Bắt 3 thanh niên đuổi đánh khiến 1 người chết dưới sông
Bị đuối đánh, nam thanh niên ở tỉnh Quảng Nam nhảy xuống sông nhưng tiếp tục bị nhóm người trên bờ dùng đá ném dẫn đến tử vong.
Sáng 18-9, Phòng Cảnh sát Hình sự Công an tỉnh Quảng Nam, cho biết vừa thực hiện lệnh bắt khẩn cấp Lê Xuân Dương (SN 1997), Dương Vĩnh Long (SN 1996) và Phạm Huỳnh Đạt (SN 1997, tất cả cùng ngụ xã Tiên Cảnh, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam) để điều tra vì liên quan đến cái chết của một nam thanh niên.
Theo điều tra, tối 15-9, anh Nguyễn Đình Phương (SN 1996, ngụ thôn Thanh Tân, xã Tiên Châu, huyện Tiên Phước) cùng một số thanh niên xã Tiên Châu ngồi uống rượu tại quán nhậu bên bờ kè sông Tiên (huyện Tiên Phước).
Đạt, Dương, Long bị bắt tạm giam
Đến khoảng 21 giờ cùng ngày, 2 thanh niên trong nhóm Phương là Nguyễn Phúc Quảng và Nguyễn Văn Sơn xảy ra mâu thuẫn với Đạt và Trần Văn Sự (ngụ xã Tiên An, huyện Tiên Phước).
Đạt sau đó đã gọi nhóm của mình là Dương, Long và một số thanh niên khác đang ngồi nhậu đến “giải quyết”. Lúc này, Sơn cũng gọi nhóm của mình đến “nói chuyện” với nhóm của Đạt.
Tuy nhiên, do nhóm của Đạt đông hơn nên nhóm của Sơn bỏ chạy. Thấy Phương bỏ chạy xuống dải đất dọc theo chân bờ kè tiếp giáp với lòng sông, Long, Đạt, Dương liền đuổi theo. Phương chạy được một đoạn thì nhảy xuống và bơi sang bên kia sông Tiên.
Video đang HOT
Khi Phương bơi cách bờ khoảng 4 m thì Long nhặt 2 cục đá ném liên tiếp về phía Phương. Đạt cũng ném Phương 2 cục đá, Dương ném Phương 1 cục đá.
Đến khoảng 15 giờ chiều16-9, người dân và cơ quan chức năng phát hiện thi thể Phương dưới sông Tiên.
Theo Tr.Thường (Người lao động)
Chồng mất 4 năm vợ đột nhiên mang thai, cả nhà chồng không tin và đuổi đánh cho đến khi...
Dù Thương có giải thích đến thế nào đi chăng nữa thì việc có thai với người chồng đã mất cách đây 4 năm với bố mẹ chồng là điều không thể...
Từ một cô con dâu thảo hiền, bây giờ trong mắt bố mẹ chồng cô không khác gì một đứa con dâu hư hỏng, mất nết ( ảnh minh họa )
Thương và Hùng yêu nhau từ thời còn sinh viên, để lấy được nhau cả hai phải trải qua rất nhiều khó khăn vì sự ngăn cấm của gia đình Hùng. Sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ đều là công chức nhà nước, Hùng lại là con trai một trong nhà nên khi tuyên bố sẽ cưới Thương, một cô gái tỉnh lẻ với gia cảnh hết sức bình thường khiến bố mẹ Hùng ra sức ngăn cấm.
Vậy nhưng cuối cùng bằng sự kiên trì của cả hai thì cuối cùng gia đình Hùng cũng xuôi mà đồng ý cho cho cuộc hôn nhân này. Về làm dâu Thương luôn là một người vợ ngoan, một nàng dâu thảo. Mẹ Hùng xưa vốn có định kiến với Thương bây giờ cũng phải một mực khen cô con dâu này hiếu thảo. Niềm hạnh phúc gia đình ấy sẽ trọn vẹn hơn nếu có tiếng cười của trẻ con. Bố mẹ chồng cũng giục Thương nhanh nhanh có tin vui để ông bà bế cháu. Vậy nhưng dù đã kết hôn được gần 1 năm nhưng Thương vẫn chưa mang bầu. Đi khám thì bác sỹ bảo cả hai vợ chồng đều khỏe mạnh, không có vấn đề gì xảy ra.
