Bị chồng b.ạo h.ành vì tâm sự với người đàn ông khác
Chúng tôi kết hôn được gần 10 năm. Sau 3 năm hạnh phúc thì bắt đầu trục trặc do kinh tế gia đình đi xuống, anh chán nản lao vào rượu chè và quan hệ với một người đàn bà khác.
Tôi đã nhiều lần khuyên giải anh nhưng anh chẳng những không nghe lời mà còn ruồng rẫy mẹ con tôi. Anh ta còn công khai đến ở nhà người phụ nữ kia và hai người đã có một đứa con với nhau. Sau này hai người cãi nhau, cô gái kia bỏ vào miền Nam còn anh quay trở về với gia đình. Nhưng anh chẳng thay đổi tính nết, rất hay lăng nhăng hết người nọ người kia. Tôi có phản ứng thì anh đ.ánh tôi và cấm không cho tôi can thiệp vào đời sống của anh.
Gần đây, tôi chuyển chỗ làm và gặp một người đàn ông – tuy chẳng giàu có và đẹp trai gì nhưng tốt tính và rất thương tôi. Tôi hay tâm sự với anh, anh thường cho tôi những lời khuyên giúp tôi thoải mái và nhẹ nhàng hơn. Tôi có tình cảm với anh lúc nào không biết. Nhưng tôi biết giới hạn của mình nên tôi và anh không đi quá xa, chỉ gặp nhau và trò chuyện tâm sự thôi.
Kinh khủng hơn là chồng tôi biết chuyện, anh c.hửi tôi là đồ l.ăng l.oàn đĩ thõa, anh không nghe lời thanh minh của tôi. Thậm chí đêm anh ta rất hay tìm cớ lôi tôi dậy hỏi về mối quan hệ kia và đ.ánh đ.ập tôi. Anh lấy hết t.iền mang đi cờ bạc và chơi gái, đẩy cuộc sống gia đình xuống vực thẳm. Bố mẹ chồng tôi cũng c.hửi tôi, tôi chẳng còn mặt mũi nào để sống ở đây nữa. Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này? (Hân)
Ảnh minh họa: Rainbowsparrow.blogspot.com.
Trả lời:
Khi đọc những dòng tâm sự khắc khoải của chị, tôi biết rằng những vấn đề chị đã gặp phải đang vượt quá sức chịu đựng. Nhưng “trời cứu không bằng tự cứu mình”, tôi mong chị hãy thực sự bình tĩnh để có thêm nội lực đứng lên tự giúp đỡ bản thân.
Có bao giờ chị cảm thấy mình đã bị tước hết quyền và sự bình đẳng trong gia đình, phải cắn răng chịu đựng tất cả để rồi bùng lên thứ tình cảm ngoài hôn nhân với một người đàn ông khác? Đành rằng việc chị có tình cảm với người đàn ông khác là điều không nên nhưng trong lúc bị bỏ rơi, bị b.ạo h.ành, chị cũng khó có thể kiểm soát được tình cảm của mình. Chẳng có gì biện hộ cho chồng chị sau những gì anh ấy đã làm, bởi không có chút tình yêu và sự tôn trọng nào trong con người ấy dành cho chị. Anh ta ghen tuông, h.ành h.ạ chị chỉ vì đang cay cú khi mất đi sự kiểm soát với người vẫn phụ thuộc vào mình. Chồng chị tự cho mình quyền được n.goại t.ình, nhưng không thể chấp nhận điều tương tự xảy đến với vợ mình.
Nhiều người vẫn quan niệm rằng “trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng” nên họ thấy rất bình thường khi chấp nhận người đàn ông n.goại t.ình. Còn với người phụ nữ, nếu có chuyện bên lề xẩy ra, ngay lập tức sẽ có rất nhiều lời phỉ báng, dè bỉu, chê bôi mà chẳng cần tìm hiểu nguyên nhân, hoàn cảnh.
Video đang HOT
Chính quan niệm sai trái này đã làm khổ biết bao người phụ nữ, khiến họ phải sống trong nước mắt, chịu đựng những ông chồng gia trưởng mà không dám tự giải thoát để tìm cho mình một cơ hội hạnh phúc khác. Trong khi đó thì nhiều người đàn ông vẫn tự hào rằng mình thật giỏi giang khi có rất nhiều bồ bịch mà chẳng bị ai lên án, hoặc được xã hội bao biện rằng họ là người đào hoa và người phụ nữ nên hy sinh tha thứ.
Người chồng đang chà đạp lên cuộc sống của người vợ từng chung vai sát cánh với mình, đó là điều không thể chấp nhận dù chị đúng hay sai. Tại sao một người chồng lại tự cho mình cái quyền phán xét, sỉ nhục và chà đạp tinh thần cũng như thể xác của vợ? Chị có quyền với cuộc sống của mình, có quyền bảo vệ danh dự của mình. Sự im lặng không phải là cách đấu tranh để bảo vệ bản thân, mà chị cần mạnh mẽ đứng lên.
