Bị bố đánh gãy 8 cái roi vì quên không nấu cơm
Bị quật đến mông lằn đầy vết roi, dúi đầu vào bồn cầu, xé quần áo, tát sái quai hàm…tôi đều trải qua. Có lần mải chơi quên không nấu cơm, ông đánh tôi gãy 8 cái roi mới thôi.
Đọc báo thấy em bé 8 tuổi bị bố dùng điếu cày đánh đến chết. Lại nghĩ đến tuổi thơ đầy đòn roi của mình, tôi tự hỏi không biết đến bao giờ các bậc cha mẹ mới thôi dùng đòn roi để dạy con, mới thôi cái kiểu “thương cho roi, cho vọt”?
Ngày bé, tôi “ăn” nhiều đòn roi đến mức không còn biết đau, biết sợ là gì. Nghịch bẩn, bố đánh. Ăn vãi cơm, bố tát. Không chịu nấu cơm bố xách roi quật. Nhiều khi chẳng có lý do gì, ông cứ thấy ngứa mắt, không vừa ý là cầm roi vụt, xin cũng không tha. Rất nhiều lần ông vụt đến chân tay tôi tướm máu, mông lằn đầy vết roi.
Minh họa. Nguồn: Internet
Video đang HOT
Năm tôi 9 tuổi, vì mải chơi quên không nấu cơm mà tôi bị bố lấy roi vụt, gãy liền 8 cái roi tre. Ông ác đến mức bắt tôi cởi hết quần, vụt thẳng vào da thịt. Tôi hận ông lắm, nhưng không làm được gì.
Mỗi lần bị đánh, người tôi có thể cầu cứu duy nhất là mẹ tôi. Nhưng mẹ tôi là người đàn bà cam chịu, cả đời chỉ lẳng lặng phục vụ chồng, không dám hé răng nửa lời. Hàng xóm láng giềng thì coi “không phải chuyện nhà mình” nên dù tôi có bị bố treo chân ngược cành cây cũng chả ai thèm lên tiếng.
Tôi hận cha tôi đến nỗi phải cố gắng học thật giỏi để rời xa ngôi nhà đầy đòn roi này. Giờ đây tôi đã lấy vợ, có cuộc sống riêng, nhưng những ám ảnh về người cha cay nghiệt, về những trận đòi roi vẫn còn đó. Tôi vĩnh viễn không bao giờ tha thứ cho ông, không thể thân mật, gần gũi được với cha mình nữa. Mỗi lần về thăm nhà, dù nhìn cha đau ốm nhưng tôi chỉ đứng xa nhìn, không muốn nói chuyện với ông.
Tôi tự nhận thấy mình là một người dễ nổi nóng và ưa bạo lực. khi tôi ý thức được điều đó, nhưng không thể kiềm chế được bản thân. Và đáng sợ hơn, mặc dù tôi biết bạo lực là không tốt nhưng đôi khi trong các cuộc cãi vã với vợ, tôi đã tát cô ấy. Ức chế với thằng cháu không nghe lời, tôi cầm roi vụt. Tôi buồn về cách hành xử của mình nhưng không sao kiểm soát được, cứ ức chế là tôi lại muốn dùng bạo lực để giải quyết.
Tôi kể ra câu chuyện của mình, chỉ với mong muốn các bậc phụ huynh nhìn lại cách dạy con của mình. Đừng đi vào vết xe đổ của cha tôi và đừng để những đứa con của mình bị ám ảnh đòn roi như tôi. Và đừng xảy ra bi kịch như người cha cầm điếu cày đánh con, đến lúc hối hận thì cũng đã muộn.
Theo VNE
Có chồng con song tim tôi vẫn loạn nhịp khi gặp anh
Mỗi lần chạm mặt anh là tim tôi đập thình thịch, không làm chủ được bản thân. Tôi thấy mình có lỗi với chồng con.
Tôi biết như thế này là tội lỗi, ngoại tình tư tưởng nhưng không kiểm soát được. Tôi đang có gia đình hạnh phúc và một đứa con gái gần 2 tuổi xinh xắn, đáng yêu. Tôi thích Hoàng ngay lần gặp đầu trong một buổi dã ngoại khối đoàn viên. Ngày ấy, mặc dù có nghe tên anh, phong phanh về anh nhưng mãi sau này mới được gặp, giờ cơ quan anh và tôi lại làm gần nhau, ngày nào cũng nhìn thấy anh từ xa, có khi là chạm mặt. Thời gian dần trôi, tôi lập gia đình và sinh con, đang ở cữ thì nghe nói Hoàng cũng có vợ, giờ cũng có con.
