Bao giờ thoát khỏi kiếp “bán thân”?
Nếu em không làm nghề này nữa thì lấy gì để đỡ đần bố mẹ, nuôi các em ăn học?
Sau bao nhiêu ngày suy nghĩ, em đã lấy hết can đảm của mình để viết lên những dòng tâm sự này và gửi đến chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống để chia sẻ nỗi niềm của mình. Qua đây, em cũng rất mong sẽ nhận được những lời khuyên chân thành của quý độc giả chuyên mục!
Em năm nay 19 tuổi, sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền Tây sông nước. Bố mẹ em quanh năm phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nhưng cuộc đời chưa có được một ngày nào thảnh thơi. Từ tấm bé, mấy anh chị em trong gia đình đã phải theo bố mẹ đi làm ruộng, bắt cua bắt ốc để sống qua ngày. Cuộc đời em chưa bao giờ có được một ngày vui vẻ bên đám bạn vì lúc nào cũng đầu tắt mặt tối với việc nhà, việc đồng áng.
Học hết cấp 2, vì gia đình không có điều kiện nên em phải ở nhà phụ giúp bố mẹ, thi thoảng đi cấy mướn thuê kiếm tiền nuôi em ăn học. Đến năm 17 tuổi, có một chị trong làng rủ em ra miền Trung “làm việc” và hứa hẹn “ mức thu nhập một ngày bằng một tháng em đi cấy mướn”. Khi nghĩ đến cảnh em mình được đi học đàng hoàng, bố mẹ không còn phải lao động cật lực để kiếm ăn qua bữa nên em đã đồng ý. Có lẽ công việc của những cô gái miền Tây nơi xứ người, em không nói, chắc mọi người cũng đã hiểu được phần nào?
Cái “công việc” mà cả xã hội xem thường thì nó lại giúp em có được miếng cơm, manh áo đàng hoàng, bố mẹ cũng bớt đi phần vất vả, em thơ có áo mới, cặp sách đến trường… Nghĩ đến cảnh những người thân của mình được sống “đàng hoàng” hơn một chút, em cảm thấy vui và không còn ái ngại khi làm công việc này nữa. Dù sao, đấy cũng là những đồng tiền do mình làm ra nên em luôn trân trọng công việc đó.
Rồi trong một lần ngồi ở bãi biển tìm khách, em đã quen anh, một chàng trai 25 tuổi, đẹp trai, lịch lãm và cách nói chuyện cũng rất ân cần. Khi biết em làm nghề “cave”, anh đã rất sốc… nhưng lúc thấy những giọt nước mắt lăn trên má em khi em kể về cuộc sống nghèo khổ của gia đình nơi miền Tây nghèo khổ, anh đã thông cảm và chia sẻ với em rất nhiều.
Rồi từ đó, ngày nào anh cũng đến bên em, khuyên em nên “bỏ công việc đó để làm lại từ đầu. Còn nếu em cứ cuốn vào đó, rồi không may bị lây bệnh nguy hiểm thì có hối hận cũng đã muộn”. Vì quý anh, tin anh là một người tốt nên em đã nghe lời anh và bỏ hẳn cái nghề “bán trôn nuôi miệng” đó.
Nếu em đi theo tiếng gọi của tình yêu thì gia đình em sẽ sống ra sao? (Ảnh minh họa)
Kể từ đấy, chúng em bắt đầu yêu nhau. Anh là mối tình đầu của em, là người mang đến cho em cảm giác bình yên nhất, cho em biết thế nào là một tình yêu thật sự… và em cũng cảm thấy rất hạnh phúc hãnh diện mỗi khi ở bên anh.
Nhưng cũng kể từ đấy, cuộc sống gia đình em lại trở về với ban đầu, lại tất bật với công việc, phải vật lộn vất vả mới có được miếng cơm cho qua ngày, trong khi đó, em thì “thất nghiệp”, người yêu em cũng không đủ điều kiện để chăm lo cho cuộc sống của em, huống gì cả gia đình em.
