Bạn trai gia cảnh phức tạp lại kém hẳn về tuổi tác và trình độ
Từ ngày nhận lời yêu, em luôn băn khoăn không chỉ riêng chuyện tuổi tác mà còn nhiều vấn đề khác như trình độ chênh lệch giữa 2 đứa, hoàn cảnh gia đình người yêu lại phức tạp…
Ảnh minh họa
Đã đọc qua nhiều bài viết về mối quan hệ “chị – em” trong vấn đề tình cảm em nhận ra có không ít sự lo lắng và băn khoăn giống em.Cũng như nhiều bạn gái khác khi yêu, em và bạn trai cách nhau 4 tuổi. Tuy nhiên khi yêu người kém tuổi, em không chỉ băn khoăn riêng chuyện tuổi tác mà còn nhiều vấn đề khác. Năm nay em chỉ mới 21 tuổi thôi còn người yêu em mới chỉ 17 tuổi. Em vẫn đang vừa học cao đẳng và chuẩn bị liên thông Đại học vừa đi làm.
Em biết và quen T vì 2 đứa cùng làm chung công ty với nhau. Ngay lần đầu gặp, em đã có ấn tượng khá tốt với cậu bạn nhìn sáng sủa và vui mắt. T nói chuyện rất vui, em thường cười nhiều khi đi bên T. Thân nhau hơn được 1 chút rồi một lần tụi em nói chuyện về vấn đề gia đình. T nói T không có ba mẹ, ba mẹ bỏ rơi T từ nhỏ. T còn cười rất tươi nói với em rằng: Số T sướng lắm, từ nhỏ đến lớn toàn được người ngoài nuôi dưỡng thôi.
Video đang HOT
Những lúc như thế, em vẫn hỏi T rằng “T không nhớ mẹ hả?”.”Không gặp ba mẹ hả?” “Có nhớ mặt mẹ không?”. T nói T biết chỗ ở của cả ba lẫn của mẹ nhưng không có gặp… Và mỗi câu nói về hoàn cảnh ngang trái éo le là vậy mà T vẫn nói rất bình thường và luôn đi kèm theo 1 nụ cười. Cứ thế, tự nhiên mắt em llại ong lanh nước. Em vốn là đứa con gái rất giàu tình cảm và rất thương ba mẹ của mình. Gia đình em lại khá êm ấm nên trong suy nghĩ của em việc không có một mái ấm gia đình hoàn thiện đó là 1 điều rất đau lòng.
Từ bao giờ em rất muốn biết khi ba mẹ bỏ rơi từ nhỏ như thế thì T sống như thế nào? Em lờ mờ nhìn thấy sự đơn độc khi 1 mình lớn lên mà không có người thân bên cạnh. Tự nhiên em muốn hiểu, muốn biết con người này đã sống ra sao, sống như thế nào? T không than oán, cũng không trách móc, kể lể… mà chỉ luôn cười với những câu trả lời rất vu vơ mà lại rất đau lòng.
Em dần dần thân với T hơn, khoảng 1 thời gian sau đó thì T tỏ tình với em. Em rất vui nhưng thành thật mà nói cũng có rất nhiều mẫu thuẫn trong suy nghĩ. Bởi sự chênh lệch khá lớn về trình độ giữa tụi em. T mới học tới lớp 8 đã nghỉ ngang. Hoàn cảnh gia đình lại phức tạp. Hơn nữa trong công việc em lại ở trên T 1 bậc. (Em làm trong siêu thị điện tử và là trưởng ca).
Có lẽ ở độ tuổi còn khá trẻ nên em luôn mong muốn bản thân sẽ tìm được 1 người có tương lai vững chắc, có điều kiện tốt để em dựa vào, một phần nữa là ba mẹ em rất thương em. Nếu biết em quen và yêu 1 người như vậy chắc không khỏi buồn lòng. Nhưng lúc nhận lời yêu T, em thực sự chưa biết T nhỏ tuổi hơn em. Đó là 1 mâu thuẫn lớn trong em lúc đó, tuy nhiên sau 1 thời gian suy nghĩ, em đã vượt qua được vấn đề đó. Nguyên nhân là hiện nay T đã đăng kí học bổ túc lại theo lời khuyên của em, cứ học từ tốt nghiệp cấp 2 trước, rồi học tiếp để thi tốt ngiệp cấp 3.
