Bạn trai không chịu dám nói thật về mức lương cho tôi biết
Có lần tôi hỏi nhưng anh chỉ trả lời là 2.000 USD, nhưng tôi biết lương anh không thấp như vậy.
ảnh minh họa
Tôi 23 tuổi, ra trường hơn một năm, đang đi làm cho một công ty nước ngoài, lương trên 15 triệu/tháng. Tôi quen và yêu một anh người nước ngoài 6 tháng (anh đang sống và làm việc tại Việt Nam). Khi mới yêu nhau gia đình tôi kịch liệt phản ứng vì anh là người nước ngoài, lớn hơn tôi 14 tuổi, đã ly dị và có đứa con gái 14 tuổi (con gái đang ở với vợ cũ của anh). Ngoài những điểm trên, chị gái tôi còn phản đối vì cho rằng anh là người rất keo kiệt. Đối với tôi, anh tuyệt vời, rất tâm lý, ân cần, cẩn thận và vô cùng tôn trọng phụ nữa. Mọi người trong công ty đánh giá anh là một người bạn, một người anh, một người sếp cực kỳ tốt. Tôi yêu anh rất nhiều nên đã cầu xin bố mẹ cho phép tình yêu này. Phải nói thêm là từ nhỏ đến lớn tôi đều nghe lời bố mẹ, chưa làm chuyện gì để bố mẹ đau lòng cả nên bố mẹ rất tin tưởng tôi). Thế rồi bố mẹ cũng vì thương tôi mà miễn cưỡng chấp nhận.
Thế mà gần đây tôi cảm thấy không tin tưởng vào sự lựa chọn của mình. Có phải tôi quá thực dụng không? Chỉ vì vấn đề tiền nong mà tôi thấy mất niềm tin. Cả gia đình tôi và gia đình anh đều khó khăn, bố mẹ vay mượn nhiều để nuôi tôi ăn học nên dù thu nhập thuộc dạng khá nhưng đến cuối tháng tôi vẫn bị thiếu hụt. Nhiều đêm tôi không thể chợp mắt được khi nghĩ đến những khoản nợ nần, bế tắc đến mức còn lên cả google tra làm sao trả hết nợ.
Còn về phần anh, gia đình cũng khó khăn. Anh là lao động chính trong nhà, nuôi em ăn học (em gái anh đang học đại học, bên đó học phí rất tốn kém) và nuôi cả em trai (tuy rằng em trai đã lấy vợ nhưng gia đình anh cũng khó khăn nên hàng tháng anh vẫn gửi tiền trợ cấp). Tôi không biết lương một tháng của anh là bao nhiêu, anh không nói. Có lần tôi hỏi nhưng anh chỉ trả lời là 2.000 USD nhưng tôi biết lương anh không thấp như vậy. Tôi hỏi tại sao anh phải nói dối, nếu không thể nói thì đừng trả lời, còn hơn là nói dối. Anh giải thích công ty yêu cầu không được tiết lộ lương cho người khác. Có phải người nước ngoài không thích nói lương cho người khác không?
Anh bảo tôi yêu nhau 5 năm nữa rồi mới cưới nhưng tôi cảm thấy anh không hề muốn. Tôi đặt mục tiêu là đến 28, 29 tuổi mới lấy chồng nhưng yêu một người không có khái niệm cưới như anh nhiều lúc cảm thấy bấp bênh lắm. Còn về tiền nong, tôi chưa bao giờ xin anh đồng nào, đi ăn đi chơi cũng rất sòng phẳng (tất nhiên không thể được 50-50 nhưng cũng được 40-60). Đợt trước tôi có việc cần tiền nên hỏi mượn anh 4 triệu, thế mà anh bảo không có tiền. Tôi biết lúc đó anh vừa về nước nên cũng tiêu khá nhiều nhưng không tin đến 4 triệu mà không có.
