Bạn trai thích trả tiền cho tôi sau mỗi lần ân ái
Đang ôm ấp vuốt ve tôi sau niềm sung sướng, bỗng anh chạy ra móc quần áo, rút ví và đưa cho tôi tiền.
ảnh minh họa
Chúng tôi yêu nhau đã được hơn ba năm. Hai bên gia đình cũng đã đồng ý, chỉ đợi năm sau, khi tôi được tuổi là sẽ làm đám cưới. Vì yêu anh, vì nghĩ rằng chúng tôi sắp thành vợ, thành chồng, nên tôi cũng chẳng ngại ngần dâng hiến cho anh cái quý giá nhất của đời con gái.
Đêm đầu tiên của chúng tôi, sau khi anh cho tôi những cảm giác tuyệt vời, thăng hoa và hạnh phúc, đang ôm ấp vuốt ve tôi sau niềm sung sướng, bỗng anh chạy ra móc quần áo, rút ví và đưa cho tôi tiền. Tôi hơi bất ngờ, nhưng không tự ái và còn có gì đó hơi thích thú, mới lạ.
Tôi vô tư nghĩ rằng, anh đưa tiền cho tôi giữ hộ. Tôi là tay hòm chìa khóa của anh. Chưa thực sự là vợ chồng nhưng anh đã nghĩ cho gia đình nhỏ sắp tới. Mấy hôm sau vẫn vậy, tôi cũng khó hiểu nhưng vẫn vui vẻ cầm. Nhưng chỉ sau đó chừng vài tuần, tôi lờ mờ hiểu ra lý do. Có lần anh đưa tôi vài trăm nghìn, nhưng có khi đưa tôi vài chục, tôi không cầm anh sẽ mất lòng, sẽ thể hiện buồn chán… Không phải anh muốn gửi gắm tiền bạc nơi tôi, mà vì đó là một sở thích khi quan hệ tình dục xong.
Video đang HOT
Có lần anh đưa tiền cho tôi, lần thì nhét vội vào tay, lần thì anh cười và bảo tặng em này, lần lại bảo anh trả cho em, lần khác thì nói em cầm lấy đi… Những câu nói như khía vào tim tôi đau nhói. Sau mỗi làn như vậy, anh vẫn ôm tôi ngủ ngon lành, còn tôi lại thổn thức với những giợt nước mắt lăn dài bên má. Cầm tiền trong tay, tôi không hiểu việc gì đang đến với mình và cuộc hôn nhân sắp tới, cuộc sống trong tương lai của tôi sẽ ra sao nếu chuyện tình dục luôn làm tôi chán nản… Biết bao câu hỏi cứ lởn vởn trong tâm trí tôi mỗi khi đêm về.
Thời gian ở bên anh càng lâu, tôi càng nhận ra điều ghê sợ đó. Tôi chuyển hết từ cảm giác này sang cảm giác khác, sốc, ghê sợ và cuối cùng là kinh tởm, chán nản. Bạn trai coi mình như gái làng chơi, sẵn sàng bỏ ra xấp tiền để mua sự vui vẻ.
Tôi tâm sự với cô bạn thân thì nhận được lời chia sẻ, có thể bạn trai tôi muốn tìm niềm hứng khởi mới trong tình dục, có thể anh ấy nghĩ tôi có hứng thú với việc làm này nên tiếp tục hành động đó nhiều lần. Còn chị dâu tôi thì bày tỏ quan điểm thẳng thắn: “Anh ta làm vậy là không nghiêm túc với em, không tôn trọng vợ sắp cưới. Hành động ấy khác nào ví von mình là người kiếm tiền trên thân xác. Hay nó định làm thế, để sau này không cưới nhau, nó cũng coi như không nợ em cái gì. Em cần bày tỏ quan điểm rõ ràng với nó đi. “Đồng nghiệp tôi lại cho lời khuyên khác làm tôi còn lo sợ và bủn rủn chân tay hơn: “Hay bạn em có vấn đề về tâm lý, thần kinh không ổn định”…
Biết bao lời khuyên từ bạn bè, người thân, nhưng tôi hoang mang và chán nản, không biết sẽ phải làm gì, ứng xử ra sao. Nhưng chỉ với ý nghĩ anh ấy sẽ tiếp tục trả tiền cho mình sau mỗi lần quan hệ là tôi cảm thấy sợ hãi. Tôi muốn tránh mặt anh, tôi không thể chấp nhận được hành động thô thiển và gây áp lực tinh thần cho tôi như vậy.