Khi emdẫn anh về ra mắt gia đình, bố mẹ một mực phản đối vì anh “ở quá xa, lại không biết gia đình người ta như thế nào? Liệu lấy nó con có nhàn hạ hơn cuộc sống ở với bố mẹ không?“. Em khóc lóc, van xin bố mẹ “Hãy hiểu cho nỗi lòng của con. Anh ấy là một người đàn ông tốt, chắc chắn anh ấy sẽ cho con cuộc sống hạnh phúc”. Nhưng dù em có khóc lóc, năn nỉ, van vỉ như thế nào thì bố mẹ vẫn nhất quyết: “ Nếu con lấy nó thì đừng bao giờ về với gia đình này nữa. Bây giờ con chỉ có hai sự lựa chọn, một là nó, hai là gia đình”.
Em hiểu bố mẹ phản đối em không phải vì anh ấy nghèo, xa… mà phản đối vì em bỏ công việc kiếm được rất nhiều tiền để theo một người đàn ông “ không có gì“. Hơn nữa, bây giờ chỉ mình em phải lo cho bố mẹ già và mấy đứa em đi học, nếu em không tiếp tục “làm việc” nữa thì lấy gì để nuôi gia đình? Hơn nữa, một đứa con gái chưa tốt nghiệp cấp 3 như em thì làm sao có thể xin được một công việc lương cao để đỡ đần gia đình?
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Bây giờ em phải làm sao? Nếu em từ bỏ anh để tiếp tục làm công việc xấu xa đó, kiếm tiền đỡ đần gia đình thì biết bao giờ, em mới thoát khỏi cái cảnh bùn nhơ đó? Còn nếu em quyết định theo anh và từ bỏ gia đình của mình thì cuộc sống của em nơi đất khách quê người sẽ ra sao? Và gia đình anh sẽ nghĩ thế nào về một đứa con dâu “ không cha không mẹ, không người thân” như em?
Hiện tại, em đang rất buồn và không biết phải lựa chọn như thế nào cả. Em rất mong các anh chị hãy bớt chút thời gian chia sẻ cùng em, giúp em tìm ra hướng giải quyết tốt nhất cho cuộc sống của mình!
Video đang HOT
Em xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mất trinh bao giờ thôi là bi kịch?
Nỗi ám ảnh vì không còn trong trắng cho tới bao giờ mới thôi trở thành bi kịch cho người phụ nữ
Chuyện trinh tiết của phụ nữ vẫn luôn là một vấn đề mà mọi người coi trọng cho dù xã hội ngày nay đã nhìn nhận chuyện ấy thoáng hơn. Tuy nhiên, không phải lúc nào người đàn ông cũng có cái nhìn bao dung và cách hành xử đúng mực khi vợ không còn trong trắng để đến với mình. Đó là nguyên nhân của hàng loạt những bi kịch của cuộc đời người phụ nữ trót ăn trái cấm trước khi lấy chồng phải chịu đựng.
Sau hàng loạt những lời tâm sự được đăng tải Người đàn bà mang tội mất trinh Vợ cắt tay giả máu trinh và Mất trinh đừng đổ mình khờ dại, Tình yêu giới tính của Eva nhận được về rất nhiều chia sẻ của độc giả khắp nơi trong cả nước. eva.vn xin trích dẫn để độc giả có cái nhìn nhiều chiều hơn về vấn đề trinh tiết của người phụ nữ.
Người đàn bà mang tội mất trinh
hoahuongduong...@...
"Hãy giữ đứa bé lại cho mình"
Tại sao con người lại sống với nhau như thế. Bạn đã sai khi giấu chồng sự thật nhưng anh ta cũng đâu đáng được tôn trọng khi đối xử với bạn như vậy. Cho chồng bạn biết sự thật, nếu anh ta không thay đổi thì hãy li dị.
Catsamac...@...
Liệu còn bao nhiêu bi kịch về chuyện trinh tiết trong cái xã hội đang được coi là hiện đại hóa này đây? Ai cũng có quá khứ, cho dù nó tốt hay xấu thì cũng đều là quá khứ. Đọc bài viết của bạn mà thấy thương bạn quá, người chồng mà bạn hết mực yêu thương này liệu có đáng cho sự hy sinh của bạn không?
