Báo với em, bồ của anh có bầu rồi!
Chị biết, kết quả ngày hôm nay là điều dự báo trước. Chị không có quyền níu kéo anh cũng không nên để anh rơi vào tình cảnh khó xử.
Đêm ấy, cả anh và chị đều nằm quay lưng lại nhau, không ngủ được. Tiếng thở dài của anh khiến chị hiểu, anh đang có điều gì khó nói. Chị đợi anh, chị không mở lời, vì chị biết, anh rồi sẽ lại là người nói trước.
Bao năm nay vẫn thế, trong mọi chuyện, chị luôn chờ đợi anh dù trong lòng chị biết chắc suy nghĩ của anh nhưng chị vẫn không muốn là người chủ động. Ngay cả chuyện vợ chồng giận nhau, chị cũng không muốn là người làm lành trước dù chị đúng hay sai.
Anh quay người lại phía chị, vòng tay ôm lấy eo chị, xiết thật mạnh, áp mặt vào lưng chị và thở một hơi thật dài. Anh kéo chị lại gần khi chị cố tình nằm xa anh.
Em à, anh phải nói với em chuyện này, thật khó xử
Chuyện gì hả anh – giọng chị nghẹn ngào
Chuyện này có lẽ sẽ khiến em hận anh đến tận xương tủy nhưng anh…
Anh không cần phải giải thích, anh cứ nói đi, còn nỗi đau nào mà em không phải trải qua nữa. Em đã nếm đủ rồi. Anh hãy nói những gì cần nói
Anh… anh, à không, bồ của anh, cô ấy có bầu rồi.
Vậy hả anh? Em biết…
Em biết sao, sao em lại biết…
Em đã biết trước ngày này dù sớm hay muộn cũng sẽ đến, chỉ là em đang đợi anh. Em không nhẫn tâm rời xa anh khi anh chưa sẵn sàng. Vả lại, ngày ấy, anh luôn níu kéo em
Video đang HOT
Nhưng, anh không phải là muốn bỏ em. Anh muốn cả hai sống chung một nhà. Cô ấy sẽ không có danh phận. Cô ấy muốn sống cùng chúng mình, cô ấy là người tốt
Anh ngây thơ quá. Anh thật sự là đã bị phim ảnh làm cho mờ mắt rồi sao? Anh định biến em thành nhân vật chính trong phim à? Làm gì có 2 người đàn bà sống chung một nhà với một người gọi là chồng. Đâu phải thời đại hoàng cung hả anh?
Chị biết, kết quả ngày hôm nay là điều dự báo trước. (Ảnh minh họa)
Câu chuyện ấy cứ kéo dài mãi, sau bao lời thanh minh, xin lỗi. Chị cũng không biết, mình đã thiếp đi từ lúc nào. Chị thấy quá mệt, mệt dài ngày rồi chứ không phải hiện tại chỉ là hôm nay.
Chị lấy anh đã 6 năm rồi nhưng mãi vẫn không thể có con. Nhiều lần chị nói với anh muốn l.y hô.n nhưng anh nhất định không đồng ý. Anh nói chờ thêm cơ hội. Anh khóc lóc va.n xi.n chị ở lại bên anh. Chị vì thương chồng nên lại đồng ý với hy vọng mong manh.
Hi vọng gần như hết vì đã trải qua 6 năm chứ không phải chuyện ngày một ngày hai. Chị cũng đã nhiều lần nói đến chuyện này, va.n xi.n anh có con với người đàn bà khác. Chị không muốn làm khổ anh hơn nữa. Nhưng anh nhất định không muốn bỏ chị.
Vậy mà bây giờ, khi chị chưa mở lời, anh lại thông báo với chị, bồ của anh đang mang bầu. Lòng chị đa.u đớ.n vô cùng. Tất cả chuyện này là do chị.
Anh đã có con, chị còn đợi chờ gì nữa. Bây giờ, có lẽ là lúc anh không còn níu chị nữa. Trước đây, một là vì còn yêu, hai là vì thương hại, ba là chưa gặp được người đàn bà như ý. Còn bây giờ, mọi thứ đã khác rồi.
Anh nói chị ở lại nhà này, sống hòa thuận như chị em với người đàn bà kia. Chị có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới chuyện đó. Thời đại nào rồi mà còn có chuyện hoang đường như vậy, nhất là chị còn có cả gia đình chồng bề thế, đông người.
