Bị anh chồng xỉa xói vì làm giúp việc, tôi nói ra mức lương khủng và hỏi vặn một câu khiến anh ấy cứng họng
Anh chồng nói tôi tốt nghiệp đại học mà lại đi làm giúp việc, đúng là vô nghĩa.
Khi đang làm ở một công ty lớn tôi nhận được lời đề nghị từ sếp mình. Chị ấy muốn tôi đến nhà làm giúp việc cho mình nhưng công việc chính là chăm sóc mẹ chồng đang bệnh tiểu đường, đưa đón và dạy dỗ cậu con trai 3 tuổi học hành, đón tiếp khách mời đến nhà bàn công việc. Chồng chị ấy là người nước ngoài, vợ chồng chị công việc phát triển nên tiền bạc không quan trọng. Mức lương chị đưa ra ban đầu là 30 triệu, nếu làm tốt sẽ có thưởng và tăng lương định kì như làm ở công ty. Còn việc cơm nước, giặt giũ đã có người khác lo. Tôi đắn đo mãi, suy nghĩ, cân nhắc rồi chấp nhận chuyển sang nghề giúp việc từ đó vì mức lương tốt hơn và tôi với sếp cũng rất thân thiết.
Tôi làm giúp việc đến nay là hơn 8 năm. Công việc cũng không quá khó khăn. Sáng tôi đến nhà sếp lúc 6h30, bắt đầu nhiệm vụ đưa đón 2 đứa con sếp đi học và kiểm tra thực đơn của mẹ chồng sếp. Tôi về nhà lúc 20h. Tới kì thi của 2 đứa nhỏ thì có thể sẽ về trễ hơn hoặc ở lại đêm để chỉ dạy cho con sếp ôn tập.
Năm ngoái tôi lấy chồng. Chồng tôi làm nhân viên nhà nước, lương tròn 12 triệu đồng, thấp hơn tôi rất nhiều. Nhưng nhà chồng lại không hài lòng về tôi, họ nói bóng gió rằng tôi học hành đàng hoàng, sao lại làm giúp việc cho người khác mà không làm công ty. Tôi cũng không muốn giải thích nhiều vì càng nói, mọi chuyện có khi càng rắc rối thêm. Gần 1 năm nay, tôi đi làm sớm, tối về trễ và cũng không có nhiều thời gian để giao lưu với mọi người ở nhà chồng.
Ảnh minh họa
Hôm qua nhà chồng tôi có giỗ, tôi đã xin nghỉ làm một ngày để phụ giúp nấu nướng. Lúc anh chồng nhậu xỉn, anh ấy bới móc việc làm của tôi để xỉa xói. Anh ấy chê bai tôi tốt nghiệp đại học, nói tiếng Anh lưu loát nhưng vẫn đi làm giúp việc đấy thôi, đúng là vô nghĩa quá. Anh ấy còn bảo tôi làm xấu mặt gia đình.
Tôi cứ tưởng chồng sẽ lên tiếng bênh vực mình. Nhưng không, anh im lặng. Bố mẹ chồng cũng bảo tôi đổi nghề khác đi, làm giúp việc nên mỗi lần hàng xóm hỏi, ông bà không biết phải nói làm sao? Chẳng lẽ lại nói tôi đi quét nhà, nấu ăn cho người ta để kiếm tiền?
Video đang HOT
Bực quá, tôi nói luôn mức lương hiện tại tôi nhận được mỗi tháng gấp 2 lần chồng mình. Mỗi tháng, tiền tôi gửi về cho bố mẹ chồng cũng là từ lương tôi chứ chồng tôi chỉ đưa cho vợ 7 triệu, còn không đủ chi tiêu, ăn uống, điện nước ở thành phố. Và dù có làm giúp việc thì tôi kiếm tiền bằng mồ hôi, công sức của mình chứ không phải đi ăn trộm mà phải xấu hổ.
