Bàng hoàng phát hiện bạn trai nghiện phim sex
Trái tim tôi bị bóp nghẹt khi vô tình thấy một folder giấu kỹ trong máy tính anh toàn phim “đen” với những hình ảnh cực kỳ gợi dục.
Tôi năm nay 20 tuổi, hiện là sinh viên ở Hà Nội. Tôi yêu anh, mối tình đầu – một chàng trai có vẻ ngoài thư sinh, điềm đạm, hay cười và học trên tôi một khóa.
Ngày mới yêu, bạn bè ai cũng ghen tỵ vì tôi có người yêu vừa đẹp trai lại hiền lành, chỉn chu. Tôi cũng lấy làm tự hào lắm. Chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn, anh cũng rất nghiêm túc trong vấn đề quan hệ trước hôn nhân. Anh bảo đợi lúc nào hai đứa cùng lớn, kết hôn rồi mới nghĩ đến chuyện đó. Tôi luôn yên tâm và tin tưởng anh tuyệt đối.
Nhưng đến một ngày, khi muốn tạo bất ngờ cho anh bởi một cái hẹn không báo trước, tôi rón rén mở cửa phòng anh và bàng hoàng khi thấy anh đang chăm chú dán chặt mắt vào màn hình máy tính để … xem phim khiêu dâm. Tôi đứng ngây người, không nói được lời nào nhưng anh không hề hay biết sự có mặt của tôi lúc đó. Ánh mắt anh mải mê đến mức tôi có cảm giác anh đang thèm thuồng, khao khát được như ai kia ở trong phim. Tôi ngồi bệt xuống đất, anh giật mình bởi sự có mặt bất ngờ ấy của tôi. Anh chỉ cười cười ra vẻ xấu hổ rồi giải thích anh bị bạn “dụ dỗ” rồi bị nghiện không bỏ được. Anh ngồi thao thao bất tuyệt bịa ra đủ chuyện để tôi không nghĩ về điều đó nữa. Anh hứa từ nay sẽ không động đến những thước phim đó nữa.
Một thời gian qua đi, mọi chuyện có phần lắng lại, anh quan tâm tôi nhiều hơn. Một ngày làm gì anh đều kể với tôi hết. Hôm đó, tôi qua phòng anh chơi. Trong lúc anh lúi húi đi cắm cơm để hai chúng tôi dùng bữa trưa, tôi hí hoáy vọc máy tính xách tay của anh. Một lần nữa trái tim tôi bị bóp nghẹt khi vô tình thấy một folder giấu kỹ trong máy tính anh toàn phim “đen” với những hình ảnh cực kỳ gợi dục. Tôi phát tởm khi chứng kiến những hình ảnh đó. Rồi tôi xem một vài website còn chưa kịp tắt ở trình duyệt, đó là những đường link dẫn đến những trang website cực kỳ “bẩn thỉu”, thậm chí anh còn lập hẳn tài khoản trên một diễn đàn khiêu dâm và comment tục tĩu dưới những bộ phim mát mẻ ấy.
Hình ảnh anh trong tôi hoàn toàn sụp đổ. Tôi giận dữ, khóc lóc rồi bỏ đi. Rồi lại như lần trước, anh bắt đầu dỗ dành, van xin tôi rằng anh sẽ bỏ, sẽ “cai nghiện” nhưng rồi lại cố viện thêm một lý do “đàn ông ai chả xem cái đấy hả em”… Vâng, người con trai mẫu mực, hiền lành, chỉn chu của tôi thường xuyên xem phim đồi trụy và bảo đó là chuyện thường tình. Tôi đau đớn và ốm mất mấy ngày.
Video đang HOT
Từ hôm ấy, trong đầu tôi luôn ngập đầy những hình ảnh mát mẻ, những hình ảnh đôi trai gái quấn lấy nhau trở thành nỗi ám ảnh và tôi cảm thấy sợ hãi mỗi lần ngồi gần anh. Giờ anh cũng chẳng thèm để ý thái độ của tôi nữa, anh bảo anh không thể bỏ được. Anh chỉ xem thôi, không làm gì hại em và ai khác đâu.
Có thật đó là những điều bình thường không? Có thật đó là nhu cầu tối thiểu không? Có thật một người xem phim “mát mẻ” với mật độ dày đặc sẽ không bị ảnh hưởng gì từ những thước phim đó?
Tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay nhưng không đủ dũng cảm vì tôi còn yêu anh nhiều lắm. Tôi không biết phải làm thế nào nữa.
Theo Tiin.vn
Vì em trót mang cái "tôi" quá lớn
Trên đời này chỉ có phụ nữ nhường đàn ông chứ mấy khi đàn ông nhường phụ nữ. Em đã đúng khi ngày ấy dám tự tin đứng trước mặt anh khẳng định rằng: " Không có anh thì em vẫn sống tốt". Em đã đúng khi ngày ấy dám dũng cảm từ bỏ cuộc tình ngột ngạt ấy để quay về sống một cuộc đời tự do tự tại chỉ là của riêng mình. Dẫu cho đôi khi em cũng cảm thấy thiếu một bờ vai vững chãi nhưng em rất sợ nếu bắt đầu lại thì sẽ có ngày phải tiếp tục đối mặt với những điều trong quá khứ mà mình đã phải trải qua.