Thậm chí chị có thể nhờ đến sự can thiệp của pháp luật nếu mọi hành vi của anh ta vẫn tiếp diễn, hoặc có thể gọi điện vào số 04 37759339 để được tư vấn miễn phí về bạo lực gia đình. Trong trường hợp không được sự đồng thuận từ anh ấy, chị hãy tự tìm cho mình một lối đi riêng, dù có khó khăn nhưng tôi tin rằng đó là một con đường đúng.
Chị có quyền quyết định cuộc đời mình và có thể làm điều đó để đảm bảo an toàn, giải phóng bản thân. Không ai có thể bảo vệ chị nếu chính chị cứ im lặng chịu đựng và lùi bước trước khó khăn. “Con đường thiên lý bắt đầu bằng một bước chân” và tôi tin rằng chị có đủ nội lực để đi những bước đầu tiên trên con đường thay đổi cuộc đời.
Hy vọng chị sẽ thực sự thay đổi, thực sự mạnh mẽ và thực sự dũng cảm.
Chuyên viên tư vấn Vũ Ánh Tuyết
Trung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm
Theo VNE
Chỉ vì không mắc màn cho chồng ngủ mà tôi bị 'ăn' tát
Câu nói của tôi vừa dứt thì anh đùng đùng nhổm dậy giáng cho tôi 6 cái tát liền. Anh vừa tát vợ vừa bảo: "Tôi lấy cô về đã bắt cô làm công to việc lớn gì đâu. Chỉ nhờ cô mắc màn 1 phút là xong mà cô không mắc. Có loại vợ nào lại như thế không?".
Trong khi mọi người đang chuẩn bị nô nức mua sắm cho Tết Nguyên Đán thì hôm nay tôi phải xin nghỉ làm và nằm nhà khóc từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối mà không cầm được nước mắt. Nỗi uất nghẹn trong tôi cứ trào dâng khiến nhiều lúc tôi muốn đứng lên thu dọn quần áo, trở về nhà mẹ đẻ ngay tức khắc. Song tôi lại khựng lại vì sát Tết rồi, về nhà lúc này, bố mẹ tôi sẽ lo lắng. Nhất là khi thấy bộ mặt sưng tím của tôi hiện nay vì dấu tích 6 cái Tát như trời giáng của chồng đêm qua.
Tôi năm nay 24 t.uổi và chồng tôi 26 t.uổi. Chúng tôi làm chung trong một công ty. Hiện cả hai vợ chồng tôi đều là nhân viên kinh doanh. 4 tháng trước, chúng tôi chính thức nên vợ nên chồng sau hơn 1 năm tìm hiểu. Do ngày nào cũng thấy mặt nhau ở công ty, ở nhà nên tôi nghĩ mình đã hiểu hết tính cách của chồng. Thế mà khi cưới nhau về, tôi mới nhận ra anh là một người chồng rất gia trưởng và nóng tính. Tính cách này của anh khác hẳn với khi yêu.
Ban ngày cả hai vợ chồng đi làm ở công ty thì không nói làm gì vì ai cũng bận việc riêng
của mình. Song đến chiều về, anh chẳng giúp đỡ làm việc nhà cho vợ (Ảnh minh họa)
Khi yêu nhau, anh luôn yêu chiều tôi. Mỗi khi hai đứa giận nhau, anh toàn chủ động làm lành trước. Chưa khi nào anh cáu gắt với tôi huống chi nói đến chuyện động chân động tay. Sáng nào anh cũng qua nhà đưa tôi đi làm, chiều lại đưa tôi về. Tối 2 đứa gặp nhau và đi chơi, đi ăn uống.
Thế mà cưới nhau về, anh như bỗng biến thành con người khác. Ban ngày cả hai vợ chồng đi làm ở công ty thì không nói làm gì vì ai cũng bận việc riêng của mình. Song đến chiều về, anh chẳng giúp đỡ làm việc nhà cho vợ. Anh để mặc tôi ở nhà lo cơm nước, dọn dẹp và vô tư đi chơi bóng đá với bạn. Đến hơn 19 giờ tối anh mới về nhà tắm giặt và ăn cơm.
Ăn cơm xong, anh cũng chẳng dọn dẹp giúp vợ. Anh lên phòng check mail, xem ti vi. Tôi cứ hì hụi dọn dẹp mâm bát và nhà cửa gọn gàng. Dọn xong là cũng đến giờ đi ngủ.
Đặc biệt, anh vào giường trước nhưng cũng chẳng bao giờ chịu mắc màn giúp vợ. Anh chừa luôn cả việc mắc màn cho tôi. Hôm nào tôi lười không mắc, anh lại nói tôi chẳng ra gì. Anh chê tôi là vợ chồng trẻ mà không biết chăm sóc chồng. Tôi bảo anh sao chẳng làm đỡ tôi việc này thì anh bảo việc cỏn con đó, anh chẳng muốn nhúng tay?
