Bế tắc ở tuổi 30
Trong tay tôi không vôn liêng, không nghê nghiêp, chưa xây dựng gia đinh. Hang ngay găp măt ngươi thân, ban be tôi sơ nhât câu lây vơ đi. Ba nôi 87 tuổi, gia yêu, vân luôn miêng noi muôn tôi lây vơ va nhin thây cháu dâu ba mơi nhăm măt yên long.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuôi, sinh ra va lơn lên trong gia đinh ngeo khô ơ môt xa vung cao cua huyên miên nui phia Băc. Gia đinh ngheo khô, cơm không đu ăn, ao không đu măc, bô me mât sơm. Bô mât khi tôi vưa tròn 3 thang tuôi, me mât khi tôi lên 6, bo lai 2 anh em bơ vơ phai đi ơ nhơ nha bac. Bac lai đông anh chị em, vơ mât sơm, môt minh bac va ba nôi lam thuê nuôi 6 anh em đang tuôi ăn tuôi lơn. Bac lây vơ kê vê đê co ngươi đơ đan nuôi nấng con chau.
Trong gia chi chi co tôi la ngươi duy nhât may măn đươc hoc đên câp 2. Tôi ham hoc, năm nao cung đươc giây khen, anh chi em trong ai cung muôn cho tôi đi hoc tiêp nhưng vi nghi thương gia đinh tôi phai bo hoc giưa chưng đê đi lam phụ giup gia đinh. Tôi ươc mơ lớn lên phai lam giàu đê bu đăp lai tuôi thơ bât hanh cua minh, giup đơ gia đinh khoi ngheo đoi.
Tư khi rơi ghê nha trương, tôi bôn ba đây đo lam thuê lam mươn bât kê công viêc gi vơi hy vong kiêm va danh dum it tiên lam vôn kinh doanh. Kinh ngiêm va trinh đô co han, tôi chi la ngươi lam công ăn lương, kiêm đu tiên trang trai hang ngay. Đên năm 2005 khi co chương trinh đi xuât khâu lao đông sang Malaysia, đươc ngân hang cho vay vôn, tôi đa đăng ki đi vơi hy vong đươc đôi đơi.
Sau 5 năm lao đông, vê nươc tôi đa mua đươc môt mảnh đât ơ măt đương, con hơn 100 triệu tiên măt lam vốn. Phai chăng thanh công va giàu co chưa muôn đên vơi tôi, đâu tư bât kê linh vưc nao cung đêu thât bai, sô vôn hao dân đi. Đang loai hoay tim phương phap kinh doanh mơi, tôi đươc ngươi ban mơi tham gia đâu tư kiêm tiên trên mang đê lam giàu nhanh chong, nhưng sau môt năm trơi, sô vôn chi còn con sô không.
Video đang HOT
Giơ đây bươc sang tuôi 30, trong tay không vôn liêng, không nghê nghiêp, chưa xây dựng gia đinh. Hang ngay găp măt ngươi thân, anh em ban be tôi sơ nhât câu lây vơ đi, không biêt phai bắt đâu tư đâu. Ba nôi 87 tuổi, gia yêu, gân đây ba hay đau ôm, vân luôn miêng noi muôn tôi lây vơ va nhin thây cháu dâu ba mơi nhăm măt yên long.
Tôi rât thương ba vi ba thay me chăm soc tôi tư nho, thưc sư không biêt phai lam sao. Tôi cung trai qua môt vai môi tinh rôi chăng đi đên đâu, nhiêu luc nghi muôn chon đai môt ai đo, kê ca ngươi minh không yêu hay phu nư đa co con riêng rôi lam đam cươi cho ba vui long. Hoặc tôi im lăng đi đên môt nơi thât xa đê làm lai tư đâu?
Tôi thưc sư cam thây ap lưc va bê tăc ca sư nghiêp lẫn tinh duyên, niêm tin trong tôi vơi dân. Cac ban co ai găp hoan canh như tôi xin hay cho môt lơi khuyên đê tôi co sư lưa chon đung đăn hơn.
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...