Bạn trai quỳ xuống cầu hôn tôi, sau đó lại đưa ra đề nghị đầy toan tính
Tôi rất bất ngờ, không thể nghĩ chồng sắp cưới có thể nói ra những lời như vậy.
Tôi và Sơn yêu nhau từ khi cả hai còn là sinh viên. Chúng tôi sống trong những năm tháng tươi đẹp của tình yêu trẻ trung, đầy ước mơ.
5 năm bên nhau, chúng tôi cùng trải qua nhiều chuyện, từ việc học hành cho đến công việc, từ những lần nhắn tin nói chuyện thâu đêm tới những chuyến đi du lịch ngắn vào cuối tuần. Tình yêu ấy dù không phải lúc nào cũng ngọt ngào, tôi tin chắc rằng, chúng tôi đã đi qua giai đoạn thử thách.
Vào sinh nhật của Sơn, anh bất ngờ cất giọng hát trên sân khấu nhỏ của quán cà phê rồi vội vã tiến về phía tôi khi kết thúc bài hát. Tôi cảm thấy hồi hộp, không biết anh muốn tạo bất ngờ gì cho mình.
Giây phút Sơn quỳ xuống cầu hôn, tôi cảm thấy như cả thế giới bừng sáng. Tôi đã chờ đợi ngày này từ lâu. Tôi không ngần ngại mà trả lời đồng ý, nhận lấy chiếc nhẫn từ anh.
Nhận chiếc nhẫn cầu hôn từ Sơn, tôi cứ ngỡ mình là người hạnh phúc nhất (Ảnh minh họa: iStock).
Chúng tôi đã bắt đầu bàn tính cho đám cưới, mơ về ngày chung đôi, nắm tay nhau bước trong lễ đường. Nhưng rồi, khi nói đến vấn đề chi phí tổ chức đám cưới, mọi thứ bắt đầu trở nên khó khăn.
Video đang HOT
Một chiều cuối tuần, tôi và Sơn ngồi đối diện nhau tại quán cà phê quen thuộc. Tôi nhẹ nhàng đặt cốc cà phê xuống bàn và nói: “Anh nghĩ sao về việc tổ chức đám cưới? Em muốn nó sẽ thật đẹp và đáng nhớ”.
Sơn nhìn tôi một cách dịu dàng rồi bảo: “Anh cũng muốn vậy. Nhưng anh nghĩ rằng, chúng ta sẽ phải xem xét lại chi phí một chút. Gia đình anh đang gặp khó khăn về tài chính”.
Tôi không thấy lạ khi anh nói như vậy. Bởi Sơn là con trai một trong gia đình, bố mẹ anh làm công chức, thu nhập không quá cao nhưng ổn định. Tôi biết gia đình anh có thể không dư dả, chỉ đủ chi tiêu, không có sẵn một khoản tiề.n lớn để chuẩn bị cho đám cưới.
Hiểu được hoàn cảnh của Sơn, gia đình tôi cũng không thách cưới hay đưa ra yêu cầu quá đáng. Tôi nghĩ, cả hai đều đã trưởng thành, chúng tôi sẽ cùng nhau lo liệu, chuẩn bị cho đám cưới.
Thế nhưng, mọi chuyện đi ngược lại suy nghĩ của tôi. “Mẹ anh có ý bảo, gia đình em nên chịu chi phí đám cưới. Bố mẹ anh đã lo rất nhiều thứ cho anh rồi, giờ đây họ không thể giúp thêm được nữa”, Sơn nói với giọng ngập ngừng.
Tôi cảm thấy như có một tảng đá đè nặng lên vai. Tôi không thể tin vào những gì mình đang nghe. Đám cưới là chuyện của hai gia đình, không phải chỉ riêng một bên lo lắng.