Khi mà niềm mong mỏi có đứa con chưa được thì cô lại phải chịu đựng nỗi đau tột cùng khi mà người chồng mà cô yêu thương cũng bỏ cô mà đi ( ảnh minh họa )
Nhiều lúc Thương cứ tự trách mình, những lúc đấy chồng cô lại vỗ về an ủi " chuyện con cái là do cái duyên, không thể nóng vội được". Nghe những lời đấy của chồng cô cũng cảm thấy được an ủi phần nào.
Vậy nhưng có lẽ cuộc đời Thương có quá nhiều biến cố, khi mà niềm mong mỏi có đứa con chưa được thì cô lại phải chịu đựng nỗi đau tột cùng khi mà người chồng mà cô yêu thương cũng bỏ cô mà đi. Hùng bị tai nạn giao thông khi đang trên đường công tác, Thương không kịp hiểu chuyện gì đang xảy đến với mình nữa.
Mất chồng ở độ tuổi còn quá trẻ, ngày hết chịu tang chồng, nhiểu người khuyên Thương đi bước nữa để ổn định cuộc sống. Ngay cả bố mẹ cũng nói rõ quan điểm của họ:
- Hùng nó mất rồi, nhưng con thì còn quá trẻ. Nếu con tìm được người thương con thì con cứ đi bước nữa, bố mẹ không ngăn cấm.
Nghe những lời đấy Thương chỉ biết ứa nước mắt mà im lặng. Bản thân cô biết rằng mình chẳng thể mở lòng được với người đàn ông khác vì cô quá yêu chồng. Thương nhất quyết ở lại chăm sóc bố mẹ thay chồng, ông bà cũng đã lớn tuổi lại ở một mình không ai chăm sóc như vậy cô không yên tâm. Cô nộp hồ sơ xin đi làm ở một công ty tư nhân để trang trải cuộc sống, mặt khác để áp lực công việc sẽ khiến cô vơi bớt nỗi buồn.
Càng nhớ chồng, Thương lại càng mong mỏi có một đứa con chung với anh. Nếu có đứa con cô cũng được an ủi phần nào khi không có chồng ở bên, bố mẹ chồng cũng vui vẻ hơn nếu có cháu bế. Vì cái đợt đi khám sức khỏe Hùng có quyết định là trữ đông tình trùng của mình để nếu lỡ như hai vợ chồng có gì ông ổn thì để thụ tinh nhân tạo. Từ lần chồng mất đến nay bao lần Thương có ý định thụ tinh nhân tạo, nhưng vì có quá nhiểu thứ phải lo nên cô chưa thể làm được.
Thương quyết định giấu bố mẹ chồng đến bệnh viện và thụ tinh nhân tạo, trong lòng cô đang thầm nghĩ nếu bố mẹ chồng biết ông bà sắp có cháu nội thì hẳn sẽ rất vui sướng, chồng cô ở bên kia chắc cũng sẽ ủng hộ quyết định này của cô. Vậy nhưng trái với suy nghĩ của cô, ngay khi nghe Thương thông báo tin mình có thai được 4 tuần, bố mẹ chồng cô đã nối đóa lên:
- Nếu cô muốn đi bước nữa thì cứ nói, tại sao lại hư hỏng rồi vác cái bụng bầu về đây để ăn vạ ông bà già này.
- Mẹ ạ, đứa bé này là con của anh Hùng, đứa bé này là cháu nội của bố mẹ.
- Thằng Hùng nó mất đến nay đã được 4 năm, vậy mà cô nói cô có thai với nó không thấy vô lý sao.