Trước những gì tôi nói, cả nhà chồng đều im bặt. Sau đó, bố mẹ chồng hỏi han tôi làm có cực không, nếu làm giúp việc thì chuyện sinh em bé phải làm sao?… Ông bà cũng là quan tâm tôi nên mới hỏi thế chứ cũng không có ý gì xấu.
Tôi ôm ấm ức từ lúc đó đến khi về nhà. Giận anh chồng một, tôi bực tức chồng mình tới 10, đàn ông mà không biết bảo vệ vợ thì đúng là hèn nhát. Nhưng bố mẹ chồng tôi cũng có lý, nếu tiếp tục làm công việc này thì khi tôi sinh con, ai sẽ chăm sóc, nuôi dạy con tôi? Tôi có nên đổi công việc khác phù hợp hơn không?
Sinh nhật mẹ vợ, con rể nói một câu khiến gia đình trên bờ vực tan vỡ
Câu nói của chồng thực sự khiến tôi uất nghẹn nên đã to tiếng với anh ta. Không may bị mẹ tôi nghe thấy.
Bà gạt nước mắt, lủi thủi về quê trong sự xót xa của tôi.
Tôi xuất thân trong một gia đình vùng quê ngoại thành Hà Nội, bố mẹ đều làm nông. Gia cảnh nghèo khó khiến cuộc sống của gia đình tôi cũng gặp nhiều khó khăn. Sau này, tôi đỗ đại học, mẹ tôi đã quyết định đi ra Hà Nội làm giúp việc để lấy tiền nuôi tôi ăn học và gửi về quê cho bố và em trai tôi trang trải cuộc sống.
Tuy nhiên, lúc tôi học năm thứ 4, bố tôi qua đời vì căn bệnh ung thư phổi, mẹ tôi đành về quê lo cho em trai tôi học nốt năm cuối cấp. Sau này khi tôi ra trường đi làm, em trai tôi đỗ vào một trường cao đẳng trên Hà Nội, 3 mẹ con tôi thuê một căn nhà cấp 4 để ở. Tôi và mẹ cùng đi làm để kiếm tiền lo cho cuộc sống và nuôi em trai ăn học.
Mẹ vợ bỏ về quê trước câu nói của con rể trong ngày sinh nhật. Ảnh minh họa
27 tuổi, tôi quen và yêu chồng hiện tại. Anh hơn tôi 2 tuổi, là người cùng quê. Lúc tôi đưa anh về ra mắt, mẹ tôi tỏ ra khá ưng người con rể tương lai này. Bà nói, bà mừng khi thấy tôi tìm được một người đàn ông tốt để gửi gắm cả đời.
Thế nhưng, khi biết mẹ tôi đi làm giúp việc trên thành phố, người yêu tôi khi ấy lại tỏ vẻ không hài lòng. Nhiều lần anh nói với tôi bảo mẹ nghỉ công việc đó, tìm việc khác "sang hơn" hoặc về quê sinh sống. Anh không muốn khi nhắc đến nhà vợ, mọi người lại xì xào chuyện bà đi làm ô sin cho nhà người khác.
Thời điểm ấy, dù công việc của mẹ đang khá tốt nhưng dưới sự thuyết phục của tôi, bà cũng bằng lòng về quê. Sau đó chừng nửa năm, tôi và người yêu quyết định tổ chức đám cưới.
Ngày hôn lễ diễn ra, mẹ tôi mừng mừng tủi tủi trao cho tôi 5 chỉ vàng. Bà nói đó là số tiền bà kiếm được khi đi làm giúp việc cho nhà người ta. Bà không có gì xấu hổ với công việc đó vì nhờ nó, bà đã nuôi được 2 đứa con ăn học thành người. Khoảnh khắc ấy, bỗng dưng, tôi thấy chạnh lòng và có lỗi với mẹ vô cùng.