“Anh nghĩ sao khi nói điều đó với em? Em đã tưởng tượng về một đám cưới hạnh phúc của chúng ta, nơi mà cả hai bên đều góp sức và chia sẻ niềm vui. Giờ đây, em cảm thấy mình là người phải gánh vác”, tôi nhẹ nhàng chia sẻ.
Đáp lại tôi là sự lặng im của anh. Không ai nói gì thêm, chúng tôi im lặng trong một thời gian dài. Tôi cảm thấy có một khoảng cách vô hình đang dần xuất hiện giữa chúng tôi.
Tối hôm đó, tôi không thể ngủ được. Tôi suy nghĩ về mọi thứ, về tình yêu, về những gì chúng tôi đã cùng nhau trải qua.
Đám cưới vốn là chuyện chung của cả hai bên gia đình, không thể yêu cầu gia đình nhà gái lo liệu hết toàn bộ chi phí. Anh thương bố mẹ anh vất vả, tôi cũng thương bố mẹ mình làm việc mệt nhọc.
Tôi lo ngại rằng, nếu gia đình tôi lo toan chi phí đám cưới lần này thì sau đó, gia đình anh có thể còn đưa ra yêu cầu quá đáng hơn nữa. Tôi có nên hủy hôn vì chuyện này không? Liệu có cách nào để giải quyết chuyện này một cách hài hòa, không mất lòng đôi bên không?
Bạn trai nghèo đòi cưới gấp nhưng không chịu ký hợp đồng tài sản, tôi có nên lo?
Bạn trai cầu hôn và muốn cưới ngay nhưng không chịu ký hợp đồng tài sản hôn nhân, tôi lo lắng vì mình sở hữu 1 căn hộ, 2 mảnh đất, trong khi anh rất nghèo.
Tôi đã hỏi bạn bè về vấn đề này nhưng vì mỗi người một ý, không biết thế nào mới đúng nên muốn kể lại câu chuyện của mình, mong nhận được lời khuyên từ những người không quen trên không gian mạng để có sự nhìn nhận khách quan hơn.
Tôi và bạn trai bằng tuổ.i, quen nhau qua công việc và đã yêu được 3 năm. Cả hai đều coi đây là mối quan hệ nghiêm túc, tình cảm đủ sâu và ổn định để tiến tới hôn nhân. Là người thực tế, khi nghĩ đến chuyện cưới xin, tôi cũng tính đến vấn đề kinh tế trong cuộc sống vợ chồng và cho rằng mình nên yêu cầu bạn trai ký hợp đồng tiề.n hôn nhân với những điều khoản rõ ràng về tài sản, tiề.n bạc. Tôi rất thích câu "Tiề.n bạc phân minh, ái tình dứt khoát", muốn làm rõ chuyện này để về sau an tâm.
Bạn trai tôi xuất thân từ thôn quê, gia cảnh khó khăn. Anh không phải là người kém cỏi, nhưng do nặng gánh gia đình nên sau 5 năm đi làm, anh chỉ có vài trăm triệu đồng tiết kiệm và một chiếc ô tô cũ. Còn tôi có xuất phát điểm tốt, được gia đình tạo điều kiện, lại nhạy bén và mát tay trong việc đầu tư nên hiện tại ngoài căn hộ chung cư khá cao cấp đang ở, tôi còn sở hữu 2 miếng đất ở ngoại thành Hà Nội.
Số tài sản này giúp tôi tự tin và yên tâm rằng tương lai của mình không có áp lực về tiề.n bạc, cũng không phải phụ thuộc ai. Tuy nhiên, là phụ nữ, tôi cũng không muốn mình bị lợi dụng.
Thật ra, tôi tôn trọng và tin tưởng nhân phẩm, lòng tự trọng của bạn trai mình, nhưng không có cảm giác như vậy với gia đình anh. Trong những lần tiếp xúc, nghe cách cha mẹ, anh chị em của người yêu nói chuyện, dò hỏi và bóng gió, tôi thấy có vẻ họ rất hy vọng sau khi lấy nhau, gia đình họ sẽ đổi đời. Tôi có cảm giác họ coi tài sản của con dâu cũng là tài sản của nhà mình một khi đã kết hôn.
