Bế con sang nhà hàng xóm chơi, tôi chết trân thấy chồng đang ‘gãi ngứa’ cho cô ấy
Gì thế kia chồng tôi đang ngồi lên người Thu “gãi ngứa” cho em ấy bằng bộ phận kỳ lạ trên cơ thể anh thế sao? Họ đang gãi ngứa hay là đang…
Từ ngày sinh cu Tít đến giờ tôi không đi làm nữa mà ở nhà chăm con. Bố mẹ 2 bên ở quê đều già cả nên không thể lên phố bế cháu giúp tôi được. Thôi thì nghỉ làm ở nhà trông con, để chồng tôi 1 mình đi kiếm tiền chứ giờ bảo thuê ô sin thì không biết kiếm tiền đâu ra nữa.
Cứ thế chồng tôi hết làm ở cơ quan rồi lại nhận việc làm thêm về nhà. Thấy anh lúc nào cũng cắm mặt vào bàn làm việc mà tôi thương quá. Đợi cho cu Tít được 1 năm tôi sẽ đưa cháu đi trẻ, chứ 2 mẹ con cứ bồng bế nhau mãi thế này sớm muộn gì cũng chết đói thôi. Thương chồng, tôi nhận đồ thêu về nhà làm những lúc cu Tít ngủ say, nhưng thêu thùa mãi cũng chả kiếm được bao nhiêu vì quỹ thời gian dành cho nó ít quá.
Gần nhà có Thu – cô hàng xóm mới chuyển đến. Cô ấy mới ra trường đi làm được 2 năm mà không yêu đương gì, đặc biệt cô ấy rất quý cu Tít nhà tôi nên chả mấy 2 nhà trở thành hàng xóm thân thiết của nhau. Nhiều lần chị em tâm sự rằng Thu xinh như này sao không yêu lấy anh chàng nào đi? Thu thỏ thẻ bảo rằng em đã yêu thầm 1 người nhưng không dám thổ lộ vì anh ấy có gia đình rồi. Nghe vậy tôi chỉ biết an ủi và khuyên Thu nên từ bỏ mối tình đơn phương ấy đi, đừng làm người thứ 3 chỉ thiệt thân thôi. Thu gật đầu khẽ rơi nước mắt mà tôi thấy thương cho cô bé này.
Thu đã yêu thầm 1 người nhưng không dám thổ lộ vì anh ấy có gia đình rồi (ảnh minh họa)
Cuối tuần, chồng được nghỉ nhưng sáng sớm nay đã thấy anh đi đâu mất hút không bảo gì. Nghĩ chồng lại chạy đi ăn sáng hay chơi thể thao gì đó nên tôi mặc kệ, kiểu gì trưa đến anh chẳng mò về ăn cơm. Hơn 8h sáng tôi bế cu Tít sang nhà Thu chơi, hôm nay cô Thu được nghỉ tiện thể tôi nhờ em ấy trông con hộ để mình về nhà làm cơm cho được việc.
Vừa hớn hở đẩy cửa vào phòng Thu, tôi choáng váng ôm chặt cu Tít vào lòng mà giận điên người. Gì thế kia chồng tôi đang ngồi lên người Thu “gãi ngứa” cho em ấy bằng bộ phận kỳ lạ trên cơ thể anh thế sao? Họ đang gãi ngứa hay là vuốt ve, ngoại tình với nhau nên mới trai trên gái dưới và không mặc gì thế kia? Qúa sốc về chuyện này tôi bế cả cu Tít xông vào trước giường Thu cúi xuống tát bốp cái vào mặt chồng rồi nhìn Thu với ánh mắt hình viên đạn. Thấy tôi và con trai đứng trước mặt chồng vội vã buông Thu ra và vơ vội quần áo mặc vào người. Nhìn 2 người đó lúng túng mặc đồ mà tôi càng giận hơn. Bực vì mối quan hệ của 2 người mình đã quá tin tưởng ấy tôi quát lên khiến cu Tít giật mình khóc thét.
- Các người giỏi lắm, ban ngày dám hú hí với nhau thế này cơ à? Tôi đã làm gì sai mà 2 người phản bội tôi chứ, hay anh chê tôi con mọi xấu xí?
- Em… anh chỉ giúp em ấy gãi ngứa ở lưng thôi mà, em làm gì mà lớn tiếng vậy?
Video đang HOT
- Gãi ngứa bằng những bộ phận kỳ lạ trên cơ thể anh sao? Và ngứa đến mức cả 2 cùng lột đồ ra ư? Tôi phải là đứa trẻ lên 4 để các người lừa.