Theo mình thì người ta hề yêu thương bạn thật lòng như bạn nói, vì tình yêu luôn đồng hành cùng tình thương và lòng vị tha. Chồng bạn là một người đàn ông ích kỷ, khiến cho mỗi người phụ nữ như chúng mình khi đọc bài viết của bạn đều không tránh khỏi rùng mình. Coi vợ như một thứ đồ dùng rẻ rúm mà ngày đêm ra sức chà đạp.
Mình không muốn xui bạn phải rời xa cái hạnh phúc mà bạn đang cố gắng hy sinh để gìn giữ nhưng thứ hạnh phúc thể này bạn sẽ thật khó để mà tìm kiếm được ở người đàn ông đó. Chỉ thương cho em bé của bạn, chính vì mấu chốt này mình đã không dám mạnh miệng để khuyên bạn làm bất cứ điều gì trái với lương tâm vì em bé không có tội. Nhưng nếu để mẹ con bạn phải sống trong cái địa ngục trần gian này thì quá tội cho bạn. Rất mong bạn nên có sự lựa chọn đúng đắn.
Trong cuộc đời ai cũng có thể phạm sai lầm điều quan trọng là biết sống tốt hơn sau sai lầm ấy (Ảnh minh họa)
tuan...@...
Mình đọc câu chuyện của bạn mà thấy thương bạn vô cùng. Mình cũng thấy bạn nên nói chuyện thẳng thắn với chồng, nếu không tìm được tiếng nói chung thì bạn nên ly hôn, níu kéo tình yêu cũng không giải quyết được vấn đề nếu anh ta không thông cảm và tha thứ. Chúc bạn hạnh phúc và sáng suốt.
finallove_endlesslove...@...
Mình nghĩ bạn nên nói sự thật về cái thai cho chồng bạn nghe. Anh ấy có quyền được biết điều này. Dù anh ấy giận bạn đã lừa dối anh ấy nhưng bây giờ bạn cũng không nên che giấu thêm một lần nữa. Nếu bạn làm thế, chắc anh ấy sẽ không thể tha thứ cho bạn.
Đọc câu chuyện của bạn, mình thấy anh ấy vẫn còn yêu bạn rất nhiều nhưng vì lòng kiêu hãnh của một người đàn ông nên không cho phép anh ấy đối xử với bạn như ngày xưa thôi. Hãy ngồi lại bàn bạc với anh ấy vì ít ra anh ấy cũng là cha của con bạn. Nếu hai người chịu bỏ qua lòng tự trọng của mình một chút thì hai người sẽ tìm được lối thoát cho bản thân mình.
chipcoi_xih...@...
Thật ra chị cũng có cái sai, đàn ông có thể bỏ qua tất cả nếu chị thành thật ngay từ đầu,khi ấy anh ấy lấy chị vì yêu chị,còn không,chị cũng không phải hối tiếc vì đó là người đàn ông ích kỉ. Trong trường hợp này chị giấu đến tận lúc cưới, anh ấy giận cũng phải thôi, mong chị sớm vượt qua.
Vợ cắt tay giả máu trinh
love.rain89...@...
Em trai thực sự cảm phục sự cao thượng của anh. Anh đã vượt qua được sự khó chịu tột độ, đã khoan dung tha thứ một cách âm thầm để giữ được hạnh phúc gia đình. Người vợ của anh thực sự đã rất may mắn khi lấy được người như anh. Giá như chị ấy hiểu được anh là người thế nào và thành thực với anh từ đầu thì tốt, nhưng giờ chị ấy chắc cũng hối hận và đang cố gắng tất cả để sửa chữa sai lầm của mình rồi. Chúc anh chị luôn hạnh phúc.
Lòng bao dung và độ lượng của người đàn ông là cơ hội giúp những người phụ nữ không còn trong trắng được sống hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Nguyễn Trường Giang (truonggian...@...)
Đọc bài của các bạn,tôi nghĩ sao thanh niên thời nay sao mà cổ hủ quá: nào là ăn ốc đổ vỏ.v..v . Dường như họ không bao giờ tự nghĩbản thân mình đã hoàn chỉnh chưa. Tâm lý thanh niên đi với bạn gái, số nhiều đều đòi ăn trái cấm, không cho thì kêu không yêu. Phụ nữ không bao giờ làm chủ được cuộc chơi mà chính chúng ta mới là người chia bài. Vậy khi đã là vợ của mình, đừng nghĩ về quá khứ làm gì, hãy nghĩ về hiện tại và tương lai, tốt đẹp là tự mình tạo ra mà thôi.
