Bị bố mẹ ngăn cản vì nghĩ bạn gái… vô sinh
Càng nghĩ tôi càng giận bố mẹ mình, tại sao bố mẹ không nói với tôi 1 lời, cứ thản nhiên giả vờ quý mến em rồi sau lưng lại chia lìa chúng tôi như vậy.
Tôi quá đau lòng khi phát hiện ra lý do thực sự khiến em muốn chia tay (Ảnh minh họa)
Nhiều khi nghĩ lại tôi thấy mình như một thằng ngốc. Chuyện tình yêu tan vỡ nhưng đến bây giờ tôi mới biết được lý do thật sự…
Ngày ấy, tôi và em yêu nhau dưới mái trường cấp ba thật nhẹ nhàng và trong sáng biết bao. Hai đứa đã cố gắng học tập không ngừng để thi vào hai trường đại học gần nhau. Nhờ vậy mà tôi có cơ hội nhận được nhiều sự chăm sóc của em.
Khi tôi học năm hai đại học thì chuyện tình yêu của tôi và em cũng tròn 5 năm. Chúng tôi đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc từ bạn bè. Tôi cũng quyết định sẽ đưa em về nhà để ra mắt bố mẹ và làm quen với gia đình tôi. Trong thâm tâm tôi lúc đó chỉ nghĩ đến một mình em và tôi luôn nghĩ rằng em sẽ là người mẹ hiền dịu trong tương lai của các con tôi…
Ngày hôm đó tôi nhìn thấy sự hồi hộp rất rõ trong mắt em. Em mặc bộ quần áo đẹp nhất đến gặp tôi, trên tay là một hộp quà được bọc lại trang nhã và thắt nơ cẩn thận. Mới đầu mọi chuyện tưởng chừng như rất tốt đẹp… Bố mẹ tôi có vẻ rất thích em. Tôi cũng biết trước điều đó vì em của tôi rất ngoan và biết cách cư xử lễ phép, chừng mực. Những người lớn tuổi ai gặp cũng qúy mến em cả… Chúng tôi đã vô cùng hạnh phúc và vui sướng khi nghĩ rằng bố mẹ sẽ chúc phúc cho cả hai.
Vậy mà tôi không ngờ, mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến tôi còn không dám tin nó là sự thật. Chỉ một tháng sau khi ra mắt bố mẹ tôi, em nằng nặc đòi chia tay. Tôi ngỡ như em đang trêu đùa hay thử thách mình thôi. Sao tôi có thể tin tình yêu 5 năm mà hai đứa tôi cùng nhau vun đắp suốt quãng thời gian qua lại chấm dứt một cách lãng xẹt như thế? Trong khi cái lý do em đưa ra cũng vô lý đến mức tôi không thể tưởng tượng nổi. Em nói chúng tôi không hợp… Dường như đó cũng là cái lý do muôn thủa khi người ta muốn chia tay thật nhanh.
Trước sự cương quyết và lạnh lùng đáng sợ của em, tôi đã khóc và quên hẳn đi lòng tự trọng của mình. Tôi cầu xin em quay lại, cầu xin em hãy thương tôi vì thật sự lúc này tôi đau khổ lắm. Tôi không bao giờ có thể quên em.
Video đang HOT
Nhưng phũ phàng cho tôi biết bao, một tuần sau em tuyên bố có người yêu mới và còn post ảnh của hai người lên blog cùng với những lời lẽ sướt mướt tình cảm. Trước mắt bạn bè tôi như một thằng con trai thảm hại và yếu đuối, đến mức tôi còn khóc trong những cơn say và gọi tên em. Thế nhưng sự thật là tôi vẫn bị em từ bỏ theo cái cách tàn nhẫn nhất. Em là người con gái độc ác. Tôi đã thề sẽ phải quên đi em bằng mọi cách có thể.
Sau đó, tôi quyết định lên đường đi du học Anh. Phần vì bố mẹ tôi thúc ép, phần vì tôi muốn quên đi nỗi tổn thương quá lớn em gây ra cho tôi để bắt đầu cuộc sống mới. Tôi đâu ngờ đây là quyết định sai lầm nhất cuộc đời mình.
Một năm sống ở nước ngoài, tôi vẫn luôn nghĩ đến em. Đó là người con gái tôi thật sự yêu và không thể quên suốt cuộc đời này. Tuy không liên lạc nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn hỏi thăm bạn bè về em. Lúc nào tôi cũng muốn biết em có bình an, có hạnh phúc không, bạn trai mới có tốt với em hay không?
