Bế tắc khi muốn chia tay, bạn gái cứ dọa sẽ tự tử
Khi tôi nói chia tay, cô ấy dọa sẽ tự tử. Lần đầu nghe điều này, tôi rất sợ. Tôi thực sự không muốn cô ấy đau khổ nên đã dỗ dành đủ các kiểu, dù lòng mệt mỏi vô cùng.
Chào độc giả quen thuộc của mục Tâm sự! Khi tôi kể lên câu chuyện của mình, hẳn nhiều người sẽ chửi tôi là người đàn ông vô tâm, bạc tình. Nhưng thật sự tôi không thể chịu đựng cô ấy thêm được nữa. Người yêu tôi, cô ấy đã thay đổi hoàn toàn và hiện nay, cạnh tôi là một cô gái chỉ biết suốt ngày khóc lóc, đòi hỏi, hờn dỗi, thậm chí đôi lần tôi nói chia tay cô ấy đều dọa dẫm “nếu anh bỏ em, em sẽ tự tử”. Tôi sợ quá mọi người ơi, thực sự tôi không còn yêu cô ấy nữa.
Tôi và cô ấy quen nhau từ những ngày học cấp 3. Khi đó, cô ấy khá xinh xắn và cá tính. Cô ấy có nhiều người theo đuổi trong đó có tôi. Nhưng ngày đó, cô ấy đang yêu một anh chàng con gia đình có điều kiện, đẹp trai và ham chơi. Tưởng họ sẽ gắn bó với nhau mãi mãi, tôi sẽ không có cơ hội, nhưng một ngày chàng trai cô ấy yêu bỏ theo người khác.
Trong lúc chới với, cô ấy đã tìm đến tôi để có một chỗ dựa. Tình cảm thuở học trò xao xuyến, cũng chỉ dừng lại ở những cái cầm tay, nụ hôn vụng dại. Với tôi, cô ấy không chỉ bạn gái mà còn là người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi. Bởi từ bé tôi đã thiếu thốn tình yêu thương. Mẹ tôi qua đời, khi tôi vừa lọt lòng được 5 phút, còn bố sau 10 năm nuôi nấng tôi, ông cũng đi bước nữa. Căn nhà chật chội ấy, bỗng dưng có thêm một người đàn bà. Tình yêu của tôi bị san sẻ cho ai khác…Nhiều khi thấy bố chăm sóc cho dì tôi thấy cô đơn vô cùng.
Lần đầu tiên gặp cô ấy, tôi đã đem lòng yêu thích cũng bởi khuôn mặt cô ấy hao hao giống mẹ tôi trong ảnh. Cô ấy khá chu đáo, biết quan tâm người khác. Biết tôi có nhiều người gửi thư, tán tỉnh nhưng cô ấy chưa một lần ghen mà còn xem đó là niềm vui và trêu ghẹo tôi.
Thế nhưng khi mỗi đứa một nơi cô ấy thay tính đổi nết không còn tin tình yêu của tôi nữa (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Thấm thoắt thời gian trôi đi, chúng tôi lớn lên và vào Đại học. Tôi ra Hà Nội, cô ấy học ở Vinh. Ngày chia tay, chúng tôi đã ôm nhau thật lâu, nói những lời hứa yêu thương suốt đời ở bên nhau. Tôi cũng hứa sẽ về thăm cô ấy thường xuyên.
Tuy vậy, do khoảng cách ở xa, cô ấy ngày càng thay đổi và hay ghen tuông thái quá. Cô ấy thường xuyên ra thăm và kiểm tra tình hình của tôi. Ngay cả việc tôi đi đâu, làm gì đều phải báovới cô ấy mỗi ngày. Thậm chí, tin nhắn gọi điện cô ấy cũng không tin tôi mà còn bắt tôi chat qua web và cho cô ấy xem hình ảnh. Mới đầu, tôi còn vui khi biết cô ấy quan tâm, yêu thương tôi nhiều.
