Bạn trai liên tục ép tôi bỏ thai vì cho rằng bé là con gái
Tôi quyết không bỏ vì đứa bé chẳng có tội gì, hơn nữa bé là do tôi muốn chứ không phải sự cố.
Hình ảnh minh họa
Tôi và anh tình cờ quen nhau qua mục Hẹn hò. Hôm đó, vì quá buồn chán sau quãng thời gian độc thân và tạm nguôi ngoai về việc bị người cũ lừa dối, tôi quyết định viết bài để tìm “một nửa” cho mình. Trước đó, tôi định sẽ làm mẹ đơn thân nhưng nghĩ đến việc con sinh ra bị thiếu sự chăm sóc, dạy bảo của người cha nên tôi quyết định sẽ tìm cha cho con mình.
Sau khi đăng bài, tôi nhận được khá nhiều email làm quen nhưng vì thời gian có hạn (tôi đi làm ban ngày và tranh thủ đi học buổi tối) mà tôi không thể trả lời hết thư được. Tôi bị ấn tượng bởi thư của anh vì câu từ mộc mạc, đơn giản. Anh giới thiệu khá chi tiết về bản thân, gia đình cũng như tính cách. Tôi thử trò chuyện với anh. Tôi không dễ gần, lại thêm những chuyện không vui trong quá khứ nên càng đề phòng người lạ. Nhưng anh đã thuyết phục được tôi bằng sự đơn giản, mộc mạc của mình. Anh làm công chức ở quận tôi sống, mà không hiểu sao đến giờ chúng tôi mới quen nhau, anh thường hỏi tôi như vậy.
Anh không tâm lý, bóng bẩy, câu từ cũng chẳng chau chuốt, ngoại hình bình thường nhưng chính vậy lại làm tôi thấy yên tâm. Anh quá bận rộn với công việc, một tuần có khi chúng tôi chỉ gặp nhau 1-2 lần. Quen nhau một thời gian, anh nói muốn đưa tôi về nhà ra mắt vì anh đã nhiều tuổi. Anh cũng tỏ ý muốn cưới và có con sớm. Ban đầu, tôi không đồng ý vì sợ rằng lỡ khi có bầu, anh lại biến mất thì sao, xã hội này đủ loại người mà. Nhưng rồi anh thuyết phục tôi rằng bây giờ người ta có bầu trước khi cưới là chuyện bình thường, có bầu xong anh sẽ dẫn tôi về ra mắt ngay. Vậy là tôi xuôi theo, dù sao trước đó chúng tôi đã đi quá giới hạn và tôi cũng rất yêu trẻ con. Tôi nghĩ đến tuổi này chắc anh cũng không chơi bời gì.
Video đang HOT
Tôi rất hồi hộp mong chờ kết quả, thỉnh thoảng lại hỏi anh nhỡ em không dính thì sao nhỉ. Anh trả lời tôi nhẹ nhàng, thì mình để tháng sau, có sao đâu em. Nhưng có một chuyện mà tôi bị áp lực từ anh, đó là anh muốn có con trai vì là trưởng tộc. Tôi không đồng ý với quan điểm này vì với tôi, con nào cũng là con. Sau đó, tôi dần thông cảm với áp lực nối dõi của anh mà tìm hiểu thông tin làm sao để có con trai. Tháng đó, tôi cứ nghĩ mình không đậu vì mãi chẳng có dấu hiệu gì. Anh cũng sốt ruột, hỏi tôi là sao mãi chưa thấy. Rồi anh nói nếu chưa có cũng không sao, tháng này trượt cũng được, dù sao hôm đó anh say nên có dính cũng chỉ là con gái thôi. Tôi nghe mà thấy hơi buồn.
Một tuần sau, thử thai thấy 2 vạch, tôi vội gửi cho anh, chắc mẩm anh sẽ mừng lắm. Lúc đầu, anh có vẻ vui nhưng sau đó gửi một tin nhắn khiến tôi choáng váng: em xử lý đi, đó là con gái. Anh muốn con trai, bỏ đi rồi anh sẽ đền cho em thằng cu khác. Tôi ngồi giữa văn phòng mà bật khóc, không tin vào mắt mình. Tôi cố gắng thuyết phục anh nhưng không được. Anh kiên quyết ép bỏ và bảo nếu không bỏ, anh sẽ mặc kệ tôi. Đúng là anh không thèm nhắn tin hỏi thăm tôi nữa.
