Bị chồng chửi là… người “đàn bà thối thây”
Dọn dẹp nhà cửa xong, con đã ngủ thì cũng là lúc trời gần sáng. Tôi mệt mỏi và thiếp đi. Sáng vừa mở mắt ra, anh đã chửi tôi: “Đồ đàn bà thối thây, ngủ căng mắt mà không lo ăn sáng cho chồng”.
Chúng tôi từng rất hạnh phúc.
Tôi và anh quen nhau trong một lần cũng đi tình nguyện thời sinh viên, và rồiyêu nhau sau đó. Một năm sau ngày tốt nghiệp, chúng tôi cử hành hôn lễ tràn ngập niềm vui trong sự chúc phúc của gia đình, bạn bè và người thân.
Những ngày đầu, chúng tôi chung sống cùng gia đình nhà chồng. Vì là con dâu mới, tôi cũng thức khuya, dậy sớm, lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Bố mẹ chồng tôi cũng không khó tính như nhiều bố mẹ chồng của đám bạn tôi. Vì thế mà tôi sống khá thoải mái.
Tôi luôn vui vẻ và tươi cười. Bạn bè còn trêu tôi rằng “mày lấy chồng xong còn xinh hơn đấy”.
Để thuận tiện cho công việc, chúng tôi xin phép bố mẹ thuê nhà ở gần cơ quan và ở riêng. Một năm sau, tôi hạ sinh một bé gái. Để tiện chăm con, và cũng là… chiều theo ý anh, tôi đã bỏ công việc yêu thích của mình để ở nhà làm một bà nội trợ đảm đang. Anh lúc này cũng đã lên làm sếp, lương khá hơn, đủ khả năng lo cho 2 mẹ con tôi.
Cô con gái đầu lòng của chúng tôi hay ốm, nên suốt ngày phải thuốc thang. Anh cũng bận rộn hơn nên thời gian chăm sóc bé cùng tôi ngày một ít đi. Vì biết công việc anh bận, nên tôi cũng không than thở gì, chỉ cố gắng hết sức để không làm anh bận lòng.
Có những hôm anh về muộn, tôi cho con ngủ rồi ngồi chờ chồng về. Anh cũng quan tâm hỏi han ở nhà thế nào, con có hay khóc không…tôi nghĩ như vậy là đủ.
Video đang HOT
Nhưng rồi, những xích mích tăng dần khi mà anh càng ngày càng đi làm về muộn. Con ốm chỉ mình tôi chăm. Có lần anh còn bảo “chăm con kiểu gì mà suốt ngày nó ốm thế?”… Những lúc đó, tôi giận anh và im lặng không nói gì.
Vậy mà, những câu nói kiểu như vậy cứ ngày càng lặp đi lặp lại nhiều hơn. Rồi những trận cãi vã hầu như ngày nào cũng có.
Cho tới một hôm, trong lúc cãi nhau, anh nói tôi không biết sinh con, đã đẻ con gái lại còn không biết chăm, suốt ngày để con ốm, làm vợ, làm mẹ kiểu gì? Tôi chết lặng, nước mắt lăn dài.
Tôi nhớ anh của ngày hôm qua.
Tôi khóc như trút cạn những uất ức, mệt nhọc, vất vả và cố gắng của mình.
Vì con, vì hạnh phúc gia đình tôi nuốt giận vào trong. Tôi nói với anh rằng mang con về nhà ngoại mấy hôm. Anh đồng ý và không nói gì.
Và những ngày sau đó, tôi vẫn tiếp tục chăm con một mình. Một bên con nhỏ, một bên chồng nhậu say, tôi không biết phải làm gì cả.
Dọn dẹp nhà cửa xong, con đã ngủ thì cũng là lúc trời gần sáng. Tôi mệt mỏi và thiếp đi. Sáng vừa mở mắt ra, anh đã chửi tôi: “Đồ đàn bà thối thây, ngủ căng mắt mà không lo ăn sáng cho chồng”
Anh tiếp tục so sánh tôi với những người phụ nữ khác. Vậy là chúng tôi không ai nói với ai câu nào trong gần tháng trời. Anh vẫn cứ đi sớm về khuya. Tôi thì vẫn ở nhà trông con như thế.