Ảnh minh họa
Tôi không nghĩ sẽ tương tư như thế này vì hiện tại vợ chồng tôi vẫn bình thường. Chồng và tôi quen hơn 7 năm mới cưới, gần nhà nhưng lại quen trong lúc đi học tại thành phố. Trong thời gian yêu nhau, anh luôn chăm sóc, quan tâm, lớn hơn tôi 2 tuổi, là bạn của anh trai tôi. Lúc đó tính khí tôi thất thường khiến anh nhiều lúc buồn bã.
Anh có tính trăng hoa, tôi biết điều đó, nhưng trong thời gian quen nhau anh chung thủy dù trước đây từng yêu nhiều người, còn tôi thì chưa. Sau 4 năm học, tôi trở về quê, anh cũng về theo, tại đây không khí cuộc sống khiến anh thay đổi, bỏ việc từ thành phố về. Tôi có việc, còn anh xin không được, tôi muốn trở lại thành phố vì mong anh có công việc tốt như trước đây, anh bảo tôi vào thành phố trước anh sẽ vào sau. Không ngờ tôi vào được 2 tuần nghe đứa bạn ở quê điện thoại bảo anh đang cặp bồ với người con gái nhỏ hơn gần chục tuổi, đang học cấp 2, tôi như muốn quỵ xuống.
Có lẽ là lòng kiêu hãnh khiến tôi không thể tin đó là sự thật. Tôi bỏ ngay công việc dang dở ở thành phố để trở về. Tôi khóc cạn nước mắt, anh không muốn gặp và nói chuyện với tôi nữa, nói đã có người con gái khác yêu anh hơn, gia đình họ cũng quan tâm và tôn trọng anh trong khi gia đình tôi thì không. Ngày sinh nhật tôi, anh cùng gia đình, bạn bè và người con gái đó đi du lịch Suối Tiên. Tôi không trách, lòng đã nguội lạnh, quyết định rời bỏ anh, không níu kéo nữa, cũng không còn sức níu kéo tình yêu 5 năm.
Rồi anh quay lại, xin tha thứ, xin hãy yêu anh như lúc trước. Tôi không trả lời vì đã có người mới, khá đẹp trai, làm việc giống tôi. Anh bỏ đi làm xa để tôi có thời gian suy nghĩ, rồi tôi nhận ra trong lòng chỉ có anh, người con trai khác không có đức tính che chở, bao dung và yêu thương tôi như anh. Chúng tôi quay lại khi cả hai đã có nhiều vết ố.
Tôi có bầu, anh phải cưới chạy vì hai gia đình rất gần nhau. Cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc, anh thường xuyên nhậu nhẹt, dùng lời lẽ nặng nề, bảo không muốn cưới loại người như tôi nên mới quen lâu như thế. Có lẽ cả 2 chúng tôi đều làm đối phương đau, nguyên nhân để có cuộc hôn nhân này chỉ vì sự xuất hiện của đứa con. Tôi không hối hận vì đã có con, chỉ hối hận sao lúc đó quá nhẹ dạ, dễ dàng để rồi khi chín chắn lại thấy mình thật thảm hại.
Giờ tôi có công việc ổn định, đang làm gần Hoàng, tôi biết chắc anh cũng xem tôi như những con người bình thường khác, không có cảm tình gì nhưng lòng tôi rất nhớ anh. Tôi không biết như thế này là thứ tình cảm gì. Mỗi lần chạm mặt anh là tim tôi đập thình thịch, không làm chủ được bản thân. Tôi thấy mình có lỗi với chồng con. Có ai giống tôi lúc này không? Tôi phải làm sao bây giờ, xin cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Phận...lẽ Cầm tờ quyết định ly hôn của tòa án với số tiền chia tài sản 2 tỷ được hưởng, chị thấy con đường phía trước sao quá chật hẹp. Ảnh minh họa. Nguồn: Internet 36 tuổi chị gặp anh - người đàn ông cùng tuổi với chị, đang chìm ngập trong nỗi đau bị vợ phản bội, lấy hết tài sản và dẫn...