Vì thế, sau khi nhận lời cầu hôn của bạn trai, mặc dù biết đây là chuyện nhạy cảm, tế nhị, dễ gây đụng chạm, tôi vẫn đành nén sự ngại ngùng để đặt vấn đề với anh chuyện ký hợp đồng tài sản.
Bạn trai tôi rất sốc, có vẻ anh không tin được tôi lại đưa ra đề nghị như vậy. Anh bỏ về ngay lập tức và suốt một tuần không thèm liên lạc. Tôi biết chuyện này đường đột và đụng chạm đến tự ái đàn ông nên chủ động làm hòa.
Sau đó khi anh vui vẻ lại, tôi lại nhẹ nhàng phân tích để anh hiểu rằng chuyện ký hợp đồng tài sản trước khi kết hôn là hết sức bình thường trong thời đại này, nó không có nghĩa là thiếu tôn trọng. Tôi muốn rạch ròi nhưng sẽ không khư khư giữ lấy tài sản riêng, tiề.n ai nấy tiêu, không chia sẻ hay giúp đỡ gia đình.
Lần này anh không giận dỗi, chịu lắng nghe tôi nói, nhưng vẫn trả lời là không đồng ý. Tôi biết không thể thúc ép quá nên cũng tạm gác lại chuyện này.
Thế nhưng cách đây ít ngày, bạn trai giục tôi cưới, bảo rằng sức khỏe của bố anh không tốt, muốn nhìn thấy anh thành gia lập thất, dù sao chúng tôi cũng yêu nhau mấy năm và đã xác định từ lâu. Tôi cũng muốn kết hôn nên nhanh chóng đồng ý, nhưng khi nhắc lại chuyện hợp đồng tài sản, bạn trai lại tức giận, mắng tôi ích kỷ, tính toán, trong hoàn cảnh lẽ ra chỉ nên nghĩ đến tình cảm thì tôi chỉ lo lắng chuyện tiề.n bạc...
Bạn trai nói anh dứt khoát không ký văn bản đó, nói anh rất yêu tôi và muốn lấy tôi. Anh yêu cầu tôi trả lời rõ ràng trong tháng 12 này để kịp ra Tết làm đám cưới; nếu không thì chia tay vì đằng nào anh cũng giữ quan điểm về chuyện hợp đồng tài sản hôn nhân.
Những ngày qua tôi đã xin ý kiến tư vấn của gần chục người gồm các chị đồng nghiệp thân thiết và bạn bè cả trai lẫn gái. Số người bảo nên và không nên gần như ngang nhau khiến tôi rất khó quyết. Tôi rất coi trọng mối tình này, nhưng vẫn mơ hồ cảm thấy việc anh khăng khăng từ chối ký hợp đồng tài sản có cái gì đó sai sai, nếu nghe lời anh thì tôi sẽ bước vào cuộc hôn nhân với tâm trạng bất an.
Tôi muốn có thêm nhiều lời khuyên từ mọi người để có thể suy nghĩ thấu đáo, chín chắn chuyện này, mong các anh chị nhiệt tình tư vấn. Tôi xin chân thành cảm ơn!
Ông chủ muốn cưới tôi làm vợ, tôi đòi được chia nửa gia tài, quyết định của ông ấy làm tôi á khẩu Tôi không ngờ người làm như tôi mà lại có giá trong mắt ông chủ đến vậy. 10 năm về trước, tôi có một gia đình yên ấm hạnh phúc. Chồng kiếm được nhiều tiề.n, tôi ở nhà nuôi con không phải vất vả nắng mưa đi làm. Kiếm được bao nhiêu tiề.n, chồng đưa cho vợ giữ. Cuộc sống đang tràn ngập...