Bắt tại trận chồng và bồ nhí trong phòng ngủ, vợ giấu nước mắt đưa ra 1 yêu cầu khiến cả 2 sững sờ
Tân và bồ nhí đều không thể ngờ, Thảo lại bình tĩnh tới như vậy. Đặc biệt, yêu cầu kì quặc của cô mới là điều khiến cả hai sững sờ.
Thảo là người con gái xinh đẹp, hiền lành, đảm đang có tiếng cả vùng nên rất nhiều người theo đuổi. Cuối cùng, cô lại phải lòng Thư – 1 chàng trai tài giỏi, điển trai. Sau gần 2 năm yêu nhau, cả hai cũng chính thức nên duyên vợ chồng.
Những ngày đầu, cả hai vợ chồng trẻ phải thuê nhà ngoài Hà Nội. Cuộc sống không mấy dư dả do đang tích tiền mua chung cư nhưng Thảo thấy rất ngọt ngào và hạnh phúc. Thậm chí, cô còn nghĩ “biết lấy chồng sướng như vậy đã lấy sớm rồi”.
Thảo càng hạnh phúc khi 2 năm sau, cả hai đã mua được căn nhà của riêng mình mà vay nợ rất ít. Cùng thời gian đó, Thảo mang thai đôi 1 trai 1 gái. Đúng là song hỷ lâm môn, khỏi nói Thư cũng hạnh phúc và chiều vợ hết mực. Tới khi con hơn 2 tuổi, Thư – Thảo lại mua tiếp chiếc xe hơi để tiện mỗi lần về quê.
Cuộc sống gia đình Thảo tưởng như rất viên mãn… (Ảnh minh họa)
Cuộc sống tưởng như viên mãn với đôi vợ chồng trẻ tay trắng từ quê ra thành phố lập nghiệp thì biến cố ập tới. Thời gian đó, Thư thường xuyên phải tăng ca, tiếp khách, mọi việc trong gia đình mình Thảo cáng đáng. Nhiều lúc cô mệt mỏi nhưng chẳng biết chia sẻ với ai. Có chồng nhiều khi cũng như không, mỗi tối Thư trở về nhà trong tình trạng say xỉn.
Có hôm, anh về nhà rồi ôm lấy Thư, nói vài lời ngọt ngào, sến sẩm nhưng cô chỉ đẩy anh ra, mắng:
- Anh lại đi nhậu say quắc cần câu rồi đấy! Anh nhìn lại bản thân mình đi, xem thành người nữa không? Vợ con thì không lo, tối ngày bên bàn nhậu? Anh có bao giờ biết vợ anh vừa đi làm, vừa lo cho 2 đứa nhóc này mệt mỏi thế nào không?
Thư nhìn cô 1 hồi, rồi nói nhỏ đầy chua xót:
- Anh cũng đâu muốn uống đâu, anh vì tiếp khách, vì kiếm tiền, không phải là vì gia đình này sao?
Video đang HOT
- Thôi, anh ngủ đi. Tôi còn phải cho 2 đứa nó ngủ – Dù cũng thấy Thư đáng thương nhưng Thảo còn thấy thương bản thân mình hơn. Đã vậy, đó là lúc cô đang mệt mỏi, yếu lòng, giá như Thư chỉ cần ôm cô an ủi vài câu có phải hơn là so sánh, trách móc vậy không?
Vài tháng sau, Thảo phát hiện Thư có bồ nhí. Cô giật mình ngẫm lại thì suốt 1 thời gian dài vừa qua, cô đã quá bận rộn với việc nhà, việc công ty, chăm 2 đứa. Cô không có thời gian quan tâm xem chồng đi đâu, làm gì, với ai. Càng không có thời gian để sống cho riêng mình, bản thân nhếch nhác, xuề xòa.