Tôi đang rất khó xử, tôi không thể tập trung vào công việc, chuyện này đã chi phối tôi quá nhiều và nó làm cho tôi vô cùng mệt mỏi. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Chồng say nắng nhưng tôi phải sửa chữa lỗi lầm
'Em phải coi trọng gia đình chồng hơn. Con gái lấy chồng là phải lo toan cho nhà chồng trước rồi mới đến nhà mình'.
Tôi là tác giả bài viết: Anh ấy gọi tên 'gái' khi đang ôm tôi. Say nắng là chồng nhưng người phải sửa chữa, xin lỗi là tôi. Tối qua anh bảo: Em đã giận anh cả chục ngày rồi, anh đi làm tối về mệt lắm, giờ thế nào tùy em, muốn giận muốn bực thì tùy. Tôi mệt mỏi rồi nên ôm lấy chồng và ngọt ngào tha thứ, chồng ôm rồi nói lời yêu tôi, bảo có thích người ta nhưng chỉ yêu em. Vợ chồng lại ngọt ngào ôm ấp.
Ảnh minh họa: LM
Rồi chồng bảo "Giờ anh bảo em nè, em phải thay đổi đi, lấy chồng an phận nhà chồng, phải lo toan cho nhà chồng trước. Em lấy anh giờ là con ông bà nội, nhà anh mang tiền lễ đến đưa ông bà ngoại đón em về làm con, giờ em thuộc về nhà chồng". Tôi nổi khùng lên bảo: "Số phận mình làm nên chứ sao lại an phận của nhà chồng, mình lấy nhau vợ chồng ngang bằng nội ngoại như nhau, em sẽ cố gắng coi gia đình chồng như gia đình mình, lo toan và chịu trách nhiệm như nhau, em nói lại là như nhau nhé".
Anh bảo: "Không được, em phải thay đổi ngay tư tưởng thì chúng ta mới hạnh phúc, mới có tình yêu được, em phải coi trọng gia đình chồng hơn. Con gái đi lấy chồng ai người ta cũng thế hết, lấy chồng là phải lo toan cho nhà chồng trước rồi mới đến nhà mình. Giờ nhà chồng là nhà mình, em lên mạng bảo nhà chồng với nhà mình như nhau xem người ta có ném đá không nào? Phải yêu bố mẹ chồng như bố mẹ mình, bố mẹ mình thì em đã có được tình cảm rồi, còn bố mẹ chồng giờ em phải làm cho bố mẹ yêu quý em". Tôi bảo: "Sao phải một mình em làm được, nói thật là mẹ chồng ghê quá, anh cũng bảo bố mẹ yêu quý em đi chứ. Anh có cố gắng yêu bố mẹ vợ như bố mẹ anh không"?
Chồng bảo: "Em làm sao mà đòi chọn mẹ chồng được, mẹ chồng thế nào em phải chịu. Em là con, phải chủ động để bố mẹ yêu thương, làm sao yêu cầu bố mẹ phải thế này thế kia được. Còn về bố mẹ vợ anh cố gắng luôn vui vẻ bình thường, mặc dù có nghe thấy bố mẹ chê anh. Anh vẫn gọi điện hỏi này hỏi kia được trong khi em không bao giờ gọi điện cho bố mẹ chồng. Hơn nữa em cũng thấy là nội ngoại khác nhau chứ, đằng ngoại 3 đời có thể lấy được nhau còn đằng nội thì không bao giờ".
Chồng bảo, từ khi lấy em về gia đình anh liên tiếp mâu thuẫn, có em làm gia đình anh không hạnh phúc, anh bảo em đi xem bói xem có vấn đề gì, em không xem, mặc kệ mâu thuẫn. Bố mẹ già 50 tuổi rồi, có mỗi con trai cứ theo sống với vợ, anh làm con mà để bố mẹ già buồn khổ thế. Ông bà muốn lên bế cháu, bảo đi thuê nhà bà lên trông cháu nhưng em không ở được với mẹ, muốn ở nhà em, vì em mà anh phải ở rể. Lương anh 10 triệu, có thể sống tốt hơn mà, em không đi làm, gia đình luôn mâu thuẫn làm anh sống rất khổ.