Thêm một vấn đề nữa là công ty anh cấm yêu người bản địa nên chúng tôi chỉ gặp nhau cuối tuần và thường phải đi xa thành phố đang làm, chuyện này làm tôi rất mệt mỏi. Tôi đã 23 tuổi mà yêu anh giống như quay lại thời học sinh yêu lén lút, muốn gặp người yêu cũng phải đợt cuối tuần, mà phải đi hơn 5 hoặc 6 tiếng xe khách đến chỗ khác mới gặp được. Tôi làm từ thứ 2 đến thứ 7, nhiều lúc muốn nghỉ ngơi ở nhà hoặc nấu nướng cho người yêu ăn bữa cơm nhưng chuyện đó sao khó quá.
Video đang HOT
Dạo gần đây tôi cảm thấy gặp người yêu như trách nhiệm vậy. Tại sao chuyện này lại xảy ra với tôi? Có thể nhiều bạn sẽ cho rằng anh có thể vẫn chưa ly dị vợ nhưng tôi khẳng định với các bạn là anh đã ly hon. Tôi đã đến nhà anh, gặp mẹ anh (bố mẹ anh đã ly hôn), em gái và em trai anh; phải nói gia đình anh rất tuyệt vời. Tôi quý gia đình anh và ngược lại. Tôi rất sợ không ăn được đồ ăn nước ngoài nhưng mẹ anh và anh nấu rất ngon, lúc nào tôi sang cũng nấu đồ Việt cho tôi ăn. Xin độc giả cho tôi lời khuyên, có phải tôi yêu anh nhưng quá thực dụng không? Xin cảm ơn mọi người đã nghe lời tâm sự của tôi.
Theo VNE
Vì một phút bồng bột của tuổi trẻ, tôi phải trả giá bằng cuộc hôn nhân đắng chát
Ba tháng sau tôi lên xe hoa về nhà chồng. Hàng xóm có người xì xào: "Thôi nó rước đi cho vẫn là còn phúc, gặp thằng khác thì nó đánh trống bỏ dùi, ăn vạ cũng không được". Tôi nghe mà ứa nước mắt.
Tôi và anh yêu nhau được nửa năm thì chúng tôi đi quá giới hạn. Khi biết mình có thai tôi rất hoang mang và lo sợ liền gặp anh để bàn cách giải quyết. Trái ngược với sự non nớt của tôi, anh trải đời hơn và khôn ngoan hơn. Anh động viên và dắt tôi đi phá thai ở một phòng khám chui. Kết quả tôi đã phải đi cấp cứu vì xuất huyết quá nhiều.
Tôi tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Mẹ tôi ngồi bên cạnh nước mắt ngắn dài. Nhìn ra xa hơn tôi thấy người yêu đang quỳ ngay cửa ra vào. Lúc ấy tôi muốn chết đi cho rồi. Cảm giác xấu hổ và vô cùng nhục nhã.
Lúc ấy tôi muốn chết đi cho rồi. Cảm giác xấu hổ và vô cùng nhục nhã. (Ảnh minh họa)
Sau khi hồi phục sức khỏe tôi được ra viện. Anh luôn van xin với cả nhà mong gia đình tôi tha thứ. Anh nói sẽ chịu trách nhiệm về mọi việc anh gây ra cho tôi. Anh xin phép bố mẹ tôi được đưa bố mẹ anh qua nói chuyện. Hai tháng trôi qua, bố mẹ hai bên quyết định gặp nhau. Ba tháng sau tôi lên xe hoa về nhà chồng. Làng xóm có người xì xào, thôi nó rước đi cho vẫn là còn phúc, gặp thằng khác thì nó đánh trống bỏ dùi, ăn vạ cũng không được. Tôi nghe mà ứa nước mắt.
Một năm sau tôi sinh con gái đầu lòng. Trước anh làm cho một công ty tư nhân nhưng tính anh nóng lưng chẳng làm ở đâu được lâu. Từ ngày cưới nhau anh làm tự do, ai gọi đâu làm đấy. Tôi sau khi phá thai bị băng huyết nên sức khỏe giảm hẳn. Sau đó lại chửa đẻ nên vẫn nghỉ ở nhà. Nhà 3 miệng ăn, tiền công thất thường của anh chẳng đủ nuôi vợ con. Bố mẹ chồng cũng nghèo chẳng giúp được gì, tất cả bố mẹ tôi lại phải hứng hết. Tháng tháng ông bà lại gửi tiền về cho tôi.
