Bao giờ lấy chồng: Câu hỏi xã giao dù vô duyên nhưng mà già trẻ gái trai, ai ai cũng thích hỏi
Bạn không lập dị so với những cô bạn đã có chồng, đã đính hôn hay những cô đang có mối quan hệ tử tế. Họ chỉ tình cờ đã gặp đúng người ở đúng nơi và đúng thời điểm còn bạn thì vẫn chưa.
Tôi ước có một cách lịch sự để nói cho tất cả mọi người rằng câu hỏi này rất bất lịch sự và khó chịu kinh khủng. Mọi người nên hiểu rằng câu ‘Thế bao giờ cháu lấy chồng?’ không đơn giản chỉ là một cuộc chuyện phiếm mà nó thực sự mang hàm ý thế này: ‘Vấn đề của cháu là gì? Chính xác thì tại sao cháu vẫn còn ế? 25, 27 tuổi rồi mà không có lấy một mối quan hệ ổn định, nghiêm túc tức cháu đang không bình thường rồi.’
Khi người khác hỏi tôi câu hỏi này, điều tôi cảm nhận là: ‘Việc cô chưa lấy được chồng thật là ngu ngốc. Nó đâu đơn thuần chỉ là kết quả của việc kén quá chưa có người yêu, đó hẳn là do những khuyết điểm khiến người ta không thích cô.’
Đơn giản vì tôi đang độc thân, được chứ?
Tại sao phải có một lý do, một lời giải thích để khiến tình trạng độc thân bỗng nhiên trở nên ý nghĩa? Người ta thật lòng mong đợi câu trả lời thế nào? Có lẽ họ thích vài phần trong câu chuyện đời tôi để biết đâu lại có thể nhào nặn cái sự thật phũ phàng rằng tôi đang gần bước sang tuổi băm mà còn ế?
Không ai quan tâm lý do thực sự vì sao bạn chưa kết hôn. Người ta cũng không quan tâm đến câu trả lời kiểu như: ‘Tôi từng có một mối tình 2 năm, tôi đã nghĩ rằng đó là một nửa của đời mình nhưng cuối cùng mọi thứ đổ vỡ, anh ấy chuyển đến một thành phố khác vì chúng tôi có định hướng cuộc sống khác nhau. Thời gian ấy tôi đã đau khổ và khóc rất nhiều. Giờ đây tôi mở lòng cho một mối quan hệ mới nhưng vẫn chưa có gì mới cả.’
Hoặc là: ‘Tôi đang dùng Tinder, OK Cupid, Hinge và mấy cái ứng dụng đại loại thế.’
Hay chỉ là: ‘Tôi không chắc về những gì tôi đang tìm kiếm. Tôi đang chỉ tập trung vào những thứ khác và sẽ nghĩ tới vấn đề hôn nhân khi tôi cảm thấy hứng thú.’
Video đang HOT
Thực ra thì trong thâm tâm, họ không muốn và cũng không chờ đợi những câu trả lời đó. Họ đang mong đợi một cái gì đó đơn giản hơn. Ví dụ khi bạn nói: ‘Tôi đang tập trung vào công việc’, họ sẽ dễ dàng cho bạn lời khuyên: ‘Công việc không phải là tất cả.’ Còn nếu bạn nói: ‘ Thật khó để gặp gỡ mọi người’ thì họ sẽ bảo: ‘Cậu chỉ cần ra ngoài nhiều hơn!’
Đa phần thì họ không có ý xấu. Có thể họ thực sự muốn thấy bạn hạnh phúc, hoặc họ chỉ đơn giản là tò mò. Nhưng dù là có chủ ý hay không thì chuyện này vẫn thật là phiền phức, nhạt nhẽo, và vô duyên.
Đó là một câu hỏi xã giao mà khi con gái bắt đầu qua tuổi 22 hoặc 25 thường xuyên phải nghe. Thật không may, câu hỏi này dường như sẽ không bao giờ biến mất. Kể cả giờ đây xã hội đã tiến bộ khi nói về phụ nữ, chúng ta vẫn còn một chặng đường dài phải cố gắng. Phụ nữ ngày nay thành công ở nơi làm việc, trong lĩnh vực giải trí và rất nhiều các ngành nghề khác nhưng vẫn luôn tồn tại một khoảng cách nào đó. Chúng ta không nghĩ rằng phụ nữ và đàn ông được bình đẳng như nhau. Người ta vẫn còn chưa cởi mở với việc một người phụ nữ không kết hôn hay bắt đầu cuộc sống hôn nhân trong độ tuổi sinh con. Người ta nghĩ thật đáng lo cho cô ấy, về sự lựa chọn cách sống và hạnh phúc của cô. Rằng cần một lý do thật rõ ràng tại sao cô vẫn còn một mình. Đa số mọi người vẫn còn bảo thủ suy nghĩ, phụ nữ có thể làm việc và xây dựng sự nghiệp, nhưng với điều kiện họ vẫn phải là người vợ, người mẹ của gia đình.
