Bẽ mặt vì vợ xinh nhưng vô duyên
Trước mặt nhân viên của chồng, chị Ngọc cứ đem “chuyện ấy” ra nói oang oang rồi lại cười đùa hô hố với mấy người đồng nghiệp.
Thanh Ngọc xinh, nhiều người đã khen chị như vậy và anh Thắng, chồng chị cũng khẳng định điều này. Nhưng xinh đẹp và sang trọng, duyên dáng là những khái niệm hoàn toàn khác nhau. Giờ nghĩ lại, anh thấy mình sai lầm khi đánh đồng các vấn đề đó với nhau. Anh yêu và quyết lấy Ngọc vì nàng xinh đẹp và sở hữu tính hồn nhiên đến… “tuyệt vời”. Có lẽ những gì thuộc diện “hiếm” thì người ta đẩy nó lên thành thứ có giá trị. Sự hồn nhiên của vợ anh thuộc vào dạng hiếm có.
Anh chị vội vã tổ chức đám cưới sau vài tháng yêu nhau. Rồi anh nhận ra bao nhiêu công sức cưa đổ Ngọc đã bị đổ xuống sông xuống bể khi phát hiện “chất lượng sản phẩm” không được tương xứng với “mẫu mã bên ngoài”. Anh phát hiện ra tác dụng phụ từ sự hồn nhiên của vợ trong một buổi tiệc tại gia mà anh chị tổ chức mời bạn bè công ty anh đến dự.
Mọi người đang ngồi rất vui vẻ “tám” chuyện thì Ngọc bỗng hét lên thất thanh từ trong bếp. Mọi người ùa vào xem có chuyện gì thì hóa ra nàng đang run lên vì sợ… con gián lởn vởn trên trần nhà. Thấy anh, Ngọc chạy ra nũng nịu: “Em chết mất, con ý nó cứ bay loạn lên, em sợ nó cắn”. Ban đầu, bạn bè anh cứ tưởng vợ sếp đùa, ai dè thái độ của chị càng chứng minh cho việc chị không biết đó là con gián (vì con gián có bao giờ… cắn người).
Hôm đó, Ngọc xung phong nấu lẩu, chị khoe trước với anh là đã làm món này nhiều lần: “Cả nhà em ai cũng khen món này em làm rất ngon”. Tin tưởng vợ nên anh phó mặc cho Ngọc muốn nấu gì thì nấu. Anh mải tiếp khách nên đến khi các món ăn được bê lên, anh mới thật sự ngỡ ngàng. Đó là món lẩu ngẩu pín. Nhìn vào mâm, bạn anh ai cũng cười hô hố.
Có ông bạn khen chị biết cách chăm sóc sức khỏe chồng. Vừa dứt lời, Ngọc oang oang: “Phải ạ, lúc mới cưới, anh ấy ngày nào cũng nói đi nói lại là &’khi nào ngâm rượu món này cho anh’. Thế là ngoài món này, em còn phải chuẩn bị rất nhiều món khác bồi bổ cho chồng như giá, hải sản… Đấy, may là em còn nhồi cho lão ý ăn chứ nếu không thì”… Rồi chị cười sằng sặc lên với mấy ông chiến hữu của anh. Mấy cô đồng nghiệp trẻ thì ngơ ngác hỏi món đó làm từ cái gì. Ngọc nhanh nhảu: “Ơ, mấy em không biết à? Cái í í”. Rồi chị lại cười hô hố lên trong khi mấy cô gái kia thì im thin thít, mặt đỏ bừng, gắp đậu rồi uống coca nhìn nhau.
Video đang HOT
Anh đường đường là sếp ở công ty, dưới trướng có đến bao nhiêu người. Ấy vậy mà, vợ anh lại đem cái chuyện “ấy” của anh ra mà đàm tiếu thì còn mặt mũi nào nhìn mọi người nữa. Trước mặt khách, anh chỉ còn biết chép miệng, quay mặt đi và vớ chai rượu tu một ngụm lớn.