Cho tới ngày, tôi vô tình đọc được tin nhắn của anh cùng một người phụ nữ khác. Anh chê tôi không phải vợ hiền, không phải vợ đảm, không biết sinh và chăm con. Khi đọc tới tin nhắn yêu thương anh gửi cho cô gái đó, anh nói anh chỉ mong ở bên cô ấy, có như vậy anh mới cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa và niềm vui.
Tôi như người mất hồn, không làm gì, không nói gì mà thật ra cũng không biết phải ra sao. Anh ngày càng đi về khuya hơn, trên người còn thoảng mùi nước hoa phụ nữ.
Tôi biết mình vẫn còn yêu anh, nhưng làm sao tôi chịu nổi khi một ngày tôi thấy anh cũng một cô gái tỏ ra thân mật với nhau ngay trên đường. Tôi chợt nhận ra, nếu tiếp tục sống với anh, tình yêu của tôi càng cạn kiệt. Tôi sẽ dần chết đi về cả tâm hồn lẫn thể xác, và ly hôn là điều tôi sợ rằng chúng tôi không tránh được.
Nhưng còn con tôi nữa, tôi phải làm sao bây giờ? Dù anh có quay lại như xưa, nhưng liệu mỗi khi nghĩ tới chuyện cũ, tôi có thoải mái mà sống bên anh hay không, có yêu anh như trước nữa hay không, và thậm chí anh có trở lại là anh của ngày xưa nữa…?
Theo phunutoday
Mẹ chồng học chơi Facebook đối đãi nàng dâu
Nhờ có Facebook gia đình tôi lâu nay tràn ngập tiếng cười. Dường như các con tôi hiểu tấm lòng mẹ chồng tốt nên đáp lại bằng sự chăm sóc chu đáo...
ảnh minh họa
Lần đầu chứng kiến cuộc hội thoại trên "phây" (Facebook) của người bạn gái và con dâu, tôi hiểu chị ấy đang hạnh phúc vì có hai nàng dâu gắn bó hoà hợp. Bạn tôi tâm sự: "Khi các con mới bước chân về làm dâu trong nhà cũng có chuyện này nọ. Nhưng mình biết đó là do chưa hiểu nhau nên khó cảm thông mà sinh chuyện. Do đó, mình tìm hiểu và đã tận dụng thế mạnh của "phây", để hiểu con dâu và những điều chi phối đến cuộc sống của con. Từ đó mình tôn trọng cá tính, sở thích của từng con dâu trong cuộc sống hàng ngày. Nhờ đó mà ba mẹ con mình luôn vui vẻ hoà thuận...". Qua bạn gái tôi còn được biết đến nhiều mẹ chồng U60, U70 hiện giờ cũng tiếp cận với các con dâu bằng "phây" và đều cải thiện rất tốt mối quan hệ giữa mẹ chồng tốt với nàng dâu.
Từ hôm ấy, những lời lẽ yêu thương ngọt ngào của người bạn và con dâu luôn khiến tôi suy nghĩ và thoáng buồn về gia cảnh mình. Tôi cũng có hai cô con dâu xinh đẹp, một cô làm thời trang, một cô là hoa sỹ. Ở ngoài xã hội các con dâu của tôi cũng có vị trí nhưng tôi luôn không hài lòng, khó chịu với những khiếm khuyết của các con hàng ngày. Ngẫm lại lời bạn gái tôi đã ngộ ra một điều thật đơn giản đó là bậc sinh thành luôn phải là người chủ động trao yêu thương trước đối với các con. Việc tưởng chừng đơn giản nhưng không dễ bởi cái tôi trong mỗi người đều quá lớn. Hoá ra lâu nay vì chủ quan cứ nghĩ mình đọc nhiều, từng nếm trải mọi cung bậc cảm xúc, tưởng mình dày kinh nghiệm nên tôi không bao giờ nghĩ mình phải học thêm điều gì để trở thành bà mẹ chồng tốt trong mắt các con dâu. Và tôi tự nhủ sẽ học theo bạn vào "phây" để gần gũi với các con.
