Bạn trai lương tháng nghìn đô nhưng lại tiết kiệm từng nghìn một
Sau hôm đó mình cãi nhau và mình đòi chia tay anh. Anh thì nói mình ích kỉ, coi trọng vật chất và sĩ diện với bạn bè ” Bọn họ ăn uống hát hò, thì họ phải tự trả sao anh và em lại phải trả , các em sinh viên chưa kiếm ra tiền nên lúc nào cũng tiêu đồng tiền một cách dễ dãi tùy tiện”.
Mình hét luôn vào mặt anh ta rằng ” vâng còn kiểu người coi đồng tiền quan trọng hơn cả người yêu như anh thì cứ ôm tiền mà sống đến già đi”.
Mình hiện đang là sinh viên hiện tại mình có yêu một anh hơn mình 8 tuổi đang làm cho một công ty nước ngoài. Tuy anh không đẹp trai nhưng bù lại nói chuyện rất có duyên và đặc biệt là khả năng nói Tiếng Anh như gió của anh làm mình phục sát đất, anh có thu nhập khá cao nói chung trong mắt mình anh khá hoàn hảo duy chỉ có một điểm ở anh khiến mình vô cùng băn khoăn không hiểu là anh có yêu mình thật lòng hay không vì từ lúc hẹn hò tới giờ anh chưa bao giờ đưa mình đi chơi xa hay đến những nơi hàng quán sang trọng mà quanh đi quẩn lại chỉ là cơm hàng, bún, phở vỉa hè và nơi hẹn hò thường xuyên là công viên, bờ hồ những nơi không mất phí.
Tuy có hơi thấy anh keo kiệt một chút nhưng bù lại ở bên anh mình được thoải mái ( Ảnh minh họa)
Có lần đi chơi ở hồ tây hai đứa khát quá mình bảo anh hay chúng mình ngồi tạm quán nước vỉa hè gần đó uống thì anh liền bảo mình đứng đợi rồi lấy xe chạy ào ra hiệu tạp hóa nào gần đó mua chai nước lọc lạnh cho mình và bảo ” Mấy người bán nước vỉa hè chém kinh lắm hôm nọ anh đi với bạn uống có cốc nước chanh mà chém tận 25k , anh em mình uống nước này vừa mát lại đảm bảo chất lượng và giá cả em ạ”- lúc đó mình chỉ biết gật đầu nhìn anh cười trừ . Mình cũng không phải là người tham về vật chất hay nặng nhẹ mấy chuyện này nhưng yêu nhau đến hơn một năm rồi mà mỗi lần sinh nhật hay ngày lễ lớn anh chỉ tặng mình bó hoa nhỏ và tấm thiệp chứ tuyệt nhiên không có món quà nào trong khi các bạn cùng phòng mình quà lớn, quà nhỏ đủ cả.
Tuy có hơi thấy anh keo kiệt một chút nhưng bù lại ở bên anh mình được thoải mái, anh lại là người khá am hiểu các vấn đề xã hội khiến mình thực sự rất phục nên chuyện tình cảm của chúng mình vẫn xuôn chèo mát mái cho đến hôm sinh nhật tuổi 22 của mình vừa qua, mình và các bạn trong phòng quyết định nấu một bữa cơm khá là thịnh soạn, mình mời anh và thêm một số bạn trong lớp đến dự.
Trong khi các bạn mình tặng hoa và quà thì vẫn như sinh nhật năm ngoái anh mang đến một bó hoa tặng mình. Ăn uống no say bỗng các bạn mình nảy ra sáng kiến là đi hát karaoke , chả mấy khi có dịp lại là sinh nhật mình nữa nên mình cũng muốn quẩy tới bến và người yêu mình cũng nhiệt tình ủng hộ.
