Báo động nạn t.ự t.ử ở Trung Quốc
Một cô gái tuổ.i đôi mươi ở Bắc Kinh vừa để lại lời nhắn vĩnh biệt trên mạng xã hội, và t.ự sá.t. Cứ mỗi ba phút lại có một người trầm cảm ở Trung Quốc kế.t liễ.u đời mình, và cô ở trong số đó.
Mỗi năm ở Trung Quốc, có 287.000 người tìm đến cái chế.t, 2 triệu người có ý định này và 70% trong số đó là do mắc chứng trầm cảm.
Ảnh Sienna Sai Na trong tang lễ cô. Sienna t.ự sá.t hôm 16/2. Ảnh: China Daily
Sienna Sai Na, sống ở quận Chaoyang, Bắc Kinh là một ví dụ. Hôm 16/2, cô gái đang ở độ tuổ.i đôi mươi này đã để lại những lời trăn trối cuối cùng trên trang Weibo trước khi t.ự sá.t: “Xin lỗi, tôi phải ra đi khi mọi thứ vẫn còn dang dở. Cuộc sống quá đen tối, chẳng có điều gì tốt đẹp dù tôi có cố gắng đến đâu. Cái chế.t là sự giải thoát tốt nhất. Tạm biệt tất cả mọi người.”
Theo thống kê từ bệnh viện Anding Bắc Kinh, bệnh viện đầu ngành về tâm thần học, con số người t.ự t.ử ở Trung Quốc mỗi năm đều gia tăng không ngừng. “Các cơ quan có thẩm quyền đã tiến hành một cuộc khảo sát, cho thấy có 2,5% dân số Trung Quốc bị chứng trầm cảm nặng”, ông Yao Zhijian, một giáo sư thuộc viện tâm thần Nam Kinh, nói.
Ông cho biết thêm, mỗi năm có gần 100.000 người phải đi khám bác sĩ để điều trị về chứng trầm cảm. “Trong vòng 4 năm qua, có 6.329 bệnh nhân nhập viện tâm thần Nam Kinh”, ông nói.
Video đang HOT
Theo trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa dịch bệnh Trung Quốc, bệnh trầm cảm làm gia tăng nguy cơ t.ự t.ử lên gấp 20 lần. T.ự sá.t đang là nguyên nhân hàng đầu gây ra cái chế.t ở nhóm dân trong độ tuổ.i từ 15 đến 34.
Ông Yao Zhijian, giáo sư thuộc viện tâm thần Nam Kinh nói về tầm quan trọng của sự thấu hiểu trong điều trị bệnh trầm cảm. Ảnh: China Daily
Thương tiếc cô gái trẻ Sienna, Qiu – nhân viên ngân hàng 33 tuổ.i ở tỉnh Giang Tô, phía đông Trung Quốc, đã bật khóc khi đọc những dòng cuối cùng trên Internet của Sienna. “Như nhiều bệnh nhân mắc trầm cảm ở đây, Sienna đã lạc lối, cô không nhận được thông tin chính xác. Nếu Sienna hiểu biết nhiều hơn về chứng bệnh này và tìm cách đối phó với nó thì sẽ không có một kết cục bi thảm như vậy”.
Qiu từng mắc chứng bệnh nguy hiểm này và phải vật lộn điều trị trong 2 năm. Anh chia sẻ: “Lúc đó như thể tôi ở dưới địa ngục vậy. Mỗi lần đứng gần cửa sổ ở văn phòng, phải đấu tranh quyết liệt thì tôi mới không nhảy ra ngoài. Thật khủng khiếp”. Vấn đề càng trở nên nghiêm trọng hơn khi Qiu từ chối nói về bệnh của mình với bác sĩ. Anh phủ nhận mình mắc bệnh và lơ là không chữa trị.
Phó giám đốc trung tâm Y học Tâm thần Cam Túc He Ruifang cho hay: “Trầm cảm không phải là bệnh thần kinh. Cũng như cảm lạnh, người bệnh cần chữa trị. Bệnh nhân, người thân của họ và dư luận cần phải có thái độ đúng đắn về căn bệnh này. Chẩn đoán và điều trị chuyên nghiệp, hiệu quả rất quan trọng, giúp giảm thiểu nguy cơ t.ự sá.t ở người bệnh.”
Theo ông Zhang Chun, giám đốc trung tâm can thiệp khủng hoảng tâm lý Nam Kinh, việc điều trị trầm cảm ở Trung Quốc thua xa các quốc gia phát triển. “Chi phí cho việc điều trị bệnh này và các căn bệnh liên quan không được hệ thống bảo hiểm nước nhà chi trả. Đây là một trong những nguyên nhân khiến bệnh nhân không tìm cách chạy chữa”.