(Ảnh minh họa)
Dù đau đớn và tức giận nhưng Thảo vẫn quyết phải bắt tận tay chồng và bồ nhí. Hôm đó, cô cố tình nói dối Thư sẽ đưa 2 con về quê vì có đám giỗ để anh mất đề phòng. Đúng y như dự đoán, buổi tối hôm ấy, khi Thư trở về thì thấy đôi dép cao của phụ nữ ngay phòng khách. Rồi cô nghe tiếng cười nói khúc khích trong phòng ngủ. Cơn thịnh nộ nổi lên, cô lao vào phòng thì hai người ấy đang ôm nhau trên chiếc giường của cô và Thư.
Thảo hét lớn khiến 2 người họ sợ hãi. Thư ôm chầm lấy Thảo sợ cô tức giận mà manh động, rồi liên tục xin lỗi. Nhưng lúc này, Thảo chỉ lau nhẹ giọt nước mắt, rồi bảo:
- Cô xuống đi, ra phòng khách ngồi trước mặt 2 đứa con tôi rồi nói chuyện. Anh bỏ em ra, em không đánh ghen, không cần phải giữ.
Rồi trong sự ngỡ ngàng của hai người họ, Thảo cầm tay 2 đứa bé, đặt vào tay chồng, và bảo:
- Con anh đấy, giờ anh và cô ta hãy chăm sóc chúng đi. Tôi cũng muốn có thời gian cho riêng mình, muốn được tự do đi gặp gỡ bạn bè, muốn được đi cà phê này kia. Anh trách vợ không dành sự quan tâm cho mình nhưng có khi nào anh ở nhà trọn vẹn 1 ngày trông 2 con để cảm nhận sự vất vả và áp lực của tôi chưa? Còn kiếm tiền thì vất vả thật đấy nhưng đó không phải là cái cớ để anh ra ngoài ngoại tình. Đấy, giờ thì 2 người chăm sóc 2 đứa nhỏ này đi, tôi đi tìm cuộc sống của riêng mình.
Nói rồi, Thảo quay người bước đi. 2 đứa nhỏ khóc ré lên, chạy theo đòi ôm chân mẹ. Thư và cô nhân tình kia thì sững sờ trước sự bình tĩnh của Thảo, càng không thể ngờ cô lại đưa ra 1 yêu cầu kì quặc tới như vậy. Thư không đuổi theo kịp Thảo, anh trở về nhà nhìn 2 đứa con đang nheo nhóc khóc, cô bồ nhí thì sợ hãi, mệt mỏi dỗ dành.
Thư chợt hiểu ra thời gian qua mình đã vô tâm như thế nào. Đâu chỉ có mình anh mệt mỏi và áp lực, Thảo cũng đã vất vả thật nhiều! Thư khóc và ôm lấy 2 con, anh cũng dứt khoát nói lời chia tay với cô bồ nhí trẻ tuổi. Đã tới lúc anh phải thay đổi rồi!
Theo afamily.vn
Đòn trả thù kinh hoàng của người chồng khi bắt quả tang vợ ngoại tình
Chồng tôi bước đến trước mặt hai chúng tôi, khẽ mỉm cười giới thiệu: "Chào anh, tôi là chồng của quý bà đang đi với anh đây. Nếu tôi không nhầm, anh đã cùng vợ tôi trong căn phòng đó, vui lòng trả tôi ít tiền, sau đó anh có thể ra về".
Trước đây, khi đang hạnh phúc trong tổ ấm của mình tôi thường nghĩ, khi một người ngoại tình chắc hẳn hôn nhân của họ có vấn đề chứ không ai đang ấm êm lại tự phá hoại ấm êm của mình chỉ vì một cái thứ cảm xúc vớ vẫn gọi là "say nắng". Nhưng khi bản thân vướng vào nó thì tôi biết vẫn có thứ tình cảm ấy thật dù người ta vẫn yêu vợ yêu chồng.
Khi lòng tôi xao động với một người đàn ông khác ngoài chồng, tôi cũng như nhiều người ngoại tình khác, nghĩ nó sẽ là bí mật riêng của bản thân và sẽ chấm dứt bất cứ khi nào có thể.
Nhưng "ăn vụng thường ngon", hoặc vì đói, hoặc vì lạ, hoặc vì cảm giác lén lút vụng trộm nó kích thích cảm giác của mình, tôi đã dấn sâu vào mối quan hệ đó.
