Bất ngờ khi mẹ vợ khuyên l.y h.ôn, 2 năm sau gặp lại tôi cảm ơn bà tận đáy lòng
Tôi nhớ mãi hôm ấy, mẹ vợ tìm đến tận công ty tôi, bà cũng chẳng vòng vo mà bảo tôi hãy l.y h.ôn vợ đi.
Tôi và vợ quen nhau từ hồi sinh viên, ra trường được vài năm thì cả hai tổ chức đám cưới. Chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ đến thành phố học tập và làm việc. Gia đình vợ có hai chị em gái, bố mẹ l.y h.ôn, bố có vợ khác, còn hai chị em sống với mẹ. Cô em gái cũng đã lấy chồng xa.
Gia đình tôi bố mẹ làm công chức, không ủng hộ chuyện l.y h.ôn. Ngày đưa vợ về ra mắt, thấy hoàn cảnh của vợ, mẹ tôi đã nói không phản đối tình yêu của các con, nhưng khuyên đã yêu nhau, cưới nhau thì sống có trách nhiệm với nhau, với bố mẹ hai bên và con cái sau này, không thể hơi một tý là dọa l.y h.ôn.
Cưới nhau xong, hai vợ chồng tôi thuê nhà sống tại thành phố, thi thoảng mới về quê nội- ngoại chơi. Hai vợ chồng tính khí cũng hơi khác biệt.
Tôi thì sống thực tế còn vợ thì ham mê kinh doanh nhưng lại thích làm màu, sống ảo.
Nhiều khi tôi phát ngán khi thấy vợ “diễn” trên mạng xã hội, đi đâu cô ấy cũng chụp hình, đăng lên mạng khiến thiên hạ tưởng vợ chồng tôi giàu có lắm.
Nhiều lần tôi cũng lâm cảnh khó xử khi anh em họ hàng hỏi mượn t.iền vì cái thói sống ảo của vợ, giá mà có t.iền thì tôi cũng chẳng tiếc nhưng đằng này bản thân tôi còn đi vay chứ không giàu có gì.
Lần nào cãi vã, nhẹ thì vợ gọi điện kể cho mẹ đẻ và em gái, nặng hơn thì vợ bỏ về quê với mẹ, bỏ mặc tôi ở lại lo lắng, bực mình.
Video đang HOT
Rồi mẹ vợ lại điện thoại cho tôi bảo tôi thông cảm vì tính khí vợ tôi thất thường, bà sẽ dạy lại con gái nhưng lần nào cũng thế, chẳng thay đổi được gì. Mà chuyện chẳng có gì, chỉ là cãi vã lặt vặt nhà nào cũng có, đôi khi tôi sai, đôi khi lỗi cũng là do cô ấy nhưng không cần là biết do ai vợ tôi đều giận dỗi bỏ nhà đi.
Có lần cô ấy đi 3 ngày, 5 ngày rồi cả tuần và đợt đó lâu nhất là 1 tháng.
Tôi nhớ mãi hôm ấy, mẹ vợ tìm đến tận công ty tôi, bà cũng chẳng vòng vo mà bảo tôi rằng hãy l.y h.ôn với con gái bà đi vì cô ấy vô phương cứu chữa rồi.
Mẹ vợ bảo cô ấy phản bội tôi cặp kè với người đàn ông khác bên ngoài rồi hùn vốn làm ăn sau đó thì bị lừa, nhà bà bị cả nhóm xăm trổ về đòi nợ, phá phách.
Ảnh minh họa
Bà bảo rằng bà biết con gái bà có lỗi với, bà thay mặt cô ấy xin lỗi tôi. ‘Mẹ cũng biết con đã cho nó nhiều cơ hội rồi nhưng đến nước này thì l.y h.ôn đi con ạ. Đừng tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa mà chuốc lấy khổ đau’, bà nói.
Đúng như lời mẹ vợ nói, cô ấy bỏ tôi cùng đứa con trai 3 t.uổi và chạy theo người đàn ông khác, đã thế con nợ của cô ấy còn tìm đến tận công ty tôi đòi nợ cho đến khi tôi đưa ra tờ giấy l.y h.ôn chúng mới chịu tha cho tôi.
Từ đó tôi cũng không còn nghe tin tức gì về vợ cũ nữa, tôi đón mẹ đẻ mình lên thành phố để phụ tôi chăm nom con cái.
2 năm sau bằng những nỗ lực của mình, tôi cũng gần đủ t.iền mua một căn chung cư, đến lúc này thì mẹ vợ cũ tìm đến.
Bà đưa cho tôi 300 triệu và nói đó là một phần t.iền khi bà bán mảnh đất dưới quê đi, con gái bà sai với tôi, với cháu ngoại bà nên số t.iền này coi như bà thay mặt con gái xin lỗi tôi.