Chị biết, kết quả ngày hôm nay là điều dự báo trước. Chị không có quyền níu kéo anh cũng không nên để anh rơi vào tình cảnh khó xử.
Giờ đây chị phải tự tay trao người đàn ông yêu thương nhất đời cho người đàn bà khác. Còn gì chua chát hơn. (Ảnh minh họa)
Đêm ấy, chị lặng lẽ khóc, lặng lẽ viết đơn l.y hô.n, lặng lẽ biến mình thành người đàn bà đau khổ. Chị đã chịu đựng đủ điều tiếng, đã dằn vặt, suy nghĩ suốt bao đêm rồi, không còn nước mắt để khóc, để tiếc thương.
Ông trời thật không công bằng, phụ lòng người tốt. Chị cố gắng chạy chữa, cố làm người vợ tốt, làm người con dâu đảm nhưng ông trời lại khiến chị trở thành người đàn bà không thể có con.
Chị ao ước biết bao một đứa con, để giữ được gia đình, để có người gọi là mẹ. Thế mà, ông trời không cho chị quyền ấy.
Giờ đây chị phải tự tay trao người đàn ông yêu thương nhất đời cho người đàn bà khác. Còn gì chua chát hơn. Tại sao con người ta sinh ra lại chịu nhiều đau khổ như thế.
Còn yêu nhau nhưng vẫn phải bỏ nhau. Chấm dứt rồi, hết thật rồi, chị phải ra đi thôi, chọn con đường mới. Chỉ hy vọng sau này, chị có được một người con nuôi, để chăm sóc, để thương yêu và để bớt cô đơn lúc nghĩ về quá khứ đau lòng.
Những ai khó có con mới hiểu được nỗi khổ tâm của người khao khát làm mẹ. Người đàn bà như chị thất bất hạnh. B.ỏ chồn.g chỉ vì không sinh được con. Mong rằng trên đời sẽ không có nhiều người chịu số phận khổ đau…
Theo Tinngan
Vợ vội đưa nhân tình lên giường đến mức quên chốt khóa
Khi vừa lên tầng 3, họ hôn nhau ngay từ cửa rồi bước vào và đẩy nhau xuống giường, nghe tiếng họ cười đùa chọc ghẹo, tôi điên má.u...
Vợ tôi sinh con trai xong thì xinh đẹp, mặn mà hơn cả thời con gái. Vốn là người có nước da trắng mỏng và dáng người cao dong dỏng, chỉ 6 tháng sau sinh, cô ấy đã lấy lại được vóc dáng cũ. Nhiều người thấy vợ tôi như vậy còn liên tục trêu đùa tôi rằng không giữ vợ cẩn thận có ngày vợ mình lại thành vợ người. Tôi tự tin với bản thân và tin tưởng vợ tuyệt đối nên bỏ ngoài tai hết những lời nói đó của thiên hạ.
Cô ấy là nhân viên tín dụng của một ngân hàng lớn tại Hà Nội. Công việc thường xuyên tiếp khách hàng, đi tối ngày không có giờ giấc. Nhiều khi thấy vợ không còn thời gian chăm lo cho gia đình, tôi cũng định góp ý nhưng rồi lại nghĩ công việc bắt buộc như thế chứ vợ mình nào đâu muốn vậy. Vậy là tôi lại âm thầm làm hậu phương vững chắc cho vợ tiếp tục công việc mơ ước của nàng từ khi còn theo học Học viện Ngân hàng.
Thấy vợ xúng xính váy áo, trang điểm rất kỹ, xinh thì có xinh nhưng ra ngoài ắt hẳn lắm kẻ dửng mỡ chọc ghẹo, nghĩ đến tôi cũng thấy khó chịu. Nhưng nghề của vợ là phải tỏ ra thật phong cách, chuyên nghiệp thì khách hàng mới đủ độ tin tưởng, công việc mới suôn sẻ nên tôi lại bỏ qua tất cả, mặc kệ vợ làm hoa cho người ta ngắm. Nhiều người nói cạnh khóe tôi chỉ biết quanh quẩn xó bếp, sợ vợ, bám váy vợ này nọ, tôi đều chấp nhận hết vì tình yêu tôi dành cho cô ấy và con trai nhỏ.
