Bất lực nhìn người yêu đến với bạn thân
Có ai đó nói với tôi rằng cuộc đời mỗi người là một chuỗi tồn tại của những điều mâu thuẫn nhau. Đôi khi càng muốn thoát ra mình lại càng lún sâu vào vùng tối.
Thanh mai trúc mã
Ba mẹ tôi chỉ có một mình tôi. Trong suy nghĩ của hai ông bà, chỉ cần nuôi tôi lớn, cho học hành có nghề có nghiệp, tìm gả một tấm chồng tử tế là ba mẹ đã có thể yên lòng. Đ. là người chồng tương lai ba mẹ nhắm sẵn cho tôi. Nhà chung xã, học chung trường từ nhỏ nên hai chúng tôi sớm biết nhau.
Dù không mấy vui vẻ với mối lương duyên được xếp sẵn nhưng tôi cũng không thể phủ nhận Đ. là mẫu người đáng mơ ước: đẹp trai, học giỏi, con nhà khá giả, tính tình nhẹ nhàng, ăn nói cuốn hút. Suốt những năm cấp 3, trong tình trạng vệ tinh vây quanh Đ. dày đặc, việc có một vị trí hẳn hoi bên cạnh cậu ấy (dẫu cho chỗ đó có do ba mẹ sắp đặt) khiến tôi hạnh phúc khôn nguôi. Đ. cũng chấp nhận tôi là “vợ tương lai” của mình một cách bình thường nên giữa chúng tôi từ lâu đã tồn tại một mối quan hệ rất bền vững.
Vào đại học, tôi và Đ. cùng thi đậu một trường. Định mệnh dường như sắp sẵn để chúng tôi ở bên nhau. Trước ngày chúng tôi nhập học, ba mẹ Đ. đã tổ chức sang nhà tôi đặt cặp trà cặp rượu đánh tiếng dạm hỏi tôi làm dâu con. Hai gia đình dự tính chỉ chờ chúng tôi ra trường, về quê xin việc xong là sẽ tổ chức cưới ngay.
Người khai sáng
Đã là gái quê lại là “hoa đã có chủ” nên những ngày đầu vào thành phố, tôi gần như khép kín, ít tiếp xúc với người khác, nhất là con trai. Sau học kỳ đầu, tôi tự hào là cô gái cứng rắn, đoan chính, không xao lòng trước những chàng trai khác (mà thực ra là chẳng có chàng trai nào tiếp xúc tôi đủ gần để tạo nên một mối quan hệ thật sự). Tôi sống khô khan, nhàm chán nhưng lại hết sức hài lòng với điều đó.
Video đang HOT
Đã là gái quê lại là “hoa đã có chủ” nên những ngày đầu vào thành phố, tôi gần như khép kín, ít tiếp xúc với người khác, nhất là con trai. (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện thay đổi khi M. xuất hiện trong đời tôi. M. là người mới đến thuê trọ. Vì bạn cùng phòng của tôi dọn đi đúng lúc M. đến nên chúng tôi tự nhiên sống chung với lý do hết sức đơn giản ban đầu là chia tiền phòng với nhau. Đôi lúc, tôi cũng nghĩ đó là sự sắp xếp của số phận khi ông trời cố tình xui khiến hai cô gái hoàn toàn trái ngược nhau về sống chung nhà trong suốt 2 năm trời.
M. là người cởi mở, hoạt bát, thích chưng diện và sử dụng sắc đẹp của mình cực kỳ khéo léo trong công việc, học hành cũng như mọi mối quan hệ. Đối với M., việc một cô gái xinh xắn như tôi lại “sống như chết” trong quan niệm cứng nhắc và “cuộc hôn nhân ngớ ngẩn” ấy. M. nói rằng cô nàng sẽ tình nguyện tiến hành một cuộc cách mạng cho cuộc đời tôi.