Chồng tôi đang ngồi lên người Thu “gãi ngứa” cho em ấy bằng bộ phận kỳ lạ trên cơ thể anh thế sao? (ảnh minh họa)
- Chị… em xin chị đừng lớn tiếng. Em thừa nhận em và anh ấy đang phản bội chị. Lỗi là ở em, chị có nhớ hôm lâu em tâm sự với chị rằng em có yêu 1 người đàn ông đã có gia đình rồi không?
- Người đó là chồng tôi?
- Dạ, em đã suy nghĩ rất nhiều về lời chị nói. Nhưng em không thể kìm nén tình cảm của mình trước mặt anh ấy, nên em đã chủ động trong chuyện này. Em xin lỗi, xin chị cứ trừng phạt em, anh ấy không có tội.
- Không có tội? Vậy các người cứ ngủ với nhau, cứ “gãi ngứa” cho nhau rồi thành không có tội ư? Thế tôi phải đứng xem các người diễn cảnh này bao nhiêu lần nữa khi tha thứ cho 2 người chứ? Các người coi tôi là con ngốc à?
- Em… em… anh sẽ bỏ cô ấy về với mẹ con em. Anh hứa đấy, xin em… xin em đừng làm chuyện dại dột.
- Anh cút đi, đừng bao giờ để tôi thấy 2 người xuất hiện trước mặt tôi nữa. Ngày trước tôi yêu anh, cưới anh vì anh thật thà không ham mê gái gú, nhưng có lẽ tôi đã lầm. Vậy thì tôi nên kết thúc sai lầm này ngay tại đây, anh đừng bao giờ tìm tôi nữa. Còn cô, cô sẽ phải trả giá cho việc này. Cô còn nhớ lời tôi nói khi cô thú nhận yêu người có gia đình chứ.
Ôm con bỏ chạy khỏi căn phòng ghê tởm đấy, cả tôi và cu Tít khóc lóc không thôi. Dỗ con nín, tôi nghẹn ngào không thốt ra lời. Giờ tôi sẽ phải làm gì đây khi vẫn còn yêu anh da diết mà anh lại phản bội tôi? Tôi nên chia tay với anh về quê với mẹ đẻ hay tha thứ và chấp nhận chuyện chồng mình thi thoảng sang “gãi ngứa” cho em hàng xóm kia đây?
Theo Phununews
Sai lầm lớn nhất đời người đó chính là 'buông thả bản thân'
Sai lầm lớn nhất đời người chính là phóng túng, buông thả bản thân. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến người ta phải hối hận.
Phật gia giảng: "Bất yếu lãng phí sinh mệnh tại nhĩ nhất định hội hậu hối đích sự tình thượng." (Tạm dịch: Không nên lãng phí sinh mệnh của bạn ở những việc mà bạn nhất định sẽ hối hận). Vậy trong cuộc đời, điều gì sẽ khiến bạn phải hối hận mãi không thôi?
Sai lầm lớn nhất đời người chính là phóng túng, buông thả bản thân. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến người ta phải hối hận. Phóng túng, buông thả bản thân có thể khiến cho sinh mệnh sa đọa, biến chất. Cử chỉ, hành vi của con người một khi không khống chế được thì tự nhiên sẽ gây ra hậu quả, khiến bản thân bất lương, khiến con người cả đời hối hận.
Nhà Phật có câu: "Con người phải có kính sợ, không thể phóng túng".Có tín tất sẽ có kính sợ. Người phóng túng dục niệm thì hậu quả thường sẽ bi ai. Xã hội hiện đại ngày nay, một số người trẻ tuổi hễ gặp một chút suy sụp liền phóng túng bản thân, kỳ thực, bạn té ngã ở chỗ này nhưng có thể đứng dậy ở chỗ khác. Ông trời không tuyệt đường người!
Ngoài ra, khi đắc ý cũng chớ vì thế mà phóng túng bản thân. Có một câu cổ ngữ rằng: "Ngạo bất khả trường, dục bất khả túng, chí bất khả mãn, nhạc bất khả cực" (Tạm dịch: Tính cao ngạo không thể để cho lớn, không nên buông thả lòng ham muốn, không nên thỏa mãn về chí hướng, không nên vui vẻ đến tột độ). Theo thuyết nhân quả bên Phật gia thì phóng túng chính là nguyên nhân của hối hận.
Rất nhiều bi kịch trong cuộc đời đều là bắt nguồn từ việc con người phóng túng bản thân. Khi con người ta buông thả bản thân đến một mức độ nhất định thì sẽ bắt đầu bị sa đọa và cuối cùng tạo thành bi kịch.
Bởi vì phóng túng quá độ sẽ khiến con người ta mất đi quy phạm ước thúc, lý trí trở nên yếu kém, không còn kiêng nể điều gì, đánh mất nguyên tắc làm người. Cho nên, buông thả phóng túng không chỉ tự hủy đi bản thân mình mà còn gây tổn hại đến cho những người yêu thương mình.