Em bắt đầu chấp nhận sự quan tâm, chăm sóc của T. Em rất vui và hạnh phúc vì cách quan tâm của T không ồn ào và ba hoa như những người khác trong công ty từng theo đuổi em. T không loi nhoi và hiếu thắng. Cách xử sự cũng rất được lòng mọi người. Có thể vì T ra đời sớm nên cách sống của T cũng khá chững trạc so với những người cùng trang lứa…
Đến hôm nay T mới nói thật với em, T nhỏ hơn em 4 tuổi, có nghĩa là em 21 tuổi còn T chỉ mới 17 tuổi. Bạn bè của T em chưa từng gặp qua, nhưng em cũng đoán được có lẽ khó mà hoà hợp với mấy em tuổi teen bây giờ. Cũng như T chưa tiếp xúc nhiều với bạn bè em, em sợ T sẽ tự ti khi gặp họ. Vì muốn có những mối quan hệ chung nên em cũng khéo léo tìm thêm vài người bạn cùng công ty để cả hai chúng em có thể hoà hợp với cả 2. Như vậy mới có thể bền lâu và hiểu nhau hơn.
Em cảm nhận được tình cảm T dành cho em, T rất thương em. Và em cũng vậy nhưng có lẽ tình cảm của em vẫn chưa đủ chính chắn khi nghĩ đến khoảng cách tuổi tác. Con gái bao giờ cũng mau già hơn con trai, rồi trong quan hệ bạn bè, rồi gia đình sẽ như thế nào…. khiến em thật sự em rất băn khoăn và đang không biết phải làm sao. Em đang có rất nhiều mâu thuẫn. Tất nhiên em không muốn dừng lại mối quan hệ này nhưng… em lại rất lo nghĩ về vấn đề những khoảng cách trên…. Hi vọng sẽ em sẽ nhận được 1 lời khuyên từ các anh chị!
Theo Afamily
Rồi con lại quên...
Tết con không về. Mẹ gửi lên đủ thứ quà quê, trong đó có rất nhiều vú sữa tím. Con ngạc nhiên vì cây vú sữa tím nhà mình đã chặt bỏ từ lâu, thế thì những trái vú sữa tím gắn liền với tuổi thơ con chắc hẳn là mẹ đã mua của hàng xóm...
Nghĩ vậy rồi thôi vì cuộc sống với nhiều lo toan đã cuốn trôi và nhấn chìm mọi ký ức. Con chỉ nhớ về mẹ những khi bất chợt gặp lại tuổi thơ mình đâu đó trong những thứ quà quê: Trái mít, nải chuối tiêu, mớ cá đồng... thỉnh thoảng có người mang đến biếu. Những lúc ấy, bất chợt nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ dậy lên trong con.
Con tự hứa với lòng sẽ sắp xếp để về. Những lời hứa ấy đối với một đứa con gái thích bay nhảy chẳng khác nào lời nói gió bay. Hết đi Tây, con tại sang Tàu, những khoảng cách được tính bằng hàng ngàn cây số. Con đi như những cánh chim tung gió, chẳng còn biết sẽ dừng lại nơi nào.
Con nhớ có lần mẹ bảo: "Biết vậy, hồi đó không cho bây đi làm tiếp viên hàng không. Làm cái nghề gì mà đi tối ngày, sáng đêm, chẳng còn biết nhà cửa, mẹ cha...". Con nghe rồi ôm mẹ mà cười, bởi con biết mẹ nhớ thì nói vậy thôi. Rồi con lại quên...
"Em về ngay đi, nhà có chuyện". Tin nhắn của anh Hai, con nhận được ngay khi vừa hoàn tất thủ tục của chuyến bay trở về. Biết có chuyện không hay, con gọi lại. Giọng anh Hai nghẹn ngào: "Mẹ mất rồi". Con không tin vào tai mình nhưng những chuyện như vậy người ta không nói đùa...
Anh Hai bảo: "Mẹ bắt anh trồng cây vú sữa tím vì biết em rất thích. Trồng mấy năm rồi, Tết này mới có lứa trái đầu tiên, mẹ bảo gửi cho em...". Con lặng nhìn cây vú sữa sau hè. Nó đã có ở đó mấy năm nay mà con không hề trông thấy. Cũng như con đã quên mất mẹ đang từng ngày, từng giờ trông con về. Mẹ ơi, có những lỗi lầm không bao giờ sửa chữa được. Nhưng mẹ hãy tha thứ cho con...
Theo VNE
Về đi em, miền yêu thương còn đó Hôm trước, em nhắn tin cho anh là sẽ không về vì "còn ai nữa mà về". Lâu lắm rồi mình không gặp phải không em? Anh nhớ ngày em theo chồng về xứ khác, đoàn người đưa dâu rất dài. Anh đứng chôn chân ở cuối con đường, không biết từ lúc nào, nước mắt đã mặn đắng trên môi. Từ hôm...