Anh hơn tôi mười tuổi, có vợ và hai cậu con trai. Anh nói anh chẳng bao giờ có ý nghĩ phản bội vợ cho đến khi gặp tôi. Chính thâm tâm tôi cũng từng nghĩ y như thế. Hay khi ngoại tình, lý do đều giống nhau như thế cả. Và cho đến bây giờ, tôi vẫn tin rằng tôi chưa từng hết yêu chồng tôi, chỉ là người đàn ông đó đã cho tôi một cảm giác khác.
Vì gia đình, vì công việc, chúng tôi ít gặp nhau. Tự bản thân hai người cũng nhận ra không nên gặp nhau nhiều. Chỉ thảng hoặc vài tháng, hoặc có khi lâu hơn chúng tôi mới thu xếp được một cuộc hẹn hò, có khi chỉ để cùng nhau uống một tách cà phê, một cái ôm vội vã, một nụ hôn nồng nàn ngắn ngủi. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng như một liều doping khiến tâm trạng tôi phấn chấn.
Rồi buổi tối hôm đó, ngay khi kết thúc ngày nghỉ tết cuối cùng, anh gọi điện cho tôi "Anh muốn gặp em". Chưa bao giờ anh nhắn tin cho tôi như vậy nên tôi có cảm giác không bình thường. Tôi hỏi anh địa chỉ, bảo khoảng ba mươi phút sau tôi đến. Sau khi dọn xong bữa tối, tôi bảo chồng có việc cần ra ngoài một chút, chồng tôi không nói gì, chỉ bảo tôi "em đi nhanh rồi về".
Anh chờ tôi dưới sảnh một khách sạn nhỏ, sau vài lời hỏi han, uống với nhau vài ly vang, chúng tôi đã nằm gọn trong vòng tay nhau. Tôi thực sự không muốn nhắc lại khoảnh khắc đó. Bởi nó khiến tôi vừa thấy lạ lẫm hạnh phúc vừa thấy ăn năn dày vò. Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ đi xa đến thế, dù với anh ấy tôi có những cảm xúc nhớ nhung và rung động. Tôi tưởng mình có thể "ngoại tình một cách trong sáng" nhưng cuối cùng, ngoại tình vẫn chính là như thế.
Ảnh minh họa
Chúng tôi cùng ra khỏi phòng khách sạn. Trời hôm đó rất đẹp nhưng chờ tôi phía trước là một cơn giông. Chồng tôi đứng đó, ngay ở quầy lễ tân, bình thản đến lạ lùng. Anh bước đến trước mặt hai chúng tôi, khẽ mỉm cười giới thiệu: "Chào anh, tôi là chồng của quý bà đang đi với anh đây. Nếu tôi không nhầm, anh đã cùng vợ tôi trong căn phòng đó, vui lòng trả tôi ít tiền, sau đó anh có thể ra về".
Tôi tái mặt, chân chỉ muốn khuỵu xuống, thực chất không hiểu chồng tôi đang nói gì. Còn người đàn ông bên cạnh tôi có lẽ cũng không kịp hiểu, chỉ lập cập rút ví ra, đưa tiền, và sau đó bỏ đi y như một cái máy. Nó giống như cảnh trong một bộ phim nào đó thì đúng hơn, tôi cũng không biết nữa.
Khác với hình dung của tôi, chồng tôi không tra hỏi, không đánh, không chửi bới. Mãi sau này tôi mới biết anh ấy biết tôi "say nắng" đã lâu, và luôn tìm cách theo dõi tôi, chỉ là tôi đã không "vượt xa" nên anh ấy vẫn còn sức chịu đựng. Nhưng khi đó tôi đã sống trong sợ hãi, chờ đợi cơn thịnh nộ của chồng. Không, anh không làm gì cả, tuyệt nhiên không. Thậm chí đêm đó, chúng tôi vẫn ngủ cùng giường, giọng anh rất nhẹ: "Chắc em mệt rồi, ngủ đi".