Anh Quân cũng trong trường hợp chán vợ tương tự. Vợ anh nhìn cũng xinh, nhưng ăn mặc cứ như “bà nội” của chồng. Chị luôn diện những bộ cánh từ thời xa xưa với mầu cháo lòng, nhăn nheo như lò xo. Anh đi mua đồ mới cho vợ, những tưởng chị sẽ thích lắm, ai dè chị nhảy lên gọi điện tứ tung cho bạn bè bảo chồng mất nết, bắt vợ diện những bộ đồ như gái làng chơi, hạ thấp danh dự vợ, rồi lu loa lên với bố mẹ hai bên là anh dính vào bọn hư hỏng nên mụ mị rồi.
Đến nước đó thì anh cũng đành chịu, chứ chả nhẽ chỉ vì mấy bộ quần áo đó mà vợ chồng cãi nhau thì chẳng đáng. Nhưng thú thật, mỗi khi đi qua một bóng hồng thướt tha nào đó, anh lại thấy ngán ngẩm cho vợ mình. Mà đó chưa phải là bức tranh hoàn hảo của vợ anh. Chị luôn bị mọi người cùng cơ quan đưa lên đầu danh sách những cô nàng “cần phải tránh xa”. Tất cả cũng chỉ vì cái thói… ăn tham của chị.
Đi cùng mọi người, chị luôn nhanh nhảu tìm chỗ trung tâm, chỗ chính diện nồi để “gắp cho dễ”. Thức ăn ngay trước mặt nhưng lúc nào nàng cũng phải chọn lựa, miếng này miếng kia cho ngon. Gắp phải cổ cánh, râu ria là chị lại buông đũa, vứt luôn miếng thịt “vô duyên” vào nồi: “Tớ không ăn xương, đang đau răng” hay “Tớ không ăn cổ gà vì da ở đây lắm lông, xuyên cho một phát vào lưỡi thì chết”. Rồi nàng ỏn ẻn khua đũa tìm miếng khác.
Trong phòng chị, có chị Lan đang mang bầu nên thường xuyên đem hoa quả, bánh kẹo, sữa tươi, sinh tố… tới ăn thêm. Ai cũng biết ý từ chối lời mời mang tính xã giao của bà bầu, trừ chị. Nếu chị Lan chưa kịp hay có lỡ “quên” mời thì chị sẵn sàng… xin. Thậm chí nếu “khổ chủ” không có mặt thì chị có thể “tiền ăn, hậu xin” chẳng chút ngại ngần. Chưa hết, chị còn có thói khạc nhổ. Đang đứng trong thang máy đông là thế, nhưng “cơn ngứa họng” đến thì chị lập tức “khạc, khạc”, khiến ai nấy được phen hết hồn. Anh Quân góp ý chị mấy lần nhưng chị mặc kệ và bảo: “Tính em nó thế, anh ở được thì ở”.
Tôi bị người tình đồng giới của chồng tát sưng mặt
Chẳng nỗi nhục nào bằng nỗi nhục tôi đang mang. Tôi đã bị gã nhân tình của chồng đánh ghen tơi bời. Trời ơi, thì ra bao nhiêu năm nay, tôi đã chung chăn gối với người chồng gay.
Chúng tôi kết hôn với nhau được 6 năm và đã có một cậu con trai kháu khỉnh. Chồng tôi giống như bao người đàn ông khác. Thậm chí vẻ bề ngoài cao to đầy nam tính của anh còn khiến cho nhiều cô gái mê mệt. Cứ nghĩ anh không bao giờ liếc gái là vì một lòng chung thủy với vợ, nào ngờ đâu anh không thích đàn bà.
Trong 2 tháng đầu tiên của cuộc sống vợ chồng, tôi đã hạnh phúc vì có anh. Anh gần như là người chồng hoàn hảo. Anh tận tình chăm lo cho tôi. Việc nhà đều một tay anh làm hết. Anh bảo việc vặt không cần vợ mó tay cho nhọc.