Video đang HOT
Thế là bọn mình ra quán gần nhà hát hò và mang theo cả chiếc bánh sinh nhật nữa, bọn bạn mình thì cứ nhấm nháy nhau là hôm nay có người đỡ đầu rồi nên cứ ăn chơi tẹt ga thôi.Đến lúc thanh toán tiền hát hết gần 1 triệu nhưng anh vẫn ngồi điềm nhiên chả có động tĩnh gì cả, thấy thế mình ngại quá lại phải lấy tiền ra trả nhưng do phải chi tiền mua đồ cho bữa ăn trước đó nên trong ví mình không đủ tiền, các bạn mình biết ý hè nhau đóng góp lại và bảo hôm nay sinh nhật mình để chúng nó chi trả khoản này cho.Mình ngượng đến chín cả mặt trong khi anh vẫn điềm nhiên ngồi đó chờ bọn mình thanh toán rồi về mà nào có phải anh nghèo nàn túng thiếu thì đã đành đằng này lương tháng của anh đến trên hai chục triệu mà anh lại nỡ đối xử với mình như thế. Sau hôm đó mình cãi nhau và mình đòi chia tay anh. Anh thì nói mình ích kỉ, coi trọng vật chất và sĩ diện với bạn bè ” Bọn họ ăn uống hát hò, thì họ phải tự trả sao anh và em lại phải trả , các em sinh viên chưa kiếm ra tiền nên lúc nào cũng tiêu đồng tiền một cách dễ dãi tùy tiện”.Mình hét luôn vào mặt anh ta rằng ” vâng còn kiểu người coi đồng tiền quan trọng hơn cả người yêu như anh thì cứ ôm tiền mà sống đến già đi”. Đã 1 tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra anh ta vẫn chưa thèm liên lạc với mình .Theo các bạn mình có nên chia tay với anh ấy hay chủ động nhắn tin xin lỗi rồi quay lại vì mình vẫn còn yêu anh ấy nhiều lắm.
Theo Iblog
Ly hôn vì không đẻ được con, vợ mang hết 200 triệu tiết kiệm cho bà lão ăn mày
Chị mỉm cười đưa tờ đơn cho anh kí, anh kí nhanh chóng rồi bước ra ngoài. Anh đi rồi chị mới dám bật khóc nức nở còn trước đó vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để chồng không thấy sự yếu đuối của mình.
Cưới nhau 7 năm chị vẫn chưa thể có con. Bác sĩ nói cả 2 hoàn toàn bình thường, cố gắng ổn định tâm lý thôi, nhưng đã 7 năm trôi qua rồi chẳng hiểu sao ông trời vẫn chưa cho họ 1 mụn con. Thậm chí người ta nói ở đâu có thầy giỏi, thuốc tốt chị đều lặn lội tìm đến nhưng vẫn chẳng có kết quả gì cả.
Nhà chồng chị thì thúc ép hai người bỏ nhau lắm rồi, mẹ chồng ngày nào cũng ra rả cái câu: "Con tôi chẳng làm sao, chỉ có chị là không bình thường. Thế nên buông con tôi ra đi để nó lấy vợ mới sinh con đẻ cãi. Chị định ở đây hãm cái nhà này tới bao giờ, định để nhà tôi tuyệt tự hay sao?".
Mấy năm đầu chồng chị còn bênh vợ, còn cố gắng cùng vợ đi tìm thầy tìm thuốc nhưng giờ thì chị thấy rõ sự chán chường và thất vọng trên khuôn mặt anh. Anh đã muốn buông tay rồi. Nhiều người cũng động viên, biết đâu bỏ nhau mỗi người tìm hạnh phúc mới lại sinh con đẻ cháu hàng đàn ấy. Nhiều trường hợp thế rồi vì thực ra là cả 2 vợ chồng có bệnh tật gì đâu.
Nhưng điều căn bản là chị yêu chồng rất nhiều, cả đời này chắc chị sẽ không thể yêu nổi người đàn ông nào khác ngoài anh cả. Song đúng là chị không thể nào kìm chân anh mãi được, chị phải giải thoát cho anh thôi. Hôm ấy chị đã nói chuyện thẳng thắn với anh và cuối cùng anh cũng gật đầu đồng ý ly hôn.
Chị mỉm cười đưa tờ đơn cho anh kí, anh kí nhanh chóng rồi bước ra ngoài. Anh đi rồi chị mới dám bật khóc nức nở còn trước đó vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để chồng không thấy sự yếu đuối của mình. Vậy là hết rồi, hết thật rồi. Lá đơn chị viết 1 năm nay rồi cuối cùng cũng phải gửi nó đi thôi.
Sáng ấy chị thuê xe ôm chở đi nộp đơn, lúc về chị đã đi bộ. Chị đi như người mất hồn vậy, chị nghĩ về khoảng thời gian 7 năm qua sống bên anh và tương lai sẽ không có anh bên cạnh. Yêu nhau 6 năm mới cưới, cứ ngỡ hạnh phúc sẽ ngập tràn ai ngờ ông trời lại mang đến bất công cho chị như vậy?
Chị đi bộ 5 cây số liền mà chẳng hề biết mỏi chân, cuối cùng chị cũng về tới gần nhà. Nhưng khi còn cách nhà chừng 20m nữa thôi thì chị bất ngờ gặp 1 bà lão ăn mày:
- Cô ơi, cô làm phúc cô cho bà già này xin chút đồ ăn thừa để nuôi đứa con tật nguyền ở gầm cầu. Nó ốm đã mấy ngày nay rồi...