Ảnh minh họa
Thời gian gần đây, thấy vợ có vẻ mệt mỏi, tôi lo cho sức khỏe cô ấy nên hỏi han qua tình hình. Cô ấy nói công việc giờ khó khăn, bị áp chỉ tiêu nhiều nên căng thẳng, stress vô cùng. Dù biết vậy nhưng tôi cũng chẳng giúp được gì cho vợ, vì hai nghề nghiệp khác nhau. Tôi chỉ biết động viên vợ và giúp vợ việc nhà để cô ấy đỡ bận tâm. Nào ngờ mọi sự cố gắng của tôi chỉ là để phục vụ nàng rảnh chân đi với người khác, mà phải nói là đi với nhiều người đàn ông khác mới đúng. Thật là trớ trêu.
Chuyện này mãi tới hôm vừa rồi tôi mới vỡ lẽ ra. Hôm đó, đang ngồi xem ti vi thì tôi nhớ ra lịch tiêm chủng của con trai, sợ quên nên định đán.h dấu vào điện thoại của mình. Cầm đến mới biết điện thoại sắp hết pin, tôi đành đem sạc rồi lấy máy của vợ để chú thích. Trong phần nhắc nhở ấy, vợ tôi đã có cả một list làm việc kín đặc đến tận cuối tuần. Mỗi ngày là một tên người và địa điểm khác nhau. Điều lạ lùng là toàn tên đàn ông và địa điểm thì có quán cà phê, nhà hàng và có cả khách sạn. Tôi không hiểu họ vào khách sạn bàn chuyện gì? Hàng loạt nghi ngờ hiện ra trong đầu, tôi quyết định lên kế hoạch theo dõi vợ.
Tôi chọn ngày gần kề nhất trong lịch. 16h vợ tôi rời văn phòng, lên chiếc xe máy của mình rồi phóng đi... Tôi cũng kín đáo đi theo. Đến khách sạn đó đã có một người đàn ông chờ sẵn. Họ ôm eo nhau lên phòng. Tôi cũng âm thầm đặt một phòng rồi đi theo để bắt quả tang. Khi vừa lên tầng 3, họ gấp rút hôn nhau ngay ở cửa phòng rồi quấn lấy nhau mà không kịp chốt khóa.
Nghe tiếng cười đùa chọc ghẹo, tôi điên má.u đạp cửa xông vào, vợ tôi và người đàn ông đó đang mơn trớn bị bắt quả tang. Không kìm chế được, tôi gào lên: 'Thế này gọi là tiếp khách ư? Thế này gọi là stress vì bị áp chỉ tiêu ư?'. Trước sự giật mình của hai kẻ đó, tôi lao đến kéo vợ tôi ra, rồi định tặng cho lão kia quả đấ.m nhưng hắn đã vội vàng chạy ra ngoài.
Ảnh minh họa
Trong phòng chỉ còn lại tôi và cô vợ cong cớn, trơ trẽn. Bị bắt quả tang mà vợ tôi còn già mồm nói: 'Đúng, như thế này gọi là tiếp khách đấy, không thế thì lấy gì mà đổ vào mồm bố con anh hàng tháng, hàng năm nay? Thử hỏi với đồng lương ba cọc ba đồng như anh có đủ tiề.n ăn sáng không?'.
Bị vợ sỉ nhục, tôi đau lắm nhưng đau hơn là có một điều cô ấy nói đúng. Tôi là thằng đàn ông bất tài nên cô ấy mới phải như vậy. Trong chuyện này có cả lỗi của tôi. Nhưng cô ấy đã chấp nhận làm vợ tôi, đã chấp nhận khó khăn mà cưới tôi, thì phải cùng tôi chung lưng đấu cật, sao lại nỡ làm chuyện phản bội này?
Liệu tôi có nên tha thứ cho vợ hay không? Nếu tha thứ không biết cô ấy có còn ý tưởng làm thêm những việc nhụ.c nh.ã đó nữa hay không? Tôi thật lòng không biết giải quyết chuyện này ra sao.
Theo Tinngan
Quan hệ với sếp, nữ thư ký mất cả chì lẫn chài Huệ đa.u đớ.n vô cùng, cô cứ tưởng đã hoàn toàn chiếm được người đàn ông cô yêu, hóa ra, cô chỉ là một mối tình tạm bợ của ông mà thôi. Huệ giỏi giang, xinh đẹp nhất nhà. Năm 25 tuổ.i, cô gái trẻ đã là thạc sĩ kinh tế, tiếng Anh, tiếng Hàn nói nhanh như gió. Đi thi tuyển nhân...