Rồi một hôm, khi có mấy người bạn đến chơi. Khi đó, chúng tôi đang chat bằng hình ảnh, cô bạn cùng lớp đi qua. Thấy hình ảnh người khác mà lại là nữ trong nhà tôi, cô ấy nhảy dựng lên, gọi điện khóc lóc nói tôi thay đổi này nọ. Cô ấy cứ thao thao bất tuyệt mà không nghe tôi nói một lời. Cô ấy nói “Em yêu anh nhiều tới mức chẳng dám đi đâu sau mỗi giờ học, chỉ ở nhà nhìn thấy anh, thế mà giờ anh lại sống cùng người khác”…
Ngày xưa tôi yêu cô ấy, cũng vì những giọt nước mắt ngây thờ, hay hờn dỗi. Nhưng giờ có lẽ, cô ấy đã quá lạm dụng nó, khiến tôi “bội thực”. Tôi cũng không dỗ cô ấy mà nói “nếu không chịu được, mình chia tay đi. Anh chưa bao giờ làm gì có lỗi”. Cô ấy tắt máy.
Tối hôm đó, cô ấy lại gọi điện “Ra đón em. Em đang ở sân bay Nội Bài”. Tôi đã ngầm hiểu được sóng gió.
Tôi xin lỗi, vì chưa kể qua về gia thế người yêu tôi. Mẹ cô ấy là hiệu trưởng một trung tâm giáo dục. Còn bố là giám đốc một công ty gỗ có tiếng. Nói chung nhà cô ấy có điều kiện. Khi mới xuống Vinh học, bố mẹ cô ấy thương con, không muốn con thuê nhà ở nhờ đã mua hẳn một căn hộ riêng cho con ở học. Vì có tiền cô ấy muốn làm gì chẳng được, ngay cả một chuyến bay ra để chửi bới, mắng mỏ người yêu.
Vừa thấy mặt tôi ở sân bay cô ấy đã lao vào cấu xé, chửi bới. Tôi cũng không biết nói gì hơn ngoài sự im lặng. Biết nói gì đây, khi tôi giải thích mà cô ấy không tin. Dù giận, dù chửi, nhưng cô ấy không có ý định chia tay tôi khi vẫn theo tôi về phòng, vẫn ngủ cùng tôi, vẫn ôm tôi… Có lẽ cô ấy đang không biết, cô ấy đang tự hành hạ mình.
Khi tôi nói chia tay cô ấy dọa sẽ tự tử. Lần đầu nghe điều này, tôi rất sợ. Tôi thực sự không muốn cô ấy đau khổ nên đã dỗ dành đủ các kiểu, dù lòng mệt mỏi vô cùng. Sau lần đó, chúng tôi đã bình thường trở lại.
Nhưng rồi không đến một tuần sau cô ấy lại nổi điên khi tôi không nghe điện thoại của cô ấy. Chẳng là khi đó tôi đang đi đá bóng cùng với đội bóng của trường, cô ấy gọi kiểm tra 1 lần không được cô ấy gọi liên tiếp 30 cuộc điện thoại và 20 tin nhắn nội dung là trách móc hờn dỗi. Cô ấy cũng không quên kể lể những điều tôi từng hứa.
Tôi quá mệt mỏi khi cuộc sống của mình đang dần bế tắc. Cô ấy suốt ngày trách móc ghen tuông tôi. Tôi sống sao nổi, tôi không thể suốt ngày giải thích, báo cáo với cô ấy tất cả mọi việc…
Khi tôi nói “Mình chia tay đi, anh mệt mỏi lắm rồi”. Cô ấy tắt máy rồi 5 phút sau gọi lại cho rằng tôi có người khác. Và cô ấy dọa sẽ tự tử và không cho phép tôi được chia tay. Mọi người ơi, tôi phải công nhận cô ấy chung thủy, yêu thương mình tôi. Nhưng thật lòng lúc này tôi đã quá mệt mỏi rồi. Im lặng cũng không được mà chia tay cũng không xong, giờ tôi phải làm sao đây?
Theo ĐSPL
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...