Bà bảo hiện giờ cô ấy đã theo người đàn ông năm đó ra nước ngoài sống, giờ cũng mấy khi có tin tức gì về nhà. Tôi từ chối nhận số t.iền thì mẹ vợ cũ nói tôi hãy nhận để lo thêm cho cháu ngoại của bà.
Tôi từ chối không được khi bà nhất định bảo đó là phần của cháu bà, tôi phải nhận. Quả thực mọi người cứ nói khác m.áu tanh lòng, nhưng mẹ vợ thực tâm thương con dù là rể như vậy, khiến tôi cảm động vô cùng. Tôi nghĩ đến tình huống sau này bà già yếu mà không nương tựa được vào ai, có lẽ tôi sẽ đón bà về chăm sóc.
Định gửi con cho mẹ nhưng chồng nói một câu mà tôi cay xè mắt thương bà
Do kinh tế gia đình eo hẹp, tôi không muốn thuê người giúp việc. Tôi muốn gửi con cho bà ngoại chăm sóc nhưng chồng tôi không đồng ý.
Ảnh minh họa
Tháng sau là tôi hết thời gian nghỉ thai sản phải quay trở lại công ty mà không biết nhờ ai chăm sóc con nữa. Bà nội ở quê hơn 70 t.uổi, sức khỏe yếu, đi lại khó khăn, vợ chồng tôi không thể nhờ được. Chồng tôi muốn thuê người giúp việc nhưng tôi không đồng ý. Bởi t.iền thuê giúp việc bằng lương của tôi, thế thì tôi đi làm làm gì, ở nhà chăm sóc con cho được việc.
Tuần vừa rồi chúng tôi đưa con về nhà ngoại chơi. Nhà tôi có 3 chị em gái, tôi là con út, các chị đều lập gia đình. Tuy chị em tôi lấy chồng ở xa nhưng rất hay về ngoại.
Hiện 2 chị tôi đang làm việc trên thành phố, mỗi chị gửi bà ngoại nuôi 1 đứa cháu. Tôi phải công nhận bà rất khéo chăm sóc cháu ngoại. 2 đứa cháu đều khỏe mạnh cao lớn hơn so với những đ.ứa t.rẻ cùng t.uổi khác.
Lúc có 2 mẹ con, tôi tâm sự với mẹ về chuyện không biết gửi cháu ở đâu để đi làm nữa? Ngay lập tức mẹ nói cứ đưa về cho bà chăm sóc. Mẹ bảo còn khỏe, dư sức nuôi các cháu. Mẹ không muốn chúng tôi thuê người giúp việc cho tốn kém.
Tôi nói với chồng về việc bà ngoại sẽ trông giúp con để tôi yên tâm đi làm. Tôi bảo mỗi tháng sẽ biếu bà chút t.iền. Nào ngờ, chồng tôi phản đối gay gắt. Anh nói vợ chồng tôi còn trẻ khỏe, chăm sóc có 1 đứa con đã vất vả. Còn mẹ lớn t.uổi, phục vụ con của các chị quá mệt mỏi, không thể để bà vất vả thêm được.
Tôi bảo có ông hỗ trợ nữa. Chồng lắc đầu nói là ông đi làm cả ngày, tối về phải nghỉ ngơi, thế mà lại bị các cháu làm phiền. Ông bà thương con cháu không dám phàn nàn nửa câu, chứ thực ra hai người rất mệt. Mẹ đang chăm con của các chị, giờ mà không chăm con tôi sẽ cảm thấy thiếu công bằng, vì thế bà đâu có sự lựa chọn khác. Những lời chồng nói làm tôi cay mắt, thương bố mẹ vô cùng. Anh là rể mà lại thấu hiểu nỗi vất vả của bố mẹ vợ hơn cả chị em tôi.
Trước khi ra về, mẹ tôi vẫn muốn nuôi con giúp chúng tôi cho đỡ tốn kém. Còn chồng tôi chỉ muốn thuê người làm. Tôi thật sự không biết nên ở nhà chăm con hay cố chấp đi làm đây?
Mẹ tận tình nấu cháo tôm cho con dâu vừa sinh, tôi tức tối hất văng rồi “mời” bà về quê Công việc của tôi khá bận lại thường xuyên đi công tác xa nhà, không có thời gian quan tâm đến vợ bầu. Cũng may có mẹ rồi nên tôi rất yên tâm. Ngay khi biết vợ mang thai, tôi đã đón mẹ từ quê lên. Tôi là con trai một, em gái đã kết hôn về nhà chồng, bố tôi mất rồi...