Thế rồi một lần lang thang trên mạng, tôi đã nói chuyện với người bạn thân của em ở Việt Nam và đã phát hiện ra một sự thật đau đớn. Bạn em đã cho tôi biết lý do vì sao em đường đột và dứt khoát chia tay với tôi như vậy…
Tôi xin được trích dẫn đúng lời bạn em đã nói với tôi: “Hai năm trước, mẹ anh đã tìm P cầu xin nó hãy rời bỏ anh. Hàng xóm nhà P là đồng nghiệp cùng cơ quan với mẹ anh. Người đó nói mẹ P mắc bệnh khó đẻ, phải chữa trị và cầu siêu khắp nơi mới sinh ra P sau rất nhiều lần hỏng thai. Vì P là con gái nên cũng bị di truyền căn bệnh đó. Mẹ anh không chấp nhận được việc này nên đã tìm mọi cách tạo sức ép để bắt nó phải chủ động bỏ anh trước. Thậm chí bác gái còn tỏ thái độ khinh ghét với P vì nó có thể làm hại đời anh. Nói thật là bạn, em cũng thấy bức xúc thay P lắm. Nó cũng đâu muốn mình bị bệnh đó đâu.”
Nghe lời bạn em nói tôi như người đang u mê được thức tỉnh, tôi giải tỏa hết những khúc mắc, trăn trở khó chịu trong lòng mình. Tôi hỏi đi hỏi lại: “Những lời em nói có thật không, em có dám khẳng định chắc chắn với anh không???”. Nhận được câu trả lời quả quyết của bạn em: “Thật 100% đấy anh có tin hay không thì tuỳ”, tôi lại cuống cuồng hỏi tiếp:
- Vậy P hiện giờ thế nào, P còn yêu anh không?
- Chuyện đó em chưa bao giờ nghe P nói đến nhưng bây giờ nó và anh kia đang rất tốt.
Sau cuộc nói chuyện tình cờ ấy, tôi như người mất hồn không thể làm bất cứ việc gì. Tôi cứ mải mê suy nghĩ và nhớ lại mọi ánh mắt, cử chỉ của em để cảm nhận tình cảm của em như thế nào. Tôi chắc chắn em vẫn còn yêu tôi như tôi lúc này vậy. Có lẽ lúc rời bỏ tôi em cũng đau khổ lắm. Ngay lúc này tôi chỉ muốn trở về bên em để ôm em vào lòng, nói với em rằng tôi nhớ em lắm, cả đời này tôi không thể xa em được… Càng nghĩ tôi càng giận bố mẹ mình, tại sao bố mẹ không nói với tôi 1 lời, cứ thản nhiên giả vờ quý mến em rồi sau lưng lại chia lìa chúng tôi như vậy.
Nhưng quãng thời gian em và tôi xa nhau cũng đã lâu rồi. Liệu em có còn giữ được tình yêu của ngày xưa, trong khi bên cạnh em lúc nào cũng có một người con trai khác. Tôi vẫn còn rất yêu em nhưng tôi không biết cảm xúc của em như thế nào. Tôi nên làm gì đây, liệu tôi có nên tạm gác việc học của mình lại để trở về gặp em?
Theo VNE
Ngán... Tết đến tận cổ!
Những ngày Tết là niềm vui đối với người này nhưng lại là nỗi ám ảnh của người khác.
Người lớn mong đến Tết để được ăn ngon, mặc đẹp, có thời gian nghỉ ngơi, du lịch. Trẻ con mong Tết để được đi chúc ông bà, cô chú... rồi nhận lì xì. Tuy nhiên, với nhiều người, Tết là nỗi ám ảnh, chẳng có gì lý thú.
Người nghèo chạnh lòng
Mỗi khi nghe các anh chị ở UBND phường Linh Chiểu, quận Thủ Đức, TP HCM bàn luận Tết nay đi đâu, chuẩn bị mua sắm gì thì Thúy, nhân viên hợp đồng của phường, thường lấy cớ bận việc rồi tránh đi nơi khác.
Với Thúy, Tết chẳng có gì vui. Lương nhân viên hợp đồng vỏn vẹn 3 triệu đồng nên Tết chỉ được thưởng bằng số tiền đó. Chồng Thúy làm giáo viên của một trường tiểu học của quận, thưởng Tết chẳng bao nhiêu. "Năm nào về quê dịp Tết, vợ chồng tôi cũng phải vay mượn lo tiền tàu xe, quà cáp, quà biếu các cụ, lì xì các cháu... Trước Tết một tháng, vợ chồng tôi cắt hết các khoản chi tiêu, ăn uống kham khổ để dành dụm tiền về quê".
