Bế đứa cháu đỏ hỏn trên tay, mẹ chồng mặt cau có: ‘Lại con gái, chỉ ăn với đẻ mà vô tích sự’
Đây là lần thứ 3 tôi lên bàn mổ, trước khi có đứa con này, tôi đã thề với lòng dù là con trai hay con gái thì tôi cũng sẽ không đẻ thêm. Vì chồng cũng vì rồi, bây giờ là lúc phải sống cho tôi và các con.
Nhà chồng tôi toàn những người có học thức hẳn hoi. Thế nhưng tư tưởng có khi chẳng bằng một người nông dân. Người ta có cháu nào thì quý cháu đấy. Còn nhà chồng tôi, lúc nào cũng chỉ thích con trai. Sống ở thành phố mà vẫn có những người cổ hủ thế đấy.
Lấy chồng 6 năm thì tôi mổ đẻ 3 lần. Ai từng mổ đẻ rồi thì biết. Đau muốn chết đi sống lại, đã vậy sức khỏe còn tụt dốc trầm trọng. Chưa kể tôi mổ dày, từ lúc mang thai đến khi lên bàn mổ, lúc nào cũng nơm nớp vì rất dễ xảy ra tình huống xấu cho cả mẹ và con. Ấy vậy mà lần nào cũng thế, hễ nói đến chuyện con cái là mẹ chồng tôi lại tạo áp lực:
“Lần này đẻ con gái rồi, lần sau cố mà kiếm thằng cháu trai cho chúng tôi”.
“Có phải muốn là được đâu mẹ. Hơn nữa với con thì con nào cũng được hết”
“Thì tao cứ dặn vậy. Đẻ được con trai đỡ lo chồng nó kiếm con bên ngoài”.
Tôi phải kìm chế mấy lần, chứ không cũng cãi lại mẹ chồng rồi. Nói như mẹ chồng tôi thì nhà nào toàn con gái chồng sẽ đi ngoại tình hết. Chẳng qua chỉ vì chồng tôi kiếm được tiền nên tôi mới đẻ nhiều. Với cả anh bảo đẻ một lần, tranh thủ chăm con nhỏ, sau này chỉ việc đi làm thôi.
Mẹ chồng hễ gặp là giục chúng tôi phải sinh cho bà 1 đứa cháu trai (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mà vợ chồng tôi cũng không quan tâm việc con trai con gái, miễn sao con khỏe mạnh ngoan ngoãn. Chỉ có mẹ chồng tôi là lúc nào cũng đặt nặng chuyện này. 2 lần trước tôi mang thai thì chẳng nói làm gì, lần này bà cứ đòi đi khám cùng tôi. Tất cả cũng vì muốn biết đứa cháu trong bụng là trai hay gái.
Đợt thai 13 tuần, đi khám biết tin tôi đang mang bầu con trai, mẹ chồng tôi về nhà, ngồi ôm điện thoại cả ngày chỉ để khoe con dâu đang mang bầu thằng cháu đích tôn cho bà. Đến 21 tuần, người ta vẫn bảo đó là con trai. Thế là trên đường về, bà tạt qua shop quần áo gần nhà mua chẳng biết bao nhiêu đồ.
Tôi nghĩ 21 tuần thì bác sĩ chẩn đoán cũng đúng rồi, vậy nên những lần sau chỉ đi thăm khám chứ chẳng hề quan tâm tới giới tính của bé nữa. Cho tới hôm mổ đẻ, tôi mệt nhưng vẫn cố thều thào với bác sĩ:
“Bác sĩ ơi, con cháu là trai hay gái”.
“Gái nhé, hồng hào trắng trẻo, 3 cân 3″.
“Nhưng cháu siêu âm là trai mà. Có nhầm lẫn gì không”.
“Chắc bác sĩ nhìn dây rốn đấy. Đây, con cháu đây”.
Tới viện thăm cháu nhưng biết không phải cháu trai, bà quay sang nói tôi vô tích sự (Ảnh minh họa)
Tôi thì không quan trọng việc trai gái đâu, nhưng mẹ chồng tôi hụt hẫng vô cùng. Lúc tôi trở về từ phòng hồi sức sau 4 tiếng sinh mổ, mẹ chồng tôi đang bế cháu với gương mặt cáu có. Thấy tôi, bà lẩm bẩm:
“Lại con gái, chỉ ăn với đẻ mà vô tích sự”.
“Mẹ nói cái gì thế? Mẹ không sợ cháu mẹ nó tủi thân à? Đã vậy ra viện con cho mẹ con nó về ngoại”.
“Anh giỏi. Vậy thì cho nó về đi. Nhà này cũng chả cần đứa không biết đẻ”.
Lúc ấy tôi đau nên chẳng nói được gì, chỉ có chồng tôi là an ủi:
“Thôi, em cứ nghỉ ngơi đi. Con gái cũng được, con gái càng tốt. Thời bây giờ, con gái mới có giá”.