Có thể bạn sẽ không bao giờ hoàn toàn ngăn được những câu hỏi hay tìm được cách để tránh các cuộc nói chuyện đó. Nhưng việc bạn có thể làm là nhớ rằng bạn không nợ ai một lời giải thích. Bạn chẳng bị làm sao cả, chẳng có gì kì cục hết và chắc chắn bạn không có nghĩa vụ phải chiều lòng ai bởi đây là cuộc sống của chính bạn.
Bạn không lập dị so với những cô bạn đã có chồng, đã đính hôn hay những cô đang có mối quan hệ tử tế. Họ chỉ tình cờ đã gặp đúng người ở đúng nơi và đúng thời điểm còn bạn thì vẫn chưa. Có lẽ sẽ đến lúc bạn gặp được người ấy hoặc sẽ mất nhiều thời gian hơn thế. Nhưng trong khi chờ đợi, cứ thoải mái độc thân mà không cần phải cảm thấy có lỗi vì điều đó.
Theo tiin.vn
Tâm thư gửi mẹ của "bom nổ chậm trong nhà"
"Nếu con muốn mua một đôi giày, con sẽ chạy ngay ra chợ. Nhưng con không thể làm thế với hôn nhân của đời mình. Con không muốn vì chưa tìm đúng cỡ giày của mình mà vội vàng xỏ vào đôi giày rộng quá hay chật quá rồi khó chịu lại phải tháo bỏ ra...".
Mẹ! Vài ngày nữa là tết rồi. Ngày xưa con háo hức mong chờ tết biết bao nhiêu, mà sao giờ cứ đến tết là con căng thẳng thế. Bởi con biết chỉ con ló mặt về nhà, thế nào cũng bị hỏi:
"Về rồi hả con, năm nay có anh chàng nào xông đất chưa?" - cô Oanh nhà đầu làng luôn hỏi con thế đã từ 5 năm nay rồi.
"Bao giờ thì cho bác ăn cỗ thế?" - bác Toán giữa làng, chỗ nhà có cái giếng to nhất ấy, sẽ hỏi con như vậy đâu cũng từ 3, 4 năm nay.
Nhưng con sợ nhất vẫn là tiếng thở dài của mẹ đón con ngay cổng: "Bằng này rồi, năm nay lại về nhà một mình hả con? Cái abc nhà bà xyz vừa sinh cháu đấy!".
"Bao giờ lấy chồng thế?", câu hỏi ấy con bắt đầu nghe từ khi 22 tuổi, cho đến giờ là 29 xuân xanh. Mấy năm trước con còn nhăn nhở cười "con còn trẻ mà" nhưng giờ thì không dám nói vậy nữa. Nhưng con vẫn cười để làm lơ qua đi, ấy vậy mà chẳng ai hiểu, chẳng ai buông tha cho con cả.
Ai ai gặp con ngoài đường cũng hỏi, ai ai đến nhà thấy mặt con cũng hỏi, như thể ngoài chuyện lấy chồng ra thì chẳng có chuyện gì để nói nữa. Mà câu hỏi đó thì khó quá, người yêu chưa có, làm sao con biết được bao giờ lấy chồng mà trả lời.
Ngày con mới lớn, mẹ luôn nói "phải học hành đàng hoàng đừng "bập" vào yêu đương sớm như con nhà nọ nhà kia rồi khổ một đời". Ngày con đang là sinh viên, mẹ dặn "chờ có công việc ổn định rồi hãy yêu, phụ nữ phải tự lập, phải chủ động kinh tế thì mới không phải lệ thuộc vào đàn ông". Rồi con ra trường, mẹ thủ thỉ "tuổi xuân ngắn lắm, lo hưởng thụ đi, lấy chồng sớm như mẹ là thiệt thòi". Con nghe lời mẹ, cứ ung dung tự tại sống cảnh vô lo, coi hôn nhân là chuyện nhỏ. Rồi đột ngột một ngày mẹ hỏi con "cô không định lấy chồng à?" thì con hoảng thật sự. Lúc nào mẹ cũng dặn đừng vội yêu, giờ hỏi con "bao giờ lấy chồng" thì con xoay xở làm sao kịp.