Từ ngày lấy nhau, em cư xử không khéo, ngay từ cái tư tưởng của em là không coi trọng nhà chồng hơn, nên mới sinh ra mâu thuẫn thế. Trước kia anh được mọi người trong gia đình nể trọng, mắng em gái là nó nghe ngay, giờ thì không thể bảo được nó, mẹ luôn trách anh, bố không thèm giúp anh một đồng học cao học nào luôn. Em là dâu trưởng, phải có trách nhiệm, em sống làm sao cho các chị em trong nhà phải nể trọng, phải phục. Em phải làm được điều đấy".
Tôi khóc, đau hơn cả việc anh ôm tôi và gọi tên người khác, nước mắt từ trong tim chảy ra, hỏi lại anh "Vậy hạnh phúc vợ chồng mình là sự đánh đổi em phải đối với nhà chồng hơn nhà mình à? Sao anh trách em làm gia đình anh không hạnh phúc mà không nghĩ tới việc chúng ta đang hạnh phúc thì việc mẹ anh không hợp em làm vợ chồng mâu thuẫn". Anh gạt đi bảo "Em đừng bẻ câu chữ anh nói nữa, thế nào là tùy em, anh không chỉ sống với một mình em được. Em lấy anh là chỉ cần hai vợ chồng hạnh phúc thôi chứ gì? Muốn có tình yêu, hạnh phúc thì em phải làm cho những yếu tố xung quanh tốt lên chứ".
Tôi đau đớn, những mâu thuẫn ban đầu với mẹ chồng anh đều đứng về phía tôi, giờ đây sau gần 2 năm anh chỉ trích đủ điều, tôi đau đớn và hỏi lại anh có còn yêu tôi không, anh bảo "Yêu hay không là do em quyết định". Những lời nói của anh còn hơn dao cứa vào tim tôi, tôi đã khóc và nấc lên vì đau đớn, vì cái giá quá đắt cho việc không hợp với mẹ chồng. Tôi thương bản thân, hối hận vì quá chủ quan với tình cảm anh dành cho mình. Tôi biết những giọt nước mắt dai dẳng, những lời trách cứ con trai của mẹ giờ đã thấm sâu vào anh, bố chồng không nói gì nhưng cũng bị những giọt nước mắt của vợ và những lời nói liên tục lặp đi lặp lại của vợ mà có thái độ với con trai. Cô em chồng tuy cũng có lúc trách mẹ nhưng một lần chị dâu tỏ thái độ với mẹ chồng là liên tục trách cứ anh trai.
Mẹ anh sắc sảo, ở nhà không ngày nào là không mắng mỏ chồng con, không vui là bà khóc than. Bà vào Nam bán rong mang lại thu nhập chính cho gia đình, bố chồng ở nhà làm ruộng chỉ đủ ăn, nhờ có tiền bán rong của bà mà trang trải được cho gia đình và cho hai con học đại học trên Hà Nội. Tôi thương anh phải chịu quá nhiều lời trách cứ và áp lực từ phía gia đình, biết dù thế nào mẹ anh cũng là mẹ chồng nên tôi nhận mình sai, quan trọng vì yêu anh, thương anh, không muốn anh buồn khổ vì gia đình.
Vì không muốn đánh mất tình yêu của anh nên tôi đã khóc và chấp nhận tất cả. Tôi bảo sẽ thay đổi tư tưởng theo ý muốn của anh, giờ trong lòng tôi buồn đau vô tận. Mấy hôm vừa rồi vì anh say nắng mà cả hai đều mệt, anh đi làm về mệt lại nhìn thấy sắc mặt tôi... Tối qua vì không muốn để tình trạng này kéo dài tôi đã ngọt ngào để mỗi khi anh về được nhìn thấy khuôn mặt rạng ngời và những lời nói ngọt ngào của vợ. Giờ tôi đau một nỗi đau khác, nỗi đau này từ trong lòng tôi thoát ra khuôn mặt, làm sao giữ được khuôn mặt tươi vui để anh có thể vui vẻ khi nhìn thấy tôi?
Theo VNE
Hụt hẫng khi em cho tôi cơ hội rồi lại chối từ Một ngày tôi nói lời yêu, em cảm ơn và từ chối, nói đã có người yêu. Em cũng cho tôi cơ hội mà sao lại như thế với tôi? Tôi năm nay 30 tuổi, sinh ra trong một gia đình tri thức, bố mẹ đều làm bên bưu điện nay đã nghỉ hưu. Nhà có 3 chị em, tôi là út, hai...