Bắt gã con trai đánh, bắt cha quỳ “hỏi tội”
Ông Thơm tại Trung tâm Y tế huyện Tuy Phước.
Khanh có tật hay uống rượu. Cứ mỗi lần say rượu về, Khanh đánh đập vợ con và cha ruột. Nhiều lần Khanh còn bắt cha quỳ xuống để tra vấn…
Chiều 16-11, nguồn tin từ Viện Kiểm sát nhân dân huyện Tuy Phước (Bình Định) cho biết đã phê chuẩn quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và ra lệnh bắt tạm giam trong thời hạn 4 tháng đối với Lê Văn Khanh (38 tuổi, ở thôn Trung Tín 2, thị trấn Tuy Phước, huyện Tuy Phước).
Lê Văn Khanh bị bắt tạm giam để phục vụ công tác điều tra về hành vi “cố ý gây thương tích” theo điều 104 Bộ luật Hình sự.
Nạn nhân của Khanh là ông Lê Thơm (88 tuổi) – chính là cha ruột Khanh.
Video đang HOT
Ông Thơm đã bị Khanh đánh gãy chân phải vào điều trị dài ngày tại Trung tâm Y tế huyện Tuy Phước lúc 14g ngày 18-9, với các triệu chứng ban đầu như: tụ máu mắt phải, xây xát da môi trên và đau nhức khắp cẳng chân phải…
Theo Tiền Phong
Chồng sắp cưới vũ phu, giả dối
Tôi phải làm thế nào để tự giải thoát mình ra khỏi cơn cùng quẫn thế này đây?
Tôi dùng hết can đảm để gọi điện cho vợ anh hỏi lý do vì sao họ lại chia tay nhau. Và càng bàng hoàng hơn nữa khi chị đã tâm sự với tôi rằng, anh thường xuyên đánh đập vợ con, là một người chồng, người cha sống không có trách nhiệm với gia đình...
Tôi năm nay đã 25 tuổi nhưng dường như tính cách của tôi thì còn quyas trẻ con. Thời sinh viên tôi cũng yêu một người khá sâu sắc... và tình yêu ấy kéo dài suốt bốn năm đại học nhưng rồi, sau bao nhiêu sóng gió, chúng tôi cũng chẳng thể nào cùng nhau đi tiếp con đường đời.
Khi tôi còn là sinh viên thì người yêu của tôi đã đi làm. Anh thường đi theo các công trình xa, ở những nơi mà không có sóng điện thoại, giao thông đi lại khó khăn nên tôi cũng tập cho mình thói quen khi không có anh trong ngày sinh nhật hay những ngày lễ qua trọng. Nhưng khoảng cách không gian và thời gian không làm cho tình yêu của chúng tôi phai nhạt mà cả hai luôn động viên nhau phải cố gắng học tập và công tác tốt, vì tương lai sau này của hai đứa. Anh hứa hẹn chờ ngày tôi ra trường sẽ chuyển công tác về Hà Nội để hai đứa được ở gần nhau hơn.
Tôi tin anh, yêu anh và đặt hết niềm tin vào người mình yêu nên tôi đã không ngần ngại trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái. Vì thế nên trong khoảng thời gian anh đi công tác xa, mặc dù có rất nhiều người quan tâm nhưng tôi không để ý đến những lời ong bướm của họ mà chỉ biết vun vén cho tình yêu của chúng tôi mà thôi.
Lúc tôi học xong đại học cũng là lúc anh chuyển về Hà Nội như lời anh hứa nhưng kết thúc câu chuyện lại không giống như trong truyện cổ tích.... Anh về Hà Nội làm ăn không được thuận lợi như trước nên anh đã bỏ tôi để đến với người con gái khác có điều kiện kinh tế hơn, còn tôi trở về quê theo sự sắp xếp của gia đình vào làm việc ở một cơ quan nhà nước. Với hình thức khá, lại ăn nói khéo léo, có duyên nên tôi được rất nhiều chàng trai theo đuổi... nhưng vì mang một vết thương lòng khá sâu của mối tình đầu nên tôi không thể mở lòng để đón nhận một ai...
Anh là một người chồng, người cha sống không có trách nhiệm với gia đình...
Thế rồi, tình cờ tôi quen người bạn trai hiện tại của mình qua một người bạn. Nếu như mọi chuyện cứ bình lặng như thế trôi qua, có lẽ tôi không phải khổ sở, đau đớn như lúc này... Lúc đầu, tôi không có một chút ấn tượng tốt đẹp gì về anh bởi vì anh không nổi bật, không giỏi giang cũng không ga lăng như những chàng trai đang tán tỉnh mình... nhưng một ngày, khi tôi đang trên đường từ cơ quan về nhà, tôi bị tai nạn xe máy và anh đã đến bên tôi, đưa tôi vào viện. Khi ca phẫu thuật xong, người đầu tiên tôi nhìn thấy là anh... tôi cảm động đến phát khóc khi nhận được sự quan tâm, chăm sóc tận tình của anh như thế!
Tôi những tưởng trái tim băng giá của mình không thể tan chảy ra được nữa nhưng chính anh đã mang tình yêu của mình sưởi ấm trái tim tôi... Nhưng giá như tôi đừng yêu anh thì có lẽ, tôi sẽ không phải khổ đau như bây giờ!
Cũng vì tôi quá ngây thơ nên tôi tin tưởng anh tuyệt đối, không một chút nghi ngờ... Cho nên khi anh bảo bố mẹ anh đến nói chuyện ăn hỏi cho hai đứa, tôi đã đồng ý ngay. Và bây giờ tôi mới hiểu, đấy là một quyết định cực kỳ sai lầm của mình.
Tôi cứ băn khoăn về những hành động của anh... dường như anh đang giấu tôi một điều gì đó. Và sự thật đã được phơi bày khi anh mượn rượu để lấy can đảm nói chuyện với tôi, anh thú nhận rằng anh đã qua một đời vợ và bây giờ anh chị đang sống ly thân. Khi nghe những lời thú tội của anh, tôi bàng hoàng ngã khụy xuống... Tôi không thể tin vào tai mình những điều vừa được nghe từ phía anh nữa...
Tôi dùng hết can đảm để gọi điện cho vợ anh hỏi lý do vì sao họ lại chia tay nhau. Và càng bàng hoàng hơn nữa khi chị đã tâm sự với tôi rằng, anh thường xuyên đánh đập vợ con, là một người chồng, người cha sống không có trách nhiệm với gia đình... Buồn chán. Thất vọng... tôi chỉ muốn trả lại cau trầu nhà trai đã mang đến ăn hỏi. Nhưng ở quê tôi còn rất lạc hậu, bố mẹ tôi lại là người khá bảo thủ... tôi sợ bố mẹ sẽ buồn và xấu hổ với bà con, làng xóm nên không dám nói sự thật về anh cho mọi người biết.
Cũng có lúc, tôi muốn chạy đến một nơi thật xa, bỏ lại tất cả để sống một cuộc sống yên ổn... nhưng còn bố mẹ tôi, họ đều đã già và rất cần có tôi ở bên cạnh. Họ không thể an lòng khi biết con gái mình đau khổ, vật vã như vậy... Nhưng tôi phải làm sao đây? Tôi phải làm thế nào để tự giải thoát mình ra khỏi cơn cùng quẫn thế này đây?
Mong mọi người hãy giúp tôi với!
Nguyễn Nhung (Theo Bưu Điện Việt Nam)