Ngày nào cũng như ngày nào chỉ vì cái việc cỏn con như vậy mà cãi nhau khiến tôi mệt mỏi và ức chế. Tôi kêu than với chồng thì anh nói tôi lắm lời. Tôi làm găng lên không làm thì anh nói tôi là phụ nữ là làm biếng việc nhà. Rồi anh nói xiên nói xẹo bảo tôi ở bẩn thế khi để nhà bẩn thế kia, bừa bộn thế kia. Anh còn kêu anh bị lừa vì trước khi yêu tôi đâu có lắm lời như thế. Còn tôi lại một mực đổ lỗi cho anh khiến tôi trở nên như vậy.
Cứ như thế, suốt mấy tháng sau cưới, cuộc sống của vợ chồng tôi chẳng có mấy ngày mật ngọt. Chúng tôi cứ bị những thứ vặt vãnh hàng ngày làm cho mâu thuẫn và nỗi thất vọng về nhau cứ tăng lên. Cho tới đêm qua, lần đầu tiên vợ chồng tôi đã "chiến tranh" lớn chỉ vì lý do tôi không mắc màn cho chồng ngủ.
Cụ thể chuyện này ở nhà tôi như thế này. Sau khi tôi đã lau dọn nhà bếp, nhà vệ sinh thì đồng hồ cũng đã điểm 22 giờ đêm. Cả ngày chốt hợp đồng trước Tết mệt mỏi, về nhà lại trăm việc không tên, trong khi chồng thì cứ thảnh thơi như vậy khiến tôi cũng đá thúng đụng nia. Khi chồng chả thèm đến thái độ này của tôi thì tôi bắt đầu trở nên lầm lì. Anh hỏi gì, sai gì tôi cũng không nói.
Đúng lúc tôi đang bắt đầu đi tắm thì anh gọi với bảo tôi vào mắc màn giúp anh. Dù giọng của chồng tôi lúc đó vẫn bình thường và không cao giọng chút nào nhưng tôi cứ cảm thấy khó chịu. Tôi nói với anh tôi đi tắm, anh tự đi mà mắc. Tôi còn bảo: "Nếu anh không tự mắc màn được thì tối nay cứ ngủ không màn 1 tối. Cũng chẳng sợ muỗi tha đâu mà lo". Nói xong, tôi đi vào phòng tắm.
Lúc tôi tắm xong trở ra, chồng tôi nằm xem ti vi và hất hàm hỏi lại: "Tôi hỏi cô lần nữa, cô có mắc màn cho tôi ngủ không?". Thấy anh tỏ thái độ và đổi hướng xưng hô "cô - tôi" như vậy, tôi cũng dứt khoát: "Không, muốn thì tự đi mà mắc. Tôi mệt rồi!".
Suốt cả đêm qua và cả ngày nay tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi sốc vì bị ăn tát
của chồng (Ảnh minh họa)
Câu nói của tôi vừa dứt thì anh đùng đùng nhổm dậy giáng cho tôi một cái tát. Anh vừa tát vợ vừa bảo: "Tôi lấy cô về đã bắt cô làm công to việc lớn gì đâu. Chỉ nhờ cô mắc màn trong 1 phút là xong mà cô không mắc. Có loại vợ nào lại như thế không?". Anh còn nói: "Tát cho chừa và xem lại bản thân đi". Cho vợ ăn tát xong, anh lẳng lặng đi ngủ để mặc tôi khóc lóc mà chẳng dỗ dành hay xin lỗi vợ.
Suốt cả đêm qua và cả ngày nay tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi sốc vì bị ăn tát của chồng. Tôi cũng thất vọng về chồng nữa. 4 tháng chính thức về sống cùng nhau, tôi chẳng bao giờ nghĩ, vợ chồng lại xô xát, cãi vã thậm chí tôi phải ăn liền 6 cái tát cháy má của chồng chỉ vì một lý do cỏn con: không mắc màn cho chồng ngủ.
Tôi đang dự định, chừng nào chồng không xin lỗi tôi, tôi sẽ không tha thứ cho chồng. Nếu "găng" lên, tôi sẽ về nhà ngoại ăn Tết mà không cùng chồng về nhà chồng Tết này để "trả đũa" anh. Tôi làm vậy có đúng không?
Theo Ngoisao
Cố sống với chồng vì con và vì danh dự Sau bao nhiêu cãi vã, thậm chí bị đổ m.áu vì chồng nhưng tôi vẫn bỏ qua cho người đàn ông vô tâm, hời hợt, ham mê bài bạc. Ba năm hôn nhân không biết bao nhiêu nước mắt đã rơi, tôi lặng lẽ khóc khi chồng tôi say giấc ngủ. Tôi khóc cho sự bất lực và t.uyệt v.ọng mà người chồng...