Giáo sư Yao thuộc viện tâm thần Nam Kinh nói: “Ở một số nước, có nhiều tình nguyện viên sẵn sàng giúp đỡ bệnh nhân. Nhưng ở Trung Quốc, hầu hết người bệnh đều ở nhà và không ai biết họ đang phải trải qua những gì. Nếu không có người thân xung quanh, tình trạng bệnh của họ sẽ trở nên nghiêm trọng hơn.”
Một bệnh nhân trầm cảm được điều trị thông qua các công việc mà họ yêu thích và liệu pháp của bác sĩ. Ảnh: China Daily.
Hiện nay lượng bệnh nhân cần chữa trị căn bệnh này rất lớn. Ông Yao cho biết thêm: “Nếu ở Anh, tôi và cộng sự chỉ phải khám 2 bệnh nhân mỗi ngày thì ở Trung Quốc, trong một buổi sáng, tôi thường thăm khám cho hơn 30 bệnh nhân”.
“Nên nâng cao nhận thức của người dân về căn bệnh này, cần có nhiều sự hỗ trợ hơn từ chính phủ, chẩn đoán và điều trị sớm, áp dụng các nguyên tắc điều trị tâm lý phương Tây là những ưu tiên hàng đầu cần được thực hiện trong điều trị bệnh trầm cảm ở Trung Quốc”, ông Zhang nói.
Để phần nào giải quyết tình trạng này, các cơ sở y tế tâm thần Trung Quốc bắt đầu mở rộng hướng dẫn và điều trị cho người mắc chứng trầm cảm. Bác sĩ Yao kể về một cô gái ngoài 20 tuổ.i từng định t.ự t.ử bằng cách cắt mạch má.u cổ tay, được đưa đến viện của ông. Lúc ban đầu, cô nhất quyết không nghe ai khuyên bảo. Nhưng lần hồi, các bác sĩ tìm hiểu được tâm tư của cô. Cô thấy rất khó để kiếm được việc làm nên nghĩ rằng mình là gánh nặng cho người khác, dẫn đến tình trạng chán nản bản thân.
Họ cũng phát hiện ra rằng cô còn là nghệ sĩ tài năng, và thế là khuyến khích cô vẽ tranh, kết hợp các biện pháp điều trị khác. Cuối cùng cô gái lấy lại được niềm tin vào cuộc sống và bản thân.
Cô được ra viện, nhưng vẫn thường xuyên trở lại để là.m tìn.h nguyện viên chăm sóc cho những bệnh nhân trầm cảm khác.
Theo VNE
Bị xử tệ trong tù, được bồi thường 22 triệu USD
Ông Stephen Slevin, người Mỹ, đã nhận được 22 triệu USD tiề.n bồi thường do bị đối xử tàn tệ trong thời gian ở tù 22 tháng vì tội lái xe trong tình trạng say rượu. Theo đó, ông Slevin đã mắc chứng trầm cảm sau thời gian ở tù tại hạt Dona Ana, nơi đã có những biện pháp đối xử bị cho là "vô nhân đạo".
Ông Slevin trong thời gian ở tù (Nguồn: AFP)
Phát biểu trong phiên xét xử mới đây, ông Slevin cho biết: "Mọi người đi qua tôi hàng ngày, họ nhìn tôi chế.t dần chế.t mòn đi mà chẳng làm gì. Họ chẳng giúp đỡ gì tôi".Cũng theo luật sự Matthew Coyte, người bảo vệ quyền lợi cho ông Slevin, ông đã yêu cầu giới chức trong tù cho mình được chữa trị ở một bệnh viện để trị chứng nghiệ.n rượu song yêu cầu này đã bị bác và ông bị coi là một kẻ "tâm thần".
Vào tháng 5/2007, khi được đưa tới một bệnh viện, ông Slevin đã bị mất một phần ba trọng lượng cơ thể so với khi mới vào tù, râu dài tới vai, móng tay móng chân bẩn thỉu và trông không khác gì một kẻ tâm thần.
Tuy vậy, chỉ hai tuần sau khi ở bệnh viện, ông Slevin đã phải trả lại tù ở hạt Dona Ana và bắt đầu trở lại quá trình "hành xác". Vào ngày 25/6/2007, một thẩm phán cấp quận đã phát hiện việc ông Slevin không còn khả năng tự bào chữa nên đã bác bỏ mọi cáo buộc và yêu cầu toà án trả tự do cho ông.
Và trong phiên xét xử mới đây, luật sư Coyte đã kiện Hội đồng quận Dona Ana, nhà tù, giám đốc nhà tù Chris Barela và người phụ trách y tế của nhà tù, Daniel Zemek về tội đã vi phạm quyền con người của ông Slevin. Sau phiên xét xử, thẩm phán Martha Vazquez đã xử phần thắng cho ông Slevin khi các bên liên quan phải bồi thường số tiề.n 22 triệu USD cho ông./.
Theo TTXVN