Con luôn nghĩ hôn nhân là do trời định, muốn vội cũng không được. Nhưng với mẹ thì nỗi lo cao ngất trời: Con gái như hoa có thì thôi; tuổi này không lấy chồng, vài năm nữa chỉ lấy mấy ông góa vợ; lấy chồng muộn rồi sinh đẻ khó khăn nguy hiểm lắm. Con không biết đó có phải nỗi lo thật sự của mẹ không hay thực chất mẹ chỉ muốn tống "quả bom nổ chậm" này ra khỏi nhà cho "rảnh nợ".
Năm ngoái, vào bữa tất niên, con đã bỏ cả bữa ăn chỉ vì câu nói của mẹ "Ra đường ai cũng hỏi con Khánh sắp lấy chồng chưa mà rầu?". Tại sao mẹ lại phải buồn vì chuyện con chưa lấy chồng, sao mẹ phải cảm thấy xấu hổ hay lo lắng vì việc đó chứ?
Mẹ xem, con gái mẹ xinh đẹp thế này, giỏi giang thế này, khỏe mạnh và yêu đời thế này, con có nhiều hoài bão và ước mơ lắm. Con cảm thấy cuộc sống của con rất vui vẻ và thoải mái khi được sống như mình muốn, đi những nơi mình thích, tự mình làm chủ cuộc sống của mình.
Con là con gái, cũng biết rung động và mộng mơ, cũng biết mong về "ngôi nhà và những đứa trẻ". Con cũng đã từng yêu, từng đổ vỡ, từng thất vọng rất nhiều. Con đã giấu đi những đau khổ riêng mình, cố gắng vượt qua, chưa bao giờ thôi đợi chờ một chàng trai tử tế và yêu thương con thật lòng sẽ đến.
Nếu con muốn mua một đôi giày, con sẽ chạy ngay ra chợ. Nhưng con không thể làm thế với hôn nhân của đời mình. Con không muốn vì chưa tìm đúng cỡ giày của mình mà vội vàng xỏ vào đôi giày rộng quá hay chật quá rồi khó chịu lại phải tháo bỏ ra. Con không muốn vì áp lực lấy chồng, vì cô đơn mà nắm vội một bàn tay nào đó.
Hôm trước cô bạn đồng nghiệp của con than thở "có lẽ sang năm tao lấy chồng thôi, đằng nào cũng lấy thì lấy phứt cho rồi chứ ông bà già than quá trời". Lúc đó tự nhiên con cũng sợ về nhà quá, vì con biết, vẫn là câu hỏi đó chắc chắn mọi người sẽ hỏi mãi không thôi.
Mẹ, con đã dành cả một buổi tối để ngồi đây viết những dòng này cho mẹ. Con biết tết là để về nhà, tết là để sum vầy, để vui. Vậy mẹ thương con, đừng giục giã con lấy chồng mẹ nhé.
Có ai hỏi con bao giờ lấy chồng mẹ đừng khó chịu, cứ cười tươi trả lời họ "Khi nào con gái tôi lấy chồng nhất định tôi sẽ mời mọi người ăn cỗ". Mẹ đừng buồn thấy người ta con bồng con bế còn con vẫn một mình. Mẹ cũng đừng đánh tiếng nhờ người này người nọ mối mai cho con. Con gái yêu thương của mẹ mà, sao mẹ cứ làm như con là thứ hàng ế ẩm phải cần "thanh lý" ngay vậy chứ.
Là con gái, điều quan trọng nhất không phải là lấy được chồng mà là lấy được một người chồng tốt, một cuộc hôn nhân hạnh phúc, đúng không mẹ? Con gái mẹ không phải ế đâu mà đang chờ đợi một người đàn ông tử tế để yêu thương đó. Lấy chồng không sợ muộn, chỉ sợ nhầm. Mẹ mà cứ sốt ruột giục giã, con lấy đại một chàng nào đó, rồi con khổ lại mất công mẹ phải trách móc bản thân "biết vậy không ép nó lấy chồng cho rồi", lúc đó hối hận cũng muộn.
Mẹ nhé, con sắp về rồi, ít ngày nữa thôi, và con vẫn chưa tìm thấy chàng trai nào ưng ý để mạo hiểm gắn bó cả cuộc đời. Mẹ từng nói, chuyện gì biết trước nguy hiểm thì đừng làm. Nên con sẽ cứ an toàn một mình mà về với mẹ.
Kim Khánh
Theo dantri.com.vn
'Né' về quê ăn Tết vì hay bị hỏi thăm 'Bao giờ lấy chồng?' Tết là dịp để sum vầy, để những người thân được giao lưu, gặp mặt sau một năm học tập, công tác miệt mài, vất vả. Song, Tết cũng là nỗi ám ảnh của nhiều cô gái khi liên tục bị các bà, các cô, dì hỏi thăm... Tôi có một người chị họ năm nay đã gần 60, có vị trí khá...