Tết là thời gian để nghỉ ngơi, vui chơi nhưng nhiều người thì thấy mệt mỏi vô cùng (ảnh minh họa)
Với vợ chồng anh Bách - công nhân một công ty may mặc ở quận Tân Phú, TP HCM - thì Tết là nỗi ám ảnh. Vợ chồng anh từ Thanh Hóa vào TP HCM làm công nhân được gần 10 năm, 2 con gửi ở quê cho bà nội chăm sóc. Mỗi năm, vợ chồng anh chỉ dám về quê một lần vào mùa hè. Không phải vợ chồng Bách ngại cảnh tàu xe đông đúc, đắt đỏ ngày Tết mà là "trốn" khoản quà cáp, lì xì cho họ hàng, làng xóm.
"Nhìn cảnh người ta mua sắm Tết nhộn nhịp mà lòng tôi đau thắt. Ngày Tết, cả dãy nhà trọ vắng tanh. Hai vợ chồng cũng chẳng buồn nấu nướng, ăn uống gì. Đêm giao thừa, nghe tiếng các con nói nhớ bố mẹ trong điện thoại, vợ tôi khóc nấc. Vì thế, nghe đến Tết, vợ chồng tôi đều chạnh lòng!" - anh Bách tâm sự.
Người khá giả cũng sợ
Ngày Tết, người nghèo tủi thân vì không có tiền, không được đoàn tụ cùng gia đình, người thân. Song, với không ít người khá giả, Tết cũng chẳng có gì hấp dẫn, thậm chí mệt nhoài vì phải lo biếu xén, chúc tụng từ nơi này đến nơi khác.
Chị Hằng, nhân viên hành chính tập đoàn K.Đ (quận 1, TP HCM), quê ở Bến Tre, lấy chồng ở Đắk Lắk. Vợ chồng chị lập nghiệp tại TP HCM. Ngày Tết, chị phải "chạy show" vì phải về đủ quê nội, quê ngoại.
"Công ty cho nghỉ Tết, tôi chẳng kịp dọn dẹp, mua sắm gì. 27 tháng chạp, cả nhà phải về Bến Tre ăn Tết với bên ngoại. Ngày 29 phải trở lại TP HCM để 30 kịp đón xe về Đắk Lắk ăn Tết cùng nhà nội. Mùng 3, cả nhà phải đùm túm nhau trở về Sài Gòn để nghỉ ngơi, chuẩn bị trở lại với công việc. Ai ăn Tết lên cân đâu không biết chứ nhà tôi, sau những ngày Xuân, 2 mẹ con vốn đã ốm yếu, sức khỏe kém lại bị sụt thêm vài ký vì hành trình đi tới đi lui, mệt mỏi, chẳng ăn uống được gì" - chị Hằng ngao ngán.
Tết cũng chẳng lấy gì làm sung sướng khi nhiều người phải mệt mỏi ngoài đường vì biếu xén quà cáp cho khách hàng, người thân, rồi dự tiệc tất niên hết chỗ này đến chỗ khác của đối tác. Anh Dũng - giám đốc một công ty TNHH chuyên về công nghệ thông tin tại quận Tân Phú - lắc đầu: "Mỗi chỗ một tiệc thì cũng đủ mệt nhoài vì ăn uống, cạn ly".
Mấy ngày Tết, anh Dũng phải về quê vợ ở miền Tây. Khi đi chúc Tết họ hàng bên vợ, ai cũng muốn cụng ly với tay cháu rể làm giám đốc ở TP HCM nên anh không được từ chối người nào. "Tết xong là tôi bèo nhèo vì rượu bia, thịt cá. Bởi vậy, nghe Tết là ngán ngẩm vô cùng" - anh Dũng than.
Theo VNE
Gái đẹp bây giờ tôi chán rồi Trước đây, tôi luôn ao ước có một cô người yêu xinh đẹp, cao ráo thì càng tốt. Nhưng bây giờ tôi mới nghiệm ra, ngày đó, tôi chưa hiểu tình yêu là gì. Chỉ là tôi háo sắc, ưa hình thức, tôi thích oai với bạn bè, thích khoe khoang với bạn bè là tôi có một cô người yêu xinh đẹp....