Sau khi về chung một nhà, tôi dần dần nhận ra, chồng tôi là người khá gia trưởng. Anh luôn muốn người khác phải làm theo ý mình. Dĩ nhiên, tôi là vợ nên cũng rất ấm ức với tính cách đó của chồng.
Tuy nhiên, điều khiến tôi khó chịu nhất là chồng tôi không hề coi trọng mẹ vợ. Hay nói đúng ra, tôi cảm giác, chồng tôi rất coi thường mẹ vợ, dù bà không còn đi làm giúp việc nữa.
Mỗi lần mẹ vợ lên chơi, chồng tôi đều lấy lý do nọ, lý do kia để không phải ở nhà tiếp đón. Rồi mỗi khi nhà tôi ở quê có việc hay ngay cả giỗ bố tôi, anh cũng rất hời hợt, coi đó không phải là việc của mình.
Đỉnh điểm, lúc tôi sinh con phải nhờ mẹ lên chăm sóc lúc ở cữ, chồng tôi liên tục phàn nàn với tôi về tính tiết kiệm quá mức của mẹ vợ, thậm chí là chê mẹ tôi "ở bẩn". Anh ta dè bỉu nói mẹ tôi đi làm giúp việc bao nhiêu năm nhưng chậm chạp, không linh hoạt, chỉ nên sống ở quê, không thích hợp cuộc sống trên thành phố.
Mỗi lúc không hài lòng, chồng tôi không góp ý với mẹ vợ mà anh nói như thể anh là chủ còn mẹ tôi là người giúp việc. Điều đó khiến tôi rất khó chịu. Nhiều lần tôi nói chồng nhưng anh vẫn không chịu sửa đổi, vẫn giữ thái độ "bề trên" đó với mẹ tôi.
Suốt hơn 2 năm sống chung, không biết bao nhiêu lần tôi và chồng mâu thuẫn với nhau về chuyện chồng coi thường nhà vợ nhưng dường như chồng tôi không quá quan trọng việc đó.
Đỉnh điểm mới đây, mẹ tôi lên thành phố khám bệnh, có ghé thăm phòng trọ của em trai và vào nhà tôi chơi. Biết hôm sau là sinh nhật mẹ, tôi cố giữ bà ở lại chơi thêm 1 hôm để tổ chức cho bà buổi sinh nhật ấm áp tình thân.
Kế hoạch là vậy, đồ ăn đã chuẩn bị, quà, bánh đều đã mua. Vậy mà khi tôi nói với chồng, anh vùng vằng nói tôi không ra gì.
"Mẹ em gần 60 tuổi rồi, có phải là trẻ con nữa đâu mà còn cần tổ chức sinh nhật cho tốn kém. Người ta giàu có, ông nọ bà kia mới thích bày vẽ, đây mẹ đi làm ôsin mà cũng bày đặt sinh với chả nhật. Đúng là vẽ chuyện. Thôi dẹp hết đi".
Câu nói của chồng thực sự khiến tôi uất nghẹn nên đã to tiếng với chồng nhưng không may bị mẹ tôi nghe thấy. Bà gạt nước mắt, lủi thủi về quê trong sự xót xa của tôi.
Sau hôm đó, tôi và chồng liên tục cãi vã, hiện vẫn chưa nguôi.
Chồng coi thường nhà vợ như vậy, tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Bị 'mượn tạm' vàng cưới, nàng dâu gật đầu cái rụp với điều kiện lạ khiến mẹ chồng xanh mặt Nhưng vì thế mà gia đình chồng tôi trở nên căng thẳng. Tôi phải làm sao đây? Lúc tôi nói với gia đình muốn gả cho Việt, cha mẹ tôi lưỡng lự không đồng ý. Ông bà cho rằng tôi sẽ chịu khổ khi làm dâu nhà anh. Vì mẹ của anh có tiếng keo kiệt tiền bạc nhất trong xóm. Không chỉ...