Cứ ngỡ những gì M. nói chỉ là phút bốc đồng của những cô gái 19 tuổi. Nhưng trước quần áo thời trang, sành điệu, những cuộc vui chơi đầy thú vị, vui vẻ với đám bạn bè nam thanh nữ tú của M., tôi không còn tỉnh táo để khước từ. Càng đi chơi với M., tôi càng bị hút vào mối quan hệ phức tạp với cô ấy. M. chăm sóc tôi tận tình còn hơn cả Đ. Thậm chí việc tặng hoa, quà vào các ngày dành riêng cho phụ nữ M. cũng không bao giờ quên. Vậy nên cũng không có gì là khó hiểu khi tôi dần quấn quýt, gắn bó với M. hơn.Thoạt đầu tôi cũng cứ ngỡ M. chỉ coi tôi là người bạn gái tâm giao như thường. Nhưng càng về sau, tôi càng nghe nhiều điều tiếng của bạn bè về chuyện tôi và M đang “cặp” nhau. M. cũng thường hay vô cớ cáu gắt với những người bạn thân. Với những bạn trai tìm cách tiếp cận tôi, Đ. chưa có thái độ M. đã tỏ rõ quan điểm cho người đó biết mà tính đường rút. Chỉ trừ Đ., người được tôi chính thức giới thiệu là chồng tương lai là M. không hề nói chuyện yêu ghét.
Cứ ngỡ những gì M. nói chỉ là phút bốc đồng của những cô gái 19 tuổi. (Ảnh minh họa)
Tôi dần cảm thấy tình cảm M. dành cho tôi rất khác biệt. Tôi từng nghĩ đến những tình huống khó xử khiến tôi không phải chọn lựa nhưng may mắn M. không bắt tôi phải làm điều đó. Tôi vui vì có M. làm bạn. Thậm chí khi đã quen với sự hiện diện của M. bên cạnh, tôi còn thấy khá thích thú với cảm giác giận hờn, sở hữu ngày một lớn M. mang lại cho tôi.
Có lần tôi tìm cách gạn hỏi M. vì sao M. không ghen với Đ. M. tâm sự thật tình rằng vì M. biết tôi có tình cảm và ràng buộc khá lớn với Đ. nên M. không thể làm tổn thương tôi bằng cách ghen với Đ. M. có thể ích kỷ nhưng M. sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì khiến tôi phải đau khổ, khó xử.
Rồi không biết từ bao giờ, tôi và M. đã chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống, kể cả Đ. Mật độ M. tham gia những cuộc đi chơi, hẹn hò “tay ba” với tôi và Đ. ngày càng dày. Đ. cũng dần chấp nhận sự hiện diện của M. bên cạnh như chuyện bình thường. Thâm tâm tôi xem đó là niềm hạnh phúc lớn nhất đời mình vì cả hai người tôi yêu thương đều ở cạnh tôi và rất yêu thương, gắn bó nhau.
Nhưng có điều tôi không ngờ đó lại là khởi đầu của bi kịch vì cuối cùng Đ. lại phải lòng M. Anh chủ động chia tay, dọn ra khỏi nhà (trước đó chúng tôi đã về sống chúng để chuẩn bị đám cưới). Đ. muốn hoàn toàn tự do để đường đường chính chính đến với M. Anh đưa cô ấy về ra mắt gia đình, giới thiệu với bạn bè như là bạn gái. Trong khi tôi đang đau buồn đối diện với hôn ước bị hủy bỏ thì M. lại không giấu được niềm hạnh phúc. Khi tôi trách móc, M. quỳ sụp xuống chân tôi cầu xin đừng phá vỡ hạnh phúc cả đời của cô ấy: được thay vào vị trí của tôi. Bằng cách này cô ấy có cả tôi và Đ. bên cạnh cô ấy. M. khuyên tôi nên bình tĩnh để mọi chuyện lắng xuống sẽ có lợi cho tôi hơn vì lúc này Đ đã bất chấp tất cả để lấy M. dù bị ba mẹ từ mặt vì phá bỏ hôn ước với tôi.
Đúng lúc này tôi phát hiện mình có thai với Đ. Mọi chuyện giờ đây đã không còn là của riêng ba người chúng tôi nữa. Liệu tôi có thể dùng đứa trẻ này để buộc Đ. trở về bên mình dù biết anh không còn yêu mình nữa? Nếu không, tôi có thể đành lòng để Đ rơi vào bẫy tình của M., để anh nuôi tình yêu vô vọng với một người không yêu mình cho thỏa oán hận trong mình không?