Đừng cho rằng ngày hôm nay đã qua đi thì còn có ngày mai, bởi vì mọi chuyện đều là không thể nói trước được, có một số việc ngày hôm nay không làm sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội. Cho nên, gặp việc thiện dù nhỏ cũng hãy làm ngay!
Đời người đáng sợ nhất không phải là cực khổ mà đáng sợ nhất chính là ở trong cực khổ mà buông thả bản thân mình. Con nhộng nhẫn nại ở trong kén với nhiều khổ sở dày vò nhưng cuối cùng có thể thành điệp, lưu lại vẻ đẹp cho nhân gian. Ngọc trai chịu bao cực khổ và âm u ở trong thân con trai cuối cùng thành vật báu sáng lạn.
Đời người bởi vì có cực khổ mà thấy được sự huy hoàng, không trải qua ngày mưa sao thấy được cầu vồng? Mưa gió trong cuộc đời mới là nhân sinh hoàn mỹ. Đời người khó tránh khỏi những tháng ngày u tối, dũng cảm đối mặt với hiện thực sẽ có ngày nhìn thấy ánh mặt trời!
Ngày hôm nay không gieo hạt giống "hối hận" thì ngày mai bạn sẽ không phải nhận quả "hối hận". Kỳ thực, buông thả, phóng túng cũng không thể làm cho bạn bớt thống khổ mà còn làm cho bạn càng trở nên trống rỗng, hư không, chi bằng hãy tu dưỡng bản thân để luôn bình tĩnh đối mặt với mọi hoàn cảnh trong cuộc đời, làm chủ bản thân, làm chủ cuộc đời mình!
Những nếu như quá "mệt mỏi" với cuộc sống thì có thể buông xả mọi phiền não theo lời Phật dạy trong cuộc sống để tâm bình an là niềm hạnh phúc lớn nhất của mỗi người...
Trong cuốn Kinh Tứ Thập Nhị Cương, một cuốn sách "gối đầu giường" của tăng sĩ, có viết rằng: Khi đức Phật còn tại thế, ngài có đặt một câu hỏi cho một vị Sa-môn là "Tuổi thọ con người dài trong bao lâu?" và vị Sa-môn đã trả lời rằng: "Chỉ dài bằng một hơi thở". Đức Phật nói: "Đúng vậy. Ông là người hiểu đạo". Vậy tại sao, con người chúng ta khi tồn tại trong một hơi thở như vậy lại cứ để tâm mình sầu não, luẩn quẩn trong "u mê" và phiền não?
Cuộc sống hằng ngày vốn nhiều áp lực và va đập. Bạn có thể khó tránh khỏi những bất đồng, va chạm trong công việc, sinh hoạt hằng ngày và các mối quan hệ gia đình, công việc. Khi xảy ra tranh cãi, bạn có thể không kiềm chế được và nổi nóng hay nặng lời,... Kết quả là bạn có thể thắng hoặc thua cuộc và làm tổn thương người khác, hay chính bạn cũng bị tổn thương.
Bạn sẽ thấy đau đớn vì những mặc cảm thua cuộc, yếu thế, tự cho mình là kẻ kém cỏi, cay đắng vì thất bại. Thậm chí nhiều người trong chúng ta sẽ cảm thấy ân hận trên chiến thắng. Bởi đằng sau cái gọi là được mất, hơn thua, chiến thắng - thất bại, đó là những xa cách, đổ vỡ vì cái tôi ngạo mạn, cư xử không có trên dưới, thiếu tôn trọng nhau.
Vậy thì tại sao chúng ta cứ phải cố chiến thắng bằng được, bằng mọi giá? Chỉ cần bạn thay đổi cách ứng xử, giao tiếp, nói những lời tử tế, sống ngay thẳng, ôn nhu... để tâm an, lòng thanh thản. Thế nhưng đâu có dễ để làm được điều này. Vì thế, hãy học cách sống an hòa với mình và với người gần như suốt đời, để lòng được nhẹ nhàng hơn.
Theo Phununews
Đau đớn phát hiện lý do chồng bỏ vợ bầu sắp sinh để quay lại với tình cũ Tôi thông cảm và chia sẽ nỗi bất hạnh mà chị đang gánh chịu chỉ vì lấy phải một người chồng trọng của hơn tình, trọng tiền hơn danh dự như thế. Ảnh minh hoạ: Internet Tôi thông cảm và chia sẽ nỗi bất hạnh mà chị đang gánh chịu chỉ vì lấy phải một người chồng trọng của hơn tình, trọng tiền...