Ngày hôm sau, chồng tôi tha về nhà rất nhiều sữa tươi, phải đến sáu bảy thùng. Anh nói, "đó là số tiền gã kia đưa cho anh, ít nhất thì em cũng làm một việc có ích". Ngày nào cũng như ngày nào, cả sáng và tối, trước mặt tôi, anh đều đưa sữa cho hai cô con gái nhỏ uống sau đó nói: "Các con uống sữa đi, đây là sữa được mua bằng số tiền mẹ các con đã vất vả kiếm được. Uống đi, để cao lớn, khỏe mạnh và thành một người tử tế".
Anh bắt con uống sữa nhiều đến nỗi bọn trẻ phát chán. Có một hôm con bé lớn xin không uống sữa và chồng tôi nổi cơn cuồng nộ: "Con có biết con nhà người ta còn không có sữa để uống. Sữa này không phải được phát miễn phí đâu. Là mẹ con vất vả lắm mới kiếm được. Mẹ con đã đổi tất cả những thứ quan trọng nhất của mình, là hạnh phúc, là danh dự, là thể xác để có tiền mua sữa cho con uống đó. Uống đi". Con tôi khóc và tôi cũng khóc.
Giờ tôi mới hiểu, chồng tôi đang trả thù và giày vò tôi bằng cách đó. Tôi đã xin anh đừng làm như vậy, lũ nhỏ chúng không biết gì, đừng làm chúng phải khổ sở theo cách của riêng anh, phải nghe những chuyện chúng không hiểu được. Tôi biết tôi có lỗi, và nếu anh muốn tôi quỳ xuống xin lỗi tôi cùng sẵn sàng làm. Nếu anh có thể bỏ qua, tôi sẽ rất biết ơn. Nếu anh không thể bỏ qua, hãy trừng phạt tôi theo cách anh muốn, đừng lôi các con vào chuyện này.
Chồng tôi, thật ngạc nhiên, chưa bao giờ nổi cáu với tôi: "Không, em không sai gì cả, đó cũng là một cách kiếm tiền. Em không thấy nhiều người còn coi nó như một nghề, kiếm sống nhờ nó à".
Mỗi câu nói của chồng, tuy nhẹ nhàng nhưng còn đau hơn dao cắt. Anh xem tôi không khác gì gái đĩ, gái bao ngủ với trai để lấy tiền nuôi con. Nghĩ cho cùng tôi thấy chồng tôi mới thực là đáng sợ, mỗi việc anh làm, mỗi lời anh nói đều là cách để anh rẻ rúng khinh miệt tôi trong giọng điệu đầy thương hại. Và tôi từ chỗ có lỗi nay lại chuyễn sang nỗi uất ức căm hận chồng.
Đành rằng chồng tôi cứ chửi rủa, đánh . Đằng này anh lại ghen tuông và trả thù bằng cách chẳng giống ai. Anh chẳng nói nặng nửa câu nhưng thực chất là "giết người không đao" khiến mỗi ngày trôi qua của tôi vô cùng ngột ngạt. Tôi không biết làm cách nào để anh thôi những trò dày vò tôi qua những đứa con theo cách đáng sợ đó. Ngày nào anh cũng ra rả bên tai chúng "mẹ các con vất vả kiếm tiền, mẹ các con đã đổi tất cả mọi thứ..." khiến đầu óc tôi bấn loạn. Chồng tôi bị làm sao thế? Có phải anh ấy đã bị bệnh tâm lý rồi chăng?
Theo kenhsao.net
Thấy vợ vào khách sạn với người khác, chồng bình tĩnh chạy theo xin tiền và sự thật bất ngờ Như không thể ngờ hành động thâm độc của Quân còn khiến cô đau đớn, dằn vặt hơn cả đánh mắng, chửi rủa. Kết hôn hơn 4 năm, Như và Quân đã có 2 cô công chúa xinh xắn. Hiện giờ, đứa út cũng hơn 2 tuổi nhưng cả Như - Quân vẫn tính kế hoạch hóa thêm vài năm rồi mới sinh...