống chi phụ nữ chỉ có 2 chân, 2 tay thôi nên không thể làm hết tất cả mọi việc được anh ạ.
Phụ nữ là mẹ của những đứa con nít chứ không phải mẹ của một đứa trẻ con to xác (Ảnh minh họa)
Phụ nữ bây giờ cũng cần kiếm tiền, cũng cần đi làm vì đa số đàn ông Việt vẫn còn rất phong kiến, bảo thủ và gia trưởng. Sở dĩ như thế là vì họ cần tạo đường lui cho mình, đôi khi cũng là để duy trì hạnh phúc.
Tại sao em lại nói thế? Giả dụ ở nhà ngửa tay xin tiền chồng, người đàn ông đó tốt không sao, nhưng không tốt thì đối xử với vợ không khác gì "ô sin, nô tì, ăn mày, đẻ mướn". Ra ngoài nhìn các em lúc nào cũng xinh tươi mơn mởn về nhà nhìn vợ suốt ngày đầu tắt mặt tối, cơm cháo, nhà cửa, giặt giũ, dọn dẹp, chợ búa, con cái... lem luốc vì họ đâu có thời gian dành cho bản thân. Lúc đó các anh lại sinh đổ đốn, cặp bồ vì "Nhìn bồ nó cứ phê phê mà nhìn vợ cứ ghê ghê thế nào".
Còn nếu phụ nữ đi làm, kiếm tiền cùng chồng thì hà cớ làm sao về lại phải làm tất cả những việc không tên đấy trong khi chồng lại nằm vắt chân chữ ngũ, xem phim, chơi game thậm chí chén chú chén anh với bạn bè chưa về. Như vậy thử hỏi có ích kỷ quá không anh?
Ai cũng vậy thôi, sức chịu đựng của con người có hạn. Yêu thương đến mấy thì cũng tức nước cũng vỡ bờ. Đi làm đã chịu áp lực từ công việc, về nhà lại phải làm những việc không tên, chưa kể ở chung bố mẹ chồng tốt không sao, không tốt lại hạch sách đủ điều. Trong khi chồng lại " vừa tàn vừa phế" như vậy liệu có ức chế mà chết không?
Đàn ông sợ chọn nhầm nghề, phụ nữ chúng em cũng sợ lấy nhầm chồng lắm anh ạ. Lấy chồng phải cho đáng tấm chồng. Nói thật phụ nữ giờ cũng làm ra kinh tế, không sợ đàn ông nghèo, chỉ sợ đàn ông hèn và nhu nhược thôi anh.
Anh cũng từng viết: "Chẳng phải những phụ nữ trước đây phải dành cả cuộc đời để nâng khăn sửa túi cho chồng đó sao?". Sao anh không so bì, không nhìn về tương lai mà lại so, lại nhìn về quá khứ? Thay vì thế sao anh không so sánh đàn ông Việt nói riêng và Châu Á nói chung so với đàn ông Châu Âu, Bắc Mỹ? Sao không đối xử với vợ con như họ đối xử với vợ con của họ? Hay ra ngoài thì ga lăng, tơn hớt với gái, về nhà thì mắng vợ chửi con?
Phụ nữ là một nửa của thế giới cơ mà, hơn thế lại được gán cái mác cho là "chân yếu tay mềm" nên càng cần sự giúp đỡ của người đàn ông trong gia đình dù là việc nhỏ nhất. Các anh nhiều khi rất tệ. Lúc yêu nhau, thì thường dắt tay người yêu sang đường, hoặc đi siêu thị. Lấy nhau về rồi một là vợ lẽo đẽo dắt con tay xách nách mang, chồng ung dung đi trước hoặc đi sau càng xa càng tốt tránh người khác hiểu lầm đã có vợ hoặc chí ít họ nghĩ "chắc anh ta không quen cô ấy".
Các anh phải nhìn rộng ra xung quanh thế giới. Đàn ông ra ngoài sẽ ẵm con, kiệu con lên đầu hoặc xách kèm theo túi đồ lỉnh kỉnh trên tay hay vai... Còn phụ nữ đi hiên ngang nhàn hạ như bà hoàng. Anh ạ, anh đang sống ở thế kỷ 21 rồi mà, tại sao anh còn có quan niệm: việc nhà làviệc của đàn bà? Việc nhỏ mà anh còn không làm được thì làm sao làm được việc lớn?
Thứ 2, thiên chức bạn.
Chính xác, chuẩn, vợ cũng là bạn đời cơ mà. Tình bạn hay tình yêu cũng sẽ mất đi khi chúng ta ngừng chia sẻ. Đôi khi không phải cần người vợ đưa ra một lời khuyên tốt, chỉ cần lắng nghe là đủ. Chí ít cũng khiến người chồng cảm thấy không bị bỏ rơi, được quan tâm, an ủi. Vâng, nhưng phải có thời gian thì mới lắng nghe được chứ?