Ngày ấy mình cũng yêu nhau, cũng nhớ nhau và cũng quấn quít với nhau chẳng hề thua kém so với những cặp tình nhân khác. Mình cũng một lòng một dạ yêu nhau, chẳng ai "đứng núi này trông núi nọ", chẳng ai có ý tơ tưởng đến bất cứ một bóng hình nào. Những tưởng chỉ cần yêu nhau thật lòng và chung thủy với nhau là tình yêu sẽ mãi bền chặt, nào ngờ trên đời này lại có muôn vàn lý do để khiến hai người đang yêu có thể rời xa nhau.
Người ta nói đúng rồi, để yêu được nhau thì chỉ cần sự rung động từ tận đáy hai con tim nhưng để tình yêu ấy bền lâu thì còn cần phải có vô số những điều cần phải hòa hợp, cả về khách quan và chủ quan. Em và anh hợp nhau về mọi thứ, duy chỉ có một điểm vì quá giống nhau nên đã vô tình biến thành đối ngược nhau. Thật buồn vì cả hai chúng ta cùng có cái tôi quá lớn, lớn tới mức đã đặt nó lên trên mọi thứ, kể cả tình yêu để rồi cuối cùng đó cũng là lý do khiến đôi ta đánh mất nhau.
Bởi em mang cái "tôi" quá lớn nên em chọn cách ròi xa anh (Ảnh minh họa)
Tình yêu muốn bền lâu thì nhất định phải có một người hy sinh, dù là sự hy sinh ấy có diễn ra theo cách này hay cách khác. Thế nhưng ngày ấy mỗi lần quan điểm bất đồng thì không bao giờ em chịu nhượng bộ, còn anh cũng vì lòng tự ái mà chẳng mấy khi xuống nước đối với em. Hai chúng ta cứ "chiến tranh lạnh" như thế, để rồi sau một khoảng thời gian dài dù chẳng ai xin lỗi ai thì mọi chuyện cũng tự trôi qua. Nhưng càng ngày những cuộc cãi vã nhau càng trở nên dày đặc, càng ngày thì em càng cảm thấy mệt mỏi và ngột ngạt trong chính tình yêu của mình.
Cái "tôi" của ai cũng "to", cái tự ái của ai cũng lớn và cái tính hiếu thắng đã ăn sâu vào máu của người nào cũng nhiều. Đáng lẽ hai chúng ta sẽ là hai mảnh ghép hoàn hảo nếu như một trong hai người có thể chấp nhận nhường nhịn nhau một chút, thế nhưng tiếc rằng một vài lần cả em và anh thử miễn cưỡng nhượng bộ cũng không thể giải quyết được vấn đề gì. Chẳng có bất kỳ sự hy sinh hay nhường nhịn không thật lòng nào mà lại khiến cho người ta cảm thấy thoải mái được cả. Vậy là mâu thuẫn càng chồng lên mâu thuẫn và khi không thể chịu được sự bí bách, ngột ngạt ấy thì cũng là lúc mà em quyết định ra đi.
Lời em nói ngày nào cho đến tận bây giờ em vẫn còn đinh ninh trong dạ: " Không có anh thì em vẫn sống tốt", đúng vậy, vẫn sống tốt mặc dù có đôi khi giống như lúc này bỗng nhiên em lại thèm thuồng cảm giác được chiều chuộng và yêu thương. Nhưng rồi cảm giác ấy lại nhanh chóng trôi qua bởi vì ngày qua ngày, em vẫn vui với những niềm vui nhỏ bé và bình dị mà cuộc sống của mình mang tới, ngày qua ngày em vẫn làm việc tốt, vẫn tụ tập với bè bạn và bờ môi vẫn cất lên một câu hát trong vô thức rằng: " Cuộc đời vẫn đẹp sao".
Em rời xa anh để quay về với cuộc sống tự do tự tại của riêng mình (Ảnh minh họa)
Em sợ sẽ không tìm được một người thực sự hiểu mình, sợ sẽ không tìm được một người đàn ông chịu nhường em mỗi khi em cáu giận, bởi trên đời này vốn chỉ có phụ nữ nhường đàn ông chứ có mấy khi mà chuyện ngược đời ấy xảy ra bao giờ. Em sợ rằng sẽ một lần nữa phải đối diện với những gì mình đã trải qua ở trong quá khứ, sợ sẽ một lần nữa phải phân vân giữa chuyện nên đi hay nên ở và một lần nữa lại phải buồn phiền vì chuyện tình yêu chẳng giống như ý muốn của mình.
Ai đó vẫn bảo rằng ở đâu đó trong cuộc đời này luôn có một người được ông trời sinh ra là để dành cho mình. Vậy thì em sẽ cứ ở đây chờ cái người đặc biệt ấy đến và kể cả nếu họ không đến thì em cũng sẽ chẳng đi đâu cả, bởi cuộc sống tự do tự tại này có lẽ là thích hợp nhất đối với một người con gái chót mang cái tôi lớn hơn vẻ ngoài mảnh mai, yếu ớt của chính mình.
Theo Eva
8/3 mếu máo và nước mắt Nhiều chị em đã phải ngậm ngùi nén tiếng thở dài, thậm chí gạt nước mắt khi nghĩ đến chồng. Người phụ nữ nào cũng sẽ hồi hộp chờ đợi món quà tặng tình yêu từ người đàn ông của mình trong ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3. Tuy nhiên có những người phụ nữ, càng mong đợi nhận được chút gì đó...