Tới tháng thứ ba, tôi có bầu cu Tít - tên gọi ở nhà của con trai tôi. Anh bảo muốn kiêng cữ cho mẹ con tôi vuông tròn nên tránh quan hệ vợ chồng. Tôi tin anh và nghĩ anh suy nghĩ thật thấu đáo.
Cu Tít đã lớn được 1 tuổi, thỉnh thoảng anh mới động chạm vào tôi. Mỗi lần, tôi sấn tới tỏ ý muốn ân ái, anh đều nằm ngãng ra vì: "Công việc dạo này nhiều nên mệt quá!". Cuộc sống vợ chồng của tôi trôi qua nhạt nhẽo dần. Thương con, tôi đành nén nhịn chồng.
Một hôm vào giờ tan tầm, tôi vừa đi ra khỏi cổng cơ quan. Bất ngờ có một người đàn ông chặn xe của tôi. Anh ta gân gổ nói: Tôi là loại đàn bà vô sỉ cứ giữ chân người tình của anh ta. Tôi nghĩ chắc có chuyện gì hiểu lầm ở đây. Tôi ra sức thanh minh tôi đã có gia đình và tôi là người đàn bà tử tế. Cả cơ quan tôi biết chuyện này nên bàn ra tán vào khiến tôi nhọc đầu quá.
Nhiều lần, tôi nhận được tin nhắn từ số máy lạ. Tôi bất ngờ trước dòng chữ: "Em hãy buông tha chồng mình đi. Anh ấy chưa từng yêu em. Anh ấy chỉ yêu một mình anh thôi". Tôi còn nghĩ ai đó nhắn nhầm.
Nhưng cứ thấy nhắn tin ấy được gửi lại nhiều lần. Tò mò tôi nhắn lại hỏi han sự tình thì phát hiện ra sự thật có nằm trong mơ tôi cũng chẳng nghĩ được ra. Người đàn ông của số điện thoại lạ ấy giải thích rằng chính anh ta mới là người tình gần chục năm của chồng tôi. Tôi bàng hoàng trước sự việc oái oăm này.
Tối về, tôi đã nói chuyện phải trái với chồng. Anh thú nhận mình là gay. Anh cưới tôi chỉ muốn che giấu giới tính của mình. Dù vậy, anh rất thương con trai và không muốn con phải đau khổ vì cha mẹ bất đồng.
Từ hôm biết sự thật, tôi luôn mơ thấy cảnh con trai bị trêu chọc, xấu hổ vì có ông bố khác thường. Tôi rùng mình sợ hãi khi nghĩ ra cảnh chồng đang chung chăn gối với người đàn ông khác. Tôi bảo anh đem chăn gối sang phòng khác ngủ. Anh van xin tôi đừng công khai sự thực này. Anh sẽ chia tay gã người tình kia.
Hai tuần trước, gã người tình của chồng bất thình lình xuất hiện trước mặt tôi. Anh ta xông lại tát tôi liên tiếp. Mặt tôi sưng bầm, đỏ rát lên. Anh ta đổ lỗi cho tôi đã ngăn cản chuyện tình của hai người. Hắn còn bảo đòn ghen đau đớn này chỉ là màn khởi đầu cho chuỗi ngày bi kịch không được yên ổn của tôi.
Tôi về viết đơn ly hôn chồng. Anh vẫn quỳ lạy và xin lỗi tôi mọi chuyện. Anh nói rất thương con và vì con, tôi nên giấu kín bí mật này của anh.
Sáng nay tôi đi làm mà lòng ngổn ngang trăm mối. Tôi phải đối diện với người chồng lưỡng tính của mình thế nào? Hãy cứu tôi với!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ kiên nhẫn chờ đợi sự hồi sinh tâm hồn của chồng Khi nghe ông nói, ông muốn lấy cô làm vợ, cô ngỡ như cả thế giới này chỉ còn lại mình và ông. Niềm hạnh phúc nhiều tới mức chỉ chực trào ra ngoài. Nhưng giờ thì cô hối hận vì đã nhận lời. Cuộc đời cô chìm trong địa ngục tăm tối vì những thứ thuộc về quá khứ mà ông chẳng...