Theo quan niệm của anh từ a-z là việc của phụ nữ. Vậy thì lấy đâu thời gian để mà họ lắng nghe, mà chia sẻ? Đầu tắt, mặt tối, xong việc thì cũng mệt rã rời. Chưa kể có con nhỏ, bình thường không sao, nếu ốm đau bệnh tật thì ôi thôi khỏi bàn... Thay vì có thể làm được thiên chức làm bạn thì cái thiên chức làm vợ, làm mẹ nó phải được cắt bớt đi. Ngược lại, Phải được người chồng san sẻ, giúp đỡ. Đàn ông sinh ra cho đàn bà dựa dẫm cơ mà. Nếu không "dựa" được thì đành phải "dẫm".
Thứ 3, thiên chức làm vợ.
Anh viết: "Không phải ngẫu nhiên mà tạo hóa cấu tạo cơ thể phụ nữ và đàn ông khác nhau. Đàn ông chủ động, đàn bà thụ động, điều đó có nghĩa phụ nữ phải luôn sẵn sàng chờ đợi và phục vụ đàn ông" Hoặc "Là vợ phải hiểu lúc nào chồng cần, không nên từ chối yêu cầu của chồng và phải biết tự cảm thấy mãn nguyện khi được chồng yêu"...
Ô vậy hóa ra mục đích của anh lấy vợ về là để làm ô sin, đẻ mướn và nô lệ tình dục thôi sao? Đúng, tạo hóa cấu tạo cơ thể phụ nữ khác đàn ông nhưng không phải vì mục đích như anh nói là "luôn sẵn sàng chờ đợi và phục vụ đàn ông". Thật bất hạnh cho người phụ nữ nào bị anh lừa về làm vợ.
Em cảm giác 30 tuổi rồi nhưng não anh để bên trong đầu như một hình thức trang trí để giúp đầu anh đỡ xẹp xuống thôi vậy. Anh có biết cơ thể người phụ nữ là vẻ đẹp tuyệt vời nhất của tạo hóa không? Hôn nhân không thể tránh khỏi sex, mà thực sự nó là một trong những điều quan trọng nhất để duy trì hôn nhân. Nhưng điều đó không có nghĩa một người vợ phải làm, phải chiều, phải phục tùng mệnh lệnh của chồng như con cún phục tùng chủ nhân.
Hóa ra mục đích của anh lấy vợ về là để làm ô sin, đẻ mướn và nô lệ tình dục thôi sao? (Ảnh minh họa)
Tất nhiên, những người đàn ông ra ngoài ăn vụng hay bóc bánh trả tiền, bồ bịch lăng nhăng... thiên hạ sẽ tặc lưỡi "Ối giời đàn ông thằng nào chả vậy" và sẵn sàng bỏ qua. Đúng như anh nói, phụ nữ làm thế thì lại bị lên án. Thực sự em cũng không ủng hộ điều đó. Cả đàn ông hay phụ nữ vì cái gì nó cũng có cái giá của nó. Đã là vợ chồng thì ngoài sự chia sẻ, cảm thông, thương yêu nhau còn cần sự chung thủy trong hôn nhân. Có lẽ đàn ông tốt đã bị tuyệt chủng từ lâu rồi hoặc cũng có thể đã được đưa vào sách đỏ rồi cũng nên anh nhỉ?
Anh à, tiện đây em cũng nói luôn em có một cô bạn rất xinh, nấu ăn giỏi, ngoan hiền, năm nay 25 tuổi, chưa người yêu. Nhưng em cũng không đành lòng "giao trứng cho ác" đâu anh ạ. Nếu anh muốn lấy vợ, anh nên suy nghĩ thoáng ra chứ đừng gò bó mãi trong cái khuôn khổ đó. Đời người chỉ sống được một lần thôi không có lần thứ hai đâu. Chắc chắn bạn em sẽ không lấy người như anh rồi vì: "Lấy chồng cho đáng tấm chồng/ Bõ công trang điểm má hồng, răng đen".
Theo Afamily
Hai năm đầy cay đắng làm nô lệ tình dục cho người tình Nếu không vì nghĩ đến đứa con trong bụng, không nghĩ đến nỗi đau của đấng sinh thành thì có lẽ tôi đã uống một liều thuốc ngủ để chấm dứt cuộc đời tăm tối này. Dù vậy tôi không oán trách đời mà chỉ thấy hận chính bản thân mình. Hận vì đã yêu và trao đời con gái cho một kẻ...