Theo Thế giới trẻ
Bất lực con trai quyết tâm lấy "gái nạ dòng" hơn 8 tuổi
Nhưng không hiểu nổi, con trai mình nghĩ gì lại định yêu và lấy người hơn nhiều tuổi vậy? Nhiều lúc, thấy cả hai mẹ con đều mệt mỏi, căng thẳng bởi tôi cấm đoán, ngăn cản, không khí gia đình "căng như dây đàn" tôi đã định gật đầu đồng ý.
Tôi năm nay 60 tuổi, là giáo viên về hưu có hai con một trai, một gái. Chồng tôi mất đã hơn chục năm nên hiện giờ tôi sống cùng con trai cả, con gái út đã lấy chồng. Con trai tôi năm nay đã 35 tuổi, hiện là chủ một công ty kinh doanh xe nâng tại Hà Nội. Có thể nói rằng, con trai tôi tuy không phải là xuất sắc, tài giỏi nhưng có chí tiến thủ và hiện giờ cháu khá thành đạt trong đường kinh doanh. Chúng tôi là dân tỉnh lẻ, nhưng sau khi cháu lên Hà Nội học, làm việc đã có thể tạo dựng được sự nghiệp và cơ ngơi tương đối. đó chính là điều luôn làm tôi tự tin, hãnh diện về con trai mình. Tuy nhiên, đã đến tuổi lập gia đình từ lâu nhưng nó chẳng đoái hoài gì đến việc đưa bạn gái về ra mắt. nhiều lần tôi giục rồi thậm chí là ép nhưng cháu cứ tìm cớ trì hoãn, nói "duyên chưa tới, chưa ưng người nào cả".
Cách đây 3 năm, con trai tôi mở thêm chi nhánh ở Đà Nẵng, nó phải vào đó một thời gian để ổn định nhân sự và mở rộng thị trường. Thời gian sống nơi ấy, con trai tôi đã gặp và quen một người phụ nữ hơn nó đến 8 tuổi, đã từng ly hôn và đang nuôi một con gái 10 tuổi. Tôi chỉ nghe phong thanh qua một số nhân viên của nó kể lại, cũng gặng hỏi, tìm hiểu thì đúng là như vậy. Ban đầu tôi nói xa gần, phản đối thì con trai tôi cứ lảng tránh, phủ nhận. Nhưng sau khi cháu chuyển về cơ sở chính ở Hà Nội thì nhiều lần người phụ nữ kia ra thăm, cả hai đứa công khai mối quan hệ với gia đình. Tôi được biết người phụ nữ ấy là giảng viên một trường cao đẳng ở Đà Nẵng, có nhà cửa, địa vị vững chắc. Hơn nữa, cô ta cũng là người biết ăn nói, cư xử đúng mực và khiêm nhường. Nếu không phải tuổi cô ta quá lớn, lại có thêm đứa con thì chắc hẳn tôi cũng gật đầu đồng ý cho yên chuyện. Nhưng ở tuổi ngoài 40, có con riêng và một đời chồng rồi, liệu khi về làm dâu nhà tôi, cô ta có thể làm tròn đạo lý, vai trò của người vợ, người con dâu duy nhất của gia đình không?