- Trước đây con và anh Hùng đi khám, chồng con có quyết định trữ đông tinh trùng ở trong bệnh viện đề phòng nếu chúng con có gì không ổn thì thụ tinh ống nghiệm. Anh ấy mất rồi con rất muốn có một đứa con chung với anh ấy để phần nào an ủi, bố mẹ có cháu bế cũng vui hơn.
Dù Thương có giải thích đến thế nào đi chăng nữa thì việc có thai với người chồng đã mất 4 năm với bố mẹ chồng là điều không thể. Từ một cô con dâu thảo hiền, bây giờ trong mắt bố mẹ chồng cô không khác gì một đứa con dâu hư hỏng, mất nết. Bố mẹ chồng đuổi đánh cô ra khỏi nhà vì nghĩ rằng cô có thai bên ngoài với người khác.
Tiếng xấu đồn về trong quê khiến Thương cũng không dám về nhà bố mẹ đẻ. Với đồng lương eo hẹp, cô phải trải qua 9 tháng 10 ngày mang thai vất vả trong căn nhà trọ ọp ẹp, dột nát. Có những lúc Thương chỉ muốn ôm cái bụng bầu mà quăng mình xuống sông nhưng tình yêu con khiến cô không thể. Thương cứ cắn răng chịu đựng và vượt qua như vậy. Ngày sinh con, một mình Thương vào viện. Ai cũng rớt nước mắt khi thấy bà mẹ trẻ mặt mày tái xanh tự lo toan một mình. Đứa bé giống chồng như đúc khiến Thương được an ủi nhiều lắm.
Bế con tìm đến nhà chồng, dù đứa bé có giống chồng thế nào, mẹ chồng vẫn một mực khăng khăng buộc cô phải là xét nghiệm ADN để xác nhận huyết thống. Cô xót con, xin mẹ chồng cho cô nán lại nhà bà cho đến khi con đầy năm rồi hẵng làm xét nghiệm nhưng bà kiên quyết không nghe. Cô thương con lắm, con cô bé bỏng như vậy, để nó về căn nhà dột nát kia sẽ nay ốm mai đau. Thương quỳ gối van xin mẹ chồng nhưng vẫn không được bà chấp thuận. Cô vừa nói vừa khóc: "Chẳng nhẽ bao năm con làm dâu hiền thảo với mẹ không đủ để mẹ tin tưởng con lần này sao?". Mẹ chồng Thương lạnh lùng: "Từ ngày thằng Hùng qua đời tôi cũng chẳng coi cô là con dâu nữa rồi!".
Thương bàng hoàng trước câu trả lời nhẫn tâm đó. Cô bèn gạt nước mắt bế con đi. May mắn thay con trai cô dù sống trong căn nhà dột nát, xập xệ nhưng vẫn bụ bẫm, kháu khỉnh. Ngày con cô đầy năm, Thương gửi về cho nhà chồng mảnh giấy xét nghiệm ADN từ viện chứng nhận con trai cô chính là máu mủ của Hùng. Bố mẹ chồng cô lúc bấy giờ mới vỡ lẽ và đánh tiếng muốn đón Thương cùng cháu mình về nuôi thế nhưng Thương đã từ chối thẳng thừng. "Vì mẹ không coi con là con dâu của mẹ nữa nên con cũng không còn có liên quan gì tới bố mẹ nữa rồi!". Bố mẹ Hùng hối hận vô cùng nhưng trước sự sắt đá của Thương, họ cũng không làm gì được nữa.
Theo blogtamsu
Thấy vợ nhất định không chịu chăm chuyện vệ sinh cho mẹ chồng ốm, chồng điên lên đuổi đánh Nhìn cô rúm ró trước đòn roi của mình, anh dường như vẫn chưa hả hê. Anh lôi trong tủ ra mớ quần áo của cô, ném vào mặt cô. Sự im lặng của cô càng khiến anh phát điên. (Ảnh minh họa) Cô và anh kết hôn được hơn một năm rồi. Thật ra thì cho tới tận lúc ký vào tờ...