Được chồng động viên nên tôi cũng đỡ buồn. Mỗi tội từ hôm ấy đến hôm tôi ra viện, mẹ chồng chẳng đến thăm con dâu lần nào nữa. Không hiểu sao thời giờ vẫn còn nhiều người như mẹ chồng tôi, lúc nào cũng đòi hỏi con dâu phải đẻ cháu đích tôn thế nhỉ?
Mẹ chồng nghe tin con gái sắp về chơi, bà gọi tôi vào dặn dò: "Con tìm cách gây sự để nó đi nhanh cho khuất mắt nhé", lý do thật sự dở khóc dở cười
Ban đầu mẹ chồng còn nồng nhiệt đón chào con gái về chơi, qua vài lần bà bắt đầu khó chịu ra mặt.
Đa số mọi người ở nhà chồng sẽ phải ghen tị vì mẹ chồng đối xử bất công, coi trọng con gái hơn con dâu phải không? Riêng hoàn cảnh của tôi thì ngược lại hoàn toàn, mẹ chồng rất khó chịu mỗi khi con gái về chơi nhà, mà lý do phía sau kể ra chắc ai cũng phải dở khóc dở cười.
Em chồng tôi kết hôn được gần năm nay, vì nhà chồng em ấy không xa lắm, lại chưa con cái gì có nhiều thời gian rảnh nên em ấy thường xuyên về nhà đẻ chơi. Ban đầu mẹ chồng còn nồng nhiệt đón chào, qua vài lần bà bắt đầu khó chịu ra mặt.
Nguồn cơn của việc mẹ chồng ghét bỏ con gái về chơi, chung quy cũng bởi mỗi lần em chồng về thăm nhà đều "càn quét" sạch sẽ đồ ngon thứ lạ mang về nhà chồng!
Mẹ đẻ được biếu lọ cao sâm Hàn Quốc, em chồng xin luôn về biếu bố mẹ chồng. Bố đẻ được con trai ngâm cho lọ rượu thuốc đại bổ, em chồng liền bê luôn về cho bố chồng em ấy dùng. Tôi vừa chế biến xong lọ ruốc cá ngon hết ý, cả tôi và mẹ chồng đều thích ăn, thế mà sau khi em chồng đi thì nó cũng đi theo em chồng luôn.
Tôi ngoài mặt vâng dạ vì không dám cãi lời mẹ chồng... (Ảnh minh họa)
Tóm lại về nhà mà thấy thứ gì ngon lành, bổ dưỡng là em chồng khuân hết về bên nhà chồng, chẳng quan tâm đến bố mẹ đẻ chút nào. Và hẳn nhiên em ấy chưa 1 lần chủ động mua gì biếu bố mẹ đẻ cả, chỉ biết vơ vét của nhà mang đi mà thôi. Từ đó mới khiến mẹ chồng tôi tủi thân, chạnh lòng, dần dần quay sang giận luôn con gái. Con gái nuôi bao nhiêu năm, lấy chồng rồi bỗng trở thành người nhà khác!
Mấy hôm trước, sau khi nghe con gái gọi điện thông báo cuối tuần sẽ về chơi, mẹ chồng tôi sầm mặt cúp máy, chẳng có vẻ gì là vui mừng vì sắp gặp lại con gái yêu quý cả. Sau đó bà gọi tôi ra dặn dò bằng giọng điệu bực tức: "Mai nó về, con tìm cách gây sự để nó đi nhanh cho khuất mắt nhé".
Tôi ngoài mặt vâng dạ vì không dám cãi lời mẹ chồng, hơn nữa bà đang giận, nếu tôi từ chối thì bản thân sẽ hứng đủ cơn giận dữ của bà. Nhưng trong lòng lại không khỏi khổ sở, một bên mẹ chồng, một bên em chồng, tôi phải làm thế nào đây?
Tôi không hề đồng tình với cách làm của em chồng chút nào nhưng cũng không muốn "trở mặt" với em ấy. Mẹ chồng giận con gái vẫn chẳng dám nói nặng lời con gái mình, chứng tỏ bà vẫn rất thương em chồng. Tự dưng tôi xông ra có phải trở thành "bia đỡ đạn" hay không? Tôi nên làm thế nào để bảo toàn bản thân trong khúc mắc giữa mẹ chồng với em chồng đây?
Tôi có nên bỏ chồng, tách con khỏi nhà nội để tránh làm hỏng con? Không thể thỏa hiệp với cách nuôi dạy, làm hư cháu của bố mẹ chồng, tôi có nên bỏ chồng để tránh làm hỏng con? Phải nói ngay rằng, bố mẹ chồng tôi là những người rất tốt, tôi luôn trân trọng ông bà, nhưng riêng với cách nuôi dạy cháu, tôi không thể chấp nhận, vì như vậy không khác gì làm...