Thời gian sau, tôi gửi cho anh kết quả siêu âm. Anh xem xong, vẫn ép tôi bỏ bằng được dù tôi hết lời phân tích với anh. Thấy không thuyết phục được tôi, anh quay ra nói: em thích thì cứ để, anh sẽ qua chăm bé nhưng không muốn cưới, anh còn thích chơi”. Tuy nhiên, hôm sau anh lại tiếp tục ép tôi bỏ thai, đưa ra đủ lý lẽ rằng nếu giữ tôi sẽ khổ vì phải làm single mom, bố mẹ tôi sẽ mất thể diện… Tôi quyết không bỏ vì đứa bé chẳng có tội gì, hơn nữa bé là do tôi muốn chứ không phải sự cố. Tôi không ngờ một người với đủ thứ bằng cấp, lý luận mà lại cư xử như vậy. Tôi thật sự thấy sợ xã hội này và không biết sắp tới mẹ con tôi sẽ ra sao.
Thương
Theo vnexpress.net
Tôi thức tỉnh thực sự khi nghe tiếng thét của con
Tôi chợt tỉnh người khi nhớ lại con mình đã quá 24 tháng và chưa mở miệng nói tiếng nào, không gọi 'ba', không kêu 'mẹ'.
Tôi là một kỹ sư kỹ thuật có kinh nghiệm chuyên về nghành dầu nhớt. Thu nhập hàng khá cùng các chế độ khác gộp lại thì tính ra một tháng tôi đem tiền về cho vợ không ít. Trước đây hai vợ chồng làm cùng nghành nhưng nghiệt nỗi chăm sóc con cực quá nên vợ tôi nghỉ làm ở nhà chăm con. Mọi việc trong nhà tôi khoán hết cho vợ. Bé đầu lòng vợ tôi chăm rất cực nhưng bé thứ hai còn cực gấp 2, gấp 3 lần vì chứng biếng ăn hoặc ăn xong rồi ói. Nhưng vợ một mình gồng ghánh hết.
Cho đến một ngày tôi nghe tiếng thét của cô con gái út, rồi trước mắt tôi là chiếc ipad vỡ tan tành, đồ ăn vung vãi khắp nơi, chiếc ghế ăn bị xô lệch sang một bên. Con bé đang rất hoảng sợ nhưng không khóc.
Một mình vợ tôi phải chăm từng bữa cơm khó khăn của con
Sự tình bắt đầu từ việc vợ bị áp lực chứng biếng ăn và khó ăn của con nên luôn đem ipad ra dỗ con ăn. Khi bé quá 2 tuổi vẫn không mở miệng nói câu nào và có triệu chứng tăng động, tự kỷ nhẹ cô ấy mới hốt hoảng. Hôm xảy ra cớ sự là lần đầu tiên con bé ăn cơm không được dùng ipad.
Tôi chợt tỉnh người khi nhớ lại con mình đã quá 24 tháng và chưa mở miệng nói tiếng nào, không gọi "ba", không kêu "mẹ". Bé chỉ cắm đầu chạy mải miết, nhất là chạy theo tiếng động mạnh hoặc những vật chớp sáng trên màn hình.
Ngày hôm sau hai vợ chồng đưa bé vào Khoa Tâm Lý ở bệnh viện Nhi Đồng 1 kiểm tra thì biết được bé ngấp nghé mức tự kỷ độ 1. Sau một năm, hai vợ chồng đưa bé đến tham gia lớp học điều trị tâm lý và rối loạn ngôn ngữ ở trẻ tại bệnh viện. Hiện tại bé đã bắt đầu nói, có hôm bé nói rất nhiều và đi học trở lại. Vợ tôi cũng không áp lực con phải ăn nhiều, đủ ký. Tôi không ôm máy sau bữa ăn và chơi cùng con, chúng tôi cùng đổ cá ngựa, xấp hình lego hoặc làm mẫu cho con trang điểm.
Chơi cùng con, rồi sẽ thấy con nó "hấp dẫn" hơn điện thoại rất nhiều
Tôi vẫn lướt "phây", vẫn chơi điện tử nhưng sau 10h, lúc con đã ngủ. Chúng ta sinh con, cật lực kiếm tiền chỉ để nuôi con và mưu cầu cuộc sống tốt đẹp hơn. Vậy thì tại sao không dành cho con 1 hay 2 giờ sau bữa ăn cuối ngày để vợ dọn dẹp, tắm rửa và hiểu hơn con mình?
Đoàn Quang (Phú Yên)
Theo phunuonline.com.vn
Phụ con gái... giữ chồng Tôi vừa về đến ngõ là cả ông bà ra đón, hỏi han đi đường có mệt không, dù ông bà biết rõ từ nhà tôi về đây có bốn mươi lăm cây số, đường thoáng đãng. Riết rồi tôi không dám đưa vợ con về nhà ngoại. Nếu có về thì tôi chỉ chở tới ngõ rồi quành xe nói đi đâu...