Thế nhưng chồng tôi chẳng thèm quan tâm tới điều đó. Mỗi khi có tiền anh lại mời bạn bè đến nhậu nhẹt chè chén say sưa chẳng biết đến ngày mai vợ con có còn cháo mà húp nữa không. Nhiều lần như thế tôi góp ý với chồng thì anh bảo:
- Tôi vất vả kiếm ra được đồng tiền thì cô cũng phải để tôi hưởng thụ một chút chứ.
- Em đâu có cấm anh, chỉ là em muốn anh tiết kiệm một chút phòng khi không có người gọi làm thì nhà mình vẫn còn tiền mua sữa cho con.
Sau mỗi lần tôi kêu ca chồng lại bỏ đi luôn cùng đám bạn nhậu không về. Có dạo, anh đi làm về rất khuya. Anh về đến nhà là tôi lo chuẩn bị đồ đạc để anh tắm, dọn sẵn cơm cho anh. Anh thì giọng lè nhè do bia rượu. Vậy mà, hôm nào tôi để thiếu đồ đạc gì đó hay ăn không ngon miệng. Anh hất đổ hết, tôi chán nản vô cùng.
Vậy mà, hôm nào tôi để thiếu đồ đạc gì đó hay ăn không ngon miệng. Anh hất đổ hết, tôi chán nản vô cùng. (Ảnh minh họa)
Con được tuổi, tôi gởi cho người trông trẻ tư rồi xin làm công nhân cho một xưởng sản xuất bao bì. Anh thì lúc có việc lúc không, có lần anh ở nhà chơi cả tháng trời. Vậy mà buổi sáng, hôm nào bị muộn giờ tôi nhờ anh bế con đi gửi giúp thì anh nhất định không chịu. Tối về tôi lại vội vã đón con rồi cơm nước hầu hạ chồng. Anh có đi chơi cả ngày thì những việc ấy anh vẫn để dành cho tôi.
Môt hôm do đi làm về mệt nên tôi ôm con ngủ quên không nấu cơm tối. Anh về đến nhà thấy tôi nằm đó thì ngay lập tức lao tới túm tóc tôi dựng dậy:
- Mày định để cho ông mày làm hộc mật ra rồi giờ về nhịn đói đấy hả?
- Tôi cũng đi làm chứ có chơi đâu. Tôi mệt tôi phải nghỉ, anh đói tự đi kiếm cái ăn đi.
- Mày mà mệt à. Cái loại đàn bà lúc nào cũng chỉ biết nằm ngửa nằm nghiêng thì mệt cái nỗi gì.
Bị chồng xúc phạm quá đáng, tôi chẳng bình tĩnh được nữa cãi nhau tay đôi với anh ta. Không ngờ anh xông tới tát cho tôi mấy bạt tai. Anh ném luôn cả chiếc điện thoại vào tường rồi vu vạ tôi đi với trai. Chưa hả cơn giận, anh còn lôi hết quần áo của tôi ra cắt tan nát.
Tôi vừa ôm con vừa khóc đến nghẹn lời, hàng xóm thấy vậy thì sang can ngăn. Tôi định bế con bắt xe về nhà mẹ đẻ ngay tối hôm ấy, chẳng ngờ chồng tôi chỉ thẳng mặt bảo: "Mày bước chân đi thì đừng có quay về". Tôi vẫn bước đi trong nước mắt. Lúc này thì tôi nhận ra mình đã quá sai lầm khi không biết giữ gìn bản thân mình. Tôi đã trả giá bằng một cuộc sống chẳng ra con người cùng anh ta hơn 2 năm qua nhưng tôi không thể cứ cắm đầu cam chịu chấp cuộc hôn nhân đắng chát này được nữa.
Theo Motthegioi
Biết anh có gia đình nhưng chưa thể chia tay được Tôi đau lòng, không hề muốn là người thứ ba xuất hiện phá vỡ hạnh phúc gia đình anh, nhưng vẫn có lúc rất muốn đến với anh. ảnh minh họa Tôi 22 tuổi, nhan sắc cũng gọi là được nên có vài người theo đuổi. Tuy vậy, tính tôi cả thèm chóng chán nên quen là quen thôi chứ không dành trọn...