Tôi mò mẫm học cách chơi "phây" rồi âm thầm lặng lẽ, tìm hiểu tâm tình, những hoạt động của chúng trên "phây" và sực tỉnh nhận ra thế hệ các con hoàn toàn khác xa với cuộc sống thời chiến tranh bao cấp khó khăn thiếu thốn của mình. Chúng được học, được vui chơi và thoả sức mơ ước. Các bạn của chúng cũng đều là những trí thức trẻ đầy nhiệt huyết, có trình độ, tự tin. Cô dâu cả của tôi mỗi lần vào"phây" lại một lần thay đổi hình ảnh. Mỗi lần ngắm con dâu trên "phây", tôi thấy mọi người khen cháu rất nhiều rồi thầm tự hào về cô con dâu xinh đẹp của mình từ lúc nào không hay. "Phây" đã giúp tôi tìm thấy ở người con dâu cả hình bóng người phụ nữ đẹp hiện đại, vì công việc.
Ngược lại với dâu cả, dâu thứ của tôi là con út được chiều chuộng nên khi về nhà chồng vẫn hay hờn dỗi, bàn tay cầm cọ của con đã tạo lên nhiều bức tranh ấn tượng nhưng lại không dành cho việc nội trợ bếp núc. Đó là điểm yếu của người phụ nữ khi bước vào ngưỡng cửa hôn nhân, cũng vì tuổi đời còn trẻ nên ứng xử chưa khéo léo hay làm mất lòng mọi người.
Khi đã hiểu ra tính cách, đặc thù nghề nghiệp của các con dâu, tôi không khỏi ân hận vì lâu nay tôi và chồng luôn soi xét, luôn tỏ ra lạnh lùng khiến các con không dám mở lòng. Mỗi khi về nhà, ngoài việc lo nấu cơm sum họp các con chỉ chăm chú vào màn hình Ipad. Chính sự khắt khe, xét nét, thiếu cởi mở của bà mẹ chồng "khó tính" như tôi đã khiến con dâu e ngại nên tạo ra khoảng cách. Khi đã bình tâm và hài lòng về sự khám phá của mình tôi mới ngộ ra: "Dâu là con, mình có mất công sinh đâu mà được trời ban cho hai cô gái, lý ra phải biết nói lời cảm ơn thông gia...". Và tôi chủ động ngỏ lời kết bạn với con. Dưới nickname ẩn danh, đầu tiên tôi chia sẻ với con những câu chuyện dí dỏm rồi đến những lời khuyên tế nhị, nhẹ nhàng để khéo léo truyền đạt kỹ năng sống.
Thông qua "phây" việc tưởng chừng khó khăn ấy đã mang lại kết quả bất ngờ bởi các con tôi rất vui vẻ đón nhận. Để bảo đảm bí mật, tôi chỉ vào mục tin nhắn nên không cô nào được biết việc tôi đang sẻ chia tâm sự với cô kia. Đến một ngày thực sự đã trở thành bạn tâm giao tin cậy với con, tôi mới công khai danh tính, đăng ảnh - bức ảnh gia đình sum họp trong một ngày xuân ấm áp khiến các con hết sức bất ngờ nhưng rất vui vì nhận ra "bạn" của mình là mẹ chồng.
Nhờ có "phây" gia đình tôi lâu nay tràn ngập tiếng cười. Dường như các con tôi hiểu tấm lòng mẹ chồng nên đáp lại bằng sự chăm sóc chu đáo, biết được sở thích của mẹ trong trang phục, các loại mỹ phẩm mẹ ưa dùng. Những lúc "chát" với các con, tôi luôn nhớ về ánh mắt ngời sáng và nụ cười rạng rỡ trên gương mặt ba người đàn ông thân yêu trong gia đình tôi khi nhìn thấy mẹ chồng nàng dâu thân mật, tình cảm bên nhau.
Theo Kiến Thức
Mở cửa khách sạn thấy vợ trên người không còn mảnh vải che thân Khi chồng tôi gõ cửa phòng khách sạn thì chúng tôi đang không mảnh vải che thân trên người. Tôi, một người vợ hư đốn, ăn vụng bị bắt quả tang, hốt hoảng sợ hãi. Kính thưa các anh các chị! Thời gian qua, tôi luôn sống trong cảm giác hụt hẫng. Hụt hẫng như một kẻ rơi tõm trong một cái hố...