Lê Thùy (lethuy...@...)
Anh đã làm đúng những gì cần làm. Nhưng thông qua câu chuyện của anh tôi nghĩ mọi người cần nêu cao quyền bình đẳng giới. Hỡi các đấng mày râu! các anh ấm ức về quá khứ của người phụ nữ nhưng các anh có nghĩ rằng phụ nữ cũng ấm ức về quá khứ các anh không? Sao các anh được dày vò còn phụ nữ thì không?
Kết hôn xong phụ nữ có rất nhiều việc để làm như sinh con đẻ cái, chăm sóc gia đình, đối nội đối ngoại...Nên hãy nhìn những gì vợ của các anh thể hiện. Nếu các anh để ý họ chắc sẽ thốt lên rằng "sao phụ nữ nhỏ bé mà giỏi giang thế" chứ đừng để ý quá khứ hay trinh tiết làm gì. Vì quá khứ cũng đủ làm họ đau lòng rồi, nếu yêu thì hãy chữa lành vết thương chứ đừng độc ác cứa thêm dao vào nữa.
Mất trinh đừng đổ mình khờ dại
Nắng chiều (hoahongvangbuongbinh...@...)
Thật sự mà nói sau khi đọc lời tâm sự chị viết em ngẹn ngào...Chính tình yêu đủ lớn của chồng chị đã cho chị 1 hạnh phúc đúng nghĩa! Có lẽ đó cũng là mong ước của nhiều người con gái bước vào hôn nhân với 1 quá khứ không lành lặn. Nhắn nhủ với tất cả những ông chồng, hãy cảm thông quá khứ cho người mà mình yêu thương. Chúc gia đình chị hạnh phúc.
phongtiendinh...@...
Lời đầu tiên tôi có thể nói là: đây là bài viết mà tôi cảm thấy hay nhất từ trước đến giờ mà tôi đọc, một suy nghĩ nhận thức hoàn toán đúng với logic, với đầy đủ những giá trị ý nghĩa nhất. Những độc giả nữ nên đọc bài này để hiểu và tìm ra nhận thức sống cho đời mình.
Sự trong trắng của tâm hồn còn chân quý hơn gấp bội tấm màng trinh mỏng manh (Ảnh minh họa)
Nga (vuthihuyennga...@...)
Ai cũng có một thời trẻ trung, khờ dại, nhất là những người tính cách mộng mơ, thậm chí là có những người con gái đến tuổi 24,25 mà vẫn để xảy ra chuyện đó thì thật quá buồn. Nhưng quan trọng hơn là sau này mình sống thế nào, mình thể hiện cá tính ra làm sao để không bị tổn thương, không bị đánh giá thấp.
Mình đã từng ở vào giai đoạn như vậy, nhưng chồng mình hiện tại thỉnh thoảng vẫn dằn vặt, đay nghiến mình vì chuyện đó bằng cách nhắn tin vào máy mình khi anh ta giận mình và cố gắng nói cho cả thế giới biết những điều mà anh ấy làm với là xuất phát từ nguyên nhân như vậy.
Cuộc sống cứ trôi đi, không ai tắm hai lần trên một dòng sông, tôi chỉ nghĩ rằng ngày hôm nay không giống ngày hôm qua, nên mình hãy luôn nhớ về quá khứ để hướng tới tương lai một cách tốt đẹp hơn, đẩy lùi bóng tối ở phía sau lưng, ít nhất là cho mình để sau này biết đâu có một người thực sự yêu mình hơn không phải vì chuyện trinh tiết. Cái trinh trắng trong tâm hồn con người con cao quý hơn gấp bội.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chàng trai của gió Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước mặt lên tìm chòm sao Sư Tử thì bắt gặp anh, cũng đang nhìn lên bầu trời... Tôi là một chàng gió, đúng là như vậy đó, một chàng gió thật sự. Tôi mang tình cảm của mình đi khắp nơi, trải qua bao mối...