- Bà ơi, con bà bị làm sao thế?
- Nó tật nguyền từ khi sinh ra. Nhưng đời tôi khổ nên nó cứ phải theo mẹ đi lang thang khắp nơi xin ăn. Giờ nó 20 tuổi rồi vẫn bệnh tật...
Ảnh minh họa
Chị bảo bà cụ ngồi đợi chị 1 lát rồi chạy vào nhà. 7 năm trời sống với anh bao nhiêu tiền của làm ra chị lo chạy chữa để mong có con hết rồi. Chị cũng chẳng còn gì đáng giá bên người cả. Đợt vừa rồi tiết kiệm được 200 triệu, chị định làm 1 chuyến lên ông thầy vùng núi chữa trị tiếp, nhưng đơn đã đưa ra tòa thì chữa trị có ích gì nữa đây.
Sau khi ly hôn chị đã tính sẽ lên chùa quy y cửa phật. Tiền cũng chẳng để làm gì cả. Vậy là chị cầm hết 200 triệu cùng 1 chút thức ăn mang ra biếu bà cụ làm phúc để bà có tiền đưa con đi viện.
- Trời ơi, sao cô lại cho tôi số tiền lớn thế này. Tôi không dám nhận đâu, tôi chỉ nhận đồ ăn thôi cô cầm tiền về đi không có chồng về lại mắng cho đấy.
- Đây là tiền của cháu mà. Vợ chồng cháu sắp ly hôn rồi vì 7 năm cháu chưa sinh được con. Con bà giờ đang cần tiền chữa bệnh, bà cứ cầm rồi đưa cậu ấy đi viện đi ạ. Nếu bà cần cháu sẽ gọi xe giúp bà.
Bà lão ăn mày cảm động vô cùng và nhờ chị gọi hộ chiếc taxi tới đưa con mình đi viện. Trước khi chia tay nhau bà dúi vào tay chị 1 gói thuốc nhỏ: "Cô hãy pha với nước uống 2 phần, còn 1 phần để dưới tấm ga giường ngủ của hai vợ chồng trước khi ân ái lần cuối với nhau. Cô là người thứ 10 tôi cho thứ này, cũng chẳng còn để cho ai nữa đâu. Hi vọng trời phật sẽ ban phúc cho người tốt như cô".
Cầm gói thuốc bà ăn mày cho chị để lên đầu giường. Cũng định chẳng uống đâu vì chị chạy chữa bao ông thầy có tiếng mà cũng ăn thua gì đâu, huống chi bà ấy chỉ là bà ăn mày chẳng ai biết. Nhưng chẳng hiểu sao tự dưng chị lại liều thử xem thế nào. Và chị làm theo lời bà dặn, hôm ấy chị cũng xin chồng ân ái với nhau lần cuối.
Và rồi đúng là cuộc đời có những sự kì diệu mà không ai có thể đoán trước được. Đúng ngày ra tòa, tức là hơn 1 tháng sau ngày chị nộp đơn và gặp bà lão ăn mày ấy thì sáng đó tự dưng chị thấy mình nôn ọe dữ dội. Chị chậm kinh mới 5 hôm và nghĩ mình bị loạn do thời gian này suy nghĩ nhiều.
Nhưng dấu hiệu nôn ọe khiến chị cứ nghi nghi. Chị vội vàng ra hiệu thuốc mua que thử thai về thử. Chị không tin vào mắt mình nghĩ là nhầm, nhưng 3 cái que liền 2 vạch vẫn hiện lên rõ ràng. Chồng gọi đưa chị ra tòa, chị chìa que thử thai trước mặt anh. Anh tròn mắt không kém gì chị, sau đó vợ chồng chỉ còn biết ôm chặt lấy nhau sung sướng mà thôi.
"Đừng ra tòa nữa em nhé, chúng mình có con rồi mà".
Minh Minh/ Theo Thể thao xã hội
"Đắng lòng" chàng trai lương tháng nghìn đô nhưng đi xe số cũ bị bạn gái bĩu môi: "Như anh đừng mơ yêu gái xinh!" Hẳn là giờ nàng đang tức tối đấm ngực dậm chân vì bỏ ra gần cả tháng cò cưa tưởng kiếm được giai ngon, nào ngờ là một gã "hẻo" đi con xe số cũ! Chàng có ngoại hình khá, công việc tốt, mức lương tính bằng nghìn đô. Tháng nào chịu khó làm thêm, tăng ca thì việc chàng kiếm được "vài...