Tôi đã gặp và nói chuyện với người phụ nữ đó nhưng chẳng thể thay đổi điều gì
Tôi phân tích, dọa nạt, thậm chí kịch liệt phản đối nhưng cũng chẳng làm lung lay ý chí của con trai mình được. Mọi người bên ngoài biết chuyện thì đoán già đoán non rằng con trai tôi vì tài sản nên mới chấp nhận yêu đương người phụ nữ hơn nhiều tuổi vậy. Nhưng bản thân tôi thì biết, vì tài sản là điều không thể có, bởi con trai tôi có tiền, có nhà và có cơ ngơi đàng hoàng mà biết bao người có mơ cũng chẳng được. Tôi đã nghĩ rằng, đó là tình yêu thực sự. Nhưng không hiểu nổi, con trai mình nghĩ gì lại định yêu và lấy người hơn nhiều tuổi vậy? Nhiều lúc, thấy cả hai mẹ con đều mệt mỏi, căng thẳng bởi tôi cấm đoán, ngăn cản, không khí gia đình "căng như dây đàn" tôi đã định gật đầu đồng ý. Nhưng nếu tôi còn sống mà để chuyện ấy xảy ra thì chắc hẳn khi về chín suối tôi chẳng còn mặt mũi nào nhìn tổ tiên, nhìn người chồng quá cố. Tôi không thể nhìn thấy mọi chuyện, nhìn thấy ngay hậu quả của việc đó mà không ngăn cản được. Tôi đã gặp và nói chuyện với người phụ nữ ấy rằng tuổi cô ta quá lớn, lấy nhau về liệu có sinh người nối dõi cho nhà tôi được không? Còn danh dự, sĩ diện của con trai tôi nữa, người ta sẽ cười, sẽ nhìn nó ra sao khi công danh sự nghiệp vững vàng lại lấy người vợ già, là gái nạ dòng... Thâm tâm tôi hiểu, lời nói của mình là cay nghiệt, làm tổn thương người phụ nữ ấy, nhưng biết làm sao được. để con trai làm tròn đạo lý, tỉnh ngộ thì tôi sẵn sàng sắm "vai ác", ngăn cản đến cùng.
Sau cuộc gặp gỡ của tôi với người phụ nữ ấy, con trai tôi chỉ im lặng, trầm tư mà chẳng nói lời nào nhưng tôi biết, cả hai vẫn liên lạc với nhau, tình cảm vẫn sâu đậm như trước. Tôi biết nỗ lực phản đối của mình là hoàn toàn thất bại. Tôi gần như suy sụp, chán nản và có lỗi vô cùng khi chẳng thể làm con trai tỉnh ngộ, thay đổi quyết định được. Nghe nhiều người khuyên, cố tình mối lái, đưa con đi xem mắt nhiều mối là con cháu của bạn bè, xinh đẹp thành đạt... nhưng chẳng thành công. Con trai chiều lòng tôi chẳng từ chối cuộc hẹn nào nhưng sau đó đều tìm cách lảng tránh nói không hợp, không thích, không xứng để từ chối. Và hơn ai hết, tôi hiểu rằng, tình cảm của con trai tôi với người phụ nữ kia vẫn còn sâu đậm lắm. Nhiều lúc, tôi nghĩ buông xuôi rằng, cứ để nó tự do làm theo ý thích rồi sau này sẽ phải hối hận, nhưng lương tâm của người mẹ lại không để tôi làm vậy. Thực lòng, tôi thương người phụ nữ kia đã lỡ dở một lần rồi, sẽ ra sao nếu cuộc hôn nhân với con trai tôi lại đổ vỡ, vì tôi biết, nếu hôn nhân và không có con thì sớm muộn gì cũng tan vỡ. Và hơn tất cả, tôi không muốn con trai mình phí thời gian cho cuộc tình không tương lai ấy.
Cách đây 1 tuần, con trai tôi nói năm nay sẽ cưới vợ và không ai khác là người phụ nữ ấy. Tôi gần như suy sụp, chán nản và tuyệt vọng. Tôi cố gắng lắm rồi nhưng chẳng thể gàn nổi con trai. Tôi không hiểu thứ tình yêu đích thực mà con trai tôi nói nó vĩ đại, cao cả đến mức nào mà một đứa như nó lại quên đi trách nhiệm, đạo lý để bảo vệ đến cùng. Tôi biết phải làm gì đây, khi chẳng thể ngăn cản nổi con trai mình mà cũng chẳng thể nhắm mắt buông xuôi mọi chuyện. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên để làm đứa con trai mù quáng của mình tỉnh ngộ.
Theo Công Luận
Bất lực khi vợ ngày càng "xuống cấp" sau khi sinh con Khi chưa có con, vợ tôi đã tuyềnh toàng, thì chắc không cần nói mọi người cũng biết, giờ có con cô ấy, bệch xệch đến cỡ nào. Lúc nào cũng hớt hải, bận rộn, đầu bù tóc rối. Nhiều khi lại ước, giá như em cứ đỏm dáng, ăn diện, lười nhác một chút thì có lẽ cuộc sống của tôi sẽ...